Search Google ra đầy Thuốc điều trị trầm cảm đôi khi có thể gây ra một loạt các tác dụng phụ khó chịu, bao gồm: Buồn nôn Tăng thèm ăn và tăng cân Giảm ham muốn và các rối loạn tình dục khác, chẳng hạn như rối loạn cương dương và giảm cực khoái Mệt mỏi và buồn ngủ Mất ngủ Khô miệng Mờ mắt Táo bón Chóng mặt Dễ kích động Cáu gắt Lo lắng, e ngại
Mình từng bị trầm cảm và mình thoát trầm cảm bằng cách đi dạo, chụp ảnh, ngắm phố ngắm núi, kiếm người nói chuyện, đặc biệt là giảm bớt tầm quan trọng cái thứ gì mà mình ham muốn nhất để bớt phải suy nghĩ hay lo lắng gì nhiều.
Loại nặng dồ kg biết, ta uống chắc cũng 5-6 lần loại nhẹ. Thì triệu chứng mới dừng ở buồn ngủ, mất tập trung.. hơi ngáo ngáo
Nói hơi mắc cười. Nhiều lúc thấy khó khăn hay khổ sở mở mớ clip huấn luyện binh sĩ ở nước ngoài, xem người ta khổ là tự dưng trạng thái đổi qua "à thôi mình vẫn ổn chán"
Đó cũng là một liệu pháp tâm lý đấy. Xem các cảnh khổ hơn mình, thấy còn sướng chán. Bác nào cảm thấy mình khổ, cứ lê la vào BV ung bướu khoa nhi, hoặc đi làm từ thiện làng SoS hoặc chất độc da cam.. Tui đã từng đây. Đi xong về thấy ơn giời, mình còn phúc chán
bác nào bảo sao lại có trầm cảm everywhere thì nói thẳng luôn là tìm hiểu dc 1 nhưng ko tìm hiểu được 10, trầm cảm rất dễ bị, và nó nguy hiểm chính vì đéo ai tin là mình bị trầm cảm cả, và chỉ khi nó kéo dài biến thành mãn tính và gây kết quả cực kỳ tiêu cực cho cuộc sống thì mới từ từ nhận ra là có cái gì đó ko ổn, và trầm cảm ko buông tha bất kỳ độ tuổi nào hết, từ 10 đến 70t đều có khả năng bị, quan trọng là có nhận thức dc nó hay ko và tìm ra phương án giải quyết.
Cho tôi hỏi chút, dạo này mình làm việc - mặc dù vẫn k giảm hẳn hiệu quả nhưng không thể tập trung nổi quá 30ph (Kiểu làm gì thì làm, nhưng cứ 30ph là phải quay sang nghe nhạc, đọc báo, lướt GVN các kiểu), buồn ngủ nhiều.... và luôn trong tình trạng thiếu ngủ dù ngủ đủ 8 tiếng kèm ngủ trưa 30ph..... Thực sự đang càng ngày càng cảm thấy phiền phức, làm việc kém hiệu quả lắm.... Chắc cũng dính nhể!
Mình đôi khi bị tụt cảm xúc, k gì làm mình vui đc, thích ở một mình, mỗi lần như vậy kéo dài 1-2 tuần. Tầm 1-2 tháng lập lại một lần. Lần gần nhất mình có nghĩ đến tự tử... Như vậy có gọi là trầm cảm k các bác? :(
the same. không biết bác bao nhiêu tuổi? mình thấy tầm bắt đầu qua 30 sức khoẻ đi xuống rõ, mặc dù mình khá giữ sức khoẻ, tập tành, ăn uống, không thuốc lá, bia rượu thì vui mới uống chắc năm được 2-3 lần. nhiều lúc mệt mỏi cảm giác éo muốn chơi chứ đừng nói là làm :(
Tôi 33, tôi chỉ sợ cái cảm giác chưa làm được cái cm gì cho đời mà đã ì ạch như người già thế này, nghĩ phí hoài thời trẻ trai vcđ. Đi làm đếm từng ngày cho tới thứ 7, cảm giác như mấy cụ 5x
Nước ngoài nó hay có mấy cái hội nhóm ngồi chia sẻ Có khi là giải tỏa lo âu stress trầm cảm tốt phết nhỉ Mà VN thì ko thấy có
Dạo đầu mới lấy vợ , kinh tế khó khăn , vc không sinh hoạt không hợp nhau ---> gia đình bất hoà. Mỗi lần ở công ty về nhà cảm giác như địa ngục .Thứ duy nhất còn vui vẻ đó là công việc và đồng nghiệp . Mệt mỏi , không còn hứng thú game gủng, ăn gì cũng k thấy ngon , đêm nằm suy nghĩ linh tinh k ngủ được . Đôi lúc phóng xe ra đường suy nghĩ tiêu cực , chỉ muốn tăng ga tông cho tông vào xe sang đường hoặc ngược chiều ( đã vài lần thử nhưng chắc ông bà gánh nên chưa đi ) . Thời gian sau đó đã có lúc buông thả để cho gái ngoài chăm sóc (chủ yếu là tâm sự , nấu nướng , có abc nhưng chưa tới z ) .Giai đoạn này do cảm xúc mới đè cảm xúc cũ nên tinh thần cũng thoải mái hơn . Nhưng rồi cũng nhận ra nó chẳng đi đến đâu nên chấm dứt . Bát đầu tập nhìn nhận lại bản thân, đặt mình vào hoàn cảnh của người khác trong mọi tình huống . Dần dần cảm thấy suy nghĩ thoáng hơn