chơi bản tiếng nc ngoài ko quen nhìn tiếng việt vs lại ko chơi game vì nội dung, cày cuốc build char khám phá mục tiêu là càng mạnh càng tốt hoac càng hiểm độc càng vui. Mấy game luyện cấp kiểu này toàn chơi 2 hướng 1 thiên về trâu bò đập phá, 1 luyện phép hoặc độc cực hiểm hút máu cao. Chưa khi nào hút vì côt truyện trừ cái huyền thoại diablo, nhắc mới nhớ thèm d3 quá mà ko có đk chơi huhu
thấy mấy bác học vào ào ào cũng ham nhỉ, ước gì toi cũng có trí lực như các bác... Toi ngồi tập trung tý là lại thèm cái này thich cái kia, ngĩ ra lan man, như mấy cái game giờ bọn nó chơi thi đấu kiếm tiền, mình có chơi cũng vì tò mò mau chán, phải trò nào mình cực thích mới đào sâu chơi lâu. Đc thời gian dăm tháng lại chán sốt ruột thế là hack, ko hack đc thì coi youtube xem ng khác chơi. Nó cứ dang dở thế nào ấy, như cái cuộc đời của toi.
Hay thày làm cái gì mùa vụ thôi. Đôi ba hôm kiếm chút, xong tếch. Vd như năm 2015, tôi lại kể chuyện tôi, hè tôi vẽ henna với thằng Luyến, đông, làm đéo gì với bọn khách giờ. Chà, đm thằng Luyến làm vỏ bao thuốc lá để bán, tôi thì gần noel, làm thiệp, như này 1 tờ a4, in màu, có cả chữ merry clg đấy, đo đỏ mặt sau, 7k. 1 tờ a4 đấy in được đâu khoảng 5 cái thiệp. Bán ra 1 cái tầm 8k. Đắt cmn hàng luôn. Hồi sang đây tôi xin được thằng Luyến đôi nike cũ đi chạy, được hơn năm bung mẹ đế. Xong. Thôi thế tuần rồi có gì vui ko? Tôi thú thật, chả thành viên thanh hòn gì thày ạ. Tính ra, sống 1 mình thênh thang cho sướng. Quan trọng là tôi phải có giá trị. Giá trị giá trị. Đm tôi phải vẽ đẹp vcl. Thành hòn, thành viên của hội này hội kia. Tôi chả biết, có thể cũng tốt. Nhưng, chả biết nứa.
Ôi đm hôm nay tí thì tôi nhỡ mất cục tiền các thày ạ. Đang học tự nhiên có ai đó dắn tin: Ơ, đéo đi cởi truồng à?? Loằng ngoằng lắm, thế là hộc tốc xốc gan tôi lao thẳng đến địa điểm cởi truồng. Tiết học đã bắt đầu hơn 20p, may bà giáo mát tính. Tôi lột đồ nhanh nhẹn, làm trong một tiếng. Đm tôi được 53 đồng. Ôi đm nhiều khiếp. Huhu Đéo hiểu cái tô pic này là chỗ thứ bao nhiêu tôi đi khoe rồi. Tôi đi khoe tiếp đây
Tôi là người bị ám ảnh sự hoàn hảo, nên cũng có phần coi trọng bằng cấp các kiểu. Nên theo tối ý của tôi thì thầy có tài, lại có đam mê vẽ, sao thầy ko cố lấy cái bằng chính quy ( lại còn là ĐH bên Pháp), thì sau này sự nghiệp thầy sẽ thăng cao như diều cho xem
Cảm ơn thày đánh giá cao tôi, thày @kamikaze/m_zero. Nếu có điều kiện, tôi cũng muốn lấy cái bằng. Dù nó chỉ làm tôi thấy, mất thời gian. Thú thật, tôi ở mới bà già, cái tiền tôi đi cởi truồng chỉ đủ mua giấy vẽ, mà bà già suốt ngày yêu cầu đóng góp. Rất là dở hơi ở chỗ đấy. Tôi học cùng lúc ở trường, toàn đcm lý thuyết, tôi đéo phải người Pháp, nên cần rất nhiều tg để nhồi. Rồi nào hết, thày thấy, tôi cần thêm tg để mài tay hàng ngày, rồi chạy bảo tàng, thư viện, rồi sang bên trường y học. Sang năm thằng em tôi lên paris học, bà già lo, nếu tôi ở lại học tiếp, bà già bắt tôi phải ở riêng ra. Tôi đéo có tiền. Tôi ở đéo đâu giờ? Rồi tôi tiếp tục đéo sao mới việc kiếm cái bằng. Cực chẳng đã. Ở đây bọn sv nhà mình nó học giỏi, nó sang nó có học bổng. Ko thì nhà bơm sẵn tiền cho, chỉ việc ăn học, làm thêm được cái gì thì làm. Bọn nó ít tuổi, nên cũng có nhiều ưu đãi của bên này. Tôi 30 mẹ rồi, huhu đéo còn nam dương thần kiếm gì cho tôi. Tôi khổ quá. Tôi muốn uống trà đá!!!
