Cay nhất vẫn là bán đi Mctominay, thằng cu này đá hết mình vãi lúa ra, nó thuộc dạng máu quỷ chính hiệu dù chuyền chọt hơi ngu tí.
Tomcacto là vào thế phải bán để cân sổ sách rồi, nó là thằng thuộc dạng có thể bán, giá tốt cho nhà mình, lương không cao dễ deal cho bên mua, HG x3 tiền trong sổ nữa, chứ 10 khó chả muốn giữ nó bỏ bu, bao trận clutch cứu thầy
Thằng Dalot đợt cho mượn về xong đá bay vãi lone . Vào top hậu vệ phải của EPL luôn cũng nên . Lúc đó mình nghĩ với đà phát triển như vậy chắc sẽ vào WC không chừng. Éo ai ngờ càng ngày càng xịt dần đều .
Hồi xưa cụ Young với cụ Nani cũng bị chửi như gì, nhưng giờ tụi trẻ éo đứa nào bằng dc 1/2 các cụ . Mà ngày xưa dù bị chửi nhưng các cụ vẫn chuyên nghiệp đá bay để chứng minh khán giả sai, còn tụi trẻ bh post status chửi lại và đá ngày càng ngu hơn
Hết mình nhưng trình độ cũng có hạn thôi. Qua Napoli nhờ hợp phong thủy nên mới đc vậy. Mà giải Ý giờ tier 2 rồi chứ ko còn tier 1,5 như hồi xưa nữa.
Mấy quả "siêu phẩm" ở giải Ý khác éo siêu phẩm bóng đá phong trào, hậu vệ chạy kèm cho có, thủ môn bay người làm đẹp. Ở EPL chắc bị mấy thằng hậu vệ cốt đột nó húc bay cmnl rồi. Tại MU nó là 1 cái gì đó hút con tèn vkl nên bọn truyền thông nó bú thôi chứ mấy thg ra đi chả tiếc thg éo nào. 1 loại là có nhiệt huyết nhưng éo có trình 2 là có trình nhưng đéo có tí đạo đức, liêm sỉ nào, ra đi ko tiếc. Bán còn mua đc người mới như 4 bản hợp đồng hiện tại đó, trừ bạn Seecsko tâm lý yếu vkl ra thì 3 bản kia chả quá thành công còn gì?
Tô mì điểm mạnh tốt nhất là chạy chỗ xâm nhập box dứt điểm thể hiện rõ ở MU mà. Qua Napoli cũng đc Conte tận dụng vậy thôi chứ mấy cái khác cùi. Kiểu Merino tier 2.
McTominay mà ko có người châm bóng để phát huy cái điểm mạnh của nó thì cũng thế. Nói túm lại cái nó giỏi thì MU không cần, cái MU cần thì nó không giỏi, chia tay là tốt chứ tiếc mẹ gì.
Manchester United vừa nối dài chuỗi bất bại lên con số năm sau bàn gỡ phút bù giờ trước Tottenham. Sự lạc quan đang len lỏi trở lại Old Trafford, và đây cũng là lúc nhiều người tự hỏi: Có phải Ole Gunnar Solskjaer xứng đáng được nhìn nhận công bằng hơn? Chỉ mới bốn năm trước, Man Utd của Ole cán đích thứ hai, ghi 73 bàn, thành tích tốt nhất kể từ sau thời Sir Alex. Ở mùa 2021-22, Quỷ đỏ thậm chí đứng đầu bảng sau bốn vòng. Đó không phải là những điều ngẫu nhiên. “Ông ấy giỏi hơn nhiều so với những gì người ta ghi nhận” Ngay sau khi Mourinho rời đi, nhiệm vụ của Solskjaer khi trở lại Old Trafford rất giản dị: mang lại nụ cười cho CLB. Và ông làm điều đó chỉ bằng sự chân thành vốn có. Một người theo sát Ole suốt nhiệm kỳ chia sẻ: “Ông ấy tuyệt đối giỏi hơn rất nhiều so với những gì người ta nói.” Từ việc ôm chào Kath Phipps ở lễ tân, đến xuất hiện bất ngờ ở tiệc Giáng sinh, Ole mang lại cảm giác ấm áp cho toàn Carrington. Bầu không khí u ám sau thời Mourinho nhanh chóng thay bằng sự gần gũi, tích cực. Một đồng nghiệp cũ nhớ lại: “Ông ấy là người lạc quan đến tận cùng. Luôn thấy điều tốt trong mọi chuyện. Chỉ đơn giản là hỏi ‘chào buổi sáng, bạn ổn chứ?’ nhưng điều đó khiến cả đội ngũ mở lòng trở lại.” Ole không cố “quay về thời Ferguson”, nhưng ông tin vẫn có những giá trị từ thời Sir Alex phù hợp để áp dụng. Ông siết lại chuẩn mực: đưa áo vest và cà vạt trở lại trong các chuyến làm khách, mở rộng không gian dùng bữa ở Carrington để gắn kết hơn. Kết quả là chuỗi thắng ấn tượng, trong đó có đêm Paris huyền thoại, khi Rashford thực hiện cú đá phạt đền phút bù giờ để đánh bại PSG và đưa Man Utd vào tứ kết Champions League, thành tích mà United chỉ lặp lại hai lần kể từ sau trận chung kết Wembley 2011. Có phải bổ nhiệm này là sai lầm? Những người tham gia vào các cuộc đàm phán ngày ấy khẳng định