Đọc ở trang nào thì chuẩn thế pháp sư debuff, tại hạ tìm vài trang, hình như chúng nó dùng google dịch, đọc tiếng Việt mà chẳng hiểu clg .
Nhĩ Căn thì hình như làm gì có đô thị đâu, thích đọc đô thị thì đọc bộ tu chân liêu thiên quần đi, khá là vui đó
Thế rốt cuộc nó không trả thù à? Thù giết cả nhà có cơ hội trả thù mà không trả, thành tâm quả dục cỡ đó thì ta nuốt không nổi rồi.
Ko phải, tụi tu tiên tu xong vứt hết nhân tính thoái hóa thành loài heo chó nào đó rồi ko phải con người nên vứt hết hận thù liêm sỉ độ kiếp thành tiên sống dai quan trọng hơn
chúng nó có trò “ cắt đứt phàm trần, tục duyên” giống kiểu xuống tóc bên phật. Đi tu luyện rồi thì mọi thứ xảy ra trước khi tu luyện là vứt hết, quên hết. Đứa nào ko làm dc thì để môn phái làm hộ cho
Có chứ, main của lão Phong ngự toàn dạng dân tri thức, sống có nguyên tắc, tính toán suy nghĩ thấu đáo trước khi hành sự nên mới thế thôi. Chứ đâu ra đó hết, truyện lão này học quan niệm sống hay phết đấy, bác đọc thử đi là thích ngay.
tại vì nó bị out context nên mấy tên mới xù lông lên, thực ra có phải kẻ thù ko đội trời chung gì đâu. Kiều như tướng bên giặc trong chiến tranh thôi, với lại lúc đó thằng main nó đi tìm vợ , thằng này lúc đầu cực kỳ hủ nho, về sau chính nó cũng công nhận nên nó cứ nằng nặc phải đi tìm con vợ chưa gặp mặt bao giờ vì lễ giáo vậy đó. Đến lúc tìm thấy thì làm thê của thằng tướng giặc chứ có phải đi trả thù đâu mà vào cướp giết hiếp. Sau n1o cũng phải công nhận là phận con gai đất khách quê người ko chốn nương thân cũng chả còn cách nào khác. Ý của đoạn đó là dần dần nó biết bỏ đi cái hủ nho, cố chấp của nó, biết buông bỏ, một dnag tâm ma kiếp nạn thôi. Còn kẻ thù thì một đám đồng môn vào sinh ra tử với nhau về sau nhập thế chem giết , vu oan giá họa nhau ầm ỹ luôn chứ kẻ thù nó ko nằm ở một thằng tướng đâu
Tên đấy hắn đọc linh ta linh tinh rồi tóm tắt đểu thôi. Bối cảnh là con vợ chưa cưới bị loạn binh bắt, qua tay bao nhiêu người rồi thành thiếp của 1 thằng tướng trong kinh thành. Thằng main tìm đến ngay lúc người ta đang hành phòng. Con bé đấy vô tội, thằng tướng nước địch thì cứng nhắc bảo là kẻ thù cũng đúng đi, nhưng giết nó thì liên đới con "vợ", cũng như phá hủy cả gia đình đó và những người khác nữa. Một vấn đề khác là giết thằng tướng cho bỏ ghét thì đồng nghĩa thằng main phải có nghĩa vụ mang con bé đó về chăm sóc, ở góc nhìn của thằng main giai đoạn đó chưa trưởng thành thì nó chỉ là 1 thằng nho sinh, trong tiềm thức của nó cũng có so đo chứ. Tùy góc nhìn, lập trường, mà xem đoạn này như tình kiếp tu hành, như đạo đối nhân xử thế, như nhân tính ích kỷ, thậm chí là plot device rẻ rách để nó đá người cũ kua em khác cũng được luôn! Nhưng tuyệt đối đéo thể nào thành mệnh đề trả-thù-hay-không-trả-thù được. Lưu ý là truyện bối cảnh Ngũ Hồ, quý tộc người Hồ chứ bình dân với nô bộc vẫn là người Hán thôi, chả phải ngoại tộc đâu mà quậy banh lên phủi đít đi. Chỗ này thì có thể tham khảo Anh hùng Xạ Điêu xem giang hồTống đến Biện Kinh của Kim hành xử thế nào, xưa giờ ai cũng thấy hành xử thế mới là "bình thường", mãi sau này tiên hiệp meta mới ra cái trò hở tí páo chù giết cà nhà xong quay lưng tiêu sái, bạn đọc bình luận main so cool hành sự dứt khoát Đấy là ta đọc có nữa truyện xong skip mấy năm lười đọc lại kéo xuống coi end xong việc đấy, chả thể coi là fan Tử Dương vì truyện này đọc quá là nặng nề
