Tôi cũng đang làm trong ngành hoạt hình nên biết mà Cả cái phim thì có animatic là cả đoàn hóng từ đầu tới khi ra mắt. Nchung chưa làm animation phim bao h nên tôi mới coi đây là 1 personal project. Hi vọng thôi.
Ta nghĩ làm game có khi hay hơn Dis mẹ, nghĩ tới việc Sát Thủ Đu Đủ bị trúng đạn, bể trái ra rớt toàn hột chắc tức cười lắm
https://www.facebook.com/video.php?v=1972012606363795 Mã: https://www.facebook.com/saohoatv/videos/1972012606363795/ Máng làm kiểu đơn giản thế này này, rất chi là sâu sắc và ấn tượng
Hôn trước có xem 1 phim dạng này phê phán về lối sống ảo dùng điện thoại, chăm chăm điện thoại. Giờ làm về khởi nghiệp đi, tiên hạ lều báo toàn bài bợ đít khởi nghiệp, hãy làm 1 bài về dạng phê phán châm biếm lối suy nghĩ ảo tưởng sức mạnh + chạy theo đám đông + ảo và nông cạn của giới trẻ là được.
WTF, đề bài là làm phim có bối cảnh thật sáng tạo, thế giới mới mẻ mà -_- Phim mình k muốn làm có dính dáng về chính trị, luận bàn này nọ. Nó phải đơn giản, dễ hiểu, k cần gây tranh cãi.
Khó Ý t là một thế giới nó khác lạ và hay ho, kiểu như thế giới của mấy phim như Big hero 6, Zootopia,... hay như game Horizontal Dawn, Nier automata...
Trg tương lai con người có thể cấy chip vào não để gia tăng khả năng lưu trữ thông tin, cải thiện trí nhớ rõ ràng (explicit memory, thuộc loại trí nhớ dài hạn) Một đứa trẻ bị bắt cóc và bán đi làm nô lệ, phá hủy con chip khiến trí nhớ của nó bị xóa sạch. Trg trí nhớ của nó chỉ còn hương vị của những món ăn ko biết, những giai điệu xa lạ (trí nhớ cảm giác ko bị mất đi), những hình bóng mờ ảo của ng thân; nó ko nhớ gì về tuổi thơ kể cả chính khuôn mặt nó. Lớn lên đứa trẻ làm việc ở nhà xác hòng truy cập trái phép vào trí nhớ ng chết. Nó muốn tìm lại xem món nó ăn là gì, bài hát kia ở đâu, nhưng có vẻ ko khả quan khi nhiều năm rồi nó chưa tìm thấy. Như mọi ngày có người chết chuyển vào, một người đàn ông trung tuổi, quá mỏi mệt và ko nghĩ mình sẽ tìm dc gì nên nó chỉ định chuyển xác người đàn ông vào phòng lạnh. Vừa đặt lên xác lên bàn thì cánh tay bị trượt ra ngoài miếng vải trắng chùm lên cái xác. Nó cầm vào bàn tay cái xác để vào vị trí cũ nhưng nó sững lại vì bàn tay đấy có các nối chai (do chơi đàn violin) giống bố nó mà trước đây nó ko nhớ ra (trí nhớ cảm giác) Nó bèn truy cập vào bộ nhớ cái xác, nó thấy ng đàn ông là một nghệ sĩ, nó thấy 1 bản nhạc viết dang dở, 1 bữa cơm gia đình, 1 người phụ nữ. Nhưng nó ko biết bản nhạc đấy âm thanh như nào, món ăn kia vị ra sao. Nhưng nó vẫn quyết thử một phen, nó tìm đến nhà người đàn ông kia. Một phụ nữ có tuổi, đôi mắt mờ đi vì khóc, ra mở cửa đón nó. Nó bảo nhân viên bệnh viện đến hỏi lại về giấy tờ về cái chết của ng chồng. Ngồi nói chuyện với bà quả phụ, nó cứ liên tục cố nhớ xem có phải kia là mẹ nó ko, liên tục lấy ngón tay xoa vào lòng ban tay kia. Người phụ nữ quá đau buồn vì chồng mất, mắt ko nhìn rõ nhưng dáng đi, cử chỉ động tác xoa vào long bàn tay kia liên tục làm bà nhớ về động tác đứa con trai hay làm khi nói dối. Nó cố ngồi lâu để đến giờ cơm hòng xem món ăn có như trg trí nhớ nó ko và người phụ nữ mời nó ở lại dùng bữa thật. Trg lúc chờ đợi nó đi quang phòng nhìn ngắm đồ vật, nó thấy 1 chiếc đàn piano dưới tấm vải trắng trg góc. Nó thử ngồi xuống ghế nhớ lại bản nhạc trg trí nhớ người đàn ông và ko hiểu sao có thể đàn ra thành bài (trí nhớ vận động ko bị mất đi), cùng lúc đó nó ngửi thấy mùi thức ăn mà nhiều năm rồi nó tìm kiếm.
Căn bản mà nói, muốn thảo luận kịch bản thì phải nói chuyện qua skype hay cái gì mà chat trực tiếp dc chứ post bài qua diễn đàn thì còn khuya mới có kịch bản. Đầu tiên là cần ý tưởng chung, muốn nhắm vào đề tài nào. Có đề tài thì mới viết về nội dung rồi phát triển tình tiết. Sau khi thống nhất và họa sĩ đã hiểu rõ từng đoạn thì mới bắt tay vẽ. Có kinh nghiệm viết kịch bản game nên biết sơ sơ...