[Dantri] Cán bộ đọc truyện trên tangthuvien nhiều quá

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi Sét Đánh, 8/5/18.

  1. N00bforever

    N00bforever Red, Pokémon champion Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    15/5/11
    Bài viết:
    7,011
    darkbik thích bài này.
  2. Sét Đánh

    Sét Đánh Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    25/11/15
    Bài viết:
    1,169
    chuyện viết cũng quy củ mà, hành văn rõ ràng là dc :-?

    ta cũng đang biết một truyện dài thể loại quân sự , khoa huyễn nhưng mà vẫn chưa đăng ở đâu hết, 1 phần do dek biết đăng ở đâu, một phần là nó còn khá chắp vá. do ta hứng đoàn nào là viết đoạn đó, đoạn nào bí thì để lại chờ có ý tưởng thì viết tiếp , cũng sơ sơ được hơn 400 ngàn chữ rồi mà vẫn chưa đâu vào đâu cả :(


    đọc thử cho ý kiến nhóe
    Chương: Thêm một ngón tay nữa


    Có âm thanh gì đó bên kia cánh cửa. Trong căn phòng tối lù mù, Trung uý Florentini Marsei đang bị trói vào một cái ghế tỉnh dậy ngay tức khắc. Gã đang trôi dạt trong cái trạng thái lạ lùng giữa thức và ngủ.


    Nỗi đau đớn vẫn liên tục hành hạ làm gã không thể nào chợp mắt được. Sao mà có thể ngủ được khi mặt và phần trên thân thể của gã vẫn đau nhừ vì sức ép của một trái lựu đạn công phá, nó đã hất tung gã văng vào một bức tường bằng bê-tông như một con bù nhìn rơm. Không biết là gã có bị chảy máu nội tạng hay không? Chỉ biết là ít nhất có hai thanh xương sườn đã gãy và mỗi lần hô hấp lại đem đến nỗi đau xé thịt. Lỗ đạn nơi đùi trái đau nhói theo từng nhịp tim của gã.


    Thằng con hoang này đã cầm máu cho vết thương ở đùi gã rất tốt; gã phải nhìn nhận điều này. Viên đạn đã được gắp ra; máu đã ngừng chảy, động mạnh đùi đã được khâu lại vì nếu không như vậy thì chắc gã đã bị chảy máu tới chết rồi.


    Dĩ nhiên, hắn ta làm thế không vì nhân đạo. Con quái vật đó đâu có màng gì tới sức khỏe của gã? Hắn chỉ muốn gã tiếp tục sống tốt để có thể thẩm tra thôi.


    Gã vẫn nhớ rõ ngày hôm qua, Trung đội trinh sát của gã nhận lệnh xâm nhập vào đống đổ nát của thành phố Merka để truy lùng tàn quân địch. Những điều cuối cùng gã còn nhớ là những ánh chớp chói loà của đạn pháo, những phát đạn bắn tỉa rít lên từ một khẩu súng hạng nặng, có lẽ là từ một khẩu súng trường xuyên phá vì chỉ cần một viên thôi đã đủ xé toạc giáp ngực của tay Đội trưởng của gã. Toàn bộ trung đội đã thành thịt băm vào chiều tối hôm đó. Riêng gã thì bị một viên đạn xuyên thủng đùi trái, và một trái đạn nổ đã làm gã phỏng nặng ở mặt và phía sau cần cổ, một vài miểng đạn găm sâu vào mắt cá chân, bả vai và vô số vết thương nhỏ ở mặt và đầu.