Kính thầy! Vừa hay đọc mấy dòng của thầy, tôi cũng vừa tan làm ra ngồi làm cốc trà đá. Lúc đầu tôi tưởng thầy đi theo diện du học, bà già cấp tiền. Ra là hoàn cảnh của thầy cũng nhiều khó khăn. Thôi thì cố gắng vì đam mê, chúc thầy sớm thành công.
Khoe các thày cái này tôi vẽ tặng con bạn, người tàu. Vẫn chưa xong, giờ tôi vẫn đéo biết phải làm gì tiếp. Tôi thấy thiếu clg đó. Nhân tiện, con bạn tàu, nó đang cử nhân năm 3, sanh năm 1986, vl chưa, già hơn cả tuôi. Con bạn tàu kể, ở tàu, nó học clg về cây hay sao ấy tôi chả nhớ, hết thạc sĩ, xong được cái tiến sĩ sang nhật học. Rồi lúc đấy quen thằng tây, nó bảo là tình yêu của đời nó. Và rồi nó bỏ mẹ nó tiến sĩ, quay về tàu học tiếng pháp, sang pháp học đại học, cử nhân về đì-dai. Theo tiếng gọi con tim. Và rồi, đm nó sang được thì thằng kia bỏ sang nhật và chia cmn tay nó. Hê hê Đấy là nó kể thế chứ tôi cũng chả biết thế nào. Độ này thi thoảng hay dắn tin mới nó các thày ạ. Cũng vui vui. Kể chuyện xem bao công, rồi kể chuyện phong thuỷ v.v... Rồi chủ đề: "già chát rồi vẫn đi học", đm hai bên lặng thinh rồi nói sang cái khác. Xong nó bảo Noël vẽ nó cái tranh, gớm nó mê khiếp đi. Ừ, thì vẽ. Thế các thày độ này nom khá ko?
Tranh này nó là cái gì thế hả thầy, tờ giấy hử . Dạo này vẫn chán thầy ạ, làm chung với một đội khác toàn pro cảm thấy càng chán hơn vì trình độ mình thua kém quá, mà cũng chẳng có ham hố có nhu cầu cày cắm, học hành cho đuổi kịp họ nữa. Haizzz đéo biết tương lai vài năm nữa rồi ntn đây, thôi kệ con mẹ nó, nghĩ nhiều mệt óc. Con ny thì đang ở SG, đi đéo gì gần nửa tháng đéo thấy về. Mới thi xong, đang đợi lịch học tiếp
Này con ny thày nó có hay nói chuyện cưới xin ko? Đm tôi dòm sao con nào cứ yêu yêu là nó nghĩ đến chuyện trói mình bằng trách nhiệm, rồi xoi xét, so sánh, rồi đề nghị cưới xin. À mà cái tàu hoả trên trời ở HN nó làm xong chưa thày nhỉ? Hồi tôi nhớ, trước hay đi qua đoạn thanh xuân, tối tối dân kéo ra xem nó cẩu bê tông lên trên. À mà hôm nào thày chếch hộ tôi xem gần cái galerie Manzi (màn mạn hàng than hay gì đó), có hàng bún đậu trong ngõ. Ngon vãi đặc sản. Thày hôm nào rảnh khoái lạc song châu ra ăn xem còn ko? Ngày xưa cũng mạn mạn đấy, có 1 ông già, già lắm ngồi bán rượu. Tôi nhớ 1 ly to bằng 1/3 lòng bàn tay, của cái bình ngâm con rắn trắng (bạch xoà tỉu), 1 trăm nghìn. Cái hôm tôi ra ngồi mạn tối tối, chà chà, làm cốc phê phê. Sau quay lại thì ông cụ chết rồi. Giờ ko biết ai còn bán ko. Chờ tí tôi tìm lại ảnh. Hê hê
Đéo thấy cái ảnh đâu. Hình như mất rồi :( À mà cái tranh tôi vẽ là tờ giấy. Hôm vo vo tờ giấy rồi chạy ra ngoài công viên nhặt xem có gì hay về vẽ thì thấy tờ giấy cũng hay. Thế là dính mẹ rồi rồi ngồi vẽ. Soul đíp luôn
Ôi đây này đây này https://m.baomoi.com/ong-gia-truong...-xich-doc-nhat-vo-nhi-o-ha-noi/c/14493585.epi Ôi tôi khóc cmn luôn rồi. Đéo hiểu. Thời gian trôi nhanh vãi hồ bách thảo..
