Mỗi người chúng ta khi sinh ra đã có cho mình một con đường, một số phận riêng để đi. Chúng ta có thể là kẻ đơn độc trong một giai đoạn, một thời kì nào đó song sẽ đến một thời điểm nào đó mà chúng ta không thể ngờ trước được có người bước chân vào cuộc hành trình của đời mình. Ấy là khi chúng ta biết rung động trước một người, biết trao đi yêu thương và nhận lại thương yêu.
Đi làm thấy nguời ta có gái bám theo cảm thấy họ thật đàn ông... gái nó theo chăm chút quan tâm thấy thèm bỏ mom ra đuợc. Ngồi nhìn mà nuớc mắt cứ ứa ra ko biết là vì gato với tụi nó hay vì cô đơn quá
Cuộc đời ai rồi cũng sẽ gặp một người, mà nếu không lấy được người ấy thì sau này có lấy ai cũng không còn quan trọng nữa. Bởi vì người ấy đã trở thành duy nhất của mọi cung bậc hờn giận yêu thương, đến nỗi những mối tình về sau dù cố gắng cách mấy cũng chỉ là sự lặp lại chẳng thể nguyên lành như cảm giác lần đầu… Có một người duy nhất để thương và nhớ. Có một người duy nhất để khóc và đau. Có một người duy nhất để mãi mãi không thuộc về nhau nhưng cũng chẳng thể nào buông tay được. Có một người như thế, âu cũng là một phước phần cho riêng mình - dẫu có là phước phần đớn đau.
Mỗi người chúng ta khi sinh ra đã có cho mình một con đường, một số phận riêng để đi. Chúng ta có thể là kẻ đơn độc trong một giai đoạn, một thời kì nào đó song sẽ đến một thời điểm nào đó mà chúng ta không thể ngờ trước được có người bước chân vào cuộc hành trình của đời mình. Ấy là khi chúng ta biết rung động trước một người, biết trao đi yêu thương và nhận lại thương yêu.
Từ khi dậy thì đến bây giờ bổn đạo chưa từng yêu ai cũng chẳng ai yêu bổn đạo cho nên vô cảm với thể loại đau đớn tình đầu nhé
Update: Tình hình đang phát triển rất là khả quan, gái cũng đã ngầm bật đèn xanh cho mình rồi. Theo cảm giác của mình thì bây giờ chỉ chờ đến lúc thích hợp và tung util ra là xong .
Cảnh báo: Lời nguyền của box đúng lúc lạc quan hoặc tưởng bở đem lên khoe là sẽ tạch Im im mà làm thì dễ thành công hơn