Tổng lược về Khổng Minh: Kẻ tiểu nhân cần thiết? (Phần I)

Thảo luận trong 'Những game Tam Quốc Chí khác' bắt đầu bởi dragonmars, 18/4/09.

  1. dragonmars

    dragonmars Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    9/3/05
    Bài viết:
    218
    srr trước với những bạn lấy GCL làm khuôn mẫu :P

    Lịch sử chân thực luôn bị che giấu dưới vô vàn lớp văn tự bị sửa chữa bị trích lược cùng những lần sách vở mục nát, có lẽ chúng ta sẽ vĩnh viễn không thể biết được chân tướng của nó. Thế nhưng, chúng ta cần phải phát hiện và cần có lòng dũng cảm để phát hiện, cùng gây dựng tái tạo sự chân thực của lịch sử. Chúng ta sẽ thử tìm hiểu sự thật lịch sử từ một góc nhìn khác, có thể kể tới như: Gia Cát Lượng là một nhà chính trị xuất sắc, lòng trung của ông với triều Thục Hán khiến người ta cảm khái. Nhưng là một quyền thần và chính khách tiêu biểu trên vũ đài chính trị và quân sự, ông chắc chắn không thể tránh khỏi việc phải chịu những chế ước, những quy tắc trong trò chơi chính trị. Ông không thể là một người không có khiếm khuyết và hoàn toàn trong sáng được. Vietimes xin giới thiệu một vài phần trích dịch từ cuốn sách “Sử trhuyết tân ngữ” (NXB Công ty xuất bản Hữu Nghị Trung Quốc) đi sâu khai thác chủ đề thú vị này.


    Năm 223 SCN, Thục Hán Chiêu Liệt Đế Lưu Bị liên tiếp gặp phải những trắc trở trầm trọng, thành Kinh Châu, yết hầu trọng yếu vùng Trung bộ bị thúc thủ sau đợt tập kích kìm kẹp của Tào Nguỵ và Đông Ngô, rồi đến Quan Vũ, Trương Phi những đại tướng tâm phúc cũng nối nhau bỏ mạng. Lưu Bị thân chinh đem quân đi chinh chiến, thất bại trong trận Di Lăng phải rút lui, cuối cùng cũng chết bệnh tại thành Bạch Đế.





    Lúc trọng bệnh nguy ngập, Lưu Bị triệu vời Thừa tướng Gia Cát Lượng, Thượng thư lệnh Lý Nghiêm gửi gắm hai người lao động đường phố tá con là Lưu Thiện. Giữa Lưu Bị và Gia Cát Lượng đã từng có một đoạn đối thoại, theo ghi chép từ “Tam quốc chí”, “Thục thư” và “Gia Cát Lượng truyện” ghi lại: “Mùa xuân năm thứ 3 Chương Vũ, tiên chủ lâm bệnh ở Vĩnh An, Triệu Lượng từ Thành Đô tới, những chuyện hậu sự về sau, dặn Lượng rằng: “Ngươi tài gấp 10 phần Tào Phi, ắt trị được nước, định đoạt đại cục. Nếu con ta có thể lao động đường phố trợ được, hãy giúp nó; nếu nó quả tình bất tài, ngươi có thể tự thay mình vào”. Lượng đổ lệ mà rằng: “Thần những muốn kiệt cùng tận lực, bảo tồn tiết khí trung trinh, đến chết mới thôi!" Tiên chủ lại hạ chiếu cho hậu chủ rằng, "Mi cùng với thừa tướng tòng sự, nhớ phải đối đãi ngài như cha!"

    Đoạn đối thoại này cùng những chuyện về sau đã trở thành giai thoại thiên cổ về nghĩa cử quân thần trung trinh nương dựa “tại Bạch Đế gửi gắm con côi ” mà người đời sau vẫn thích nhắc tới. Đoạn đối thoại này, lại đi kèm thêm “xuất sư biểu” do Gia Cát Lượng lập nhân lúc Bắc phạt, từ trước tới giờ vẫn luôn được coi là điển cố thực chứng tôn sùng Gia Cát Lượng là bậc “thiên cổ đệ nhất thần”.

    Về việc này, tôi lại có cách nghĩ khác.



