Hà Nội có bác sĩ, trung tâm nào tốt chữa bệnh trầm cảm ko nhỉ? Có đứa bạn bị, bạn học thôi nhưng chắc ko nhẹ.
mình dạo này bị một chứng rất lạ, bị giật khi sửa điện, cứ cầm đầu dây điẹn xoắn là giật, mặc dù cắt điện hết rồi, kể cả là 1 cọng dây rời cũng bị, cảm giác giật không mạnh nhưng tê giựut bàn tay
Mình thất nghiệp 6 tháng nay, làm hơn chục năm ở 1 công ty nhưng giám đốc mới lên thấy chướng mắt nên tìm cách cho nghỉ. Stress mấy tháng nhưng vợ động viên nên cũng nguôi ngoai, thêm khoản trợ cấp thấp nghiệp nên gia đình cũng chưa đến mức khó khăn. Đi tìm việc mấy chỗ nhưng đều bị từ chối vì lớn tuổi, vợ bàn mở làm riêng, nếu cố gắng thì vẫn kiếm ăn được nhưng kinh tế suy thoái, nhu cầu ngành cũ của mình sụt giảm, bản thân dù làm lâu năm nhưng lại ko phải ở bộ phận sale, nên không có khách hàng quen. Làm mấy tháng trời không để dư được đồng nào mà còn lỗ thêm, vợ tâm lý không chê bai gì chồng. Nhưng hôm rồi vợ đi họp hội bạn cũ về kể, nyc mở phòng khám phụ sản tháng kiếm cả tỷ, chồng bạn làm công an giao thông tháng nào cũng gửi vợ 100 củ, 2 vợ chồng kia mở tiệm pizza 2 tháng là đủ tiền mở chi nhánh, etc... Hỏi:"thế vợ thích lấy chồng giàu thế cơ à?", trả lời: "tất nhiên rồi". Mình biết vợ chả có ý gì nhưng vẫn thấy buồn, chả biết tâm sự ở đâu nên lên giãi bày vậy
Bỏ vợ đi - @Red Mosnter said Đời ng ai cũng có mưu cầu, đích đến...khó quá thì dừng lại ngắm nhìn thế gian rồi đi tiếp thôi ông. Như tôi chục năm trước tháng còn làm ko ra nổi 3 4tr, ba mẹ thì già ko biết tương lai, nhưng cứ iu quý cái mình giỏi, tìm hiểu cách vận hành kiếm tiền từ từ rồi cũng có việc kiếm mình.
Bỏ đi bạn Cuộc đời có những chuyện nên nghĩ nhẹ nhàng Ko hợp thì bỏ, đừng lưu luyến quá nhiều Ko có việc, ko có tiền, thì cũng nên sẵn sàng ko có vợ Thời nay chả còn nghĩa cử chân tình gì đâu, chỉ biết có tiền thôi
Ông tự hỏi thì phải biết câu trả lời ròi :v khác nào vợ hỏi anh có muốn lấy vợ trẻ đẹp ko :v còn muốn tuổi trung niên coi phim Phàm Nhân Ca tình cảnh cũng như ông đấy
Bữa giờ đi làm chán quá nên vô đây than cái Mình thất nghiệp một thời gian, đang đi học thêm mấy phần mềm bổ trợ nghề phim Mẹ mình thấy ở nhà hoài ngứa mắt nên kêu mình sang phụ bà cô mình, chủ tiệm trà (bán trà gói cao cấp) Vào làm xong cũng méo có hợp đồng hay gì cả, giờ giấc thoải mái, ngày làm 12 tiếng ngày làm 6 tiếng tùy yêu cầu. Cơ mà disme drama bắt đầu từ đây.. Tiệm đó toàn con gái múi mít 2k, còn chỉ có mình với ông chú bảo vệ 60 tuổi là đàn ông Mình vào làm ít giao lưu với mấy đứa nhân viên. Một phần vì việc hai bên làm không liên quan đến nhau (tụi nó bán trà cafe dọn dẹp gói hàng, mình làm hình ảnh video thiết kế nội dung), một phần vì tụi nó ồn ào nói nhiều tâm sinh lý tào lao vcl Làm được 1 2 tuần thì mấy đứa nó bắt đầu ý kiến: sao anh @ging1212 ko nói chuyện với em, sao anh không phụ em làm