Tâm lý học định nghĩa tự ty như sau: “tâm lý cho rằng người ta cái gì cũng hơn mình, không thừa nhận giá trị của bản thân mình, và lấy quan điểm đó chi phối toàn bộ cuộc sống của mình, gọi là tâm lý tự ty”. Tự ty là “cái bóng đen và mầm hoạ ám ảnh tính cách”, nó làm người ta mất đi sự bình tĩnh và an nhiên hết sức cần thiết đối với tâm lý. Để bù đắp thiếu hụt này, con người tự ty thường tỏ ra quá ư bận rộn và nôn nóng. Ví dụ, nhiều người phụ nữ thường quá yêu cầu quá cao đối với trang phục, bạn bè, giấc mơ ban đêm, giọng nói và người yêu lý tưởng, để lấp liếm thiếu hụt của mình. Tuy nhiên, người kém thông minh ít khi bị ám ảnh bởi tâm lý tự ty, ngược lại, người giỏi giang hay mắc chứng tự ty, đó là vì “tự ty không liên quan đến trí tuệ, nền giáo dục và địa vị xã hội, mà chỉ liên quan đến cá nhân mình không bằng người ta của con người”. Tự ty có những biểu hiện dưới đây: 1.Thường nghi ngờ khả năng của mình, hay nhận ra điểm trội của người khác và lấy nó so sánh với mình. Vì họ chỉ lấy sở trường của người ta đem so với bản thân, nên vì thế mà sinh ra chán nản, không phát huy được sở trường của mình. 2.Thường ước ao người khác thích mình hoặc tán thưởng mình. Nghĩa là họ không nhận ra giá trị của chính mình, mà chỉ ao ước được thoả mãn nhu cầu được người khác khẳng định. 3.Việc gì cũng nghĩ tới mức hoàn hảo nhất, nên đưa ra yêu cầu quá cao đối với năng lực của mình. Thực ra, con người không thể làm việc gì cũng mười phân vẹn mười, cho nên chúng ta nên chấp nhận nó với thái độ khoan dung. Đáng tiếc là người tự ty không hiểu điều đó, thành ra lúc nào cũng than phiền về sự bất lực của mình. 4.Mới chỉ thất bại sơ sơ đã cho rằng mình bị thua đậm, nghĩa là khi tham gia cạnh tranh hễ bị trục trặc là cho rằng mình kém cỏi, bỏ cuộc giữa chừng. 5.Hay thán phục thành công của người khác. Thấy bạn bè thành công, thăng chức hoặc làm ra nhiều tiền là cho rằng mình không bằng bạn bè về mọi mặt, coi bạn bè vô cùng hoàn hảo, vì thế mà bỏ qua ưu thế của mình. Nếu không sửa chữa cái tật canh cánh trong lòng thành công của bạn, thì khó mà gây dựng lòng tự tin cho mình. 6.Nhấn mạnh bất lực của mình để thoái thác trách nhiệm. Nghĩa là coi mình yếu kém, lấy tự ty làm cái cớ thoái thác trách nhiệm. 7.Coi sai sót của mình như một tội lớn, khiến cho lòng tự tin ngày càng suy sụp. Nghĩa là chỉ một sự thất bại nho nhỏ đã mất đi sự cân bằng tâm lý, quá nhạy cảm đối với lời nói của người khác, cứ tưởng họ cười nhạo mình và cố tình tìm chứng cứ miệt thị từ lời nói của người ta. 8.Vì muốn lấp liếm sự tự ty mà luôn luôn làm trái với khả năng của mình, khi thấy người có thể khiến mình tự ty, cố tình cười vang, nói đùa để lấp liếm nỗi lo, khi bị trục trặc cố tình làm ra vẻ ta giỏi giang rồi đổ hết lỗi cho khách quan, hoặc rõ ràng biết mình không làm nổi, nhưng cứ khoa trương năng lực của mình, sấn sổ làm tới. Có người không đủ can đảm thừa nhận yếu kém của mình, nên tìm cách né tránh, ví dụ không muốn giao tiếp với người khác, hoặc gặp chuyện gì khólà co mình lại, thoái thác tham gia với lý do ốm đau. 9.Hạ thấp mình, coi khinh bản thân. Ví dụ ăn mặc lôi thôi vì cho rằng mình xấu xí, khi bạn bè khen ngợi kiểu dáng và màu sắc quần áo của mình thì đánh cho một câu: “hàng si – đa đấy!”. Khi bạn khen món ăn làm ngon quá thì khiêm tốn: “làm theo sách đấy!”