trong mọi việc, bản chất của mọi căng thẳng dẫn đến từ chính suy nghĩ của mình . Dồn suy nghĩ tiêu cực vào thì dù việc tiêu cực hay tích cực đều trở nên tồi tệ hơn. Lúc nào cảm giác áp lực quá k giải toả được theo cách bt thì 8h tối , đeo tai nghe đi bộ một mình ngắm thành phố. Thay đổi góc nhìn khiến mình giải quyết được 1 số thứ trong công việc , điều mà trước đó mất ăn mất ngủ , cảm giác lúc nào cũng bực tức khi nghĩ đến ( mình bị mất role trong dự án trong khi 80% là mình xây dựng lên , do sếp hãm lol ) . Giai đoạn mình cảm thấy ổn định nhất là gia đoạn tập chạy bộ ( hiện nghỉ từ lúc dịch bùng phát đến giờ ) . Thực sự chạy bộ nó là 1 cái gì khác so với những môn thể dục còn lại . Mình tập tạ , đá bóng nhưng cảm giác của chạy bộ nó hoàn toàn khác . Không phải cảm giác cơ bắp trước gương , mặc đồ bó khoe ngực khoe bắp vs gái , không phải cảm giác phấn khích hò hét khi đá bóng trên sân . Chạy bộ mang lại nhiều thứ hơn , thành tích chẳng cần ai xem , tự mình tận hưởng khi đạt được mốc. Sức bền sức chịu đựng đều tốt hơn nhiều lần . Sinh hoạt điều độ cũng làm sk tốt lên nhiều do setup được thói quen tối 10h ngủ sáng 4h dậy. bonus thêm khoản hết hẳn đau đầu , điều mà trước đó thường xuyên bị . Hiện giờ thì cũng hơi áp lực, tâm lý lại hơi bất ổn một chút do dịch bệnh kéo dài quá . Công việc sắp tới có vẻ sẽ ảnh hưởng , năm nay thu nhập ít đi một khoản , nợ k thu hồi được , nhiều dự định chưa làm được .Điều có thể làm mình sợ hãi nhất là ai đó trong gia đình mình ra đi, điều chắc chắn sẽ đến nhưng thực sự rất sợ .Nhưng mà thôi , cuộc sống phải như vậy , có khổ mới có sướng , có ốm đau mới biết quý lúc khoẻ mạnh , có mất mát mới biết nuối tiếc . Mỗi thứ đều mang lại 1 ý nghĩa riêng , cái này bổ trợ cho cái kia , hãy tận hưởng nó khi vẫn còn nhận thức .
Chia sẻ một chút, nhiều người nói thế này là trầm cảm, thế kia là trầm cảm, thôi thì mình cũng không muốn khẳng định cái gì là trầm cảm nữa, âu cũng chỉ là tên gọi. Cái quan trọng cốt lõi ở đây không phải là bạn có đang bị trầm cảm hay không, cái quan trọng là bạn có đang cảm thấy ổn không? Có vấn đề gì về tâm lý và có suy nghĩ tiêu cực không? Tất cả những lo âu, sự sợ hãi, phiền muộn đều xuất phát từ một thứ, đó là suy nghĩ. Vì vậy nên đa phần các loại thuốc giúp giảm stress hay thuốc trị trầm cảm hoặc chất kích thích, rượu bia v.v... Đều có tác dụng ức chế suy nghĩ. Vậy biết căn nguyên rồi thì chúng ta phải tìm cách giải quyết nó. Chúng ta cần phải dần dần giảm bớt việc suy nghĩ không cần thiết, nhưng không phải bằng cách dùng những sự trợ giúp bên ngoài như trên, vì lúc đó bạn phụ thuộc vào nó, và nó chỉ là tạm thời, khi nó hết tác dụng chúng ta sẽ lại như cũ thôi. Có một cách đó là thiền. Thiền giúp dần dần loại bỏ các suy nghĩ, và nó là một dạng luyện tập. Tức là chúng ta có thể tự làm, không phụ thuộc vào tác nhân bên ngoài. Thiền thì có nhiều cách thiền, như mình biết có hơn 120 cách thiền khác nhau, mỗi cách sẽ hiệu quả với mỗi người. Nếu ai có nhu cầu thì mình có thể chia sẻ. Các cách thiền rất đơn giản, chỉ cần thiền đều đặn hằng ngày là được. Còn một cách khác nữa trực tiếp hơn, đó là thấy được "sự thật". Cái này cần sự từng trải và bản thân phải "open mind", chịu chấp nhận những cái bản thân mình xưa nay nghĩ là đúng thực ra sai hoàn toàn. Cách này giống như một bước tới đích luôn vậy, thiền thì phải đi đường vòng. Đây là thứ không ai có thể chữa cho bạn ngoài chính bản thân bạn? Vì đó là suy nghĩ của bạn, người khác không điều khiển được. Nên dù có nói thế nào cũng vậy thôi. Phải tự thân vận động, phải tự hiểu tự trải nghiệm và tự biết, những thông tin trên đây mình đưa ra là để tham khảo, cần suy ngẫm và tự quan sát rồi tự rút ra cho bản thân mình.