Thành thật mà nói thì. Nếu bác không tính đi lâu dài với lập trình web thì mò vui phát triển đầu óc thôi. Chứ cái lập trình web này bây giờ cũng chua lắm bác ah.
Đợt rồi làm dự án, mình làm đủ trò: design, viết web, viết cấu trúc hệ thống web, FB Marketing, sale, Sponsor recruit, đạo diễn, biên kịch, mass recruiter, legal, translator, kêu gọi đầu tư, thống kê phân tích số liệu, viết báo... Mình còn phải làm cả thiết kế tour và bán vé máy bay mà Quay lại vấn đề, thật ra tại cũng một phần lớp 10 mình có viết một phần mềm và 1 website, cũng có giải QG, với 1 giải khuyến khích do SIDA cấp. Căng bản mình chỉ lập trình tính năng thử thôi, chuyên sâu sẽ outsource để làm
Chốt lại mấy kinh nghiệm đường dài cho các anh em trẻ từ kinh nghiệm bản thân nhé. 1. Bay nhảy đôi 3 năm để xác định: sở thích của mình là gì, mình hợp với cv gì, cv đó có tương lai không. Xác định 1 nghề nghiệp lõi lâu dài. Và lên kế hoạch upgrade nghề nghiệp : lựa chọn doanh nghiệp để đầu quân. Học tập hết từ DN đó thì nhảy việc (nhảy từ cái giếng nhỏ sang cái giếng to) 2. Thầy giỏi ắt trò hay. Các bạn trẻ cực kỳ cần 1 coach là boss quản lý trực tiếp giỏi. Nếu lỡ rơi vào 1 boss kém: mạnh dạn quit cho dù tổ chức đó có tốt hay kg (1 tổ chức tốt kg có nghĩa all cbql đều tốt). Boss giỏi kg phải boss yêu quý hay thân thiện, dễ chịu với mình. Mà hãy nhìn quá trình lv, cách làm việc của Boss. Các loại Boss kg bao giờ nên theo: tham lam, độc đoán, yếu chuyên môn, thăng tiến bằng quan hệ thay vì thực lực, có máu cờ bạc .... Theo loại Boss này, kết cục kg bao giờ có hậu. 3. Chủ động upgrade bản thân. Đừng có đi học mấy cái cao học, tiến sĩ vớ vẩn để lấy bằng. Học cái gì nó bổ trợ trực tiếp cho công việc , học hỏi 80% trong chính công việc hàng ngày của mình, bằng cách mở to mắt ra quan sát những người giỏi nhất. Học hỏi họ và biến thành skill của mình. Nói thì dễ, làm cực khó nhé. Chỉ có khát vọng : tôi sẽ là No.1 mới thúc đẩy mình tự upgrade liên tục. Thi đua bằng cách nâng cấp năng lực của mình thay vì mấy cái trò chơi xấu đồng nghiệp, hầu hạ các sếp. Vì skill tốt, còn nhảy việc, tìm cái giếng to hơn. Mấy cái tiểu xảo chỉ đem lại lợi ích ngắn hạn. Cuối cùng là phải nỗ lực liên tục. Tư duy nhàn nhã, việc nhẹ lương cao .. Sẽ không bao giờ khá được. Nhìn các Boss, các đại gia hào nhoáng, nhàn nhã là cái mặt nạ họ đeo thôi, các bạn trẻ kg biết họ đã phải trải qua những gì, phải chịu đựng những áp lực gì hàng ngày đâu. Tôi chắc chắn 1 điều là các đại gia như A Vượng Vin, Chị Thảo VIetJet có lịch làm việc không dưới 12h / 1 ngày, suốt 365 ngày và khối lượng thông tin tiếp nhận, ra quyết định của họ hàng ngày gấp mấy lần người thường . Họ chả bao giờ có thời gian vào FB, lướt Web, đi xem phim bom tấn như chúng ta đâu. Cũng như câu "Năng lực càng cao, trách nhiệm càng lớn" của phim SAH, thì trong cuộc sống có câu "Nỗ lực càng nhiều, thành quả càng lớn". Và nỗ lực thì nó kg phải hứng lên nỗ lực 1 vài ngày . Thành công nó là 1 quá trình. Cuối cùng ,nhiều ae trẻ hay hỏi tôi ; bắt đầu như thế nào, vì họ kg biết bắt đầu từ đâu. Câu trả lời của tôi là: hãy bắt đầu từ những việc nhỏ, thay đổi những thói quen xấu, tập những thói quen tốt. "Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ". Bạn chỉ cần: đi ngủ đúng giờ, thức dậy sớm đúng giờ (ngày ngủ 7-8h), ăn đúng giờ- không bỏ bữa, 1 ngày tập thể dục 30 phút. Làm được chuyện này rồi hãy bàn chuyện lớn. Tưởng dễ ah :) 100 đứa nhân viên của tôi lúc thi đua đều tưởng bở, đăng ký 30 ngày đạt đc các tiêu chí trên. Sau 1 tháng ngồi lại survey (phiếu kín vô danh) tỷ lệ fail 100%. Vậy đấy, thay đổi bản thân còn kg làm dc, thì lấy gì ý chí làm việc lớn và thay đổi thế giới )
Cái vụ chi tiêu này mình chịu, xài xái money lover để lưu chi tiêu ngày mà còn thất thoát chả hiểu nổi. Cơm nc thì ko phải lí do âm tiền mà do hay mua đồ linh tinh. Mà kiểu mình k kiểm soát đc bản thân mua đồ luôn. Đôi khi mua xong là món đồ đó hết thích liền mà k sửa nổi. Gần nhất là từ tết tói h dư đc 60 củ đi ngang head honda thấy chiêc vario màu đẹp quá tự nhiên quẹo vào mua, mua xong cũng chả xài vì nhà cũng vài chiếc xe rồi ko thể kiểm soát bản thân xài tiền được luôn kéo dài cũng gần 2 năm nay rồi :(
nếu muốn mua thứ gì mình thường chờ đế 1 tuần sau, 1 tuần sau vẫn thích thì mua . Mua chán thì bán lại.
Bán bớt xe cho t đi, chạy xe ôm nhiều mà xe cùi cùi ngồi chán quá, rêm cả mông. Mấy tối cuối tuần cày đc hơn 5 xị mà sáng hsau đuối vkl, chạy đêm mặt mụn ko. Chỉ piết uuớc coa con xe xịn đầm êm cày cho đỡ nhọc
Đệch. Bác xài tiền phí vl thế. Mình từ hồi lóc cóc lương 3 4 tr thích đủ thứ. Từ giày tới đồng hồ, laptop điện thoại xe máy công nghệ các kiểu. Tới giờ đủ khả năng thì lại cảm giác chỉ muốn mua thứ mình cần. Thứ mình thích mà mắc tiền cũng không muốn mua. Xe bác có rồi mà thích là mua chiếc để chơi thì đại gia vl