Mình để ý ở đây có nhiều người du học và sinh sống ở nước ngoài. Môi truờng mới, hoàn cảnh mới, hẳn khiến nhiều người bỡ ngỡ. Khi bạn vừa sang đây bạn đã làm j để thích nghi đc với cuộc sống nơi đó? Haiz, chẳng là mình đang du học ở nước ngoài, mà sinh hoạt có thể nói là vô cùng phong phú với vòng lặp đi học về, làm bài rồi ăn, ngủ ... Bạn bè thì quen đc vài nguời mà toàn xích mích ... thiệt là buồn quá đi. ::(
Bạn ở chung với ai, mình mới về lại VN dc 2 tuần , qua dc 6 tháng ở chung với 2 chị họ, chị cũng hơi khó tính nên mình phải chú ý từng ly từng tí. Hên là có laptop chứ ngoài việc sáng dậy đi làm rồi về nhà, coi tivi dc chút thì phải tắt vì chị kia phải học bài....mỗi lần đi restroom phải lau sạch kỹ lưỡng, tối đói bụng muốn kiếm gì ăn cũng phải nhìn vì nhà nhỏ, mỗi lần làm gì là nghe tiếng lớn như phát qua loa....nói chung là rất ko thoải mái, nhưng mình cũng thuộc loại ngoan hiền nên chịu đựng được tuốt..., mà ngoài ra ở bên nc ngoài cũng dễ bị đủ loại dị ứng....
Bạn sống ở nước nào ? .... Nếu ra nước ngoài thì một lời khuyên là chơi với người VN nên có "chọn lọc".Đừng có bạ ai cũng chơi.
bình thấy sống ở nước ngoài điều khó ko phải là tìm bạn Việt Nam mà chơi mà là hội nhập được với người nước sở tại
tớ thấy người VN bên nước ngoài không được như VN, nói thẳng ra là rất đáng ghét (không phải ai cũng thế) tuy tớ sống bên đây cũng được mấy năm rồi.
Gặp dân VN là sợ nhất, thứ 2 Ấn Độ và thứ 3 Trung Quốc. Dân VN do lúc ở nước ko làm lụng gì cả nên khi ra nước ngoài cứ toàn nhờ vả người khác, đi làm thì than tới than lui, làm chậm và thích nghỉ thì nghỉ, chẳng báo ai mà cũng chẳng có kinh nghiệm làm việc (do vậy đa số đều kéo nhau vào mấy cái siêu thị như New World vì ở đó ko đòi hỏi bằng cấp hay kinh nghiệm). Muốn kiếm việc cũng toàn nhờ người ta kiếm dùm, còn mình thì nằm nhà hoặc đi chơi (cứ để ý bạn có 1 công việc tốt thì bảo đảm mấy ngày sau DT của bạn sẽ bùng nổ vì tin nhắn có nội dung chỗ bạn có cần người nữa ko). Nhưng đó ko phải là tất cả, chỉ là mặt bằng chung và đa số là do theo kiểu con nhà giàu ham đú nhưng mọi người biết rồi đấy, ăn chơi ở nước ngoài thì tiền VN chịu sao nổi. Có mấy thằng nhà ở VN giàu kinh khủng, qua đây mang tiếng đi học nhưng toàn ăn chơi. Đêm nào cũng thấy tụi nó ở bar với pub (đặc biệt cuối tuần), vào đó thì toàn bao gái uống. Được khoảng 1 thời gian là chịu ko nổi nên đành ở nhà chơi game (đi làm thì ko muốn vì lười và tôi còn nhớ 1 con nhỏ đã từng nói với tôi thế này "Làm ở burgerKing thấy lòng tự trọng bị tổn thương" do phải lau sàn O_O). Ở chung với VN thì tùm lum chuyện lắm, hiện giờ tôi đang ở flat với mấy đứa Tây, khá là thoải mái vì có gì thì cứ nói thẳng ra, hơn nữa cũng dễ chịu chứ ko như đám TQ với Ấn Độ (ở bẩn ko chịu nổi). Bài vở có gì ko hiểu cứ nhờ tụi nó giúp với lại rèn luyện tiếng Anh luôn. Ps: dân VN đi đâu cũng nói xấu và tọc mạch kinh lắm, tôi đi siêu thị mua đồ với thằng cùng nhà thế là ngày hôm sau đám VN nói tôi có thằng bồ người Tây, wtf O_O. Tốt nhất lựa bạn VN thật kĩ mà chơi.
