Tui ko biết là #1 hay đến cỡ nào, chứ cái quote này ngắn gọn mà hàm súc từng chữ một. còn câu: thay đổi tư duy, thay đổi cuộc sống thì rộng quá. Nói cụ thể từng trường hợp thì dễ mà thảo luận hơn.
Còn tuỳ, nhiều khi có đứa nó muốn giành thời gian đấy để tìm cách tà lưa 1 con nào đó để nện cho thoả mong ước thì sao. Có điều đi đọc mấy cái trên mạng hay mấy cuốn sách anpha ômêga bla bla thì có mà điên.
Maiyeu001 nói khá hay , một số người thành đạt họ hay phát biểu chân lý này nọ , nhưng thật chất chỉ đúng với trường hợp của họ , cuộc sống biến đổi luân phiên thất thường không ai giống ai nên không thể lấy những kinh nghiệm của người khác mà áp dụng y chan vào cuộc sống được . Những bài viết mình sưu tầm là những trải nghiệm , bài học của những người trẻ về những vấn đề họ gặp , không có tính ép buộc hay lôi kéo người khác phải nghe theo . Đó là những câu chuyện , những tâm sự để bản thân từ đó rút ra được kinh nghiệm không sa vào những sai lầm không đáng . Con nguời ai cũng có cái hay để người khác học tập . Thân :)
Ý mình là tạo một trang thảo luận về cách hành sử của đàn ông nói chung về các vấn đề cuộc sống , những kinh nghiệm với cả phụ nữ nữa , có lẻ đề mục hơi rộng hơi nguy hiểm
Đương nhiên học hỏi có chọn lọc thì tốt chứ sao, xem những bài như thế này cũng là 1 cách tốt để phát triển phong cách riêng của bản thân. Chỉ là nên cải thiện bản thân chứ đừng bắt chước, như có vài bài viết nó chỉ dẫn tận tình là làm bad guy hoặc đàn ông thì phải mindset ra sao, ăn nói thế nào, thường mình không đánh giá cao những bài như vậy.
thử phát, cùng nhau chia sẻ nào :) vấn đề trong cuộc sống của mình là không thể tin bất cứ ai ngoài bản thân và gia đình, làm sao để mở lòng hơn? Có nên tin người khác không? người nào thì đáng tin? biểu hiện?...
Vấn đề bạn nêu ra hơi mang tính triết học một xíu , tin thì được gì mà không tin thì mất gì ?. Niềm tin trong con người bị dao động, khi họ không biết ngày mai sẽ ra sao. Tâm trạng ấy xuất hiện khi một người đang có quyền cao chức trọng hay nắm trong tay tiền rừng bạc bể; hoặc khi ở tù mà không bị tuyên án, chẳng biết ngày năm ra. Khi ấy, đương sự nghĩ đến thần thánh và cầu nguyện, hay đi xem bói toán để đề Phòng. Đấy, người quyền thế hay cao sang chưa hẳn đã sướng! Và khi ấy họ cũng phải bám víu vào một niềm tin. Niềm tin có thể chia làm ba thứ. Thứ nhất là tin vào thần thánh, tức là niềm tin tôn giáo; thứ hai là tin vào chính mình, hay tự tin và thứ bạ là tin vào người khác. Phân cho rạch ròi và lấy chính mình (chủ thể) làm điểm trụ, rồi lấy một cái gì bên ngoài mình làm đối tượng thì là như thế; nhưng có vẻ như ba loại niềm tin kia có một gốc chung; cái nọ dẫn đến cái kia. Ở đây vấn đề của bạn là loại tin cuối là tin người khác. Về người khác thì có nhiều: bạn bè, vợ con và cả chính quyền. Tôi xin chọn lĩnh vực kinh doanh. Trong kinh doanh không ai chiến thắng ai; vì nếu một bên thắng, bên