này làm kia, sao anh không uống trà cà phê tại quán (mắc chết mẹ ai dám uống, mình chỉ dám uống cf cóc 10 20k),... Tiếp theo là bà cô mình cũng dí mình cả đống công việc. Bắt mình ôm hết từ web tới social tới đủ thứ hầm bà lằng dự án mà bả muốn làm: quản lý shopee, lazada, dịch tài liệu, làm podcast, video, design 7749 loại story, clip,... Mà chỉ đưa cho cái iphone để quay chụp còn lại méo bỏ tiền đầu tư thêm gì. Lấy lí do kinh tế khó khăn. Mấy người trước phụ trách mục này cho bả là dân design học kiến trúc làm chính thức (bruh, trong khi tôi làm sản xuất nội dung?) Mình làm ko đúng ý thì bắt đầu giở giọng mấy sếp ra: cô cần mấy option để lựa chọn, cô cần sáng tạo, thấy cái này không đẹp (nhưng ko bao giờ nói được không đẹp chỗ nào)... Thành ra bữa giờ mình làm chết cha luôn, cả tuần nghỉ một ngày duy nhất, còn lại ở nhà cũng phải ngồi làm, chưa kể bài tập môn học. Đm thật sự mình cũng muốn giúp họ hàng, vì gia đình cô cũng đang gặp nhiều chuyện khó khăn (ba mẹ bệnh, em bệnh, cháu báo) nhưng cái kiểu bị bóc lột như này thì éo ổn lắm. Mình chắc chắn nếu có được trả tiền sẽ vô cùng bèo, vì việc kinh doanh cũng chẳng khá khẩm gì. Mấy đứa nhân viên đang ở đó tầm mấy tháng nữa cũng sẽ đi hết sạch, đứa du học, đứa tốt nghiệp, đứa làm luận án... Nên quả thật thấy tương lai chỗ đó chán vcl Giờ muốn bỏ nhưng vướng mấy cái lỡ hẹn deadline nên ráng làm cho xong. Nhưng thái độ đồng nghiệp với bà chủ đúng là nản quá
Mà thiệt cảm giác lần đầu đúng luôn á chị, hồi lâu lâu rồi cũng có nhờ em qua làm giúp một lần, em vô cái là thấy khó chịu liền. Mặc dù quán rất đẹp, bài trí xịn, nhưng hồi đó nói mấy câu em từ chối khéo ngay. Ai ngờ cũng dính lại.
Đừng để lòng tốt của mình bị lợi dụng hoài, người ta lại nghĩ đó là chuyện hiển nhiên. Chị ko đủ trình khuyên bé Ging, chỉ biết an ủi hoy. Trong mắt chị Ging giỏi và khéo, nên chuyện này rồi em cũng xử lý ổn thôi à. Mà quan điểm cá nhân của chị là ko làm cho người nhà/người nhà của người quen luôn, vì có nhiều thứ khó xử lắm, 2 bên vui vẻ thì ko sao, xảy ra chuyện là mất tình cảm khó nhìn mặt nhau. Nên đợt rồi thất nghiệp 4 tháng nhiều anh em bạn bè cũng giới thiệu việc làm mà từ chối, sợ rạn nứt tình bạn lắm (với sợ "mắc nợ" là chính).
Tôi nói thẳng ông đừng buồn, tôi thấy ông đang nhạy cảm và tự ti thì đúng hơn, biết là vợ ông khá vô ý khi nói vậy. Đừng nên làm với họ hàng bạn ơi. Phiền phức lắm.
Á cám ơn chị nhắc, em mới nhớ ra, năm ngoái cũng nhận phụ ông anh họ giám sát thiết kế căn nhà dùm ổng. Kết cục mấy tháng trời bể kế hoạch ổng xù em hơn chục triệu luôn. Tính em hay quên với thích giúp họ hàng nên chả nhớ @@ Cám ơn bác, chắc mình học xong cũng tìm việc chính thức rồi bay luôn. Ráng 2 3 tháng nữa thôi.
ủa wtf sao bữa đi nhậu kêu làm cho bà cô vui vẻ làm cho có ko cần tiền bạc gì, thân với đám nhỏ múi mít lắm mà