mình ở đây tới nay là 10 tháng, đang sống ở nhà cậu ( cũng ko đc thoải mái vì bà ngoại mình ko có thích gia đình mình nên cả gia đình đang cố gắng tìm việc làm để năm sau ra riêng, cậu mình ko có ở đây). nói chung là cũng ko phải là sung sướng gì, đi học rồi đi làm,về nhà gặp cái bản mặt khó chịu, ganh ghét của bà ngoại (bị bệnh sĩ diện hẩo, khoái nổ ,thích nghe ngọt,bùi nhưng gia đình mình chỉ nói thẳng nên ghét )mà vẫn phải nhịn nhục im lặng ko dám nói gì. chỉ có ông ngoại của mình là 1 người hiền lành và nhẫn nhịn nên nhà cửa mới im lặng ( cứ lên lịch 10 ngày là kiếm chuyện chửi sáng sớm chẳng biết gì lôi câu chuyện mấy chục năm trời ra nói, có con dâu con rể trong nhà mà kinh thường ông ngoại mình đến nóng mặt). gia đình mình qua ko có nhiều tiền nên bị khinh khi cũng phải chịu. còn bạn bè thì lớp mình rất đông người Việt nhưng mình chỉ nói chuyện chơi thôi (thân thì ko có chỉ có 1 anh lớn tuổi hơn nói chuyện đàng hoàng nên hay trò chuyện), VNese ta sau giờ học cứ rủ đi ăn, chơi mà chóng mặt, từ chối hoài đâm ra ngại nên thành ra sợ tránh mặt mấy bạn đó. có vài bạn du học sinh thì chăm chỉ học hành hơn ( mới quen nên thấy vậy chứ ko biết chắc), toàn bạn nữ ko :'> (tui trong sáng nha) kết luận : cuộc sống mới ko bao giờ đơn giản và sung sướng cho dù bạn đang ở đâu, mọi thứ bạn phải bắt đầu từ con số 0 mà đi lên. chỉ có bản thân mình giúp mình thôi, biết tin ai ư, chỉ có ba mẹ và chị em thôi ngoài ra chẳng tin thằng nào cả. Đồng tiền làm cho con người nó đối xử với nhau như là đối tác làm ăn kể cả trong 1 gia đình mà lúc nào cũng tự hào là có tiền .mẹ mình nhớ mấy bác bên nội vì dù sao ko có tiền cũng có tình cảm còn ở đây đồng tiền nó lớn lắm, tình cảm con chó nó gặm mất rồi.
@ninzasoi: Coi bộ bạn không có thiện cảm với ng` Việt ở nước ngoài :). Không biết bạn ở nước nào ? Nếu ở Mỹ thì ở bang nào? Tại tui thấy bạn nói toàn chuyện mà trái ngược lại mà tui thấy ng` Việt ở Mỹ này. Tui thì chỉ thấy có du học sinh qua đây là quậy phá thôi. Bạn đâu cần phải tránh mặt. Cứ nói thẳng ra thôi. Tui lúc đi học cũng thế, đâu phải chỉ có mấy ng` du học qua mới nghèo chứ? Tui ở Mỹ lâu lắm rồi, lúc đi học cũng nghèo $10 cũng đâu có trong túi. Bạn bè chơi không cần nhiều, nhiều quá chỉ làm cho việc học bị chậm thôi. Bạn cứ ngày nào cũng đem theo hộp cơm làm ở nhà vào ăn hoài là tụi nó cũng không dám rủ đi nữa đâu. Bạn nói vậy thì sai rồi. Bên VN lại là khác, không tiền thì phải có tình để bù lại :) . Bên này nó thật tế lắm. Tùm lum thứ tiền để chi trả, từ tiền thuê nhà, tiền gas, điện nước, tiêu ăn uống, tiền tiêu xài, tiền xăng, tiền xe cộ. Tính ra biết bao nhiêu thứ tiền thì hỏi làm sao họ không bị stress? Đâu phải ai cũng 1 tháng làm được 5-6 ngàn đâu thì tiền bạc phải đi trước. Cái vấn đề của bạn là bạn chỉ qua được có 10 tháng, nên chưa thể hiểu rõ được đời sống bên này, nên bạn không nên nói là "tình cảm con chó nó gặm mất rồi".
