Có những cái trong 1 khoảng thời gian mình sẽ cảm thấy nó cực dở, cực tệ, đặc biệt lúc đang khủng hoảng ntn nhìn đâu cũng thấy sai lầm. Nhưng cứ làm đi, vì sai lầm thì là bài học còn thành công là nỗ lực, nghĩ theo quan điểm đó thì cậu sẽ luôn có động lực. Đã lựa chọn rồi thì phải theo tới cùng. Tớ đi làm nhân viên nhà nước bt, nhưng ngồi chán quá tớ không chịu đc nên quyết định kinh doanh, thất bại 1 lần rồi lại tiếp tục vay các nơi để làm tiếp, nợ vài trăm. Ngoài ra tớ đi làm thêm cv kiểu kiểu dự án nữa, cả nhà ai cũng gàn sợ tớ chết sớm, làm nửa tháng còn chả ra kết quả gì tớ vẫn quyết theo đến cùng. 2 tháng trước tết vừa rồi, tớ kiếm được 2 tỏi từ làm dự án, trả hết nợ, mua các thứ linh tinh còn tầm 1 tỏi 5, gửi tiết kiệm, tính đường đầu tư tiếp các món khác nữa (dự án tớ vẫn làm). Thương hiệu thời trang của 2 vc cũng xong rồi, trả được tiền nhà 1 năm h bắt đầu làm ăn được. Có lúc 2vc còn 1 tr trong tk, đi vay khắp nơi để chiến đấu tiếp, tớ cũng ân hận, cũng có lúc thấy mình sai quá sai, nhưng tớ ko bao h nghĩ sẽ dừng lại. Hy vọng cậu cũng sẽ thế vì may mắn đạt được là cả một quá trình nỗ lực, không phải tự nhiên mà có đâu.
33 tuổi dư được 1 đống phone+dàn máy pc cùi .Làm bao nhiêu toàn đi du lịch +ăn uống mua sắm những thứ mình thích. Ai cũng chửi bảo sao ko để dành cho tương lai thì chỉ nghĩ hồi đó bị tai nạn giao thông nghiem trọng thoat chết 2 lần (toan tự lếch về nha ko vào viện luôn ) coi nhu nợ thần chết 2 lần rồi nên bị đòi nợ cũng ko có gi luyen tiếc sống sao ko lỗi ko hại ai là được. Ông già thương quăng cho co cái tk chứng khoán trăm tr bảo nghiên cứu kiếm thêm bảo thôi thích đi làm cv mình thích xài tiền đó mới thấy ý nghĩa nên cứ vứt đó cho ổng tự xử luôn .Ko đụng vô So với người khác có lẽ là mìn loser nhưng ít ra ko có gì hối tiếc cho đến lúc này XD
Hồi 28 bín cố đời trai thì có 3 cây vàng, 2 năm sau tiêu hết 1 cây - cây rưỡi lấy vợ. Tới giờ vẫn đéo hiểu làm sao 2 đứa để dành tháng có hơn 10tr mà h tổng tiền gần 300 (ko trữ vàng nữa)... Lâu lâu dư tiền ko xài cũng bỏ vào nhưng ko hiểu sao lên tới vậy. Từ năm rồi sau cái topic tui kể khổ đẻ con - kiếm tiền thì có nc với vợ và...2 đứa chốt từ lúc đó để dành đc nhiu đem đi du lịch fill wishlist đến khi đẻ con, quá mệt với mấy cái suy nghĩ & tính toán. Tui biết quá nhiều trường hợp như ông đến nỗi ngán đéo muốn nghĩ tới chơi ck kím tiền luôn. Với cả tự doanh nữa, quá nhiều ng` mình thấy giỏi hơn mình rất nhiều đã đổ bể tan nát, có ng` trốn biệt luôn vì nợ, tỉ lệ fail quanh tui tới hơn 90%. Trong lúc đó khá giả nhất lại là mấy ng` mang tiếng đi làm công hay freelance cũng có mà ko ngừng tăng giá trị bản thân về mặt nghiệp vụ, số ổn định cũng thuộc nhóm này. Giờ già rồi mới thấy thèm khát đc đi học . May mắn nhất của tui là ông bà già có thu nhập bị động mà còn cao hơn tui nhưng gần 70 tuổi vẫn đi làm vì...chán, nên ổng bả chỉ cần