Chia buồn cùng chủ topic. Tầm 5 năm trước tui cũng chẩn đoán u não rồi mổ. Nhớ lần đầu nghe bác sĩ nói u này được cái phát triển chậm, sống tầm 10 năm cũng bấng loạn lắm, vui buồn lẫn lộn. Nhưng mà đi Singapore mổ ra thì không như VN chẩn đoán, giờ cũng ổn rồi. Lời khuyên chân thành thì chuẩn bị tâm lý tốt cho gia đình và người bệnh, cứ suy nghĩ lạc quan, tích cực, có tâm nguyện gì thì cứ làm. Từ sau vụ đó tui sống thoải mái lắm, có chuyện gì cứ cười hì hì bỏ qua, cái bệnh trong người ai cũng có. Sống nay chết mai không ai biết chắc được, nên ngày nào còn sống thì phải vui đừng suy nghĩ quá nhiều. Ba chủ topic thì chắc gia đình cũng ổn định rồi, nếu vài tháng cơ thể khỏe lên thì đi du lịch ngắm cảnh hay thăm dòng họ gì đó. Chứ bệnh tình thì nói thẳng ông đừng buồn chứ chắc là khó mà qua khỏi. Vững tâm lý thì những ngày tháng cuối cùng sống vui và thêm sức khỏe là ok :)
Kết quả mô bệnh học. Kết quả hình ảnh. Không có thì tôi không tiên lượng được. Mà cứ hỏi bác sĩ cho nó nhanh
ăn thua là do tâm tình người bệnh thôi, mẹ mình ung thu buồng trứng giai đoạn 2 cắt xong đến giờ cũng 20 năm rồi khỏe như trâu...
Mình đag dc chuẩn đoán có u trung thất, có bác nào có người thân mắc phải chưa ạ? Cho mình xin tí thông tin, đag hơi hoang mang xíu.
Nhà tôi cả 2 cụ đều sinh hoạt điều độ, thể dục thể thao... mà vẫn bị cả (ông cụ K phổi, bà cụ K vú). Giờ cũng chỉ mong là nếu mình có dính thì bị muộn muộn chút để còn lo được cho các cụ.
Nói chung là K bây giờ nhiều lắm. Dành thời gian cho cụ là thứ ưu tiên . Thứ 2 là chuẩn bị tâm lý cho mình, gia đình người thân. Nhất là con trưởng phải gồng. Sau hậu sự, thì rút ra bài học cho mình : tu dưỡng bản thân: giữ sức khỏe + mua bảo hiểm nhân thọ cho mình. Có người thân dính nan y như K mới thấy nó đốt tiền cỡ nào.
Theo kinh nghiệm ngâm cứu K nhiều năm của tôi (từ khi bà già bị K): - Gen di truyền nó chiếm 50% yếu tố UT: cho nên trong gia đình, nếu bị nhiều thì xác định mình cũng thuộc nhóm RR cao. - Môi trường, Sinh hoạt chiếm khoảng 50% còn lại. Cho nên sinh hoạt nghiêm túc vẫn bị chứ kg phải kg bị, chỉ là xác suất thấp hơn. Phòng chống UT , cách tốt nhất là tầm soát sớm định kỳ: còn trẻ khám tổng quát định kỳ 6-12 tháng/ lần. Tầm soát các loại UT phổ biến theo tuổi hoặc có rủi ro di truyền định kỳ UT phát hiện sớm, giai đoạn 1: tỷ lệ chữa khỏi 95%. Tầm soát sớm giúp phát hiện sớm 90% các loại UT phổ biến (phổi, dạ dày, gan ...) có các loại như tụy, máu hay não ...là hiếm: dính thì xác định. Nói chung là bài toán xác xuất thôi. Đến tỷ phú như Steve Job vẫn K chết bình thường, nên cố gắng hết sức mình + sống tốt từng ngày để lỡ có gì xấu: không hối tiếc. Cuộc sống mà. Cuối cùng là tài chính: K nó đốt tiền dã man luôn...nên càng trẻ, càng khỏe càng phải mua BHNT cho bản thân: kg làm gánh nặng cho người thân
BHNT để die có 1 cục cho bố mẹ, vợ con pa ơi. Còn BHXK thì ai đi làm có BHYT rồi là đủ. Tất nhiên có ĐK mua gói BHSK có cả K cũng đỡ.
BHNT trả nhiều nhất đó bác. Mà BHNT với BHSK mua chung dc nên 2 thằng đều trả, 1 thằng trả khi người đang bệnh, và nếu bệnh nặng quá ko qua khỏi thì BHNT trả tiếp. Ngày trước ông ngoại ta bị ưng thư phổi, cũng trụ dc 3 tháng rồi qua đời, mấy bệnh nặng bị một cái là kéo kinh tế cả gia đình đi xuống luôn.
Nếu bị bệnh mà tham gia BH được thì làm gì có nghề tư vấn BH chi cho mệt bác ơi, đặt cái quầy BH ở trong BV là auto giàu. Mà bệnh rồi mới tham gia thì công ty BH phá sản hết rồi. Khôn vậy ai chơi Mỗi người và gia đình nên có kế hoạch tài chính cụ thể, tất nhiên quỹ rủi ro cũng phải có.
Mới nhận được tin bà ngoại cũng đang hấp hối, cụ 92 rồi, tai biến cũng lâu. Lâu lâu về nhà ngoại thấy cảnh người già như ngọn nến trước gió rồi nghĩ ngày nào đó mình cũng giống vầy thì chắc ko chịu nổi. Kiếp người ngắn hay dài thì cũng đến hồi kết
Đọc hai cuốn tế bào gốc và khi hơi thở hóa thinh không, toàn chuyên gia đầu ngành của mỹ mà cũng chịu. Một ông viết sách xong thì cũng qua đời vì ung thư TÁI PHÁT Nói chung ở vn mà dính (thường do phát hiện muộn) thì xác định ko qua khỏi Kể cả chữa được thì ung thư cũng có khả năng quay lại Nên là bị ung thư cứ vui vẻ sống, hưởng thụ và làm những điều mình thích, đừng nhốt mình trong bệnh viện và hóa trị hay xạ trị cho tốn kém