    Gia Cát Lượng, là một nhân vật theo đuổi thuật Thân Hàn (Thân Bất Hại – Hàn Phi Tử) của phái Pháp gia giữa thời loạn thế, con người ấy không có điểm nào khiêm cung như những bậc tao khách văn nhân vẫn thường được miêu tả mà là một chính trị gia luôn hiểu rõ thời cơ nắm chặt quyền lực và thực lực, vào thời điểm then chốt không bao giờ nương tay với bất cứ ai. Vương chủ thứ hai của ông ta – Lưu Thiện hay bất kỳ đại thần nào trong ngoài triều tới đông đảo dân chúng đều không có ngoại lệ.

    Chúng ta xét tích “ tại Bạch Đế gửi gắm con côi” trước nhất.

    Tại Bạch Đế gửi gắm con côi, câu nói của Lưu Bị với Gia Cát Lượng “ngươi tài gấp 10 phần Tào Phi, ắt trị được nước, định đoạt đại cục. Nếu con ta có thể lao động đường phố trợ được, hãy giúp nó; nếu nó quả tình bất tài, ngươi có thể tự thay mình vào” cùng hình tượng “cung kính nghiêm cẩn, nhất nhất một lòng” của Gia Cát Lượng về sau này vừa không phải do Lưu Bị phát kiến ra mà cũng chẳng phải chỉ xảy đến với một mình Gia Cát Lượng. Chẳng cần nói xa xôi, vào đầu thời kỳ Tam Quốc, người sáng lập triều Đông Ngô Tôn Sách lúc lâm chung đã từng được ghi lại tích truyện như vậy. “Tam Quốc chí”, “Ngô thư”, “Trương Chiếu truyện” có viết: “Sách nói với Chiếu: “Nếu Trọng Mưu không gánh vác được, ngươi hãy tự đứng ra đảm đương thay nó. Tấn công trực diện lần nữa mà không thắng thì trở lui chậm về phía Tây, không có điều gì phải lo lắng”. Trương Chiêu trên dâng biểu tấu với nhà Hán, dưới dời Chúc Thành, các tướng lĩnh trong ngoài đều được lệnh riêng. Tôn Quyền vì đau khổ còn chưa rõ rành sự việc, Trương Chiều bèn thân chinh đỡ Quyền lên ngựa, bày binh mà ra trận, sau rồi lòng dân đều theo về."


    Lúc bấy giờ, Tôn Quyền tuổi mới tầm 19 còn Lưu Thiện 17 tuổi đã lên ngôi, tuổi đời xấp xỉ nhau. Nhưng khi Tôn Sách băng, quân phiệt cát cứ khắp nơi đang hỗn chiến, Tôn Sách thừa cơ Đông chinh Tây chiến để mở rộng lực lượng nhưng thế lực của ông ta không được củng cố thêm bao nhiêu, rõ ràng không thể so sánh với chính quyền Thục Hán căn cơ ổn định. Vậy nên một loạt những động thái mà Tôn Sách dặn dò Trương Chiêu lúc lâm chung còn trọng yếu hơn nhiều những gì Lưu Bị “gửi gắm con côi” lại cho Gia Cát Lượng. Nói về địa vị, địa vị của Trương Chiếu ở Đông Ngô càng không thể tôn quý như của Gia Cát Lượng ở Thục Hán. Về mặt lịch đại, Tôn – Trương cũng là người đi trước, những kẻ hậu thế chỉ thấy nhắc tới Chiếu Liệt, Khổng Minh mà bỏ qua Hoàn Vương, Tử Bố (Trương Chiêu) rõ ràng không phải bởi không nhớ nổi những việc xưa ấy mà nghĩa cử đẹp nức lòng người ấy e chỉ mang dụng ý tô đẹp hình tượng Khổng Minh. Bởi thế nên nói một cách chân thành, việc ấy chẳng có gì đáng tâm đắc biểu dương cả, nếu muốn nêu gương thì phải nói tới Tôn Sách cùng Trương Chiêu mới phải lẽ.

