Vì sao sự lương thiện và chân thành là hai thứ không thể giả vờ là ra được? Thứ vô giá trên thế giới này không nhiều, và chân thành và lương thiện chính là hai trong những thứ đó! Câu chuyện thứ nhất: chân thành là vô giá Ở nước Mỹ, có ông chủ A của một doanh nghiệp nhỏ luôn muốn được hợp tác làm ăn với ông chủ B của một doanh nghiệp lớn, nhưng đã thất bại không biết bao nhiêu lần. Lần này, ông chủ A lại bước ra khỏi phòng làm việc của ông chủ B với vẻ mặt chán nản, nhìn thôi cũng đủ biết là chuyện hợp đồng lại một lần nữa không thành. Trên đường đi về, trông thấy một cây nhỏ bên đường bị gió quật đổ, ông A lập tức chạy lại nâng cây nhỏ ấy lên, để tránh cây lại bị gió hất đổ, ông đã chạy ra xe tìm dây thừng để buộc nó lại. Không ai trông thấy hành động này của ông A, bản thân ông A cũng không biết rằng từ nãy tới giờ, ông B đứng ở trên phòng làm việc đã trông thấy hết những việc làm của ông, một hành động ngoài dự kiến, nhưng nó lại đánh động tới ông B, khiến ông B lay động, hợp đồng cuối cùng cũng được kí thành công. Ngày kí hợp đồng, ông B nói: "Anh có biết không? Điều khiến tôi cảm động không phải là việc anh nâng cái cây nhỏ ấy lên, mà là vì cái cây nhỏ ấy, anh không ngại đường xa, chạy tới khu đỗ xe lấy dây để cố định lại nó. Khi người khác cần giúp đỡ, dù không ai thấy hay để ý đi chăng nữa, một người vẫn không ngần ngại hi sinh lợi ích của mình, dù chỉ là rất nhỏ, điều đó cũng rất đáng quý! Tôi không có lý do gì để từ chối hợp tác với người như vậy, người như vậy cũng không có lý do mà không thành công cả!" Sau này, ông chủ A quả nhiên càng làm càng lớn, càng làm càng thành công! Gửi tới những người đang đọc bài viết này! Khi người khác cần giúp đỡ, hãy vô tư đưa tay ra kéo họ lên. Sự tử tế, sự chân thành xuất phát từ trái tim là thứ không phải giả vờ là ra được! Câu chuyện thứ hai: Cơ hội luôn dành cho những người tốt bụng, luôn nghĩ cho người khác Vẫn là ở nước Mỹ, câu chuyện xảy ra ở một cửa hàng bách hóa nọ. Vì trời bỗng nhiên đổ mưa to, một bà lão ăn mặc giản dị tìm tới đó trú mưa, hầu như tất cả nhân viên của cửa hàng đều không buồn để ý tới bà cụ. Có một nhân viên nam trẻ tuổi ân cần hỏi bà lão: "Chào bà, bà có cần cháu giúp gì không?" "Không cần đâu cậu, tôi trú mưa một lát rồi sẽ đi ngay thôi." Bà lão thấy mình trú mưa trước cửa hàng nhà người ta cũng không tiện, nên định mua chút gì đó coi như tiền lấy chỗ, nhưng ngoảnh đi ngoảnh lại vẫn không biết nên mua gì. Cậu nhân viên kia trông thấy bà lão như vậy bèn nói: "Bà à, bà không cần phải cảm thấy khó xử! Cháu có để một chiếc ghế ở trước cửa, bà cứ ra đó yên tâm ngồi là được rồi." 2 tiếng sau, mưa tạnh, bà lão trước khi rời đi đã xin danh thiếp của cậu nhân viên. Vài tháng sau, cậu nhân viên đó nhận được một cơ hội lớn, cậu được bổ nhiệm thay mặt cửa hàng bách hóa để đàm phán kinh doanh với một công ty gia đình lớn khác, với lợi nhuận khổng lồ. Sau này mới biết, cơ hội đó thì ra là bà lão trú mưa lần trước đem lại cho cậu, và bà lão ấy cũng không phải ai quá xa lạ, bà chính là mẹ của Andrew Carnegie, người được mệnh danh là "Vua thép" của nước Mỹ thời bấy giờ. Cứ như vậy, con đường sự nghiệp của cậu nhân viên trở nên vô cùng thuận lợi, cậu trở thành cánh tay phải đắc lực của "ông vua thép" Carnegie, đồng thời cũng trở thành nhân vật giàu có nổi tiếng chỉ đứng sau Carnegie. Chân thành và lương thiện là hai thứ không bao giờ có thể giả vờ mà ra được, dù có giả vờ được lúc này, cũng không thể giả vờ được cả đời. Người tôn trọng người khác từ trong tim, tự nhiên sẽ nhận được nhiều cơ hội hơn người khác. Thứ vô giá trên thế giới này không nhiều, và chân thành và lương thiện chính là hai trong những thứ đó! Theo Alexx Doanh nghiệp & Tiếp thị Nguồn: https://cafef.vn/vi-sao-su-luong-th...gHTD_1cNgPYpwD5dAKWZCNJkEqxqB11ba-Tb4jEJlcC9U
Có vụ này không biết phải lừa đảo ko? Hôm qua đang ngồi ghế đá 1m ở Hồ Gươm thì có con bé bán hàng rong nhờ mình mua cho nó, mình mua 1 gói bông ngoáy tai và 1 cái bút. Tự dưng có 1 ông tiến đến hỏi có mấy nghìn lẻ không cho ông ý xin để đi xe bus, thế là con bé kia nó đưa luôn 7 nghìn cho lão ý. Rồi lão ý loanh quanh chỗ mình hỏi đường đi ra chỗ này chỗ kia, mình nghi nghi cảnh giác nên cứ trả lời là ko biết. 1 lúc sau thì rời đi. Hình như mình suýt bị bẫy?
cũng tuỳ bác. cách đây vài năm mình ở đà nẵng đi ăn bún buổi tối. có thằng nhỏ bán vé số cứ đứng nhìn thèm chảy nước dãi, lúc đó chắc nó đói lắm. có ông bàn bên thấy thế kêu nó lại hỏi có đói ko? nó gật gật , ổng kêu cho nó tô bún giò ngon lành rồi tính tiền luôn. nó ngồi cả buổi nhìn tô bún nhưng ko dám ăn, đúng lúc đó có ông già bán vé số vào mua tô bún nước ( giá rẻ, ko thịt ko đồ...) thằng bé chạy lại kéo ông đến chổ nó nhường tô bún cho ông già. chủ quán thấy lạ hỏi sao ko ăn, thằng bé bảo hôm nay nó ăn chay nên ko ăn dc ( hôm đó mùng 1 thật) xong nó bỏ đi...cả quán ai nghe cũng phục. mà trước đà nẵng bình yên thật, ko có khái niệm cho tiền xin tiền...h ăn xin, lừa đảo đầy râỹ...