Ở tỉnh lẻ thì vậy thôi chớ sao. Hồi 2014 tôi ra trường tiếng anh advanced, tiếng pháp học cũng 12 năm song ngữ (giờ quên gần hết cmnr chỉ giao tiếp bthuong). Apply vô cty nước ngoài ở nha trang, lương.... 3 củ + 400 phụ cấp mà việc khó vl (so với svien mới ra trường)
hình như ông alucard này 1 thời là người thành đạt mà nhỉ tôi 32 tuổi lương 8 củ, nhìn sang bạn bè thấy nhục nhã vl
có ông dr dẻo trên FB thì phải, bị thoát vị xong kiên trì chữa xong khỏi, giờ suốt ngày tham gia chạy maraton mà ông ý phải tầm >40 rùi
Có 1 vấn đề là khi nhận thấy mình còn cái gì để công ty bóc lột thì ra sức đòi quyền lợi cho mình đi để đến khi hết giá trị thì cũng bị vất nhu7 thằng dbrr thôi . Thâm niên nói thật là đéo quan trọng mà nhiều lúc nó lại là rào cản
Chuẩn luôn này. Đm lúc đi lao động đường phố ông sếp đúng kiểu nghe lời nói gì làm nấy. Chịu cực khổ chết con mẹ mà chả đòi hỏi gì luôn. Ông sếp lúc đầu hứa hẹn đủ điều, chỉ có đúng 1 cái kêu tao bao trọn cho cái đám cưới mày nhưng tới đó kẹt quá bao được 1/3 là có làm thôi. Con giờ mình thấy mình ngu quá nên rút ra bớt, giá trị giảm cái là mặt lạnh như cục gạch luôn.
Đây là gayvn, 1 nơi lon nằm card ẩn bạng ơi. Người than thở đó có thể là đại ra, ngày ngồi ko cũng có 6 7 nguồn phụ, thu trăm củ -> khoe 7 nghề.
Thâm niên mà nó không đổi lại được thành kinh nghiệm và các mối quan hệ thì nó là một rào cản nghiêm trọng.
Tôi cũng có thâm niên này, nhưng mỗi lần họp tôi đều nói những thứ tiêu cực, những rủi ro.. Có nói được gì tích cực đâu.