    Mặt khác, vào thời điểm Lưu Bị gửi gắm ở Bạch Đế cũng đâu chỉ có cho vời mỗi Gia Cát Lượng mà còn có cả Lý Nghiêm bên cạnh. Lưu Bị có thể triệu vời Gia Cát Lượng từ tận Thành Đô về để gửi gắm, điều đó cho thấy ông đã có đủ thời gian để suy xét và xử lý vấn đề này. Vậy nên khi gửi gắm lại cho hai người cũng không chỉ vì lý do Lý Nghiêm đang tiện ở cạnh mình mà chắc chắn là đã suy xét thật chín, thậm chí có thể nói là đã phải vắt kiệt tâm can mà quyết như vậy.

    Chúng ta biết rằng, chính quyền Thục Hán có nền tảng chủ yếu do 3 tập đoàn thế lực hợp thành: tập đoàn Kinh Sở con cháu chính thất Lưu Bị chiếm địa vị chủ đạo; tập đoàn Đông Châu của Lưu Chương, thứ sử Ích Châu ngày trước; tập đoàn Ích Châu của địa chủ trong vùng. Tập đoàn Ích Châu kể từ thời kỳ của Lưu Chương đã không còn chiếm vị trí quan trọng trong đường chính sự, luôn ở vào thế bồi thuộc, không đáng ngại. Về điểm này, chúng ta xem trong truyện ký “Tam quốc chí” có thể thấy được ngay, Thục Hán nếu trừ đi các thành viên của vương thất, các nhân tài chí sỹ trong phần liệt truyện có 19 người, chiếm 1/3 nhân vật, lại chẳng có lấy một ai là quan thần đại triều mà chỉ là những quan nhàn thuộc lớp thị lang hay quan lại hạ cấp. Do vậy cần phải suy xét tới vẫn là những vấn đề về tập đoàn Kinh Châu và Đông Châu.



    Mất yếu điểm chiến lược Kinh Châu; Quan Vũ, Trương Phi lần lượt bại vong rồi trận chiến Di Lăng, một loạt những sự kiện ấy khiến tập đoàn Kinh Sở vấp phải những mất mát to lớn. Trong lúc ấy Lưu Bị bệnh nặng bất xuất, tất nhiên sẽ nghĩ tới cảnh thân mình một khi chẳng còn thì mâu thuẫn giữa 3 tập đoàn này và việc củng cố chính quyền Thục Hán sẽ ra sao. Chúng ta cũng có lý do để tin rằng ông không hoàn toàn tin cậy Gia Cát Lượng và không có những suy xét tính toán riêng.

    “Ngươi tài gấp 10 phần Tào Phi, ắt trị được nước, định đoạt đại cục. Nếu con ta có thể lao động đường phố trợ được, hãy giúp nó; nếu nó quả tình bất tài, ngươi có thể tự thay mình vào”, Lưu Bị tuy đã dốc hết gan ruột mình như vậy thì Gia Cát Lượng cũng chỉ còn cách “khóc ròng mà thưa”: “Thần những muốn kiệt cùng tận lực, bảo tồn tiết khí trung trinh, đến chết mới thôi!”. Thái độ này cho thấy rõ ông ta chỉ dám tận trung tới chết chứ không dám thay mình vào. Dù có thế nào, vào thời kỳ ấy ông ta không thể nào nhanh nhảu mà trả lời một tiếng “vâng” được cả. Nhưng nếu như vậy, nếu quả ngày sau Lưu Thiện không đủ tài lực và Gia Cát Lượng thực sự muốn thay mình vào chỗ ấy thì ông ta sẽ mang tiếng xấu lao động đường phố tá bất lực, nuốt lời phản chúa. Chính trị, dư luận và cả lòng dân cũng sẽ lưu tội danh “bất thần bất trung bất nghĩa” muôn thuở, rồi bởi thế sẽ đẩy ôg ta vào cảnh bất chốn dung thân. Cho nên Lưu Bị nói lời ấy chẳng nên xét là tin cậy và gửi gắm mà nên xem là một sách lược uy hiếp chế ngự, hay một mưu quyền bất đắc dĩ nội nắm ngoại buông.