đang nói du học sinh chứ có nói dân nhập cư đâu, hiện đang ở New Zealand chứ ko ở Mỹ. Có bà chị ở Mỹ bả còn chửi dân Việt thậm tệ hơn tôi nói nhiều (giờ bả thuê nhà ở 1 mình chứ nhất wuyet' ko chịu ở chung với dân Việt dù gia đình có nói "ở chung đồng hương còn giúp đỡ", còn tôi thì do con trai nên nhà cũng ko nói gì). Người Việt ở nước ngoài có nhiều người tôi rất thích chơi, nhưng mặt bằng chung wa' tệ. Chẳng trách mấy thằng bạn cùng nhà nó mà nghe nói tới Việt Nam hay Ấn Độ là đều lảng (trừ tôi ^_^). Có mấy bạn mình thấy buồn cười, ở VN có tình cảm 1 phần giá cả nó cũng rẻ, còn ở nước ngoài tuy làm nhiều tiền nhưng mọi thứ cũng tăng lên. Đâu phải ai 1 tháng cũng kiếm được trên 4000, chừng nào đi làm rồi mới thấy rõ mọi việc (tôi 1 tháng làm chắc chỉ được 800-1000, trả tiền nhà là hết, có thằng cùng nhà làm sáng tối mới được 4000/tháng). Sống là phải biết nhìn vào thực tế 1 chút, tình cảm với nhau để rồi đói với nhau àh??? Dân nghèo nhiều lắm, ra ngoài mà cho nó tiền kìa (chẳng biết tại sao VN cứ luôn mở miệng ra là họ hàng, cho dù họ hàng xa tít mù chứ ko được gọi là họ hàng gần).
mỗi gia đình 1 hoàn cảnh và câu chuyện, có tốt có xấu nhưng giờ mình thấy là vậy nên nói vậy thôi, có gì đâu. những người bạn hay rủ mình đi ăn hay đi chơi đều là permanent citizen chứ ko phải du học sinh, có thể gia đình các bạn ấy ổn định nên các bạn ấy có thể vui vẻ, mình mới qua còn nhiều cái phải học,làm nên. ai nói bạn du học sinh nghèo, nếu nghèo làm sao có tiền mà đóng tiền học ? nếu nói học ở community college mà nghèo thì còn chấp nhận vì học phí thấp hơn so với university. thử hỏi nếu du học sinh học ở university coi đóng tiền bao nhiêu, ít nhất cũng cỡ 1 chú Camry 09 chứ. mình có 1 thằng bạn thân đang học community college ở Arizona, tiền học theo như mình biết là do nó tự kiếm, nó cũng có nick ở đây gamevn này. có mấy bạn VNese mình ko có nói chuyện nhưng nhìn rất ư là ngứa mắt 1 bạn nữ ngồi trong Learning Center, máy để học thì nhảy Au thì phải, lúc đầu nhìn lạ quá, make up thì giống Korean hay Taiwanese nhưng bữa thấy chat bằng tiếng Việt thì pó tay. 1 bạn nam thì ngồi giữa cái Learning Center cầm con laptop ra đánh Dota (WTF), thật là quá tự tin đành rằng đó là Learing Center, máy để học ko học thì biến tại sao lại thích show off, nhìn rất là khó chịu. trường của mình chỉ là community college lại nhỏ, du học sinh thì mình ko biết chắc là có bao nhiêu bạn VNese nhưng giờ thì thấy hơn thua nhau ở cái ý thức , vào trường để học mà. @ninzasoi : tình cảm mình nói ở đây là cái tình người ông ạ. mình quên nói là có 1 dạo, nhà mình nói thẳng quá , bà ngoại giận lên ko muốn ở chung, gọi điện thoại cho cậu nói đuổi nhà mình đi, cái đó tình cảm con chó nó ko gặm thì gọi là gì, ông ngoại mình phải xin cho ở khi nào đủ 1 năm rồi mới dọn ra, sau vụ đó ko dám nói gì cả, phải nhẫn nhục và câm lặng mà sống cho qua ngày đó. câu này sẽ làm cho mọi người nghĩ bạn là con gái lại còn câu này giới tính của bạn là gì vậy? mình chỉ quote lại thôi nha
Nói chung dọn tới 1 nơi nào cũng cần thời gian thích ứng. 1-2 năm chưa hẳn đã thích nghi được đời sống của 1 nơi xa lạ. Tui nghĩ cũng cần ít gì là 5 năm mới cảm thấy mình ổn định. Trong đây đâu ai nói du học sinh nghèo? Trong xã hội biết bao nhiêu hạng ng`, có ng` thích hơn thua cái này, hơn thua cái khác, nên mình cũng đâu có thể nói ng` ta chi. Cứ việc của mình thì mình làm, để ý tới ng` ta chỉ thêm phiền bản thân.
