Magic Eye, khoảng năm 95 đã từng rộ lên ở VN với cái tên "ảnh ảo không gian 3 chiều", được giới thiệu trên bìa sau của truyện đô-rê-mon. Hồi bé có 1 mua 1 quyển xem thử mà không được. Lớn hơn 1 chút, đọc sách này nọ thì biết nguyên lý những vẫn ko xem đc. Đến cách đây vài hôm, tọa đc con @creativealtair nó gửi cái clip về cái này nên tò mò xem thử, ai ngờ xem đc luôn. Xem đc vài tấm lại hóa ghiền nên lôi lên đây thảo luận. Clip giải thích và hướng dẫn xem: vài hình mẫu: Spoiler Tàu: ảnh động: dickbutt: người hị hị
Cái trò này dễ ợt, ta nhìn bức nào cũng ra cả. Lúc nhỏ cũng có mấy cuốn, thử mấy cách nó chỉ nhưng ko ra, sau tự mò ra cách nhưng nghe bảo cách đó gây hại cho mắt.
Ba cái thể loại này từ nhỏ ta chỉ cần "dịch" nhẹ sự tập trung của con mắt một cái là nhìn ra. Chả cần biện pháp gì. Chừng nào luyện tới cảnh giới nhìn tờ A4 màu trắng hay bất cứ cái gì mà cũng dùng đúng phương pháp đó cho ra ảnh không gian có chiều sâu mới gọi là master.
Xời trình ấy mà gọi là cao á? Khi nào nhìn vô con gái mắt tự động đo rồi phân tích và dựng lại hình nhỏ ấy nude dựa trên độ nông sâu từng mm của quần áo mới g0ij là đc
hồi nhỏ ta nhìn còn chả hiểu là cái gì nữa,hỏi thì mới biết ảo ảnh,mà coi đéo có ra hình mẹ gì,rồi một thời gian vô tình gặp lại,nhìn phát ra luôn,rồi nghiện,đi nhà sách nhìn cho đã cơ mà hại mắt lắm,nhìn trong thời gian dài mỏi mắt lắm,rồi còn dễ bị lé (lác) dành cho ai không nhìn ra : để bức hình đối diện thẳng ngay giữa 2 mắt,đừng để gần mặt quá,bắt đầu làm mắc lé,nhưng cho mắt di chuyển từ từ thôi,đừng làm một phát max lé luôn thì nhanh quá không thấy gì đâu,cứ từ từ thì hình nó sẽ dần hiện ra,sau đó thì bắt đầu điều chỉnh cho lé hơn hoặc giảm độ lé ại,là hình sẽ hiện ra rất rõ à còn cả chiêu không nhìn ra thì kéo ảnh ra xa một tí là nó hiện ra