    Một nhân vật quan trọng khác là Lý Nghiêm, vào thời Lưu Chương là nhân vật nổi trội trong tập đoàn Đông Châu. Từ sau khi Lưu Bị vào làm chủ Thành Đô, Lý Nghiêm đã nhiều lần bình định được những cuộc phản loạn lớn chỉ với một thiểu số binh lực, qua đó đã thể hiện được khả năng chính trị và quân sự xuất sắc của mình. So ra mà nói, Gia Cát Lượng chỉ thi triển được tài năng xuất chúng trong chính trị và ngoại giao chứ về quân sự thì không hề có cơ hội lập công. Do vậy Lưu Bị đã quyết định sáng suốt thế này: “Nghiêm và Gia Cát Lượng cùng thụ di chiếu lao động đường phố Thiếu chủ; Nghiêm giám hộ Trung Đô, thống lĩnh việc quân trong ngoài” (1).

    Trên thực tế, một năm trước khi Lưu Bị lâm chung, năm Chương Vũ thứ 2, thì đã phong Lý Nghiêm làm Thượng Thư lệnh, xét về bậc phẩm thì ngang hàng với Gia Cát Lượng. Gia Cát Lượng lo việc của Thừa tướng, Lý Nghiêm nắm việc quân sự trong ngoài, sự phối hợp này vừa khéo để hai người chế ước cân bằng lẫn nhau tránh lộng quyền. Xem xét từ sự phân phối thực quyền và kết cấu của cơ cấu quyền lực chính quyền nhà Thục Hán cũng làm chúng ta tin rằng người mà Lưu Bị phải phòng tránh lộng quyền, càng không thể là người không chiếm địa vị hàng đầu trong tập đoàn chủ đạo và trong trung tâm quyền lực thời bấy giờ như Lý Nghiêm. Chỉ trong vòng một năm ngắn ngủi, việc thăng cho Lý Nghiêm từ vị trí một quan lại địa phương là Thái thú Kiền Vi lên tới chức Thượng Thư lệnh, lại thêm xuất phát từ sự thăng tiến về chính trị và cơ sở vốn có đã đưa Lý Nghiêm trở thành đại diện của tập đoàn Đông Châu trên thực tế. Sự thực này đã cho thấy Lưu Bị đối với Lý Nghiêm chỉ là cố chế ngự chứ không phải là đề phòng. Lưu Bị nâng chức nhanh như vậy, một anh kiệt mới chưa từng thâm nhập được vào trung tâm quyền lực như Lý Nghiêm lại trở thành một trong hai trọng thần được gửi gắm, lại còn được lệnh “thống lĩnh việc quân trong ngoài”, liên hệ với cách nói “ngươi có thể tự thay mình vào” rõ ràng mục tiêu Lưu Bị phải phòng bị, chế ngự là Gia Cát Lượng là điều không có gì phải bàn cãi.


    Nhưng mặt khác, một bậc Quân vương như Lưu Bị chắc chắn cũng hi vọng hai người bọn họ có thể toàn tâm hợp lực củng cố vương quyền. Vừa vặn Lý Nghiêm ngoài những ưu thế vừa kể còn có một điều kiện thuận lợi khác, đó là ông là người Nam Dương, “có gốc gác cùng với ông Gia Cát lưu khách từ Từ quận”. Vậy nên Lưu Bị hi vọng hai người này có thể tăng thêm khả năng hiệp trợ ràng buộc, nhờ đó thông qua sự hợp tác của hai nhân vật đứng đầu hai tập đoàn lớn để điều tiết hai tập đoàn, ứng phó với những nguy hiểm có thể lường trước và nhất định sẽ xảy đến một khi Lưu Bị qua đời, hòng củng cố hơn nữa chính quyền Thục Hán.

    Đáng tiếc là, tính cách và chí hướng nhất quán của Gia Cát Lượng khiến ông ta không thể xét tới Lý Nghiêm và việc cùng Lý Nghiêm phân chia quyền lực, thậm chí đến việc Lý Nghiêm len vào được Thành Đô – trung tâm cơ cấu quyền lực chính trị ông ta cũng bất mãn khôn cùng.


    Tường Châu (Vietimes) dịch

    (1): “Tam Quốc chí” “Thục thư” “Lý Nghiêm truyện”



    Trích từ “Sử thuyết tân ngữ” – NXB Công ty xuất bản Hữu Nghị Trung Quốc.


    tobe continous.....
     
