Yêu – một trong những cảm xúc khó phân tích nhất của con người. Từ thuở sơ khai lập địa đến nay, tình yêu luôn là cảm hứng bất tận của mọi nguồn sáng tác. Bắt đầu từ những đêm khó ngủ, đề tài về yêu sẽ được khai thác cho qua thời gian. Tình yêu đầu tiên của con người xuất phát từ những đấng sinh thành. Tuổi thơ mỗi người gắn liền với gia đình, sự yêu thương chở che của cha mẹ đã tạo cho chúng ta tình phụ tử. Sống dưới tình yêu ấy, chúng ta không sợ sụp đổ, không sợ thay đổi bởi tình yêu của cha mẹ là bất tận, là tuyệt đối. Từ tình phụ tử, bạn hãy nhận thức rõ thế nào là tình yêu thật sự. Cha mẹ lo cho chúng ta mọi thứ mà không cần hồi đáp; bạn có làm được điều này với người mình yêu? Niềm vui của chúng ta là niềm vui của họ, khi ta mang nỗi buồn họ cũng chẳng vui gì; bạn có cảm giác như thế với người mình yêu? Nếu có, bạn đã cảm nhận được yêu là gì. Nếu không, tình yêu chỉ là công cụ để bạn thỏa mãn ham muốn của bản thân. Vấn đề ở đây, ai là người đầu tiên dành tình yêu cho bạn? Tất nhiên là cha mẹ phải không, vậy bạn phải báo đáp tình yêu đầu tiên của mình cho cha mẹ hay cho người yêu? Khi bắt đầu nhận thức được cuộc sống, người chúng ta gọi đầu tiên không phải là người mình yêu. Khi bạn đau ốm, người lo lắng cho bạn cũng không phải người yêu. Bạn yêu người để mong được người yêu nhưng cha mẹ bạn không cần thế. Cha mẹ bạn có đau khổ không? Không, nhưng chính bạn lại tự làm khổ bản thân khi thất bại trong tình cảm nam nữ. Bạn đã làm cho cha mẹ mình hạnh phúc chưa? Nếu chưa, bạn không đủ tư cách để nói về tình yêu. Thế nào là hạnh phúc? Đơn giản, hãy làm họ luôn vui vẻ. Vui vẻ từ những điều nhỏ nhặt như thành công trong học tập cho đến thành tụ trong cuộc sống. Hãy tạm gác tình yêu trai gái đến khi bạn đã tự lo được cho mình, không còn phải dựa vào gia đình. Hàng ngày ra đường, bạn có bắt gặp những người ăn xin lê la khắp nơi? Khoang nghĩ đến việc họ có giả dạng hay không, nhưng điều đó chắc gợi cho chúng ta không nhiều thì ít lòng thương hại. Bạn có thường nghe hoặc xem các phương tiện truyền thông đưa tin về những mảnh đời bất hạnh? Không ai yêu mình, bạn vẫn sống nhăng răng nhưng không ai yêu họ, đối diện chỉ là cái chết. Yêu để giúp đỡ mọi người, đó là tình yêu đồng bào. Hãy thử một lần thể hiện tình yêu ấy, bạn sẽ cảm nhận được thế nào là hạnh phúc. Con người khó ai có thể sống đơn độc một mình. Bản năng sinh tồn và duy trì nòi giống thúc đẩy vạn vật lại với nhau. Đối với con người, sống và yêu thế nào mới là ý nghĩa của sự tồn tại. Để hàn gắn mọi vết thương, để xua tan đau khổ, để nối liền khoảng cách giữa người với người, để đem lại tiếng cười cho nhân loại – tất cả nhờ vào tình yêu. Bạn đã có tình yêu ấy chưa? Love Is All
Lại thêm 1 văn bản phân tích tình yêu nữa à? mới nghe 2 chữ tình yêu thì tui sẽ nghĩ đến tình yêu nam nữ ngay, còn nếu ở mỹ nghe Love thì khác
chủ topic nói về tình yêu cha mẹ và tình yêu đồng bào ,và cho rằng đó là cái gốc của tình yêu ,tình yêu nam nữ chỉ là cái ngọn thôi ,cũng hay đấy chứ nhưng mình khoái tình yêu nam nữ hơn
để tôi tóm gọn lại cho Yêu là chủ đề mà có rất nhiều ng` đề cập tới, nói tới sáng cũng ko hết Cha mẹ truyền cho ta tình yêu, từ đó hoàn thiện bản thân ta Khi bạn đau ốm khổ sở thì con bồ ( hoặc thằng bồ ) chưa chắc đã quan tâm, nhưng cha mẹ bạn là luôn luôn. Bọn ăn mày ko có ai quan tâm nên rất dễ chết héo Sống ko thể cô đơn, phải biết yêu thương, quan tâm giúp đỡ lẫn nhau, iu bởi trách nhiệm chứ ko phải thỏa mãn dục vọng, bạn có vậy chưa ?
Với tôi thi tình yêu ko chỉ là tình yêu đôi lứa . Còn nhiều tình yêu khác nữa tôi dành cho cuộc đời này . Có lẽ mình quá nghệ sĩ chăng?
Yêu tổ quốc, Yêu đồng bào Học tập tốt Lao động tốt Giữ gìn vệ sinh thật tốt Khiêm tốn,thật thà, dũng cảm! ===> Không thấy có đoạn yêu nhau, toàn những tư tưởng vĩ đại cả! :p
Cái này nghe quen quen, hình như na ná cái đề kiểm tra văn của lớp hùi đầu năm. Tình yêu thì đúng rồi, nhưng cái đoạn gặp người ăn xin hay người cơ nhỡ tui thấy phải gọi là động lòng trắc ẩn chứ hem phải tình yêu.