cu em thử lục tủ mặc bộ quần áo nghiêm chỉnh nhất, sơ vin gọn gàng vào rồi chụp lại ảnh xem nào, chải cái đầu gọn gọn lại tí chứ cát set phèn kia đắp lên người ai cũng thấy xấu hết...
25 tuổi thì đường tương lai còn dài lắm chú em, có gì đâu mà bi quan thế. Cái gì thì bước đầu tiên cũng là khó nhất, vượt qua dc thì tự nhiên mọi việc sẽ thông suốt thôi. Muốn có sức khoẻ thì mỗi ngày chịu khó dậy sớm, tập 30' các động tác giãn cơ đơn giản. Sau đó thì đi bộ/ chạy bộ 2 cữ sáng, tối. Sợ thì kiếm người đi chung kèm cho có người nói chuyện, nhỡ có gì cũng có người đỡ. Còn về công việc thì liên quan bộ công cụ lao động gì tới ngoại hình? Meta nào r mà còn làm mấy cái nghề cần ngoại hình chi. Ở nhà ôm phím ôm PC thì học code với vẽ digital. Bỏ công ra train ngon lành, kiếm project về vừa học vừa làm, đủ sức thì xin việc EZ lương 1k. Môi trường ngành số thì ngoại hình hầu như là yếu tố cực nhỏ ko quan trọng luôn. Cuối cùng là kiếm nhiều việc/ hobby mà vùi đầu vào. Đừng để bản thân rảnh. Nhiều khi thấy mấy lớp trẻ sau này sao mà ít interest/ hobby vl, nên kiểu ko như ý 1 cái là bắt đầu cảm thấy stress, buồn... trong khi mình thì quá nhiều, chán cái này thì làm cái khác.
Cảm ơn tất cả mọi người từ hôm qua đến giờ đã cho lời khuyên. Nhờ mấy post trên mà em thấy cuộc sống này còn nhiều hy vọng lắm.
Có thể tham gia các hoạt động xã hội một thời gian Sau đó mới biết mình thích gì và muốn làm gì... Ai cũng có thời cả, thời trc thời sau thôi nên ko vội làm gì...
Có một cái thú vị mà nào giờ tự thân nghiệm ra dc. Đó là thời bây giờ ngoại hình hầu như ko phải yếu tố hàng đầu để định hình về nam giới nữa (trừ phi làm showbiz or công nhân nghành đực). Nói chung cùng thì con người cũng là động vật, và tính bản năng của giống cái thì dĩ nhiên nó muốn chọn con đực alpha rồi. Tuy nhiên meta bây giờ thì ngoại hình lại là cái yếu nhất trong các tiêu chỉ chọn chồng/ bạn trai. Hoặc giàu, hoặc giỏi, hoặc khoẻ, hoặc đẹp. Nói chung cùng thì 1 thằng ku ko dc đẹp lắm nhưng giàu vl hoặc giỏi vl hoặc cả hai, thì vẫn ngon hơn 1 thằng nhìn đẹp mã mà đéo có cái quần gì khác ngoài cái lưỡi dẻo quẹo. Sự tự tin xây dựng trên việc 1 thằng có thành tựu gì và có tài năng gì, mà chỗ mắc cười là miễn có đủ trình độ để tự tin thì vì lý do magic nào đó, con gái nó lại bị hấp dẫn bởi kiểu vậy dù đôi khi ko dc đẹp trai cao to lắm. Xạo chó dài dòng như vậy thôi chứ gút lại một câu ngắn gọn là "tài giỏi, giàu có thì auto win"
Cty anh tuyển min 1k này mà mãi đéo thấy ai apply, buồn vl :( Mếu với HR thì nó bảo là đéo muốn tốn $ nhờ bên thứ 3 headhunt dùm. Thế là anh lại phải đi 1 vòng kiếm mấy thằng đệ quen về làm (mặc dù từ đầu cố tránh để khỏi mang tiếng là thiên vị( Haizzz :(
Nhìn ảnh mập mạp ngon nghẻ thế mà lại yếu và ko đi được xe máy à? @@ Hiện tại em bị tự kỉ cấp độ 2. Việc đầu tiên em cần làm là quăng máy tính đi, và đi ra ngoài chơi, rủ bạn bè đi chơi liên tọi đi. Mỗi lần đi chơi phải cố gắng nói chuyện thật nhiều, nói nhiều vào, cho cái lưỡi, cái hàm nó được tập thể dục. Và dĩ nhiên là để cho relax hơn. Phải chạm vào được cơ thể phụ nữ. Tôi đoán em chắc cả năm rồi ko đụng gì vào phụ nữ. recommend: đi mát xa