  2. cuop_hoahong

    cuop_hoahong Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    28/4/05
    Bài viết:
    304
    Cho hỏi cái nguồn này lấy ở đâu :-w . Khổng Minh có tiểu nhân hay không nên xét về mức độ đóng góp của ông . Còn về việc bêu xấu nhau thì chỉ tiểu nhân mới bàn ;));));));)) .

    cái này là báo nào thế bro ? hay la truyện nào thế ?
     
  3. htcuong_vn

    htcuong_vn Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    11/3/07
    Bài viết:
    76
    Vietimes có phải là cái trang chuyên thu thập lược dịch các thông tin lá cải từ các trang báo nước ngoài không nhỉ. Hình như cái chủ đề Hổ tướng Triệu Vân là phụ nữ cũng xuất phát từ cái "dịch" của Vietimes này
     
  4. Fireemblem&me

    Fireemblem&me Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    22/3/07
    Bài viết:
    1,424
    Nơi ở:
    HCM
    GCL trong tác phẩm TQDN tuy thông minh tuyệt đỉnh đoán trước thần cơ, nhưng nếu xem lại kĩ, những cái thông minh của ông có vẻ thần thoại quá , mà cái thực tế xảy ra thì có vẻ lột tả được sự ko hoàn hảo của GC
     
  5. Myzukage

    Myzukage Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    26/7/08
    Bài viết:
    344
    Nơi ở:
    Nirvana
    nhiều người ở đây có vẻ thần thánh hóa GCL quá nhỉ ;)) Nên nhớ TQC chỉ là một bộ tiểu thuyết, nột dung và các nhân vật đã được hư cấu nhiều theo ý tác giả nên mong bạn đọc làm ơn phân biệt kỹ GCT trong truyện và ngoài đời thực. Bản thân tôi trước kia cũng rất hâm mộ GCL nhưng xét thấy nhân vô thập toàn, GCL trong TQC quá hoàn hảo đến mức ko thể tin được nên tại hạ đành từ bỏ niềm tin của mình ;;)
     
  6. dragonmars

    dragonmars Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    9/3/05
    Bài viết:
    218
    thưa bạn ! Tiểu nhân ko xét về khía cạnh đóng góp ah .
    có nhiều loại tiểu nhan nhưng mà ai dóng góp ít thì là tiểu nhân thì chưa nghe thấy bao h :))
    định nghĩa luôn cho bạn từ tiểu nhân nhé :|
    Tiểu nhân theo từ điển TV là người bụng dạ nhỏ nhen, hay thù vặt b-)
    Còn việc bêu xâud nhau thì chỉ tiểu nhân mới bàn thế thì bạn lại sai nữa rồi .
    Lấy thói xấu của người khác để mang đi kể với mọi người thì đó là hớt lẻo [-X
    Việc mình mang post những bài này là vì muốn mọi người vào đàm luận , cho những ý kiến của mình hay chỉ để tham khảo . Ko nhằm mục đích bêu xấu hay rêu rao thần tượng của bạn . Và do mình là người Việt ko thể hiểu rõ lịch sử TQ bằng chính những người TQ đựoc thế nên muốn post lên để mọi người tham khảo .
     
  7. Myzukage

    Myzukage Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    26/7/08
    Bài viết:
    344
    Nơi ở:
    Nirvana
    bạn Rồng có nhiều tài liệu phân tích hay quá nhỉ,có thể share cho mình được ko :D Ngày xưa mình cũng hâm mộ GCL lắm nhưng cang đọc càng thấy vô lí, giờ thấy ghét ;))
     
  8. dragonmars

    dragonmars Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    9/3/05
    Bài viết:
    218
    oạch bạn nói vậy quá lời rồi
    tất cả chỉ là khảo cứu nghĩa là chỉ là những vấn đề được mang ra tranh luận thôi
    còn đúng sai thì chỉ những người trong cuộc ( những danh tướng đó mới là người rõ nhất )
    cong nguồn thì bạn có nhiều cách tìm intenet , truyện thời TQ như Chu Du truyện , Ngụy Diên Thiên Niên kí , hay Tam Quốc ngoại truyện
    Mình đọc TQ ngoại truyện thì có nhắc đến 1 vấn đề thế này
    Khi LQT viết về Quan Vũ , ông đã định để Quan Vũ tư thông với 2 chị dâu khi rơi vào tay Tào . Truyện đã được viết thì đêm đó khi ông đang ngủ , ông đã mơ thấy Quan Vũ hiện về cầm thanh long đao chỉ vào ông mà nói rằng : " Ta một đời trung nghĩa , mong ông đừng viết truyện đó mà bôi nhọ thanh danh ta " . Khi tỉnh dậy LQT vội vã viết lại đoạn đó thành QV rất kính nể chị dâu , ko có j` mạo phạm .
    Tất nhiên truyện vẫn là truyện . ai yêu ai ghét thì chỉ là ý thích cá nhân thôi :|
     