kia sẽ thua, thì chỉ còn một mình; vậy buôn bán với ai? Cho nên trong kinh doanh luôn luôn phải có đối tác. Do vậy, ngày nay người ra nói cả hai bên cũng thắng. Muốn thế, hai bên phải tin nhau. Tin nhau là yếu tố cốt tủy để kinh doanh thành công. Về niềm tin trong kinh doanh đã có học giả nghiên cứu về “Sứcmạnh của niềm tin trong ối liện hệ nhà sản xuất và người buôn lẻ” (Nirmalya Kumar, “Managing of Value Chain”, Harvard Business Review, 2000). Theo Kumar, khi làm ăn với nhau như đối tác, nhà sản xuất và người buôn lẻ có thể mang lại cho người tiêu dùng những giá trị cao nhất với chi phí thấp nhất; còn nếu một bên lợi dụng sức mạnh của mình - là A - để đôi bên kia - là B - phải chịu thiệt thòi, thì điều ấy sẽ trở lại ám ảnh bện A khi sức mạnh của họ bị thay đổi; hơn nữa khi A khai thác ưu thế của họ một cách có hệ thống thì cuối cùng nạn nhân B cũng sẽ tìm cách chống lại. Do đó, hai bện phải tạo nên sự tin tưởng lẫn nhau (trust). Tin tưởng lẫn nhau nghĩa là A tin rằng có thể dựa vào B vì B giữ lỜi. Đó là sự tùy thuộc lẫn nhau (dependability). Muốn vậy hai bên phải nói thật (honesty). Nhưng chỉ thế thì chưa đủ. Lấy bạn làm thí dụ cho dễ hiểu. Nếu một người mua hàng của bạn nói rằng không thưc hiện hợp đồng nghiêm chitnh thì họ sẽ bắt bạn đến, và người ấy quyết tâm như thế. Đấy là một người nói thật và dựa vào được, nhưng chưa phải là một người mà bạn đặt niềm tin. Mấu chốt để phân biệt giữa một cái gì tin được hay không tin được là khả năng của cả hai bên tạo nên một nhịp cầu của niềm tin (leap of faith): hai người cũng tin rằng người này quan tâm đến lợi ích của người kia, và không ai sẽ ra tay mà không đếm xỉa gì đến tác hại của việc mình làm đối với người kia. Sự tin tưởng người khác trong kinh doanh dường như nặng nề hơn so với khi tin người khác nói thật; bởi vì cái trước bao hàm một tài sản hữu hình, hay là một lợi ích nhìn thấy được. Muốn tạo ra sự tin tưởng trong kinh doanh, Kumar cho rằng phải có một sự phân chia công bằng được thực hiện theo một thể thức công bằng. Bàn tiếp những vấn đề ấy ở đây là... vô duyên phải không ạ? Niềm tin tạo nên hy vọng và yêu thương. Đức Khổng Tử đã nói: “Người mà không có niềm tin thì không biết ra thế nào? Ấy chẳng khác gì xe lớn chẳng có đòn ngang thẳng; xe nhỏ chẳng có đòn ngang cũng thì làm sao cho xe chạy được?”. Vâng tôi tin! Chứ còn như câu này: “Ai mà tin cậy ở một người đàn bà tức là tin cậy vào những tên trộm”. Ô hay! Cái ông Hésiode này, dớ dẩn quá! Và tôi không tin!.
Trong kinh doanh ko ai tin ai cả, cũng ko có ai đem niềm tin để mua bán với nhau. Tất cả nói chuyện qua hợp đồng, pháp luật. Kinh doanh là công việc mua bán, trao đổi sòng phẳng, rõ ràng lúc giao dịch. Khi ta mua 1 ổ bánh mì, 1 ly cà phê,... thì ta đang mua bán với nhau bằng niềm tin. Niềm tin này có cơ sở, vì kiểm chứng được nhanh, nếu ai vi phạm thì cũng sẽ bị đối phương có hành động phản hồi ngay lập tức.