    Đáng lẽ gã phải nhận ra từ giây phút đó. Gã không thể vì được thần may mắn phù hộ nên viên đạn chết tiệt đó chỉ găm vào đùi trái, trong khi đồng bạn đứa thì nát ngực, đứa thì toác đầu. Con quái vật đó muốn gã sống, muốn gã nôn ra thứ hắn cần. Vậy nên giờ đây gã đang ở trong một tình trạng cực kỳ thê thảm về thể xác. Đùi trái của gã đau khủng khiếp. Máu từ vết thương ở bắp đùi và mắt cá chân đã chảy ra đầy chiếc giày bốt, giờ này đã khô lại thành một khối cứng ngắc. Một ngày một đêm trong bóng tối từ khi bị trói vào cái ghế này, thị lực của gã đã bị tê liệt, gã đã không còn khả năng điều khiển ruột già và bàng quang, cho nên gã đã đại tiện, tiểu tiện ra đầy quần. Gã còn bị vô số ruồi bám vào người để hút máu, và bây giờ gã chẳng còn buồn xua chúng đi để mặc chúng đẻ trứng vào vết thương đang thối um trên đùi trái của mình. Gã thật sự đã bắt đầu mất cảm giác, không còn thấy buồn buồn nhột nhột khi đám ruồi đang chui vào cái miệng vết thương hở trên đùi, trông nó y hệt như một miếng thịt bò sống vậy.


    Con quái vật đó sẽ tránh đụng đến vết thương của gã. Hắn chỉ cần tập trung vào phần thân thể phía trên thôi. Như vậy là đã quá thừa nơi để hành động và hắn đã hành động một cách cực kỳ tàn bạo.


    Vào những phút giây đầu tiên khi tỉnh dậy, gã đã thấy mình bị trói nghiến vào cái ghế này. Trước mặt hắn là một kẻ mặc chiến giáp phủ kín toàn thân, nhưng cũng có thể hình dung được bờ vai rộng và cơ bắp săn chắc của hắn, từ mặt nạ chiến giáp để lộ ra đôi mắt ma quỷ sâu không thấy đáy. Không một câu hỏi gì, chỉ có một màn chào hỏi bằng nắm đấm và roi điện cho đúng thủ tục, gã đã bị bỏ lại trong căn phòng này tới giờ.


    Ký ức khiến gã cảm thấy nghẹt thở. Hắn quẳng mình trong bóng tối, hắn đang tra tấn tinh thần, để cho mình tự suy sụp để hắn dễ dàng bẻ gãy ý chí, gã tự nhủ như vậy!


    Ở đây dường như cũng có những buồng giam khác và các tù nhân khác. Thỉnh thoảng gã nghe thấy tiếng họ gào thét trong bóng tối qua những bức tường dày cộp. Phụ nữ luôn hét to nhất. Tiếng thét dai dẳng gần như suốt 6 tiếng đồng hồ làm gã muốn phát điên, lông tóc như muốn bứt khỏi da thịt. Mồ hôi ướt đẫm nhỏ giọt trên trán và trên bộ râu đã một tuần lễ chưa được cạo.


    Âm thanh lại vang lên và lần này, Marsei đã nhận ra nó: tiếng đế giày gõ trên nền xi-măng. Âm thanh mỗi lúc một lớn hơn. Cầu xin các vị thần cho hắn không đến chỗ mình.


    Ngay tiếp theo là tiếng chìa khóa được tra vào ổ, rồi chốt cửa được mở ra ken-két. Hắn đã đến rồi. Marsei chợt cảm thấy hốt hoảng. Ruốt cuộc đã tới lượt mình rồi sao?


    Marsei cố gắng ép mình hít thở chậm lại. Gã có thể chịu được. Gã đã được huấn luyện để vượt qua những trò tra tấn như thế này. Gã sẽ sống sót qua một chục cú roi điện. Gã sẽ nghiến chặt hàm răng và dùng ý chí để vượt qua. Gã tự nhủ hết lần này qua lần kia rằng gã sẽ không trả lời các câu hỏi của hắn. Gã sẽ không bao giờ phản bội anh em mình, mặc cho thằng súc vật con hoang này làm gì. Nếu hắn tiến đến quá gần, gã sẽ nhổ vào mặt hắn. Nếu gã may mắn, hắn sẽ điên tiết lên và đánh chết gã luôn.


    Tiếng khóa vặn lạch cạch là âm thanh kinh khủng nhất. Cánh cửa mở ra và, sau không biết bao lâu ở trong bóng tối mờ, Gã ré lên vì thứ ánh sáng chói loà kia như lưỡi dao đâm chọc vào mắt. Marsei ứa nước mắt và chớp mắt liên hồi. Nếu hai tay không bị trói vào thành ghế thì chắc chắn gã đã đưa tay lên che mắt. Hoặc gã sẽ móc chúng ra nếu đã đủ điên loạn.


