một buổi sáng không khác gì mọi ngày cho lắm tôi thức dậy với bao nhiêu là tâm sự,:( tôi nhớ về người đó một người đã ở trong trái tim tôi từ mấy năm về trước và mãi sau này người ấy vẫn trong tim tôi,tôi biết điều đó.người ấy nói tôi bướng lắm uh có lẽ tôi bướng thật nhưng người ấy đâu có biết là người ấy cũng bướng như tôi không.chúng tôi quá giống nhau.tôi có thể nói là chúng tôi rất giống nhau tính cố chấp của cả hai.tôi đã gọi điện nhiều lần nt nhiều lần nhưng ko có hồi âm.người ấy cố chấp hơn tôi rất nhiều ,có phải vì những lý do đó mà chúng tôi mãi chỉ là 2 người xa lạ mãi chỉ là những người đi ngang qua cuộc đời của người kia ko.những câu hỏi của tôi đặt ra và tôi cảm giác như người ấy đang cố tình ko muốn trả lời nó và mỗi lần như vậy tôi rất khó chịu lúc nào cũng vậy.nhiều khi tôi cũng muốn ngoan 1 chút nghe lời người đó 1 chút kute hơn trong mắt người đó để chúng tôi có thể hiểu nhau hơn nhưng tôi lại không thể làm như vậy vì nếu như tôi như vậy thì tôi sẽ ko phải là tôi.ko phải là cô nhóc ương bướng ngày nào mà người ấy biết nữa.
là gì vậy? Ko dễ dàng quên dc một tình yêu, nhất là tình đầu thì ko quên dc đâu... Thỉnh thoảng giữa đêm thức giấc, nghĩ đến nó mà ko ngủ dc.. sigh..
bạn tâm sự rõ hơn 1 chút đc ko? bạn nhắn tin nhiều mà ko có hồi âm? có lẽ bạn đã ko có vị trí trong tim của người ấy, còn lý do gì thì mình ko biết đc. Mình chỉ biết an ủi bạn thôi, hãy vui lên, hãy tập trung vào cuộc sống bạn sẽ thấy nhiều giá trị khác hơn là đắm chìm trong nỗi buồn của tình yêu
:) Ta cũng vậy ... nhìu đêm thì hình bóng ấy và ký ức ấy vẫn hiện về trong từng giấc mơ của ta .. nhìu lúc ta muốn quên lắm ... nhưng ta ko muốn quên ... vì nghĩ về n~ điều đó lòng ta thấy ấm áp lắm ... dù rất đau ... rất đau ....