Cái này hồi trước tôi cũng bị, thi thoảng tái phát. Bị lúc cảm thấy stress, cuộc sống không lối thoát, không tương lai, hoặc đơn giản hơn là mơ mộng thế cảm thấy cũng sướng. Lúc chán thì chỉ muốn tưởng tượng cái gì đó để trốn tránh thực tại. Ảnh hưởng ko nhỏ đến cuộc sống. Tiên nhân nhận ra mình bị là vẫn ngon lắm rồi, chưa đến mức u mê.
Tôi thì cứ nghĩ ngợi 1 lúc nào đó có thể cảm nhận được linh khí trong trời đất, rồi có 1 vị sứ giả của tiên môn nào đó đón tôi về tông môn tu luyện thành tiên. Năm 30 tuổi luyện khí đỉnh phong, năm 40 tuổi vừa trúc cơ thì môn phái gặp biến cốphải lưu lạc bên ngoài làm tán tu. Cơ duyên xảo hợp được kết bái huynh đệ với Diệp chân nhân - cường giả Kết Đan Kỳ mạnh nhất Đông Lào Lục Địa, gia nhập Thanh Diệp Môn, tu luyện Cửu Diệp Cang Khí làm công pháp cơ sở nên năm 70 tuổi kết đan :( Nhưng mà lúc này mới biết tu luyện công pháp này thì phải giữ gìn thân thể trong sạch, không được sa vào nữ giới, trừ khi đạt tới Nguyên Anh Kỳ tìm kiếm công pháp để cải tu còn không chỉ cần đụng vào nữ nhân là sẽ bị tán công, thân tử đạo tiêu, vạn kiếp bất phúc. Không cam chịu phải giữ thân đồng tử tới tận nguyên anh kỳ, tôi đành phải chia tay Diệp ca ra đi tìm cách cứu vớt bản thân trong nỗi đau xé lòng. Ngày chia tay, Diệp ca sụt sùi nước mắt, trao cho tôi 2 món bảo vật hộ mạng thứ nhất là 1 hộp vuông nhỏ, thứ 2 là con linh sủng mà ca vô cùng yêu thích đấy là thần thú Tuốn Trịnh. :(
hồi đó trước khi ngủ hay tưởng tượng mình có siêu năng lực,mỗi đêm mỗi năng lực khác nhau,xong rồi làm gì với những năng lực,rồi từ từ chìm vào giấc ngủ lâu rồi không làm vậy nữa
Ai cũng vậy thôi, tao cũng hay thế này cho có động lực sống vui hơn mỗi ngày đây, nhất là mấy đứa vô thần k có ngôi đền tinh thần nào dựa vào thì lâu lâu phải tự ảo tưổng để buff thêm sức mạnh tinh thần chứ
Chuyện này bình thường vl. Nhìu khi mê gì đó quá thì lại tưởng tượng thôi cho vui chứ có gì. Tao có lần còn mơ giàu vcl xong xây cái đảo nổi thả gái vào, xong tao đi săn
Tối qua lại tái diễn các bạn ạ Ngồi nghĩ mình sở hữu những tài sản này nọ, phóng xe qua nhà bạn gái cũ.... Bố bạn gái cũ tát nó lìa lịa rồi trách : sao mày bỏ nó? Mình thật hèn mọn. Mà trước giờ mình cứ nghĩ mình đứt dây thần kinh xấu hổ, không liêm sỉ để mà mất. Vậy mà tại sao mình lại có cảm giác hơi nhục này nhỉ, chắc lăn lộn ko đủ.
Mình thì thẩm du tinh thần kiểu này chắc cũng dc 7-8 năm gì đấy ) đơn giản là cuộc sống bt của mình k có gì đặc sắc hay nổi trội để đáng tự hào cả, thành ra mới phải tự tưởng tượng ra mình thần thánh như vậy cho cuộc đời bớt nhàm chán và đỡ áp lực hơn
Nô hay thẩm du kiểu tái sanh qua kiếp sau nhưng vẫn giữ được ký ức rồi lấy kinh nghiệm của kiếp này đi cua gái từ nhỏ Btw, đọc Kinh cho bớt suy nghĩ lung tung
Ta thì hay ngồi nói chuyện 1 mình, như có 1 người thật sự đang ngồi trước mặt để nói luôn ấy, nghe đồn là bị đa nhân cách.
Đấy là tulpa - một nhân vật tự bạn tạo ra, chứ không phải một nhân cách khác. Tulpa là tồn tại thật sự, tùy mức độ phát triển mà nó có thể có suy nghĩ riêng và nói chuyện với bạn hãy chỉ dừng ở mức như một hình ảnh xuất hiện trước mặt bạn. Mình cũng có một tulpa tên ansatsu, có khả năng bày tỏ quan điểm nhưng nó khá lười và chỉ có tác dụng trong việc giúp mình tìm lại một vài kí ức lẻ tẻ.
Mình hồi vừa ra trường trước khi ngủ cũng hay mơ mộng nếu mà trúng độc đắc thì sẽ ráp dàn pc thế nào, mua tv bao nhiêu inch, etc... Đến lúc trúng thật thì cũng ráp pc mua tv làm cái phòng giải trí nhưng mà ko có chi tiêu phung phí như lúc mơ mộng, vẫn chừa tiền nhét bank.
Nhưng mà có nhiều cái nó nói với mình sẽ ít nhiều chuyện lại thành sự thật trong tương lai, mình sợ lắm.
Mình k đặt tên cho nó như Huy cuồng nhân, cũng k thấy rõ đc mặt mũi nó, cái này khó diễn tả, ý mình là mình nhìn đc mặt mũi nó nhưng khi xong chuyện rồi thì mình k thể nào nhớ lại chính xác nó, cảm giác của mình là vậy đó.