Bác làm bên dev /IT hả? Mình 30 r, trước giờ chưa từng học qua dev, bác tư vấn giúp giờ nên học bắt đầu như thế nào và định hướng như thế nào để kiếm sống đc Dịch thời gian rảnh nhiều, muốn khóc
Mình ko muốn dạy đời đâu, nhưng mà năm rồi dịch thì nhiều trường hợp như bạn diễn ra trong số người mình quen lắm. Mình ko rõ do cá nhân mình khác người hay như nào, nhưng mà hầu như ko lúc nào mình ở trong trạng thái 100% yên tâm, an toàn cả. Nên hầu như với mình thì chữ "rảnh" là ko tồn tại luôn. Dù mình chơi game hay xem YouTube thì với mình đó đều là những lúc để thu thập thêm kiến thức (mình là Game Designer). Thành ra là hầu hết người khác dính dịch bị layoff một cái là khóc luôn vì hầu như họ ko có backup plan gì cả, cũng kiểu chưa từng thoáng qua ý nghĩ trong đầu là sẽ có lúc bị như vậy. Nên như bác cũng nói, thời gian dịch rảnh nhiều - thật ra đây là cơ hội để trang bị thêm kiến thức, kỹ năng nghề nào đó, chứ ko nên xem nó như 1 thứ bị động. Cũng có thể coi là cách tự động viên và suy nghĩ lạc quan đi. 30t thì cũng có gì tiêu cực đâu nhỉ? Mình đồng ý là đầu băm thì sức khoẻ suy giảm, đầu óc cũng trì trệ, khó tiếp thu hơn, nhưng mà thật sự muốn làm thì vẫn làm dc hết. Mình thì ko phải dev, nhưng mình làm việc và có bạn thân là dev thì rất nhiều. Trước hết bác phải định hướng là tại sao lại chọn nghề dev? Vì nói thẳng luôn, đây là một nghề khá là khô khan và có tính lặp lại nhiều (nếu ko có tư duy linh hoạt). Với mình thì dù chọn nghề dev, vẽ hay design, thì quan trọng sản phẩm sau cùng là cái gì? Bác cần xác định rõ trước là mình chọn dev thì sẽ code cái gì nhé: game? web? apk? software? server?... Sau khi xác định rõ mình muốn theo cái nghề này và mình cũng rõ hướng đối tượng nào rồi thì kiếm trung tâm luyện cơ bản trước, tầm 6-12 tháng là vững rồi. Chuyện còn lại là kiếm bài tập và dự án trên mạng về tự thực hành, và có tư duy làm ra sản phẩm luôn chứ ko phải chỉ sao chép. Còn lại thì những ông làm dev sẽ có thể chỉ rõ hơn con đường bác đi.
Cố gắng động viên thôi, khi mình không có gì, không bị gánh nặng nào thì mình có thể trở thành bất cứ thứ gì mình muốn. Mình làm dev chục năm rồi, có lúc cũng nản, cũng muốn chuyển qua làm gì đó nhàn hơn, mà giờ lún sâu vào đây rồi chuyển méo được (thực ra muốn chuyển thì chuyển thôi, mà giờ chuyển thì lương bèo + cực hơn nên méo làm )
bạn đưa ảnh thật lên đây cũng có ý chí muốn cải thiện bản thân đấy. Mình nghĩ bằng tuổi bạn nhiều người ở đây bao gồm cả mình cũng cảm thấy cuộc sống trống rỗng ko tìm đc hướng đi cho bản thận lắm . Ko chỉ có bạn cảm thấy vậy đâu . ở trong safe zone lâu thì 25 hay 30 cũng sẽ có lúc nghĩ vậy thôi . Thay vì suy nghĩ tiêu cực tiếp . với body này mình nghĩ điều đầu tiên bạn phải làm là thay đổi thể trạng . Mình cũng có giai đoạn béo như bạn . Đi gym thôi . ra đấy cho có không khí với động lực để tập tành . bạn có TA là 1 điều rất tốt trong xã hội bây giờ . Trong thời gian rèn luyện sức khỏe bạn nên chủ động tìm việc . Trong thời gian covid , mình bị cty vứt ra đường vẫn apply đc việc chưa phải nghỉ quá 10 ngày bao giờ . Đừng nản . Gym thì tập hăng thì 1 tháng có kết quả rõ rệt rồi . Quan trọng là thay đổi suy nghĩ của bản thân thôi .
