Người quân tử không nên gần chỗ nguy hiểm. Cụ Tú đi ra thôi :d Đời là cõi đày đọa mà, khổ là đúng rồi. Kẻ nào ngu thì chết thôi.
THẤT CHỦNG NGÃ MẠN Thất chủng ngã mạn là bảy hình thức kiêu mạn của chúng phàm si, bao gồm: Mạn: Đối với người tài năng, danh lợi…thua mình, thì mình chấp rằng mình hơn và tỏ vẻ khinh khi đối với người thua kém mình. Quá mạn: Đối với người bằng mình hay đối với người hơn mình, mình lại chấp rằng họ chỉ bằng ta mà thôi. Mạn quá mạn: Nghĩa là tranh lấy phần hơn, giả như người ta vốn hơn mình rõ ràng mà mình chấp rằng mình hơn người, và nói quyết rằng mình hơn người ấy. Ngã mạn: Tức ỷ mình giỏi, có tài sức rồi sanh tâm khinh khi lấn lướt người. Tăng thượng mạn: Chưa tu chứng mà khoác lác là tu chứng, chưa đắc pháp Thượng Thánh, mà nói rằng mình đã đắc, chưa chứng lý Thượng Thánh mà nói rằng mình đã chứng. Ty liệt mạn: Khiêm tốn giả dối nói là mình kém hèn nhưng trong lòng tự cao. Tà mạn: Những người tu các tà mạn (tà đạo) theo những pháp tu quái dị, sai lầm, nhưng vẫn cho mình là đúng nên chẳng lễ tháp miếu, chẳng kính Tam bảo, chẳng tụng Kinh điển. Ngã mạn là con người kiêu mạn, tự cao, tự xem mình có tài, có trí không chịu phục tùng vị cao đức. Như Đề Bà Đạt Đa kiêu mạn, tưởng mình không thua Phật nên toan cầm quyền Tăng đoàn. Kẻ học đạo vì có lòng ngã mạn, nên không gần gũi tu học nơi bậc thiện đức, cuối cùng phải chịu mê dốt, và lắm lúc hủy phạm giới cấm. Niết Bàn Kinh quyển 39: Nếu chúng sanh muốn lìa xa phiền não, trước hết phải dứt bỏ lòng kiêu mạn. NGÃ MA TỪ BI, NGÃ PHẬT THƯỜNG TẠI Mỹ ngọc tàng ngoan thạch Liên hoa xuất ứ nê Tu tri sinh tử xứ Ngộ thị tức Bồ đề.
nhà ta ngày trước có ông bác mua cái nhà ở đà lạt với giá rẻ, định phá đi xây khách sạn mà nghe bảo chỗ đấy đất dữ lắm rồi ma quỷ các kiểu......vv thợ thuyên thuê đến thằng thì ốm, thằng thì bỏ, lũ còn lại thì lười, cả tháng mà ko dỡ được cái nhà. ổng chán quá tụ tập anh em làm bữa nhậu xong kể lại chuyện thì có một lũ cứ nhao nhạo "đập mịa nó đi toàn mê tín cả" đến lúc ổng bảo ai dám dẫn thợ ra đấy đập thì hậu tạ 5k $ kết quả là cả lũ im bặt. duy có 2 thằng chà hiểu máu chiến hay ăn rau cần mà mà bảo ra đấy ngủ 1 đêm, sáng ra thì không sao thì cứ đập mịa nó nhà, cuối cùng sáng ra 2 ông mắt nhắm mắt mở chạy mịa ra khỏi nhà bảo lúc tối ngủ ở salong phòng khách mà sáng ra éo hiểu sao 2 thằng lăn lộn ở ngoài sân...........cuối cùng thì cái nhà vẫn để ko tới giờ.
chung quy lại ai bảo đốt thì mời ra mà đốt, đốt xong mà ko sao thì thiếu gì đại gia nhăm nhe miếng đất lại được tiền trà nước chứ bộ
Đúng òi, bao cả xe 50 chổ về đập, hôm sau báo đăng "tai nạn thảm khốc, xe lớn cán nhầm vỏ chuối lao vào cột điện cao thế, 50 nạn nhân chết cháy trong xe"
Nhớ lại hồi trước quý hoạch đất phải dời mộ chú ta , 4 người bưng ko lên sau kêu thêm 2 thằng nữa vẫn ko được vợ chú phải thắp hương vái xin ổng cho dời mộ thì mới bưng được (vẫn nhiêu đó người ) . Còn vụ ta hồi nhỏ ko biết thánh thần gì hết đang thắp hương chỗ ông táo thì ta lấy nhan phá tôi nằm mơ bị chặt tay , sáng ra tay đau thật mấy ngày mới hết . Kinh tới giờ
bàn về chầu văn mà ko ai up clip nào lên >"< up tiếp văn cổ ta thích mấy cái này bởi vì nó là văn hóa diễn xướng dân tộc, còn về tâm linh thì........ haha ai hiểu sao hiểu.