Mình nhiều lúc cũng muốn buông xuôi nhưng nghĩ v gd sẽ đau khổ k chịu đc mất, nên lại cố chịu đựng vậy nhưng nhiều lúc k biết chịu đc đến bh, haiz giờ có ny thì ôm ny khóc cho đã đời r
Nếu stress do có nguyên nhân thì phải truy ngược ra lại mà giải quyết, còn bình thường tự dưng tụt mood thì ai cũng gặp không phải mỗi mình đâu mà lo. Sinh hoạt hằng ngày cố gắng tiếp xúc với ánh nắng mặt trời càng nhiều càng tốt , vitamin D theo các nghiên cứu gần đây là có ích lợi rất lớn với những người bị trầm cảm theo mùa thể hiện khá rõ vào mùa lượng ánh nắng thấp. Bổ sung đầy đủ các vitamin họ B , các khoáng vi lượng như Magie cũng rất tốt trong làm giảm các triệu chứng trầm cảm và cũng góp phần tăng khả năng thư giãn thần kinh. Tập thể dục cũng làm giảm sự chán nản , tăng cường cho chuyển hóa cũng như hệ miễn dịch ( tăng tiết các hormone như serotonin , endorphin ... ) Giảm thiểu tối đa sự rảnh rỗi để tránh nghĩ lung tung gây thêm tiêu cực cho não bộ , có thể nghiên cứu thêm về chánh niệm để luyện tập các bài thiền gạt bỏ những suy nghĩ vu vơ ( hình dung chỉ tưởng tượng quả chanh thôi miệng đã tiết ra nước bọt thì suốt ngày suy nghĩ những thứ ảo tưởng tiêu cực thì nó sẽ phá nát bộ não đến mức như nào ? Có nhiều người cũng vượt qua được nhờ positive self talk , lúc nhận ra trong đầu đang tự nói những thứ tiêu cực thì nhận thức và điều chỉnh lại thành những thứ nó tích cực hơn , không cần phải ảo tưởng tự huyễn bản thân , chỉ cần tích cực hơn là được ) Cuối cùng là việc chấp nhận cái trạng thái hiện tại của mình là buồn chán và tiêu cực , có thể phải tốn một thời gian khá dài thì trạng thái chán đời này mới qua nhưng phải có niềm tin! Đánh mất niềm tin là mất hết..
Người có gia đình rồi thì dễ stress hơn người bt, có 1 dạo mình cãi nhau với con vợ căng cực, cũng đau đầu khó ngủ, ngồi tính mưu kế đủ thứ, sau đó liệt kê hết mấy thứ làm nhức đầu ra rồi giải quyết từng chút, mà công nhận mệt mỏi thể xác nó ko hại bằng mệt mỏi tinh thần, tinh thần ko tốt nó chả làm đc gì ra hồn luôn
Đúng bác. Thà đau chân đau tay còn có thể trị. Chứ ba cái não bị đau thấy oải quá. Nhiều lúc nhức nửa đầu muốn bổ nó ra cho khỏi đau luôn. Uống mấy viên panadol chả xi nhê.
hồi đó đi bốc vác,ngày nhẹ nhàng thì cũng khiên vác 300~500kg,bữa nào nặng thì 1~2 tấn hàng,hết giờ làm về nhà thì chỉ mệt mỏi chút,nằm ngủ 1 giấc tới sáng lại khỏe re còn bây h làm vp,tuy ngồi máy lạnh,bấm bàn phím nhưng áp lực căng thẳng,về nhà đuối luôn,tối ngủ cũng k ngon nữa,cứ suy nghĩ tới sáng mai phải làm cho xong file để kịp dl ước gì trúng vietlot 100 tỷ,rồi nghỉ việc kiếm việc gì đó nhàn nhàn làm cho qua ngày,tháng 3,4 chẹo cũng đc
Ta thì vẫn yêu đời, nhưng dạo này mắc bệnh lạ là ăn không còn thấy ngon miệng nữa. Đến bữa ngồi suy nghĩ nát óc cũng chả biết nên mua gì. Mấy món yêu thích giờ ăn cũng chả có cảm giác gì luôn ...
Ăn không ngon miệng chứ không phải mất vị giác fen. Mà bị 1 thời gian rồi nên cũng loại trừ covid luôn.
Ăn quá no , mặc quá ấm Giờ cho chạy tầm 500 m mỗi ngày , chỉ ăn cháo loãng . 3 hôm sau thì @Tyrant 076 và @Snacky cũng xơi.
mất vị giác ? cứ ăn nhạt với cháo loãng thử xem. đợt đi bệnh viện nó cho nhịn đói 3 ngày để thông tắc ruột , lúc ăn lại sao mà sướng quá.
chắc ăn sơn hào hải vị quá nên vị giác bị lờn cmnr. Chuyển sang ăn cháo cầm hơi 1 tuần kèm nước lọc xem qua tuần có cảm giác thèm ăn lại không
Mình cũng kiểu chán thường xuyên nên là kiểu phải nặn ra một số thứ chưa từng thử trc đây để làm. Gần đây là có cái này, mới lắp đc thân với đầu, bữa dán decal hỏng tại bé quá, thế là buồn rồi ngâm dấm luôn
Kiếm cái đam mê mà chơi mấy ông ạ, chán nãn vì không có mục tiêu không có đam mê. Tui xưa cày game - chán game thì qua chơi Cờ, đệt mẹ mà đánh Cờ ngu vl ra, đánh 3 năm nay từ 20k lên được 9k thua miết nhưng vẫn đánh. Cuối năm xem mấy cờ líp trên Youtube chả hiểu sao lại đam mê môn xe độ Off Road Buggy. Tháng 11 năm trước tui bắt đầu tích tiều tiêu vặt vô môn này. Đệt mà thiết kế cho đã rồi ra tiệm tiện sắt nó làm không theo ý muốn lệch chỗ này lệch chỗ kia cũng bực lắm. Cờ líp cho ae dễ hình dung.
Cảm xúc của bạn không phải lúc cũng lên dần đều mà nó theo hình sin, có lên có xuống. Nên có lúc chạm đáy cũng là chuyện bình thường không của riêng ai. Việc tiếp theo của bạn là nhìn lại những thứ xung quanh xem có cái nào hứng thú để bạn theo đuổi đam mê không, nếu không hãy thử mở rộng ra làm những thứ chưa từng thử từng làm bao giờ. Trừ trường hợp biến cố cuộc sống làm bạn chạm đáy đột ngột thì mình khuyên tốt nhất trong cuộc sống bạn nên có đam mê một thứ gì đó và dùng nó để cân bằng xả stress các kiểu. Với cá nhân mình mà nói cũng chạm đáy 5,6 lần gì đó và mỗi lần chạm đáy mình lại tìm ra được 1 đam mê riêng