    “Khônggggg.!!!”


    Gã hét lên thất thanh. chỉ một chút ánh sáng hắt từ ngoài hành lang cũng đủ để gã nhìn thấy cái bóng của tử thần đang ở trước mắt. Con quái vật đó đã đến.


    “Tao nghĩ mày không thích ánh sáng.”


    Con quái vật trong bộ chiến giáp màu đen đó kéo ghế ngồi trước mặt gã rồi lầm bầm:


    “Tao tự hỏi liệu tao có thích ánh sáng không, nếu như tao trông giống như mày thế kia?”


    Giọng nói vẫn trầm thấp và đều đều. Hắn lại nói tiếp.


    “Tao sẽ hỏi mày vài câu.”


    Marsei im lặng nhìn hắn.


    “Mày sẽ trả lời các câu hỏi của tao.” , Giọng của hắn thấp nhỏ lại.


    Marsei vẫn không nói gì cả. Hắn lại cầm trong tay một cái bao vải, kéo dây khóa mở bao ra. Hắn ngước nhìn Marsei, vẻ mặt vẫn hờ hững.


    “Mày có thể lựa chọn, hoặc ngoan ngoãn trả lời , hay sáu tiếng sau, khi mà mày không còn ngón tay, con mắt lẫn hòn bi nào nữa và cổ họng mày sẽ rách toang vì gào rống.”


    Marsei biết ngay rằng đây không phải là đe dọa rỗng tuếch. Giọng nói của thằng khốn này nghe lạnh sống lưng, tàn nhẫn và không có một chút nhân từ nào. Bàn tay to như tay gấu của hắn thò vào túi và lấy ra một cái kềm có cán dài và cái đầu vuông vức nặng nề. Hắn mở rồi đóng cái kềm vài lần, như thể đang thử xem cái kềm có hoạt động trơn tru hay không.


    “Nếu mày không trả lời, tao sẽ kẹp cái kềm này vào ngón trỏ của mày và tao sẽ kẹp nó thành tương máu.”


    Hắn nhìn thẳng vào mắt Marsei. “Mày hiểu chưa?”


    Con quái vật đó tiến đến cạnh chiếc ghế. Marsei nhớ đến dự định sẽ nhổ vào mặt những kẻ tra tấn gã. Hắn đã đến đúng tầm rồi, nhưng miệng của Marsei đã khô cứng. Gã không tìm đâu ra được một giọt nước miếng nào cả. Gã rụt người lại khi con quái vật trong bộ chiến giáp kia chộp bàn tay phải của gã. Gã cố giật bàn tay đi, nhưng cổ tay và khuỷu tay gã đã bị cột cứng vào cánh tay ghế rồi.


    Hai gọng kềm lạnh ngắt khép quanh ngón tay gã, ở khớp xương giữa lóng ngón tay trỏ. Gã cảm thấy hơi khó chịu khi răng kềm nghiến vào da thịt, nhưng gọng kềm liền hơi nhả ra và cảm giác khó chịu biến mất.


    Marsei trố mắt nhìn trước khi nhận ra con quái vật đó hơi gồng người lên rồi bóp mạnh hai cán kềm. Đau đớn xé người Marsei. Xương ngón tay gã vỡ vụn trong tiếng răng rắc ghê người mà gã nghe và cảm nhận rõ ràng.


    Hai mắt của gã tối sầm và đổ sụp xuống. Miệng gã đắng chát. Tiếng xiềng xích đang cột vào hai ống quyển kêu loảng xoảng. Thế mà hai gọng kềm vẫn không buông tha, nghiền vỡ xương, thịt, gân và da thành một đám bầy nhầy. Hai gọng kềm đụng vào nhau. Chỗ ngón tay ấy của gã đã biến thành tương. Nhưng thanh kềm vẫn còn chưa dừng lại. Nó xoắn và kéo, hai gọng mở ra và đóng vào như miệng cá sấu đang tìm một tư thế để nuốt con mồi một cách gọn gàng hơn. Hai gọng kềm chạy lên chạy xuống từ vị trí đầu tiên, tìm tòi những phần ngón tay còn chưa dập nát, tìm đến những đầu xương gãy nham nhở để nghiền tất cả.


