Ừ thì xa nhau. Em xa tôi. Tôi xa em. Tôi mang trái tim nát tan này xa em. Tôi vẫn cười với em. Em chẳng có lỗi gì cả. Lỗi là ở tôi thôi. Tôi yêu một người không yêu tôi. Ừ thì tôi đau thật đấy, buồn thật đấy, nhưng rồi sẽ hết. 1 năm, 2 năm, rồi tôi cũng quên được em. Rồi mặt trời cũng chiếu xuống tâm hồn tôi. Sẽ tan vào hư vô tất cả những kỉ niệm đẹp về em. Rồi sẽ nhỏ dần những câu hát em líu lo sau lưng tôi. Rồi sẽ mờ dần những ánh mắt ấp của em. Rồi sẽ tắt ngọn lửa trong tim tôi. Sẽ lụi tàn một tình yêu, dù lớn đến thế nào, cũng phải tắt thôi. Và tôi lại lặng lẽ bước đi trên con đường lạ, và tôi lại thơ thẩn một mình trên góc phố quen. Khẽ hát những câu hát ngày xưa em vẫn hát cho tôi nghe. Thầm nhớ những tiếng thỏ thẻ của em bên tai. Những tiếng ngọt ngào ấy, giờ này, có lẽ đang dành cho một người nào đó bên em. Xa vời lắm rồi. Tôi vẫn đi, nhưng bên cạnh tôi giờ chỉ có gió sương hắt hiu. Con đường vào nhà em, cỏ dại mọc đầy. Trước tôi hay thương cho số phận cỏ dại không được ai để ý. Giờ thì tôi thương chính tôi khi ngày nào cũng ngồi với đám cỏ dại. Mưa xuống… Mưa nhỏ, nước đọng ở mi mắt, hơi nước thấm xuống vai. Tôi lạnh. Tôi không giỏi chịu lạnh. Nhưng ngày xưa, người tôi lạnh, tim tôi ấm. Giờ thì mưa lạnh, tim tôi còn lạnh hơn giọt mưa ngàn lần. Mưa lớn. Gió tạt hoa cỏ rạp xuống. Tôi vẫn ngồi, hứng mưa. Nước mưa chảy tràn trên mắt, chảy xuống môi, chảy vào miệng, chảy vào tim. Và tôi khóc. Tôi khóc trong mưa. Tôi thích khóc trong mưa. Vì không ai biết tôi khóc. Không ai biết nỗi đau của tôi. Tôi vẫn giả vờ với người đời, là tôi đã quên em. Chỉ có giọt mưa biết tôi đang nhớ em. Chỉ có hoa cỏ biết tôi dại khờ vì em. Nhưng chúng không biết nói. Và sẽ không còn ai biết tôi vẫn yêu em. Em không là của tôi. Nhưng tôi vẫn là của em. Vẫn sẵn sàng dành hết cho em bất cứ khi nào em cần. Bức thư không dám gửi... Chỉ dám gửi lên mạng. Để tự mình gặm nhấm đơn côi. Tớ buồn quá. Tớ buồn lắm... Tớ là con trai mà sao yếu đuối quá...
20. Ava không phải người làm tớ đau. Mới đi bệnh viện về, mệt quá. Hum bữa uống thuốc. Mà chưa chết. Nhìn mọi người. Lại phải sống. Vì trách nhiệm...
đau nhất là khi yêu một người mà ko đc đáp lại , đau thắt lòng khi người ấy kể về một người khác , những mặt tốt của người ấy mà lại ko biết rằng tôi vẫn yêu cô ấy dù có chuyện gì đi nữa , dẫu biết rằng ở tuổi này , người ta nói rằng tình cảm học trò sẽ qua nhưng tôi lại thấy càng quên thì tôi lại càng đau .