coi youtube bọn nước ngoài nó có mấy cái seri make-over về ngoại hình cho mấy chú đụt đụt tự ti như chú này coi thấy hay mà ở VN ko thấy thằng nào làm nhỉ, hoặc có mà ko biết lol
Đồng chí có bị bệnh nào liên quan đến suy giảm vận động không ( tim , phổi , xương khớp...) , dị tật chân tay không ? Nếu mà đéo có thì là do não đồng chí tự huyễn ra thôi . Mẹ nào cũng thương con cũng muốn bao bọc con , thân là con trai thì phải tránh xa vòng tay mẹ càng sớm càng tốt. Khuôn mặt do trời sinh thế rồi thì phải chịu , nhưng nhân cách , thái độ sống là do bản thân mình . Và nó là thứ quyết định phần nhiều chứ k phải khuôn mặt. Bản thân mình đã kém sắc thì phải nỗ lực gấp nhiều lần hơn nữa chứ k phải ngồi kêu than rồi không làm gì . Mình sinh ra ốm yếu gầy gò kén ăn , xương bé. Bố đi làm xa suốt , mẹ ở nhà bao bọc quá nên cũng thuộc dạng nhút nhát,vừa yếu vừa nhát nên đi học toàn bị bắt nạt .Lớn thêm tí thì dính bệnh dị ứng , dị ứng quanh cmn năm luôn . Cứ vận động hoặc ra nắng một chút là dị ứng ngứa hết người , đéo cả thở được dù chưa mệt. Nhìn bọn nó đá bóng , chạy nhảy mà thèm vcc , nhiều hôm chỉ đạp xe từ trường về nhà thôi đã thở không nổi r , nhất là mùa hè . Năm mình thi đại học là 1m75 nặng 47 kg ,mặt toàn mụn do thức đêm quay tay , cày Tsonline với Dota. Không cần hình chăc cũng tưởng tượng ra hình tướng như nào rồi, tự nghĩ lại bản thân hồi đó mình còn thấy sợ . Học đh , không gái nào thèm để ý cũng k dám tán gái . Về nhà thì ông già suốt ngày chê kém , ăn kém học kém . Vừa gầy vừa nghèo vừa xấu thì đúng chỉ có tán chó chứ người nào nó thèm . Bị ông bà già nói nhiều + bản thân mình cũng thấy mình thất bại nên mình quyết định thay đổi bản thân , đéo phải lập kế hoạch cc gì cả , về nhà xin bà già 3 lít rồi xách đít ra phòng tập, nhiều hôm dị ứng ngứa điên người nhưng kệ mẹ, có ý chí là vượt qua được hết. Rèn suy nghĩ thế nên giờ sức chịu đựng của mình tốt hơn rất nhiều rồi . Hồi đó chả nghiên cứu dinh dưỡng gì cả . Cứ tập xong về hốc thật nhiều cơm , ăn no rồi vẫn cố ăn thêm bát nữa , tối bổ sung thêm cốc sữa ông thọ trc khi ngủ . Rồi cân nó cũng tăng dần dần , ngoại hình thay đổi , tư tưởng thay đổi thì cuộc đời mình thay đổi. Đéo phải kiểu successful gì nhưng là sự thay đổi rất lớn so với con người cũ của mình . Đừng lập kế hoạch cc gì cả , nhấc mông dậy làm luôn đi , mỗi ngày thay đổi 1 ít , bản thân mình hôm nay tốt hơn ngày hôm qua 1 chút thôi đã là thành công rồi . P/s : Nhớ lại hồi 25 tuổi , lúc đó mình đã làm bố rồi , lo sự nghiệp , lo chuyện gia đình , lo chăm con cũng xì trét chết mẹ :(
Thanh niên VN giờ 1 là phải cái thiện những cái ntn : - Dáng đi dáng đứng phải thẳng lưng, kể cả lưng có bị gù do ngồi máy tính nhiều cũng phải đứng thẳng người lên - Ăn mặc phải gọn gàng trước rồi mới tính chuyện phối đồ. - Nói chuyện phải thoải mái, đừng có gồng lên hay ăn to nói lớn các thứ. - Đầu tóc gọn gàng, răng miệng vệ sinh phải sạch sẽ Làm đc 4 cái này là cải thiện được rất nhiều rồi, không đến mức sẽ thoát FA nhưng trong tuyển dụng hay quan hệ đồng nghiệp/đối tác nó cũng giúp kha khá
nhiều người, đặc biệt tụi trẻ ko hề có khái niệm về những cái trên nên cũng có cần có 1 người tư vấn thực tiễn, như thằng trong clip đấy, nên nói chung thấy cũng cần thiết.
Được chứ, nếu đã từ bỏ việc bế con nha híu. Nói là đu xà chứ thật ra là hít xà đủ các tư thế Tập calisthenic đi cho nặng. Gym chả ăn thua gì so với bộ môn này