    Ngón tay của Marsei, cái vật đã từng là ngón tay của gã, bây giờ đã không còn gì nữa. Chỉ còn hai gọng kềm tham lam và sự thống khổ vô bờ bến.


    Gã đang gào rống. Tiếng thét cao vút nghe giống như của thú vật hơn là con người. Lại phải tốn cả một, hai phút nữa gã mới cố ngừng tiếng hét được. Cuối cùng, khi gã đã ngừng lại, gã đã gục trên ghế, khóc nức nở. Xuyên qua bóng đêm, gã lại nghe tiếng nói của con quái vật đó vang lên như được truyền từ nơi xa xôi.


    “Tao thích màn dạo đầu nho nhỏ như thế này. Vừa đủ để mày hiểu tao không nói đùa, vừa đủ để mày có thể hồi phục và chịu hợp tác.”


    “Đồ chó đẻ!…”, Đùng một cái, Marsei cất tiếng chửi. “Đồ cẩu tặc, tao sống không giết được mày, chết sẽ thành quỷ lấy mạng mày. Đồng đội của tao sẽ trả thù cho tao, họ sẽ tùng xẻo từng miếng thịt trên người mày.”


    “Khục!…”

    Chỉ nghe thấy tiếng cười khẩy vọt ra từ phía sau mặt nạ chiến giáp. Marsei đâm ra tâm thần hoảng hốt, hình như sắp có chuyện động trời xảy ra.


    Đôi môi trắng nhợt của gã run lên khi thấy ác nhân đó thò tay lấy ra bửu bối của mình. Một con dao nhỏ màu bạc trông như dao phẫu thuật vậy. Ngón tay của hắn khẽ miết vào lưỡi dao như để thử độ bén của nó.


    Ánh chớp loé sáng từ lưỡi dao trong tích tắc làm gã rú lên kinh hoàng, cả người vùng vẫy và điều khiến gã sợ hãi là ánh mắt của ác nhân kia vẫn rắn đanh như đá, lặng như nước ao tù. Trước mặt gã không phải con người đang sống, mà là một con ác quỷ.


    Lưỡi thép mỏng tang mà sắc như dao cạo kia nhẹ nhàng dích vào, phần thịt khô và nứt nẻ trên đầu ngón giữa phải bỗng chốc lại đẫm máu.




    Marsei từng bị trúng đạn, bị lửa thiêu và bị đâm chém, nhưng không gì đau bằng một nửa so với cảm giác khi bị lột da. Đó là kiểu đau khiến người ta phát điên và không thể chịu đựng được lâu. Sớm hay muộn gã cũng sẽ phải hét lên.


    “Dừng lại, đừng, đừng, tha cho tôi…tôi sẽ khai…tôi sẽ khai…Aaaaaaa!”


    Tên điên này sẽ không làm một việc đơn giản như cắt lìa ngón tay của một người. Hắn muốn lột da để đối phương chịu những cơn đau đớn khủng khiếp.


    Sự đau đớn thật khủng khiếp khi lưỡi dao từ từ lần dưới lớp da đầu ngón giữa, một cách chậm chạp từ từ, một bàn tay ác ma khác trợ giúp lưỡi dao bằng cách giúp bóc tách lớp da nhớp nhợp kia như bóc vỏ táo vậy.


    “Phải lột từng mảng nhỏ”, gã ác nhân vừa lột da Marsei vừa nói. “Phải làm chậm thì lột mới sạch, không bị trầy xước. Sau khi tao xử lý xong ngón tay này của mày, mày muốn nói gì thì cho tao biết. Tao đã làm chuyện này mấy lần rồi, thằng cứng đầu nhất cũng chỉ chịu được đến bả vai là cùng.”


