Cái quan trọng nhất là cần một người làm chỗ dựa tinh thần và thể xác Chứ mỗi thể xác ko thì nhàm chán lắm
À, ngày mai là Va-len-tin Trắng thảo nào... Tôi có con em họ (GẦN) 95, xinh xắn, nhà khá giả nhưng 0 kiêu, hiền, giỏi nấu ăn, nói chung là kèo rất thơm. Nhưng đám bạn bè anh em tôi, thằng khá 1 tý thì lấy vợ rồi, còn thằng nào chưa lập gia đình thì cũng... như lò! Bó tay, chả mối lái gì dc! Đúng là trai hay gái thì cũng như 1 món hàng, chất lượng tốt thì cháy hàng sớm, chẳng ra gì là ế sưng, có viện lý do gì thì cũng rứa thôi! Một lần (duy nhất) tôi phải lòng 1 con bé tập cùng, tầm 21-22, xinh xắn, hiền lành, giản dị, đúng gu, dc gần tháng, đúng hôm định mở lời thì gặp nó đèo con đi mẫu giáo... về vẽ trong 1 buổi xong bức tranh ưng ý nhất!
Sai bác ạ, có giả có thật, còn anh em mình bây h ra kua gái "nhà lành" ngoài đường thì chỉ có giả thôi.
toi ko quan trọng nhà lành hay nhà rách thày ạ, quan trọng là gái nó đối xử vs mình như thế nào hồi nhỏ toi thích bài as long as you love me lắm thày ạ, sau này biết ít ngoại ngữ hiểu ra nội dung bài nhạc chuẩn vkl, quá khứ em làm công nhân nghành cũng được miễn là từ giờ về sau em yêu anh là được. lấy công nhân nghành về làm vk hay lấy vk về làm công nhân nghành, ko có đk hốt gái chin thì chả đòi hỏi nhiều, thế đời nó thoải cmn mái đôi chút bác ạ
Thì đấy bác ạ, lành/rách 0 quan trọng, chin/mất chin với anh em mình cũng 0 quan trọng. Nhưng mà đến giai đoạn này, thẳng thắn mà nói, để thiên hạ thực lòng với mình & mình thật dạ với họ là khó, mình xl để "thủ thế", người ta cũng xl để cảnh giác. Anh em ta "kháng gái" bẩm sinh lên công cuộc đong đưa này chả khác gì đấu trí, mà tôi thì rất lười dùng đầu óc! :P Xin lỗi bác nếu suy nghĩ tiêu cực của tôi làm bác khó chịu, ở trong gayvn này anh em mình cảm thông nhau quá rồi còn gì.
Khà khà, kinh nghiệm "rân gian" mà bác. Ngoan = ngu, nhạt thếch, đàn ông với nhau, gặp loại này đã thấy chối éo muốn kết giao, nói gì tới đàn bà! Có đẹp zai cũng 0 cứu vãn dc, may ra có rủng rỉnh tiền thì đỡ 1 chút!
Mợ nghĩ hoài chuyện gái gú ko bằng giây phút đau bụng buồn ị đầu chỉ nín nhịn để kiếm mãi cái nhà vs. Giây phút ấy del có j quan trọng hơn cái chỗ xả, nghĩ như vậy rồi giác ngộ ra đôi phần thư thái lắm lắm
Mả bố nó các thày ạ. Thằng em tôi kể có con bé đéo gì sang đây học bằng học bổng ép-phen. giao hoan đất trời cụ nó, 1100/tháng trong 2 năm. Vãi nồn. Đcm kẻ ăn ko hết người lần hồ bách thảo ra. Ghen tức vl
Thôi kệ cụ nó. Đm nó huhu .. Sáng nay bảo tàng đóng cửa nên tôi ko vào được thành ra chạy quanh một vòng các hiệu sách. Đm, số đỏ quá. Mua được quyển này. Sướng vl. Về nhà mới chỉ dám bóc ni lông, đéo dám đọc vì sợ quá sướng. để tí ra thư viện ngồi đọc. Các thày ạ. Mỗi lần mua được một quyển sách mới, quyển sách mà nó mang lại cho mình đúng cái mình đang thiếu nó cho mình cái cảm giác như là cái đmn, mình có thể rời núi lấp bể. Ngày vô địch thiên hạ ko còn xaaaaaaA
Đọc đúng cuốn đang cần không khác gì chết đuối vớ phải cọc, nhất là các cuốn đã ngưng xuất bản hoặc hiếm Cảm giác như bác thôi, mình cũng có cô em họ thế, phải mối lái cho người đàng hoàng yên ổn tí, chứ mấy đứa bạn mà......thôi dẹp.
Lâu lắm rồi ko có thời gian đọc sách Cái cảm giác cầm trên tay cuốn sách sướng ko khác gì cầm tay con gái
Đọc thế mới có cảm giác thú vị, kiểu có thêm góc nhìn mới, chứ đọc mà đã có biết từ trước nó nhàm lắm. Khi nào về Việt thử mua cuốn Dám bị ghét, ở mấy phần đầu nó hay lắm, ngược lại với những gì đã biết.
https://tiki.vn/dam-bi-ghet-p1476937.html Cuốn này này, đoạn nói về Thuyết Mục Đích, khác xa với Thuyết Nguyên Nhân của Carl Jung í. Còn đây là link mình review trên Facebook trong group, vì là chế độ public nên bác tự xem được. https://www.facebook.com/groups/625...64571¬if_t=group_comment_mention&ref=notif