  9. thachngo

    thachngo Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    28/6/06
    Bài viết:
    439
    Ngoại truyện gì mà xàm dữ vậy bạn :D,chẳng biết đọc giả nào của Trung quốc đã viết như vậy.
    Dù lão La có thật sự định viết vậy thì khi quan Vũ báo mộng cho biết,lẽ nào ông bỏ ý định đó mà còn "thông báo":D cho mọi người biết ý định trước đây của mình.Thật là vô lý,có lẽ người nào đó đọc được bản nháp của ông chăng:D
     
  10. VanThanh99

    VanThanh99 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    13/4/06
    Bài viết:
    541
    Nơi ở:
    Thừa Thiên Huế
    Tại sao dạo này mọi người đều lấy những bài viết từ Vietimes để làm chủ để tranh luận nhỉ ?
     
  11. Game là nhất

    Game là nhất Nam Việt Đại tướng quân

    Tham gia ngày:
    11/1/09
    Bài viết:
    1,928
    Nơi ở:
    Chỗ đó đó.....
    Hết đề tài rồi chứ sao=))=))=))
     
  12. Magic120

    Magic120 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    4/4/06
    Bài viết:
    332
    Nơi ở:
    Ha Noi, Vietnam,
    Đây gọi là nói nhiều nói dai thành ra nói dại. Tam Quốc Ngoại truyện , bàn 1 chút theo kiểu đa chiều giống như 1 số vị đã nói để hiểu thêm nhân vật,hiểu thêm lịch sử thì được. chớ càng ngày càng trở lên luyên thuyên thì cái sub box này càng lúc thấy giống cái box Thư giãn. Chợt nhớ đến vị dịch giả người VN và 1 vị giáo sư người Úc có nói Thủy Hử ,Tam Quốc là bộ tiểu thuyết bệnh hoạn. Xin được gửi link http://www.vtc.vn/vhgt/vanhoc/161198/index.htm

    Người ta cũng là giáo sư..học rộng hiểu nhiều đấy nhé. Không phải phường vô danh như chúng ta đâu.
     
  13. Titan42

    Titan42 Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    15/5/08
    Bài viết:
    744
    Nơi ở:
    Da Nang, Vietnam
    ;;) Thế người ta là giáo sư nhưng người ta ở Úc, còn mình ĐNÁ chả liên quan gì đến mấy cha nớ hết, miễn là mình cảm thấy hay là đc zồi
     
  14. nuocmatchienbinh

    nuocmatchienbinh Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    8/9/08
    Bài viết:
    383
    Nơi ở:
    Đồng Nai
    TQC đúng là một bộ tiểu thuyết nhưng La Quán Trung dựa vào lịch sữ mà thêm thắc vào chứ ko phải do ông ta hoàn toàn tưởng tượng nên. vị vậy Tuy GCL ngoài lịch sử ko tuyệt hảo như trong Tam Quốc Diễn nghĩa nhưng cũng có những đóng góp ko nhỏ vào việc xây dựng đất nước Tây Thục hùng mạnh. chứ ko phải 1 kẻ tiểu nhân
     
  15. Exciters

    Exciters Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    5/4/09
    Bài viết:
    193
    Nơi ở:
    BigBang
    Không thấy dịch giả đó bị chửi như thú sao?Nói chơi với nói thật khác nhau nhiều.Nói ngược nói xuôi để nổi bật lên cái hay,cái dỡ ,tư tưởng nào còn hợp thời,tư tưởng nào lạc hậu để đúc kết kinh nghiệm cho bản thân có gì là sai?
    Ông dịch giả đó đi truyền bá còn mọi người ở đây là thảo luận.Hiểu lịch sử TQ chả mập béo gì, học hỏi kinh nghiệm, cách sống người xưa mới là quan trọng.Mà dạo này mọi người chém gió lạc đề dữ quá nên gần giống box thư giản:D
     
  16. trinhphuctuan

    trinhphuctuan Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    30/3/07
    Bài viết:
    1,204
    Nơi ở:
    Hue
    Bảo đãm 100% hai tay ấy mà vào box thì còn bị chặt chém hơn thú! Chỉ được cái nói bậy để gây tiếng vang. Anh em ở đây nói bậy nhưng đều có minh chứng cụ thể, lý luận hùng hồn đâu phải ưng là nói đâu.

