có gì đâu mà các bạn mất niềm tin cuộc sống ghê vại - tau đây từng bị ny phản bội - bàn bè đâm sau lưng - gia đình bỏ mặc - bỏ học năm 2 ĐH - tiền ăn còn ko có phải đi đẩy xe bánh mì bán kiếm tiền ăn .... thế mà giờ vẫn phơi phới đây
Thì hạ chỉ tiêu xuống , thích con nào cũng tầm tầm mình thôi . Chứ ông lại thích xinh , ngoan , hiền , làm tình giỏi và còn trinh thì tôi cũng chịu .
Nhưng mà...những con tầm mình nó vẫn cứ ghiền trai đẹp ông ạ , còn nát đến độ ko kiếm đc tấm chồng mới nhòm tới mình thì thà làm pháp sư còn hơn . Mà đùa thế thôi chứ cũng k đến nỗi bi đát thế
Ko thật mà bạn ơi , ava này mình lấy lâu lắm rồi , từ lúc tạo nick . Chắc bạn nhầm người rồi , tên mình ko phải là Dung .
nó là như này, nhìn xuống đầy người thua bạn, nhìn lên ối thằng hơn bạn. Bạn muốn làm gì đấy cho người thân, bạn cố gắng mỗi ngày mong làm gì đấy cho gia đình, nhưng công sức bỏ ra không được đền đáp, người thân thì ngày 1 già đi, người thì qua đời vì tuổi tác, trong khi bạn chưa kịp làm gì cả. Khi hay tin, trong bạn chỉ có 1 cảm giác hụt hẫng, tiếp theo đấy là cảm giác bất lực. Tiếp theo là 1 cảm giác thù hận, thù thằng boss vì sao làm ăn ngu, mãi mà không phát triển dc công ty, bạn thù thằng đồng nghiệp vì sao nó code mãi mà khách đéo chịu, bạn thù thằng khách hàng/chủ đầu tư vì làm đéo gì mà suốt ngày đòi hỏi nâng cấp và phàn nàn. Bạn muốn đập bỏ mẹ mọi thứ xung quanh, từ thằng boss tới thằng đồng nghiệp lẫn thằng khách hàng, muốn bỏ hết vì cố gắng mà chả được gì, chưa kể vì xuất phát điểm mà có thể là bạn từ tay trắng, cố gắng dc tí, giờ lại trắng tay.
Muốn làm mọi thứ cho những người quan trọng với mình mà kết quả vô tình lại khiến họ tổn thương, muốn tận lực ngoi lên nhưng số phận và cái cuộc đời mắc dại này nó đạp mày xuống, người ta coi mày như cỏ rác dù trong mắt mày tụi nó chẳng đáng là cái thứ bỏ mẹ gì để cho mày phải quan tâm. Có cảm giác bất lực trước các thứ tụi mày đang làm chưa? Về căn bản thì thằng đéo nào mà chả khổ ải này nọ, cứ cho rằng cố gắng là sẽ được, tại chưa cố hết mình... Câm mẹ đi! Thế là cố gắng bao nhiêu là đủ? Ngày nào tao cũng ra khỏi nhà từ sáng, chạy chọ hai chọt, ba đầu đến hơn 8, 9 giờ mới lết về mà việc nó vẫn đéo xong, vậy cũng còn chưa đủ nữa thì tao phải làm cái đặc sản gì đây? Môi trường của tụi mày khá hơn, chỉ số luck tụi mày cao hơn thì mặc nhiên tụi tao đáng là những đứa phế vật, cặn bã của xã hội, là thất bại à? Tao đếch tin có chuyện đức năng thắng số đâu, đời còn nhiều cái khốn nạn lắm, chứ chờ đi! Thôi tao bay luôn đây, có gì chiều chiều rảnh, online tiếp rồi nói.
cmn chứ nhiều khi đang ngồi trong cty mà muốn đứng dậy phang mie cái lap ra ngoài cửa sổ rồi la lớn fuck you all
Bi quan quá roài chế ơi. Mình mất cả bố với mẹ, bệnh thì đầy ng, tưởng chất đi sống lại vài lần. Trước đây bi quan nhiều lúc chán lắm, giờ suy nghĩ tích cực nên sướng lắm Các chế hay bị công việc tạo áp lực nhỉ? Chán chỗ này thì bỏ làm chỗ khác cũng đc mà, có sức khoẻ, không down đụt gì thì thiếu gì việc. Cá nhân mình thì thà làm việc ít tiền 1 chút nặng nhọc 1 chút nhưng tinh thần thoải mái là cực khoái roài.
Khổ thì ai cũng khổ mà bạn, hoàn cảnh nào cũng sẽ khổ thôi, vì cơ bản con người ta thích khổ, cho tới khi cực khổ cùng cực rồi, ví dụ như hoàn cảnh của bạn thì tự nhiên con người ta mới nhận ra cái việc đau khổ đó nói chung là như đặc sản. Bạn chủ thớt chỉ cần một chút nữa là sẽ bước qua được cái khổ thôi.