    Lưỡi dao đã hoàn thành công việc của nó, ngón giữa của gã bây giờ đã là một đống thịt máu me đỏ lòm, thấy rõ cả cơ và giây chằng không còn một tí da nào.


    Gã gần như phát điên vì sợ hãi, vì đau đớn. Gã muốn nói một câu nào đó để chấm dứt nỗi đau này. Nhưng lưỡi đã khô cứng rồi.


    “Có vẻ tao nghĩ như vậy là chưa đủ. Nhỉ!”


    Nước mắt chảy xuống má. Gã nghĩ trong tuyệt vọng. Tại sao hắn không để ta yên? Ta chẳng làm gì sai? Ta chỉ không kịp trả lời hắn thôi mà!


    “Đừng! Tôi sẽ khai! Tôi sẽ khai”


    “Đã quá muộn rồi!”, ác nhân kia vẫn chưa thấy hài lòng. Hắn liền rửa dao bằng nước trong bi đông và liếc vài cái cho sắc bằng đá mài.


    Marsei đã hiểu chuyện gì sắp xảy ra, gã rất nhanh sẽ mất thêm một ngón tay nữa.


    “Đừng! Tha cho tôi…Không…Khônggggg!”


    Lưỡi dao chuyển hướng sang ngón tay cái, cái ngón tay đó đang cố gắng tránh né việc bị kiềm giữ, nó đang run lên sợ hãi nhưng vô ích. Lưỡi thép lạnh vẫn lấn vào một cách từ từ, cẩn trọng, gần như là âu yếm


    Tiếng kêu của Marsei vừa giống heo, vừa giống ngựa, cực kỳ thê thảm, hai chân bị trói chặt của gã đang run rẩy không yên. Gã gào liên tục, người vặn vẹo. Máu tươi vọt ra, lưỡi dập. Gã đã cắn muốn nát đôi môi của mình rồi.


    Lưỡi dao và các đầu ngón tay ma quỷ kia vẫn chưa chịu dừng. Gã lại ré lên, cả người giãy giụa như muốn bứt khỏi cái ghế này, mắt cá chân đã bị vỡ do giãy đạp quá mạnh và va đập vào gông cùm. Tiếng thét của gã như một con heo bị chọc tiết rồi dần dần giọng mảnh đi và yếu ớt như giọng của một ông già trăm tuổi.


    Chẳng mấy chốc toàn bộ da ngón giữa tay phải đã bị lột ra thành một miếng mỏng duy nhất. Ác nhân đưa miếng da giơ lên ngang trước mặt Marsei, đỡ lấy bằng mấy đầu ngón tay, căng rộng ra chìa cho cái người đang sắp đổ gục kia xem. Máu vẫn đang nhỏ giọt từ miếng da xuống.


    “Nhìn xem này, trông y như vỏ quả táo vậy. Thật đẹp, thật khéo, không có lấy một vết xước! Mà này, tao làm có nhanh quá không vậy?”


    Marsei như hoá điên hoá dại.


    Tất cả như trò đùa của quỷ.


    Gã đã hiểu quy luật của trò chơi này.Nếu gã không làm đúng ý tên ác nhân này. Chỉ cần không kịp trả lời hay trả lời không đúng ý hắn. Nếu mình nói sai, hắn sẽ lóc thịt một ngón tay khác bất chấp gã có van xin như thế nào đi nữa.


    Mình sẽ mất một ngón tay nữa, hoặc tệ hơn là… là… Gã không dám nghĩ đến chuyện đó, không thể nghĩ về chuyện đó.


    “Tôi sẽ khai…làm ơn tha cho tôi…tha…A!”


    Marsei hiểu rằng hắn sẽ tiếp tục công việc cho đến khi mục đích đã đạt được. Hắn sẽ làm việc một cách hệ thống và tỉ mỉ, ngón tay ngón chân cho đến răng, mắt, mũi…dĩ nhiên là ngoại trừ cái lưỡi, và hắn sẽ không ngưng nghỉ cho đến khi lấy được tin tức mà hắn muốn. Công việc này sẽ chấm dứt ngay bây giờ khi mà thân thể của Marsei còn có hình người, hay sau vài giờ nữa khi thân thể của gã chỉ còn lại đống máu thịt bầy hầy và thống khổ.