    Box thư giãn hay không thư giãn. Ngày nào cũng có người vào săn hàng, có kẻ vào câu là mừng rồi. Ba tháng trước thì có khác gì Xích Bích sau thủy chiến, Di Lăng sau hỏa thiêu. Đìu hiu mông quạnh.

    Trăm bài mới được bài hay, ngàn bài mới được bài hấp dẫn. Cứ để nó phát triển tự nhiên đi, thời gian sẽ chọn lọc. Lo nghĩ gì nhiều cho mệt!
     
  17. senlong2

    senlong2 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    17/12/04
    Bài viết:
    489
    Nơi ở:
    Đâu
    Mấy cái topic giẻ rách bên viettime cũng tha về đây.
    Biết box này được copy paste thoải mái thế này. Mai mình cũng bắt chước để lên bài viết
     
  18. Magic120

    Magic120 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    4/4/06
    Bài viết:
    332
    Nơi ở:
    Ha Noi, Vietnam,
    Bác Tuấn ! Đồng ý với bác về ý trăm bài mới được 1 bài hay. Nhưng giờ đang nhiều quá trời này . Em nà em chỉ thấy nhạt thôi. Ít ra cái thời chửi nhău như chó còn thấy hấp dẫn và nhiều cái vỡ ra như ghét bở khi tắm :d
     
  19. Fireemblem&me

    Fireemblem&me Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    22/3/07
    Bài viết:
    1,424
    Nơi ở:
    HCM
    :-o
    KM là kẻ tiểu nhân ?
    chưa hẳn là thế, vì mấy bài phân tích chỉ là cá nhân nói lên , người khác thấy hợp lý nên đồng ý

    thật ra lịch sử ghi công ông thì ắt ông phải nổi bật, và lịch sử ko ghi ông là tiểu nhân mà do mấy nhà phân tích (ko nên tin mà chỉ đọc để biết vì nó toàn là ý kiến cá nhân)

    như tui đã nói , những gì lưu lại đến giờ quá sơ sài để KL về những giá trị đã tồn tại lâu đời.
     
  20. v_gamesvn

    v_gamesvn The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    28/1/04
    Bài viết:
    2,006
    Nơi ở:
    Biên Hòa city
    Không ai bàn về một con người đã đi vào lịch sử. Là một chính trị gia, ông ắt ko phải là người hoàn hảo. Các bạn nếu xem kỹ và nghiên cứu kỹ lưỡng các loại Tam Quốc sử có thể thấy rõ. Ví như Trường Bản. Ông từng đề nghị LB để dân mà đi trước, từng đề nghị kế chiếm Kinh Châu nhưng đều bị LB từ chối. Từng bị sa kế của Khương Duy do chủ quan.
    - GCL ko bao giờ là người hoàn hảo, ngay cả TQDN của La Quán Trung nếu các bạn phân tích kỹ bút tích và hành văn của ông cũng sẽ thấy được điều này.
    - Tuy nhiên, với tôi, GCL vẫn mãi là một nhà hiền triết lỗi lạc, một con người có tài tính toán và thao binh tuyệt thế. Và cái tôi tâm đắc nhất với ông chính là sự trung nghĩa với non sông, sự trong sạch về gia thế. Tuy là thừa tướng nhưng tài sản ông có thật chẳng đáng gì với chức của mình. Và đó là điều thực tế đã được người dân TQ chứng minh.
    - Chính trường không bao giờ là một nơi dành cho một con người đơn giản. Chúng ta ko hiểu về chính trường thì hãy đừng bàn nhiều về những con người trong ấy. Hãy để lịch sử chứng minh những gì người dân nhận thức hôm nay.
     

Chia sẻ trang này