Vụ này coi hết Phàm Nhân 1 đã suy nghĩ theo hướng này rồi. Cái bình bá đạo vậy ko thể nào vô tình rơi ở cái chỗ khỉ ho cò gáy như thế được. Cái này giống Đạo Tổ giả làm phàm nhân tu tiên và cái kết thì có. Nhiều thằng cũng khổ dâm, cứ muốn Lập phải tự leo được, ko cần gốc gác. Mẹ, ko có gốc gác, cơ duyên thì có khi giờ Lập hết thọ nguyên, chết cmn ở nhân giới từ đời nào rồi. Chưa tỉnh vì HL còn yếu chứ ko phải do cái bình. Lên Đại La cái bình lại chả hót như sáo cho xem. Có truyện nào như Phàm Nhân ko nhỉ ? Truyện buff hợp lý tí, đừng có mỗi lần đánh nhau sắp chết lại được buff vượt cấp là ok...
Truyện bây giờ hầu hết nó buff từ quá trình tu luyện, cắn thuốc lụm đồ các kiểu trước khi đánh ròi, nên lúc vào đánh thì 1 là trang bức nhét hành cho đội bạn, 2 là bị đội bạn nhét hành ngập họng, ít có thể loại đánh gần chết bật niềm tin lắm
Main là anh nào nữa. Mình mới đọc tới rút xích nguyên anh ở tiên giới. Sẵn tiện cho hỏi yy là gì? Thể loại này tác giả viết mỗi tuần một chap hả các bác?
Không bít, gốc to chắc là đoán mò thôi chứ truyện chưa hết thì chỉ có hỏi tác giả Cơ mà thực ra không cần gốc cũng có thể nghịch tập được, quan trọng là vận khí phải đạt cấp độ nghịch thiên cơ, kiểu vô rừng đi tè trượt té một phát sụp ra cái mỏ linh thạch, lụm cuốn giấy chùi đít phát hiện thánh phẩm công pháp
đại khái là mọi người dự đoán Lập đen là 1 phân thân hoặc chính bản thân của 1 vị đại năng nào đó tại tiên giới muốn tu lại từ đầu để vượt qua khốn cảnh hiện tại của đại năng đó trước khi tu lại thì vị đại năng đó sắp xếp cơ duyên hay tạo hóa cho Lập đen tu dễ hơn hơi hơi giống kiểu Vương Lâm của tiên nghịch vậy mà từ khi xuất hiện kiểu phàm nhân lưu nhiều người đọc qua truyện khác lại cứ nói sao up lv nhanh quá vậy, mà thực ra trước phàm nhân thì truyện tu tiên đa phần là cảm ngộ, 1 ngộ có thể up vài class chứ k phải là lv nữa truyện mạng tàu thì tùy tác giả tốc độ tay với não động, có tác 1 ngày 5~6 chương thậm chí hơn 10 chương có tác thì vài ngày 1 chương nhưng thông thường nhất là ngày 2 chương
PNTT 2 công nhận tác giả viết lên tay hơn phần 1 thật. Nhìn chung PNTT theo mình là 1 truyện kinh điển, mô tả thế giới tu chân đầy khó khăn, khô khan nhưng cũng đầy lôi cuốn.
Vậy mà nhiều người chê. Theo tui Vong Ngữ nên thêm tí cảm xúc như Tru tiên của Tiêu Đỉnh thì sẽ trọn vẹn hơn.
PNTT sáng tạo thể loại phàm nhân lưu nên nó trở thành kinh điển nhưng mà nó kéo dài lê thê và lặp lại y như 1 cái webgame tàu nên nhiều người chê hơn nữa truyện đọc quá khô khan, đôi khi có vài đoạn thêm các nhân vật nữ nhưng lại càng thể hiện Vong béo k biết cách viết tình cảm nên nó khô hơn ngói, rồi các nhân vật nữ này cũng biết mát gần như chả để lại ấn tượng gì đối với tui thì PNTT chỉ hay cho đến đoạn kết nguyên anh sau đó thì toàn là lặp lại
Link gì đâu chẳng qua ở chung 1 cái khu mà con mắt của thằng super boss nào đó tạo ra, rồi tìm cách thoát ra thôi mà.
Truyên ấy ( và 1 vài truyện khác nữa của Lão Ngũ) phần đô thị , đại háng chỉ là phần nhỏ đổi gió thôi mà . Cái chính vẫn là tu tiên ở tiên giới . Nếu ko có ác cảm bài tàu thái quá thì đọc cũng khá
Mình đề cử bộ “Tối cường hệ thống”, truyện đang ra tới chap 1036. Đảm bảo không bị tình trạng mô tả nước non quá nhiều để câu chương. Hài hước, bỉ ổi, đme thằng main vừa vô truyện có mấy chiêu bóp khoái lạc song châu, bóp vú, luyện đan ra Viagra xem bựa vl.
tiên nghịch với cầu mà đọc còn được, chứ sang Ngã dục với Nhất niệm đọc chán, Ngã dục thì YY thấy mẹ, Nhất niệm thì hài nhãm
Ở đây nhiều đồng đạo thích PNTT 2 hơn 1 giống mình nhỉ, Lập đen ở phần 2 số còn đen hơn phần 1 chắc phải 2,3 lần .
ta thì trước giờ vẫn thích PNTT - ai chê thì kệ - chứ đọc cái phần 1 chắc hơn chục lần - còn phần 2 tới đoạn phá xích nguyên anh thì tạm dừng chờ nhiều nhiều rồi hốt
Mãi ko thấy ai nhắc Tu Chân Liêu Thiên Quần đọc ko cười ko lấy tiền. Nhân vật phụ cũng rất đặc trưng ko não tàn