ko thầy ơi, con này lúc nào nó cũng như trên mây trên gió, học hành thì vừa lười vừa ngu, đéo hiểu ra đi làm thì được cái tích sự gì cho đời ko, đến cái thằng thích lông bông như tôi còn thấy nản cơ mà . Ok thầy để hôm nào tôi thử mò đi xem sao, hình như nhớ mang mang gần chỗ bờ hồ hay trang tiền, đoạn phố đéo gì ngang ngang bé bé cũng có hàng bún đậu, hồi mới đi làm con bạn nó dẫn đi ăn, đéo hiểu phải chỗ đấy ko nữa.
Mấy nay tôi khá hơn chút, mấy tháng rồi tinh thần làm việc xuống quá, thành ra toàn làm mấy cái ba lăng nhăng. Nhưng tuần này thì vào form lại rồi. 1 2 năm nay tôi lên mục tiêu cho năm tới vào tháng 12, rồi cố gắng thực hiện thôi. Năm rồi chỉ thực hiện được phân nửa đầu mục, mà thôi ít ra vẫn còn hơn không Năm nay đặt mục tiêu cao nhất vào chuyện tiết kiệm tiền, ra paper với cả làm 1 chuyến đạp xe SG - DN các bác ạ. Hôm nọ định rủ bác darkbik đi mát xa sung sướng mà bác ấy ko đi chat với bác ấy cũng vui, hôm nọ chat với bác ấy là tôi không muốn yêu gái cùng công ty, chat xong thì hôm sau team có con bé mới vào trông cũng xinh tươi, tư tưởng thay đổi luôn . Nay thì mới nghe nó có người yêu rồi
Bên này mùa đông, vào thư viện ngồi học nó bật sưởi lên làm cứ bí rì rì, như trong cái lò. Tôi vừa xuống đi đái xong ra hít thở tí.
Hà hà, báo tin zui với các bác là tôi đang tiến hành mở phòng tập phá... à nhầm tập tạ dưới quê, bước đầu khá thuận lợi, nhờ vả dc nhiều người, chưa đâu vào đâu nhưng xem chừng cũng khả quan. Món này chả phải nghề ngỗng gì nhưng nó dính với tôi cả chục năm rồi, làm quản lý nửa mùa, hlv ba rọi lung tung cả, chắc từ bé tôi đã thích nhìn và vẽ cơ bắp nên lậm thành nghiệp?! :P Tôi tin vào thuyết thời vận, chịu nhọ cả chục năm nay, cảm thấy đến lúc phất rồi các bác ạ!
Ngon đấy... Nên khuyến mãi cho các em teen gơ vào tập, rồi sẵn hướng dẫn các em nó tập này nọ lun bác nhỉ Hóng update
Haha chúc mừng bác, tôi thì không tin vào thuyết thời vận mà tin vào con người, tôi tin ai quyết tâm cố gắng thì không có cơ hội này sẽ có cơ hội khác thôi. Cá nhân tôi còn trẻ, chắc trẻ nhất topic, tôi thấy cơ hội xung quanh nhiều quá trời. Cứ phát triển bản thân đến 1 mức nào đó là sẽ bắt được cơ hội thôi.