    “Chúng ta bắt đầu lại nhé.” Gã ác nhân nói. “Tao sẽ hỏi mày vài câu và mày trả lời. Hiểu chứ?”


    Marsei vừa gật đầu vừa khóc.


    “Tốt lắm.” Gã ác nhân nói rồi gỡ mặt nạ chiến giáp của mình ra.


    “Tôi…” Tiếng gã khàn đặc. “Tôi sẽ… nói hết… cho ông những gì ông muốn biết.”


    “Phải.”, vết sẹo kéo dài trên gò má tới tận khoé mắt kia hơi nhăn lại, ác nhân đó đang cười. Miệng hắn rộng, răng to và chắc. Hắn cười, cười rất tươi, một nụ cười còn khủng bố còn hơn bất kỳ tiếng kêu la phẫn nộ nào.


    “Tao biết mày sẽ nói hết.”
     
    Achiles88, darkbik and T1nhLaG1 like this.
  3. _[Kyo]_

    _[Kyo]_ Persian Prince

    Tham gia ngày:
    26/1/09
    Bài viết:
    3,720
    Nơi ở:
    Hỗn Độn
  4. Chú Cuội Việt Nam

    Chú Cuội Việt Nam Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    8/10/16
    Bài viết:
    360
    Nơi ở:
    Cung Trăng
    Góp ý đúng thì không ủng hộ, cứ lôi năm tham gia ra khè.
    TTV nát thế này rồi à?
    Mấy cái box khác gần như tê liệt, có mỗi box convert còn hoạt động mà làm còn không xong nữa thì nên dẹp cho rồi.
     
  5. TTPO

    TTPO Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    4/6/08
    Bài viết:
    263
    Nơi ở:
    Cần Thơ
    Vào là y như thấy ngay cái '' ng ta làm free thích thì xem ko thích thì biến '' =)), thế nên chả buồn để ý mấy anh cv sai chính tả này nọ nữa, bên truyencv thậm chí có thằng còn chả thèm buồn bỏ dấu phân biệt hội thoại nhân vật cơ
     
  6. _[Kyo]_

    _[Kyo]_ Persian Prince

    Tham gia ngày:
    26/1/09
    Bài viết:
    3,720
    Nơi ở:
    Hỗn Độn
    dell hiểu cứ lôi cái tham gia hơn 10 năm ra làm mẹ gì =)) đã góp ý thì phải là dân gạo cội trong đó rồi chứ có phải ất ơ đâu mà cứ lôi năm tham gia ra khè =))
    t chán chả buồn rep mấy thành phần đó nữa =))
     
  7. _[Kyo]_

    _[Kyo]_ Persian Prince

    Tham gia ngày:
    26/1/09
    Bài viết:
    3,720
    Nơi ở:
    Hỗn Độn
    betz admin group, tắt bình luận luôn =))
     
  8. Sieugamo

    Sieugamo Mega Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/1/05
    Bài viết:
    3,247
    Nơi ở:
    Hanoi, Vietnam
    kích vào link thấy post remove :v
    TTV giờ cứ tự làm tự ăn, kệ mẹ bọn converter. Thỉnh thoảng vào đọc thử vài chap đầu xem hợp không, hợp thì tự làm.
    Có mấy bộ converter có tâm mà làm chậm nên rảnh mình cũng tự làm tự đọc, bận mới chờ bọn nó convert
     
  9. _[Kyo]_

    _[Kyo]_ Persian Prince

    Tham gia ngày:
    26/1/09
    Bài viết:
    3,720
    Nơi ở:
    Hỗn Độn
    vkl xóa post =)))) BQT group như cái đầu nam dương thần kiếm =))) ng ta góp ý đúng thì đm khóa mõm rồi xóa luôn cái góp ý của người ta :))
     
  10. darkbik

    darkbik T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    23/3/10
    Bài viết:
    525
    Nơi ở:
    SG
    Viết khoẻ thế, bệnh chung của ng thích viết là ko có điểm cuối, ko biết tới đâu là đủ dừng, đầu voi đuôi chuột, lập cái dàn ý truớc đi rồi viết chi tiết sau.