Nghèo hay không là trong ý thức cũng mỗi du học sinh, chứ nhà đã có điều kiện cho đi du học thì không phải là tối tận rồi. (chỉ nói dạng tự túc thôi) Như bản thân tớ đây, sang du học diện international student, mỗi lần trả học phí là chóng hết cả mặt mày, chưa kể hàng tháng còn phải trả tiền nhà nữa. Tự mình cảm thấy không xứng đáng với cái "đồng vốn" cha mẹ đầu tư thôi. Còn chuyện bạn bè thì chỉ chọn những đứa nào chưa bị "spoiled". Dù sao cũng phải công nhận, trong những môi trường không khuyến khích cạnh tranh mạnh như Language School hay Com. Col. thì người Việt nói riêng hay có thói quen lơ đễnh việc học hơn, ngồi trong lớp nếu không chat chit với đứa bên cạnh thì cũng xách đồ ra show off. Về cơ bản thì sang đây tớ sống khép kín và dè chừng hơn, bạn bè thì tìm người cùng chí hướng, những việc khác thì tìm hết option rồi mới quyết định...
Giới tính là nam, ý nói tụi nó nói tôi là gay với thằng bạn vì thằng bạn tôi nhìn rất đẹp trai (kiểu nam tính Tây chứ ko phải kiểu biến thái như mấy chú VN bây giờ).
mọi người hầu hết đều đi du học ở mỹ nhỉ, ít người ở aus thế sang đây đc 2 năm rồi mà chẳng có bạn, buồn quá đi, suốt ngày đi làm chả có thời gian nhớ bạn ở VN ghê
Tui đây, du học sinh ở Dallas TX. Tự làm kiếm tiền đóng học, wa đc 8 tháng rồi. Tui cũng công nhận là ng` Việt ở Mỹ thì chỉ có du học sinh quậy là nhìu thôi, còn lại thì toàn mấy ông bà ja` chống cộng nói chuyện nghe ngứa tai >_< Tui wa 8 tháng rồi mà cũng chưa đi đâu nhìu, chỉ toàn đi học rồi đi làm, lâu lâu thì đi frys + bestbuy + wal-mart mua đồ này nọ thôi. Đúng là bên này tình cảm con chó nó gặm mất rồi. Mấy ng` trẻ tư tưởng thoáng thì ko nói nhưng mấy ng` lớn tuổi thì đụng cái j cũng tiền >_< Hồi tui mới wa bị thằng cha bán điện thoại lừa làm mua hố cái đt hết gần trăm $. Đành rằng những ng` lớn tuổi họ có 1 quá khứ cực khổ nhưng ko fai vì thế mà coi đồng tiền to hơn tình nghĩa đc. Chỗ tui làm, bà chủ lúc nào cũgn tiền tiền, làm mấy ng` con bà chủ cũng khó chịu. Có 1 chị con của bà chủ hồi đó sanh trong bệnh viện mà bà chủ ko vô thăm 1 ngày nào, ko chăm sóc 1 ngày nào hết.
Cơm áo gạo tiền vs tình nghĩa, xã hội phát triển đồng tiền nó lên giá thì đành phải thích nghi thôi. Người ta nói nghèo ko phải 1 cái tội, nhưng vì nghèo nên người ngoài nhìn vào chỉ thấy ta chăm chăm lo từng đồng. Nếu ai cũng dư dả thì họ sống cũng đoàng hoàng và khá là tốt bụng chứ ko đến nỗi lắm đâu, tuy rằng ko phải ai dư dả cũng đối xử đoàng hoàng. CHung quy cũng vì tiền ::(
Ai bảo vậy LHS có nhiều loại, có nhiều kiểu du học.Đâu cứ phải đi du học là bỏ tiền túi ra đóng đâu ? Nên chưa chắc ai cũng là giàu.Đừng quy hết vào 1 thế =.=