Chỉ có một cách thôi.... Mỗi lần định rút đao chém người, hãy nhớ tới lúc này, nhớ tới khoảnh khắc...đã từng lên GameVN nói những lời này. Chẳng ai có thể cứu nổi một ''Hoàng Đế'', khi tự bản thân người đó...không chứng minh được bản lĩnh ''Đế Vương'' của mình.
Mấy lúc nhắm chắc sẽ gây lộn thì tiên nhân hút sách cho nhiều vào, này mình nói thật, vì mình qua nhẹ nhàng suốt rồi. Tiên nhân về nhà tu quá ko tu ngoài đường nên quên mất làn khói là bồn chứa cảm xúc tạm thời nhưng vô mẹ tận hay sao . À mà đm tiên nhân làm quán ăn thì hút thế hồ bách thảo nào đc... Mình cũng làm việc trong thể loại "trưng cái mặt ra cho khách hàng", dù ko gặp trực tiếp nhưng user tính bằng ngàn, mình hiểu sự ức chế của tiên nhân mà. Tool thì ding ding "giao hoan đất trời mẹ anh ơi em quá tải rồi anh bơ em là em cho cả lò bọn user ăn hồ bách thảo hết nha anh", 6h tối chạy xe 20 cây ra tới nơi reset nas xong gọi thằng hồ bách thảo sys admin kiu clear bớt cache mà toàn đéo nghe máy, còn 15 20p nữa là tới h cao điểm tính kpi cho cả team cái đụ công nhân nghành mẹ nó chứ nó bên bp khác nó sống chết mặc bây. Cũng nhờ ng bạn đéo bao h bỏ mình - "ra phòng hút thuốc đi fen", châm ngay 1 điếu kéo 2 hơi là xuống hết, thản nhiên nhẹ nhàng gọi điện cho bác head :v. Nhưng dĩ nhiên bồn chứa dù có vô tận nó cũng chỉ là cái bồn chứa, hôm sau mình vent nguyên team cho tụi nó hít vì tội bảo trì như cái hồ bách thảo. Nói vậy cũng ko hẳn là xúi tiên nhân hút sách, thấy tiên nhân đạo hút mình nói đại khái vậy, có nhiều cách mà mình đéo biết (như nhiều thằng khùng đi xả về...gia đình mình) nhưng nói chung cũng phải có 1 cơ cấu nào đó làm 2 việc: để trữ đi cái ức chế & có chỗ vent. Cơ bản bồn chứa của tiên nhân đầy mẹ rồi thì có cái gì đổ thêm vào nó tràn ra hết là bt thôi.
mang dao gặp chủ nhà hàng, nói như vầy: "Không có cách nào đâu! Biết không? Chỉ có một cách... biết không? Chỉ có một cách là... cái này biết không?" chém nó túi bụi. sau đó rạch mặt rồi kêu làng.
sao ngày xưa ông không chọn mấy ngành cơ khí, xe các kiểu ấy làm mảng services mà liên quan ăn uống, ngủ nghỉ mệt hồ bách thảo lắm
Vừa đến quán, thấy chủ kiếm được người mới thế chỗ con kia rồi. Thế là mình đỡ phải làm, há há. Nghĩ lại mình cũng chẳng làm gì sai cả, mình muốn tốt hơn cho nó nên mới chửi nó thôi. Là do nó không chịu được áp lực nên bỏ.
Học nghề kĩ thuật cơ khí phải đào tạo bài bản, đi học ở trường nghề lí thuyết với ra xưởng thực hành đàng hoàng 3-4 năm. Không đủ kiên trì để học. Còn làm trong nhà hàng thì toàn nhảy vào làm bừa luôn thôi, chứ mình có đào tạo ngày nào đâu.
Thật ra ước mơ của mình là làm 1 nghệ nhân dũa móng. Nhưng đợt này dịch bệnh làm ăn khó khăn quá phải nhảy sang nhà hàng.
Đấy là kiên định với lựa chọn của mình. Hôm qua mình có nao núng 1 chút nhưng hôm nay nhận ra vấn đề là tại mình chưa đủ vững vàng thôi.
Thôi tiên nhân cứ nghĩ thế này, con bé đó nghe chửi cho nhận ra ngành này nó rất khắc nghiệt, sai một chút là bị chửi là bt. Cùng dân châu Á nên chửi như tiên nhân còn nhẹ, để bọn da trắng thượng đẳng nó dùng mọi từ khinh miệt chắc bỏ về TQ :)