    Cứ up lên ttv hoặc đổi tên tàu trà trộn vào các trang post truyện tàu ấy đợi review:cuteonion47:
     
  11. Chú Cuội Việt Nam

    Chú Cuội Việt Nam Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    8/10/16
    Bài viết:
    360
    Nơi ở:
    Cung Trăng
    TTV từ hồi lão Minh Dài lên Admin là thấy xuống rồi.
    Có đợt 1 tên mod box sáng tác chửi truyện của mem là rác vì éo đúng ý nó trong khi văn phong lẫn nội dung đều ổn, mỗi tội là viết về LSQS =)).
     
  12. MCGH

    MCGH Kỹ nữ mua vui cho đời ➳ Sharpshooter ⌖ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/8/07
    Bài viết:
    10,497
    Nơi ở:
    Cần Thơ
    Đũy Lâm thồn sướng nha =))
    Screenshot_20180510-115200.png
     
  13. TTPO

    TTPO Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    4/6/08
    Bài viết:
    263
    Nơi ở:
    Cần Thơ
    Kìa, '' bố m làm free '' kìa =))
    Đâu phải bơ là đc đâu lâm huynh =))
     
    Chỉnh sửa cuối: 10/5/18
  14. MCGH

    MCGH Kỹ nữ mua vui cho đời ➳ Sharpshooter ⌖ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/8/07
    Bài viết:
    10,497
    Nơi ở:
    Cần Thơ
    Tên lâm vừa nói quit thì cái post đó hiện lên, vkl =))
     
  15. Achiles88

    Achiles88 Persian Prince

    Tham gia ngày:
    22/6/15
    Bài viết:
    3,791
    Mặt lâm không thồn đó hả .
     
  16. _[Kyo]_

    _[Kyo]_ Persian Prince

    Tham gia ngày:
    26/1/09
    Bài viết:
    3,720
    Nơi ở:
    Hỗn Độn
    Bần đạo là ava con mèo nhá, thằng lone kia chỉ giỏi đâm chọt sau lưng, bqt thì bao che chơi xóa post
     
  17. _[Kyo]_

    _[Kyo]_ Persian Prince

    Tham gia ngày:
    26/1/09
    Bài viết:
    3,720
    Nơi ở:
    Hỗn Độn
    Thái độ làm việc như lone từ mem đến mod mà cứ suốt ngày hô hào đòi vực dậy ttv, góp ý đúng thì bị ném đá + đem thời gian tham gia ra khè ??? :D ???
     
  18. MCGH

    MCGH Kỹ nữ mua vui cho đời ➳ Sharpshooter ⌖ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    26/8/07
    Bài viết:
    10,497
    Nơi ở:
    Cần Thơ
    Ta giờ chỉ lòng vòng trong box chủ đề thôi, box convert giờ chỉ còn giá trị tham khảo. Cái thời mấy năm trước, convert oai như cóc nhưng người làm có tâm cũng nhiều. Bây giờ đám mới lên, vẫn muốn oai như cóc nhưng không làm bằng được như người xưa nên toàn vác cái 10 năm ra khè. Nick 10 năm ta cũng có chứ sợ ai =))
     
  19. _[Kyo]_

    _[Kyo]_ Persian Prince

    Tham gia ngày:
    26/1/09
    Bài viết:
    3,720
    Nơi ở:
    Hỗn Độn
    Nãy nhiều tên def trụ nên mấy thằng kia đéo dám vào, giờ đm vào chửi to mồm vl =))))
     
  20. amorphous1234

    amorphous1234 mindless, formless, senseless

    Tham gia ngày:
    23/9/15
    Bài viết:
    12,073
    Dm làm nhớ hồi xưa tranh nhau convert cái "Tu chân thế giới" éo để làm gì. Má nó ngồi canh con Phương Tưởng bên Tàu nó ra chương mới vl. Sau thì ít có truyện nào hay nên quit luôn.
     

Chia sẻ trang này