ng` trông nom về mặt sức khỏe & tinh thần chứ tiền mà tiêu kiểu tui chắc đè chết mẹ 2vc, tiền ăn xài của 2 cụ 1 tháng đang 20tr... Nên giờ lại nghĩ sống cho bản thân là điều tốt nhất, vì sau này con mình nó lại đỡ khổ. Gửi tiền thì ổng bả vẫn nhận mà nhận cho con nó an tâm chứ tui thấy ngưỡng chung của mấy ông bà cụ thường chả cần con lo chuyện tiền bạc, họ sống ổn lúc trước thì h vẫn vậy, quan trọng là sức khỏe & tinh thần thôi, cái đó tiền ko mua đc. Ủng hộ, cơ bản tui nhận ra đời này để dành đéo bao h đủ, các mục đích tiêu lại càng vô hạn hơn, kiếm nhiều tiền cỡ nào thì cũng sẽ có nhu cầu tiêu bằng hết. Tốt nhất là nhìn lại bản thân mình tới đâu rồi lựa cơm gắp mắm theo đó, khả năng cao thì kiếm nhiều tiền lo nhiều, khả năng hạn hẹp thì tính theo hạn hẹp. Nếu khả năng thấp mà đu đưa ham giàu thì chỉ có chết. Mà để ý thiên hạ rất nhiều ng` tự tin thái quá vào khả năng bản thân, tui thì nhìn xuống thấy mình hơn đc nhiều nhưng nhìn lên còn thua quá nhiều. Nhìn cách họ sống & chi tiêu tự thấy bản thân đã quá thoải mái rồi ko có phàn nàn gì. Biết người thì quan trọng 1 chứ biết ta thì quan trọng tới 10. Tui cũng vào bv nguy kịch 1 lần, hối tiếc lúc đó là còn quá nhiều thứ chưa làm chứ ko có mặt tiền ở đó.
tháng mình kiếm cũng 50 70tr mà ăn xài cũng bung bét, 32 tuổi tài khoản giờ hơn trăm triệu với con pkl :(....giờ tiết kiệm lại từ từ thôi chứ ko nát
Ước gì có ông bà bô có sức khoẻ, có công việc/ tài chính để đỡ nặng gánh, đây còn biếu cho mình khoản nợ 600tr :( dù sao giờ cũng khá ổn ko lo mấy, sắp đi đặt cọc mua xe, sắp tới bán tiếp cái site nữa hi vọng trả đc nợ gia đình..
Ra trường, đi nghĩa vụ. Xong vứt cái bằng đi làm tứ xứ, ko nợ nần ai mà cũng ko dư giả đc bao nhiều đồng.
Mình thì ở tuổi nào cũng có quan niệm là tiết kiệm được càng nhiều càng tốt. Hiện giờ thì chỉ có mỗi cái đáng giá ngàn vàng thôi.
vl bằng tuổi mà ông bảo hồi 25t ông đi làm ở VN 1 năm tiết kiệm đc 100tr thì quá giỏi rồi đm tôi năm nay cũng 27t rồi mà giờ tk tiết kiệm có vẻn vẹn 20tr và cái dàn máy pc tháng đi làm cực như chó cũng chả dám ăn chả dám tiêu, gái gú cũng chả dám kiếm
30 tuổi Gia sản chẳng có gì đáng nói. Chỉ có một thân tu vi kinh thế hãi tục. Được xem là người có hi vọng phi thăng nhất trong lịch sử nhân tộc 6000 năm qua
Cám ơn mọi người, đã quyết định mình cần nghỉ ngơi một tí nên sẽ book vé về Việt Nam chơi một ít, tốn chắc một nửa tiền tiết kiệm + tiền nhà + tiền không đi làm nhưng mà tâm hồn thanh thản, reset cho chuẩn bị cho một mùa cày cuốc nữa vậy. Hồi 25 tuổi là lương tôi tầm 15tr, đi làm 1 năm 12 tháng + thưởng tết tầm 3 tháng + tháng 13 nữa là 16 tháng lương là tầm 240 triệu rồi, tôi ăn xài cũng hoang lắm, ở nhà ba mẹ không tốn tiền nhà nên mới dư ra được 100tr 1 năm đó chứ. Vậy nên mới nói là ở Việt Nam sướng hơn đi du học. Đúng nghĩa tình cảnh của tôi bây giờ, chả dám ăn tiêu cũng chả dám gái gú gì.