Mình có 1 nghề chính ổn định, nghề dạy để kiếm thêm ngoài. Trước có làm dịch thuật nhưng bỏ sau 14 năm làm rồi. Nếu nghề triển vọng lương cao thì nên học lên cao còn nghề lương có hạn thì nên học thêm 1 nghề phù hợp với thời gian ngoài giờ. Ngoài ra cũng nên có thu nhập thụ động để gia tăng kinh tế. Tuy mệt nhưng thu nhập sẽ tăng đáng kể.
Tôi cũng 1 thời gian băn khoăn về cái vụ nghề nghiệp này. Bắt đầu qua 35 tuổi thấy mình có mỗi cái nghề giáo viên nghèo mạt rệp, lương tháng chỉ đủ ăn chứ không tiết kiệm được. Cũng loay hoay xoay sở mấy năm tính toán về việc làm nghề phụ kiếm thêm, để ít nhất là có đồng ra đồng vào ngoài tiền lương. Học lên cao nữa nhưng không tìm ra được hướng làm thì đúng là khó thật.
Thực ra mình cũng không để ý người khác nhiều đâu, mỗi người một con đường riêng mình tôn trọng lựa chọn của người khác.Những ví dụ kia chỉ là đôi lúc nghe qua mẹ kể, kiểu mẹ thuật lại cô này bảo con cố ấy đi Nhật thế này thế kia. Và mình đều tôn trọng họ chứ cũng chả có gì đánh giá. Bản thân mình cũng có một cậu bạn thân đi Nhật học tiếng, lấy cớ học chứ thực ra đi làm thêm bán sức là chính. Thành thật thì có một thời gian đầu mình cũng bảo bạn mình rằng làm công việc bán sức vậy về lâu dài nó khó thành sự nghiệp được. Làm thêm cửa hàng tiện lợi không phải là cái để vào profile được sau này. Bạn bè cũng góp ý thật nhau xong nó cũng đi tìm công việc tử tế làm. Nhưng mình từ đầu vẫn luôn tôn trọng lựa chọn của nó, ngưỡng mộ nó vì nó ít nhất cũng tự làm tự ăn được, h cũng sống khá ổn định bên đó. 2 đứa không nói nhưng cũng tự hiểu cái giá của con đường mỗi thằng đang đi… so sánh thì cũng chỉ để tìm sự cân bằng, cải thiện bản thân để tốt hơn.
Mình cũng đang làm Nghiên cứu sinh ở nước ngoài, vốn dĩ mình không đặt nặng việc kiếm nhiều tiền, chủ yếu là mình thích học, thích làm nghiên cứu. Lời ra tiếng vào kiểu người ta đi xkld lương còn cao hơn mày (đúng thật, lương mình còn dưới cả mức cơ bản bên này cơ mà), rồi về cũng có bằng bạn bè đâu (thật ra mình cũng không định về ở hẳn vì ngành mình về không có việc). Nhưng riết rồi quen bạn à. Học xong có làm postdoc cũng chẳng thể bằng bạn bè nó kinh doanh được. Có chăng giờ mình dư dả một tí thì đem đầu tư chỗ này chút chỗ kia chút, hi vọng kiếm được thêm một ít thôi. Bản thân mình học lên cũng chỉ vì mưu cầu kiến thức, chứ không phải mưu cầu tiền bạc rồi.
Tiền thì mình nghĩ tới một mức nào đó đủ đảm bảo cuộc sống, còn lại làm gì mình thấy thích và có ích là được. Suy cho cùng, tiền cũng chỉ là phương tiện để tạo "cảm giác thoải mái" cho bản thân thôi.
Chính xác là học cái gì mới quan trọng, giờ ko học đi làm cũng học sml thôi, thằng nào thở ra cái câu học để làm gì thì chỉ là loại rác rưởi, quan tâm làm gì Bây giờ đi làm, dự án mới nào cũng phải ngồi học template tối tăm mặt mũi ra chứ ở đó mà ko học tự ngồi có cái ăn!
Để thành công phải có nhiều yếu tốnhưng dễ thấy nhất thằng có bằng cấp thu nhập cao và thằng éo có bằng cấp thu nhập cao thì bên nào chiếm đa số? Mấy cái kiểu họ hàng mỉa mỉa như thế lắm lúc là do gato với người khác nên cố dìm thôi
Bằng thực lực cầm cái bằng Master thì không phí tí nào đâu. Mà bác học xong rồi thì còn quan tâm quyết định quá khứ làm gì nữa, tương lai thẳng tiến thôi. Đến đẳng cấp liên thông thế giới như tiên nhân thì mấy cái giá trị phàm trần này có ý nghĩa gì đâu :v.
Thầy có bằng cấp như thế còn sợ đói gì, tôi trên răng dưới khoái lạc song châu, túi quần có 2 cái bằng lái xe, tương lai ăn bám vợ tiếp thôi nè
Tôi có bằng PhD ở Nhật từ năm 2017, 2018 về VN, ngồi chơi xơi nước 6 tháng mới kiếm được việc, giờ cảm giác làm vẫn chưa đủ sống, thỉnh thoảng vẫn phải xin tiền các cụ. Nói chung là giống như ông nào phía trên nói, kiếm nhiều hưởng thụ nhiều, kiếm ít hưởng thụ ít, vui vẻ là được
Thầy white này học ý đại lợi ngành cũng mỹ thuật na ná thầy ra rồi học fap về. Nhìn thầy RR là thấy case study ngay đi đâu xa. Chúc chủ thớt vững tin và xin ít review gái ý ạ
Đang muốn có tiền với thời gian để up bằng đây thầy, bằng trơn với vài cái chứng chỉ cùi ngta ko coi mình ra gì
chủ thớt chắc cũng bằng mình cận 30, hiện tại thì sau mấy năm đi làm, mức lương của mình đang được coi là thấp so với độ tuổi (net 13tr). Mình cũng học ĐH, cũng học Thạc sĩ, cũng làm được việc, nhưng bỏ phí mấy năm làm cho công ty gia đình + không biết cách tự đề xuất mức lương mong muốn cho bản thân, chỉ yên vị cắm mặt làm với hy vọng là sếp sẽ nhận ra mình đang cống hiến như thế nào để tăng lương. Tuy nhiên thì đời không như mơ, mình đổi sếp lần này là lần thứ 3 (vì làm khách hàng có hiềm khích với sếp nên KH này phải qua team khác, vì mình phụ trách chính nên cũng qua team khác luôn => circle review lại bắt đầu lại Đợt này thì mình chịu ko nổi nữa, raise lên trên thì nhận tin tháng 1 năm sau may mắn thì mình sẽ lên được 18 còn không thì sẽ chỉ được 16 thôi, dù là môi trường hiện tại rất ổn, team thân thiện, bị cái đi làm xa quá (từ q7 -> làm q1), công việc luôn OT ko lương (agency mà), cơ mà cũng muốn tìm cơ hội ở ngoài để xem mình đang xứng đáng bao nhiêu Cho nên là chủ thớt cứ tự tin lên, đừng bị gia đình kéo chân quá (công ty gia đình mà mình nói ở trên là của ông chú, cũng lời hứa về làm rồi sau này cho mình tiếp quản, tiếp quản đâu chưa thấy mà chỉ thấy là 3 năm đi làm của mình ko được cọ xát gì mà còn phải chịu làm nhiều thứ với mức lương bèo bọt )