điều ngược lại. Một nguồn tin nội bộ cho biết: “Nhiều người nói về triết lý của ông ấy, nhưng các buổi tập đa phần do Kieran McKenna dẫn dắt. Ole đứng trên sân nhưng quan sát nhiều hơn, giống cách Carlo Ancelotti làm. Điểm mạnh lớn nhất của Ole là quản trị con người. Văn hóa đội bóng thời đó thực sự rất tốt. Cầu thủ tin tưởng và muốn chiến đấu vì ông.” Trong ba mùa rưỡi, Man Utd lần lượt đứng thứ sáu, rồi thứ ba và thứ hai, chuỗi vị trí tốt nhất thời hậu Sir Alex. United cũng vào năm trong sáu trận bán kết của các giải đấu cup. Điều duy nhất United thiếu là một danh hiệu. Gần nhất là thất bại trước Villarreal ở chung kết Europa League 2021, trận đấu kết thúc bằng cú sút hỏng của thủ môn David de Gea. Một nguồn tin nói: “Áp lực phải vô địch như một gánh nặng đeo bám ông ấy, đặc biệt là mùa thứ hai.” Dù vậy, ban lãnh đạo vẫn tin tưởng Ole và gia hạn hợp đồng tới 2024. Woodward khẳng định CLB đã xây dựng được nền móng cho thành công dài hạn. Sự trở lại của Cristiano Ronaldo, cộng với Jadon Sancho và Raphael Varane, đẩy sự kỳ vọng lên cao hơn nữa. Ronaldo lập cú đúp trong trận tái xuất gặp Newcastle, đưa MU lên đỉnh bảng. Bầu không khí lúc ấy thực sự bùng nổ. Nhưng đó lại là ảo ảnh. Một nguồn tin trong phòng thay đồ cho biết cầu thủ cực kỳ hào hứng khi Ronaldo trở lại. Solskjaer tin CR7 sẽ truyền cảm hứng và chuẩn mực cho các đồng đội. Ferguson muốn CR7. Woodward muốn. Fan muốn. Nhưng vấn đề nảy sinh: “Cách Ole và Kieran xây đội hình cần nhiều cầu thủ chịu chạy, chịu pressing. Sự xuất hiện của Ronaldo buộc United phải thay đổi hệ thống. Ronaldo vẫn hiệu quả, nhưng việc điều chỉnh lối chơi để phù hợp với anh ấy đã lấy đi một phần rất quan trọng trong hệ thống mà Ole xây suốt hai năm rưỡi.” Kết quả: sáu thất bại trong 11 trận, trong đó có trận thua Liverpool 0-5. Và thất bại trước Watford, nhận hai bàn trong phút bù giờ là dấu chấm hết. Nhiều người trong nội bộ cho rằng Ole bị đối xử khắc nghiệt. “Trận đấu hôm đó là một mớ hỗn độn, nhưng không phải tất cả đều đổ vỡ. Đó là lúc HLV cần được ủng hộ, nhưng thay vào đó lại dấy lên câu chuyện ‘mất phòng thay đồ’. Điều đó không đúng.” Ole hiểu thời gian của mình đã hết. Cuộc gặp ngắn và đầy cảm xúc với Woodward sáng hôm sau chính thức khép lại nhiệm kỳ của ông. Một người am hiểu quá trình ra quyết định cho biết: “Có thể Ole sẽ xoay chuyển tình thế nếu được tiếp tục, nhưng những tháng đầu mùa quá tệ và CLB đang rơi vào trạng thái xấu.” Trớ trêu thay, ngay sau khi Ole rời đi, đội bóng thắng 10 trong 18 trận dưới thời Carrick và Rangnick, nhưng điều đó không thể khẳng định ông sai. Chúng ta sẽ không bao giờ biết liệu Ole có thể xoay chuyển tình thế hay không. Nhưng khi nhìn lại toàn bộ nhiệm kỳ, có lẽ Solskjaer không hề tệ, thậm chí mang đến nhiều điều tích cực hơn rất nhiều so với những gì ông thường được ghi nhận. Ông không mang về danh hiệu, nhưng đã mang về niềm tự hào, tinh thần, và một Man Utd ấm áp, gắn kết, nơi cầu thủ muốn cống hiến và người hâm mộ cảm nhận được hy vọng. Và đôi khi, với một đội bóng như Manchester United, điều đó cũng xứng đáng được tôn trọng. Lược dịch bài viết của Simon Stone (BBC) #MUSVN #MUFC
^^ Cái MU cần bh là những cầu thủ đá vì clb, như Mbeumo hay Cunha đá rất nỗ lực, còn vụ Ole thì ta nói từ trước, mua thằng Rô về là nát hệ thống, nhưng lúc đó Ed nó làm tất cả vì doanh thu, đơn cử như việc CM thiếu người nhưng ko mua... Nhưng hiện tại đội đang có vẻ ổn ổn, cần bổ xung 2 WB và 1CM để hoàn thiện là có thể đua cup trở lại.
Nếu Ole mà đc sự ủng hộ như bây giờ thì chắc MU đang đua vô địch chứ ko phải đơn giản là mơ top 4 đâu. Thêm cái nữa nếu hồi đấy đừng theo Rô đ ĩ, để nó qua Mc thì có khi lại phá đc thằng hàng xóm nữa chứ. COPIUM.