Gửi các con hàng. Tình hình là mấy hôm bị trái rạ. Hai mươi mấy tuổi đầu mới bị trái rạ một lần, một mặt được nghỉ phép bệnh, nằm nhà đọc New York Trilogy, xem the Force Awakens, mặt khác ngứa ngáy khó chịu, đau họng triền miên. - Người không bị sốt, có cũng chỉ ớn lạnh chút, nhưng đau họng quá, đau nhất từ xưa tới giờ. Đi bác sĩ 2 đợt rồi. Kiểm tra miệng, cũng không kêu uống thuốc đau họng gì, chỉ có uống nhiều nước và khò nước muối. Chả biết có bình thường không? - Trên mặt các nốt đã lên mài, mặt nhìn gớm không chịu được. Có ai có kinh nghiệm bao lâu thì cái mặt mới tạm nhìn được để mà ra đường, đi làm không? Quy ẩn ở nhà mấy ngày nay, lo nhất hai vụ trên.
Bị trái rạ sao không được tắm nhỉ ??? Chỉ ở phòng cách ly vì rất dễ lây cho người khác và hệ miễn dịch lúc này rất yếu, rất dễ nhiễm các bệnh cơ hội khác Hồi cấp 2 bị, tắm bình thường mà
Quan trọng nhất là tăng cường miễn dịch. Ăn trái cây có C và tống multi vitamin nếu cần. Uống nhiều nước. Sau đó là nghệ thoa mặt là cứu cánh cho bác, làm mờ sẹo. Bị trễ thế này là khổ đấy, để lại sẹo khó phai hơn con nít. Khó mà hết nhanh đc.
Bác Dương thôi đã thôi rồi, Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta. Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước, Vẩn sớm hôm tôi bác cùng nhau. Kính yêu từ trước đến sau: Trong khi gặp gỡ, khác đâu duyên trời. Cũng có lúc chơi nơi dặm khách; Tiếng suối nghe róc rách lưng đèo. Có khi từng gác cheo leo, Khúc vui con hát lựa chiều cầm xoang. Cũng có lúc rượu ngon cùng nhắp: Chén quỳnh tương (1) ăm ắp bầu xuân. Có khi bàn soạn câu văn, Biết bao đông bích điển phần (2) trước sau. Buổi dương cửu (3) cùng nhau hoạn nạn, Miếng đẩu thăng (4) chẳng dám than trời, Tôi già, bác cũng già rồi: Biết thôi, thôi thế thời thôi mới là. Đường đi lại, tuổi già thêm nhác, Trước ba năm , gặp bác một lần, Cầm tay, hỏi hết xa gần, Mừng rằng bác vẩn tinh thần chưa can. Tuổi tôi kể còn hơn tuổi bác, Tôi lại đau trước bác mấy ngày, Làm sao bác vội về ngay, Chợt nghe tôi những chân tay rụng rời ! Ai chả biết chán đời là phải, Vội vàng chi đã mải lên tiên. Rượu ngon, không có bạn hiền, Không mua, không phải không tiền không mua. Câu thơ nghĩ đắn đo không viết, Viết đưa ai, ai biết mà đưa. Giường kia treo những hững hờ, (5) Đàn kia gảy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn ! Bác chẳng ở, dẩu van chẳng ở; Tôi tuy thương, lấy nhớ làm thương, Tuổi già, hạt lệ như sương, Hơi đâu ép lấy hai hàng chưá chan ?
Trái rạ là hình thức nhẹ hơn của đậu mùa. Bị duy nhất 1 lần trong đời rồi hết, không có tái lại. Bị trái rạ rồi thì an tâm không bao giờ dính đậu mùa nữa, đậu mùa nguy hiểm hơn rất nhiều Hồi đó đọc báo Sức Khoẻ gì đó nói thế
Nhớ là tới ba chủng lận, chủng phổ biến nhất thì không gây tác dụng phụ hay tai biến nhanh. 2 cái kia hiếm hơn nhưng tác động nhanh hơn nhiều
Người đã bị qua trái rạ, khi lớn, lúc thể trạng yếu hay stress cao có thể tái phát thành giời leo, cái này nguy hiểm và kinh dị hơn.
Ta bị trái rạ 1 lần rồi và chưa từng bị giời leo bao giờ Năm nay 40 tuổi, chắc còn cỡ 35 năm nữa để kiểm chứng thông tin trên
Mua rượu trắng về tắm...tắm xong lau thật khô ngồi nơi kín gió để khi xác bốc mùi ko ảnh hưởng người khác :)
Là Zona, ta bị hoài, cũng không đến nỗi đáng sợ, bị riết thì quen thôi, chịu đau rát tí. Có sẹo thì bôi nghệ :)