. Thực ra, làm như vậy không phải là khiêm tốn, mà lại bóp chết khả năng của mình. Khi được tán thưởng, bạn nên chấp nhận một cách thành thật. Nếu không sẽ tạo cho người ta ấn tượng bạn là con người yếu đuối, ngu ngốc và kém năng lực. Như vậy, bạn không những không được người ta tán thưởng, mà còn bị khinh rẻ. Chúng ta không nhất thiết phải nổi bật ở mọi lĩnh vực, thực tế cũng không thể làm được, chỉ cần bạn nổi trội hơn người khác ở mặt nào đó là có thể lấp liếm điểm yếu của mình, khiến người ta có thiện cảm với bạn. Khi còn thơ bé tôi đã từng nghe 1 bài hát về 1 người thanh niên(young man): Xưa trên kinh Ba đa có 1 chàng trai đáng yêu gọi tên Alibaba. Anh ta luôn luôn vui tươi nên mọi người khắp nơi đều thương Alibaba." Tôi rất thích bài hát vì tôi vốn là 1 người mang tâm lý tự ty và nhút nhát nên thường ko được ai yêu mến, tôi có rất ít bạn, và tôi ko có khả năng giao tiếp. Thời đi học tôi thường lảng tránh hay trốn ở nhà khi lớp tổ chức đi chơi. Đầu năm lớp 10, tôi đang ở trong nhà , thấy có mấy đứa con gái trong lớp đến, tôi trốn đi chỗ khác, chờ cho chúng zề. Những năm cấp 3 tôi thường sống trong sự cô lập, ko có ai muốn chơi hay nói chuyện với tôi. Tôi đến và đi về như một cái bóng... Tôi thường so sánh mình với người khác và cảm thấy mình kém cỏi hơn hẳn những người mà tôi từng gặp, tôi thường hỏi tại sao mọi người có thẻ nói chuyện với nhau 1 cách hòa đồng và tự nhiên như vậy, còn với tôi điều ấy thật sự khó khăn như vậy?. Tôi cảm thấy rằng bất cứ người nào gặp tôi đều cảm thấy tôi khác biệt với tất cả mọi người. Điều này làm tôi vô cùng chán nản, tôi ko còn thiết đến cuộc sống này nữa. Tôi cũng muốn ước mơ như bao nhiêu thanh niên bình thương khác : có công việc, có bạn bè, có tình yêu, nhưng bây giờ tôi biết rằng đó là 1 điều hoàn toàn ko thể nào với tới được một khi mình đã bị một tâm lý như vậy. Tôi thấy tất cả những gì trong tôi đều xấu xí và khác biệt: từ giọng nói, khuôn mặt cho đến tính cách...
Nếu người ta nhận thấy mình thật sự kém cỏi hơn người khác về nhiều mặt dựa trên sự so sánh thực tế họ cảm nhận.Đấy hoặc là người thức thời hoặc là người tự ti Nhưng nếu người ta cho rằng họ tự ty và thấy kém người khác, thì căn bệnh đã bắt đầu chữa được.Đã biết bản thân tự ty chứ ko kém thật sự thì tại sao ko xắn tay áo lên để chữa bệnh chứ :wink:
úi dào, đến Einstein còn mắc chứng tự ty nữa là, đừng suy nghĩ nhiều quá bạn ạ, cứ tin vào bản năng và đưa ra quyết định phù hợp với mình bản thân thích gì thì làm nấy, muốn thử cái gì thì thử cái nấy, cố gắng chau chuốt cho bản thân, đứng tin những gì người khác nói cho bạn mà hay tin chính những gì bạn cảm nhận. Như vậy thì mình tin là nếu kiên trì bạn sẽ dần dần tự tin lên thôi, chúc bạn thành công ::)
yên tâm đi,tâm lý tự ty này ai cũng có , có điều là nhiều hay ít ,ở mức độ nào thôi,cái này cũng phụ thuộc nhiều vào hoàn cảnh xung quanh :wink: ở đời có ai được hoàn hảo đâu,chả ai vẹn toàn 10 phân vẹn 10 cả =) cái cần nhất ở bạn bây giờ là niềm tin ,hay là 1 động lực thật mạnh để bạn có thể phá bung tâm lý tự ty
Tránh tự tin thái quá! lớp mình có 1 bạn lacoste nhưng lúc nào cũng la oai oái gây sự chú ý...gây mất cảm tình
Vâng!Rất cảm ơn bạn chủ topic. Bây giờ mình mới biết mình thuộc loại người nào.Trong 9 cái đặc điểm trên,mình có đến 8. 1.Thường nghi ngờ khả năng của mình, hay nhận ra điểm trội của người khác và lấy nó so sánh với mình. Vì họ chỉ lấy sở trường của người ta đem so với bản thân, nên vì thế mà sinh ra chán nản, không phát huy được sở trường của mình.<---- Bấy lâu nay mình nghĩ rằng với cách nghĩ như thế này thì sẽ thấy mình yếu kém vì luôn cho mình là nhất từ đó có động lực để mà phấn đấu để hoàn hảo mọi mặt.Không ngờ với cách nghĩ này nó làm cho mình stress vì sự thật là còn quá nhiều người giỏi hơn mình trên các điểm mạnh của họ 2.Thường ước ao người khác thích mình hoặc tán thưởng mình. Nghĩa là họ không nhận ra giá trị của chính mình, mà chỉ ao ước được thoả mãn nhu cầu được người khác khẳng định.