ai mà biết , vài tháng sau khi bị thất tình , cô ấy lại kể cho mình nghe rồi chửi cái thằng đó , vui cũng mình , buồn cũng mình , tại sao ko iu mình chứ , đôi khi người ấy ko đẹp , ko dễ thương bằng kon nhỏ iu mình , sao vẫn iu nó chứ ------------------------ kết nhất mỗi câu đó thoy
Tớ không biết làm thế nào để khuyên cậu nhưng cậu à , cuộc sống phía trước còn dài , đừng vì 1 chút tình như thế mà kết thúc cuộc đời mình , ba mẹ mình đã cho mình 1 cuộc sống , mình hãy trân trọng cuộc sống đó , sống sao cho thoải mái , sống sao cho có trách nhiệm , chết chẳng giải quyết được gì đâu , người thân , bạn bè gia đình sẽ rất buồn đấy , <== gởi những lời này cho tất cả các thành viên box TÂM SỰ ^^!
có những lúc nên đặt cộng đồng lên , nếu chọn một mình bạn buồn vì sự ra đi của người yêu hay mọi người buồn vì bạn ra đi , bạn chọn cái nào
Dĩ nhiên là đã chọn cộng đồng. Nhưng sống mà cứ thẫn thờ thế này, xung quanh chẳng có cái gì làm mình cười được cả... Sống mà không có linh hồn. Đơn giản vì linh hồn đã trao cho người ta...
đơn giản vì cậu cần có thời gian, thế thôi. ngày trước tôi cũng y chang cậu. và 3 tháng sau tôi đã lột xác :).
Chào bạn ! Mình cũng như bạn, đã từng yêu, đã từng hạnh phúc và cũng đã từng đau khổ vì điều đó . . . Nên mình cũng hiểu được phần nào tâm trạng của bạn lúc này. Mình ko là bạn, nên mình ko thể giúp bạn vơi đi nỗi buồn ấy. Nhưng mình tin rằng 1 ngày nào đó nỗi buồn của bạn sẽ vơi đi mặc dù ko biết đc ngày đó bao giờ sẽ đến ... Thân ::) . ___________Auto Merge________________ . hì hì 6 tháng rồi hả. Mình đã hơn 2 năm rồi, vẫn ko thể quên đc ... Mặc dù bây giờ đã có bạn gái mới, nhưng chắc lần này cũng ko tồn tại lâu đc. Vì niềm tin đã ko còn, nên đợi câu chia tay của người ấy. Ko nỡ bỏ rơi người khác... Vừa rồi có gặp lại người yêu cũ, sau 6 năm bên nhau và 2 năm xa nhau ... cả 2 đều chỉ nhìn nhau cười 1 cái rồi đường ai nấy đi ...
1 năm đây này # nhưng cuối cùng cũng quên được, có lẽ là giọt nước làm tràn ly. Quên rất nhanh ^^ đến giờ này - không hề nhớ số đt của người ấy Đối với mấy bác đã thành anh giai, bạn thân... nếu thấy nó vẫn thế - ko tiến triển gì thêm thì dẹp, tán em khác cho nó lành. Em đó thì cứ để đấy, lúc nào chán chán - chả có ai để rủ đi chơi thì rủ, lỡ lúc đó em nó lại thích bác thì .. ố lồ lồ bác có quyền lựa chọn. Chứ mình có phải cái thùng không đáy đâu? suốt ngày nghe than cái này - cái kia. Để rồi lại ức chế thêm ra, dẹp, dẹp hết cho nó nhẹ nợ. Cứ bình tĩnh mà sống ::) yêu người không yêu mình là khổ lắm. Nếu một ngày nào đó, ta có lỡ bước tới cánh cửa cũ đó, thì hãy bước qua. Nhẹ nhàng và bình tĩnh thôi ::) bởi vì phía trước còn có cánh cửa khác đang đợi bạn :hug:
Tình yêu như sô-cô-la ấy , lúc đắng , lúc ngọt , lúc thăng lúc trầm , lúc hạnh phúc lúc đau khổ , nói chung là tình yêu là muôn vàn biến hóa :'>