Chắc kẻ thù giống như lính Mỹ thả bom trúng nhà mình, xong giết hết lính Mỹ tới tận lầu 5 góc các kiểu rồi )) tất nhiên nếu có sức mạnh thì giết cũng là 1 lựa chọn Làm mình đọc tử dương từ hồi lâu lắc, đang nghĩ ơ hồi đó tdn mình lại đọc cái thể loại này, hóa ra lại cái trò review vớ vẩn của mấy ông trên này ) Hôm nọ nhắc cái truyện xuyên nhanh, mới đọc lại, xong đọc 1 màn như này: có 1 con bé bị 1 thằng lái xe trường học bắt nhốt làm sex slave dưới tầng hầm hơn 10 năm, đẻ 1 đứa con, xong lúc được giải cứu thì bị áp lực quá nên tự tử. Nó nghịch tập tất nhiên là muốn trả thù thằng kia, nhưng nó cũng không muốn sống tiếp cuộc đời đó (mà đi đầu thai kiếp khác luôn). Thế là cái đứa nhập vào nó làm như này: đầu tiên nó giả vờ hòa hoãn với thằng lái xe, tạo cảm giác cho thằng này về 1 gia đình ổn áp (vẫn bị nhốt dưới hầm). Thằng lái xe thì dạng hơi loser chứ ko phải quá biến thái. Do có skill nên thi thoảng nó cho thằng lái xe ngất, sau đó ra ngoài lượn tý r quay về, tạo cảm giác yên tâm cho thằng kia, cảm giác đã có 1 gia đình. Xong thì nó gửi con đi, rồi trốn biệt 1 tháng. Xong đó nó quay lại, đánh ngất r nhốt lão này trong hầm vài tháng. Xong đó là pha chốt: 1 ngày nó vứt chìa khóa dây xích và chìa khóa hầm xa xa chỗ lão kia, xong mới bảo giờ tao tự sát, m nếu không muốn chết đói thì có thể ăn thịt tao, hoặc có con dao, tự chặt 1 chân mà đi lấy chìa khóa. Xong nó tự sát. Lão kia sau 1 2 ngày đói quá, cưa chân ra lấy chìa khóa, xong mở cửa hầm thì phát hiện đó là chìa khóa giả, chết trong hầm luôn. Dm cái truyện dark phết ))
tất nhiên nếu anh bá tới nổi éo cảe tiền căn hậu quả thì anh thích làm gì chả được, vấn đề là main tử dương có bá tới đó đâu, giết thằng tướng chỉ thỏa mãn nhất thời còn hậu quả có phải phủi đít đi là xong đâu.
Cửu Thu, Lục Thiên Sầu, Hắc Bối, Lan Đế, Lục Mạo Tiểu Lang Quân là 5 thằng đình đám ngày xưa được gọi là Trung Nguyên ngũ lục. Cái thời nguyên đám tác giả còn lên longkong pk với độc giả; tình tiết tụi nó cũng bàn nát rồi. Chung quy cũng một chữ 'độc'. Thời đại văn thanh lên ngôi, đến lão Tra còn bị phun thì sá gì mấy anh tác giả mạng. Bonus thêm một bộ hấp tinh đại pháp, ngộ được hết thì ngày thành tiên không còn xa Spoiler: aa Giang sơn mỹ nhân đa thiên kiêu, khải kỳ vũ lâm cạnh chiết yêu. Long du phong nguyệt truyền đại lục, nhất khúc thương lan phó ngọc tiêu. Vũ lạc nam dương tao mật dụ, chu nhan đề huyết phong tư yêu. Nhật chiếu hồng lâu di thiên kiếp, vũ mị tán tận đãi tiêu dao.
ngày trước đọc mấy bộ tu tiên nho học main đi chép văn rồi tu hạo nhiên chính khí thấy hay hay, giờ mới thấy mình ngu, đm đi ăn cắp văn mà cũng có chính khí thì thật vkl giờ đọc kể cả tu tiên hay lịch sử rất dị ứng mấy cái thể loại main chép văn
Ta đang đọc lược thiên ký, thằng main sau 1 năm đọc sách tu tâm dưỡng tính thì mắng chửi còn thở ra thành ngữ, sợ quá nên không bao giờ đọc sách nữa
Đm nhớ hồi trước đọc bộ xuyên nhanh nào dúng kiểu anti khí vận chi tử luôn, đm thằng cu lượm được hiên viên kiếm, công pháp thượng cổ, thiên tài địa bảo các kiểu rồi ẩn tu một lúc từ trúc cơ tới nguyên anh. Tưởng đâu cuối cùng cũng ngóc đầu lên được ai dè gặp thằng main mất dạy chế ra cái thuốc gì ai uống vào cũng có thượng phẩm linh căn, tu luyện như uống nước. Thằng khí vận chi tử kia xuất thế ra ngoài gặp ông già ăn xin nguyên anh hậu kì, thằng nhóc câu cá kim đan, lão nông hoá thần... thì bị choáng luôn. Thằng cu chỉ còn lại cây hiên viên kiếm là dựa được thì ai dè nhìn qua chỗ bán thịt heo cũng treo một cây y chang để xẻ thịt. Đm quên mẹ cái truyện tên gì rồi
Hầu như tryện nào của thằng cha này cũng nặng nề vl nhưng chí ít kết nó cũng có hậu. Truyện sâu sắc, có đc điểm nổi bật, ấn tượng, có lý giải sâu sâc về nhân sinh, quan điểm sống. Đọc là biết tác giả là người có trình độ khác hẳn mấy thằng truyện mạng quèn. Truyện tay này là mình cực thích vì cái quan điểm sống
cái bộ chuế tế trước đọc trên tàng thư viện hình như được khoảng 3 400 chap xong đổi thằng khác convert đéo hiểu xài tool gì mà đọc nghe lủng củng vkl đeóbhiểu clg nên bỏ, thấy bên metruyenchu có thằng nó đang làm lại, hy vọng nó theo tới cùng để còn đọc cho hết