<---- Một trong những điểm yếu lớn nhất của mình.Tuy biết rằng nhu cầu chung,cơ bản của con người là được đề cao nhưng mọi việc mình làm chỉ nhằm mục đích này.Nó làm cho mình không biết mục đích sống của mình là gì.Lạc lối. 3.Việc gì cũng nghĩ tới mức hoàn hảo nhất, nên đưa ra yêu cầu quá cao đối với năng lực của mình. Thực ra, con người không thể làm việc gì cũng mười phân vẹn mười, cho nên chúng ta nên chấp nhận nó với thái độ khoan dung. Đáng tiếc là người tự ty không hiểu điều đó, thành ra lúc nào cũng than phiền về sự bất lực của mình.<--- Mình có lối suy nghĩ giống thế này.Tuy nhiên hành động ra ngoài thì khác,không bao giờ than phiền về sự bất lực của mình mà chỉ muốn thay đổi để nâng cao năng lực bản thân trở thành hoàn hảo. 4.Mới chỉ thất bại sơ sơ đã cho rằng mình bị thua đậm, nghĩa là khi tham gia cạnh tranh hễ bị trục trặc là cho rằng mình kém cỏi, bỏ cuộc giữa chừng.<---- Cái này cũng có tuy nhiên không bao giờ bỏ cuộc,chi gục ngã một thời gian ngắn rồi tiếp tục đứng lên đi tiếp thôi.Fall to stand up. 5.Hay thán phục thành công của người khác. Thấy bạn bè thành công, thăng chức hoặc làm ra nhiều tiền là cho rằng mình không bằng bạn bè về mọi mặt, coi bạn bè vô cùng hoàn hảo, vì thế mà bỏ qua ưu thế của mình. Nếu không sửa chữa cái tật canh cánh trong lòng thành công của bạn, thì khó mà gây dựng lòng tự tin cho mình.<---- Đây cũng là một trong những thói quen xấu mà mình muốn thay đổi.khi vừa nghe tin bạn bè thành công hoặc là vượt qua mình thì ganh tỵ,quên mất cuộc sông này là một buỗi buffet mà ai cũng có thể ăn no nê.Tuy nhiên suy nghĩ đó chỉ tồn tại chút ít trước khi lý trí của mình đã bắt kịp tình cảm.Lúc này thì lý trí đã cho mình biết nên hành động như thế nào mới là đúng. 6.Nhấn mạnh bất lực của mình để thoái thác trách nhiệm. Nghĩa là coi mình yếu kém, lấy tự ty làm cái cớ thoái thác trách nhiệm.<--- không có bị 7.Coi sai sót của mình như một tội lớn, khiến cho lòng tự tin ngày càng suy sụp. Nghĩa là chỉ một sự thất bại nho nhỏ đã mất đi sự cân bằng tâm lý, quá nhạy cảm đối với lời nói của người khác, cứ tưởng họ cười nhạo mình và cố tình tìm chứng cứ miệt thị từ lời nói của người ta.<---- Cũng có coi sai sót của mình là một tội lớn tuy nhiên không có quá nhạy cảm với lời nói người khác. 8.Vì muốn lấp liếm sự tự ty mà luôn luôn làm trái với khả năng của mình, khi thấy người có thể khiến mình tự ty, cố tình cười vang, nói đùa để lấp liếm nỗi lo, khi bị trục trặc cố tình làm ra vẻ ta giỏi giang rồi đổ hết lỗi cho khách quan, hoặc rõ ràng biết mình không làm nổi, nhưng cứ khoa trương năng lực của mình, sấn sổ làm tới. Có người không đủ can đảm thừa nhận yếu kém của mình, nên tìm cách né tránh, ví dụ không muốn giao tiếp với người khác, hoặc gặp chuyện gì khó là co mình lại, thoái thác tham gia với lý do ốm đau. -----> Không còn biết nói gì hơn!Đọc cái này lạ xuất hiện hình ảnh của mình.Hèn Nhát. 9.Hạ thấp mình, coi khinh bản thân. Ví dụ ăn mặc lôi thôi vì cho rằng mình xấu xí, khi bạn bè khen ngợi kiểu dáng và màu sắc quần áo của mình thì đánh cho một câu: “hàng si – đa đấy!”. Khi bạn khen món ăn làm ngon quá thì khiêm tốn: “làm theo sách đấy!”.<----- Một lần nữa hình ảnh của mình lại hiện lên.Cứ tưởng mình hành động giống thế này thì sẽ được tôn trọng hơn.Tuy nhiên thật là lố bịch,người không tôn trọng bản thân mình thì làm sao người khác có thể tôn trọng. Sự thật thì mình cũng đã nhận ra sự tự ty trong mình từ lâu lắm rồi không ngờ là nó lớn đến thế thôi.Mình muốn thay đổi và bây giờ mình đang thay đổi. Phía trên là chuyện của tôi còn về phần chủ topic thì cũng có một đôi lời: Tôi và cậu đều là những người đang mang trong mình tâm lý tự ty . Tuy nhiên một thời gian sau,tôi chắc chắn sẽ bớt đi tính tự ty vì tôi muốn thay đổi ;tôi không muốn vì tính tự ty mà mất đi hạnh phúc, thành công và mục đích sống. Còn về tương lai của cậu thì phụ thuộc vào cậu thôi.Thay đổi hay Không thay đổi? Anyway,thank vì đã post bài này lên cho mình biết thêm về tâm lý của mình.
Một vấn nạn hiện nay của xã hội là khá nhiều người tự ti để chỗ cho nhiều lacoste nổi tiếng hoành hành.Nhưng cũng là 1 vấn đề khi nhiều người nhầm lẫn giữa tự ti và lịch sự và khiêm tốn Để ko còn tự ti có nhiều cách , nhưng cái cách vứt bỏ vẻ ngoài khiêm tốn điềm đạm để thay vào đó là vẻ bố đời "tao cái gì cũng giỏi hơn mày" thì ko phải cách hay
Chà,tự ty thì ai mà ko có tâm lý ấy.Biết mình kém nghĩa là bạn đã hơn vô số người rồi đấy.Từ đó cứ tích cực khắc phục dần dần thôi,giống như học tiếng Anh vậy:'>
Tui cũng hay tự ti, lúc nào cũng cho là mình kém hơn ng` khác, nên vì vậy tui fai cố gắng gấp đôi mới bằng đc những ng` đó Tự ti cho tui sức mạnh P/S: cho hỏi lacoste là sao? dạo này thấy mọi ng` hay hói lacoste với CK nhưng ko hỉu là nó chỉ ý j` :p
chết rồi :'> có khi mình cũng bị :'> Em có bệnh : Giỏi nhưng ko muốn ng khác biết mình giỏi là bệnh j` nhỉ :'>
Tớ đang trong tình trạng này đây , nhiều lúc thấy bạn bè đứa nào giỏi hơn mình 1 chút là đâm ra chán nản , tự cho mình ko có năng lực gì đặc biệt Mà có khi tự ti giúp ích đấy chứ ,chẳng hạn như việc học , hay chơi game :'>
Lacoste là nhãn hiệu thời trang hàng đầu thế giới.Biểu tượng của nó là con cá sấu.Mà đọc lái thì thành cá "xấu" :'>
Người khiêm tốn là người đánh giá đúng (tương đối đúng thì chính xác hơn) về bản thân. Do đó họ tự tưởng thưởng trước những lời đánh giá đúng, những lời khen xứng đáng. Một trường hợp khác nhiều người tưởng lầm là khiêm tốn, đó là tự hạ thấp bản thân. VD: Bạn giỏi tiếng anh giao tiếp, khi có người khen "Anh A tiếng anh giỏi lắm, nói chuyện với tây vô tư" Nếu trả lời "Cảm ơn, đó là do tôi học qua 1 khóa ngoại ngữ đợt hè vừa rồi" => khiêm tốn Nếu trả lời "Có gì đâu, tiếng anh của tôi thường thôi mà" => tự hạ thấp bản thân. Khiêm tốn và hạ thấp bản thân, nhiều người lầm tưởng. Tuy nhiên nó sẽ dẫn tới 2 hướng khác nhau. Người khiêm tốn luôn cố đánh giá đúng bản thân, cố gắng hoàn thiện mình. Trong khi đó người tự hạ thấp bản thân có khuynh hướng xuề xòa, cho qua chuyện, hay bàn lùi.
Đọc sơ qua thì thấy mình cũng có 1 số điểm đúng với bài viết của bạn chủ topic ... là người mà đâu phải ai cũng hoàn hảo
kiếm bạn bè thân thiết một chút , ở bên cạnh bạn bè chúng ta sẽ thấy rất thoải mái :hug: tôi cũng có 1 thời tự ti như chủ topic nhưng dần dần quen nhiều người thì thấy sống như vậy rất chán nản ,phải cố thay đổi mình chứ