đi CUB, dùng 1100, bóp chỉ có 50k nhưng vẫn phải nể người ta... lý do là thẻ có hàng tỉ, đi làm thường có xe hơi đưa rước
-dạo này bố đời xuất hiện nhiều nhỉ -mà chủ topic cũng thuộc loại ko wan tâm, hoặc có thể là hiền quá -chứ hồi trước anh naz đi mua máy ảnh cũng bị vậy, ổng đặt cọc tiền lên bàn rồi nói "cái đống trên bàn này đủ mua đứt cái máy xịn nhất của cái tiệm này, nhưng mà cái mặt cô thấy ghét quá nên tôi ko mua nữa" (móa mình đi chung mà léo nhịn được cười ) -hoặc có ng` vẫn lẳng lặng mua, mua xong rồi phê vài dòng vô sổ góp ý hoặc là gặp tận mặt chủ tiệm để complain (ông già vợ ) -số còn lại thì ignore
Hehe, nói chung cái này còn tùy hà. Ngay Bill Gates hồi trẻ bù đầu công việc có bao giờ thấy ổng chải nối cái đầu đâu, nhiều người có khi lúc mới đi làm còn chỉn chu sau lên việc bận rộn lùm xùm đủ thứ trách nhiệm có khi người ta nhãng đi, mà trước sau cái vụ nhìn bề ngoài mà đánh giá người ta bằng nửa con mắt thì rõ là sai phổ biến ở VN rồi . Mà sao GVN lắm đồng chí giỏi cái trò soi "á à đọc đoạn A là suy ra xấu thế này thế kia rồi nhé" mà không đọc nổi thêm cái đoạn B rồi combine lại để suy nó ra cái ý tử tế hơn một chút nhỉ? Thế tóm lại bây giờ sai thì sửa hay cố đi kiếm/suy diễn ra cái sai của người khác ngồi nói còn việc đâu vẫn bỏ đấy đây? Btw, nhiều người giàu đi lên từ nghèo họ có thể giữ nhiều nếp cũ. Chả hạn lắm chú bác khổ quen đâm ra bình thường toàn đồ len quần sẫm màu kiểu cũ không chải chuốt chẳng hạn, vào cửa hàng vẫn bị khối chú phục vụ VN dòm bằng nửa con mắt so với loại con cháu nhưng ăn mặc bóng bẩy hơn @ @. Còn như dân kế toán/thủ quỹ chả hạn, nhiều sếp nhìn rồi tìm người tin cậy lo các khoản giấy má chi thu cho mình, quan trọng ở con người chứ chả ngó ngàng gì xuất thân người ta nghèo chẳng hạn, thành ra khối vụ thủ quỹ đi thanh toán/chi mua các khoản hộ sếp tiền một đống mà bản thân thì toàn đồ hàng thùng, có sao đâu? @ @
Chính xác là "Quen nể dạ, lạ nể áo" Tại lúc post bài tự dưng quên mất :P. Mà lòng với dạ thì như nhau cả í mà
Ngộ vào siêu thị điện thoại trên đường 3 tháng 2 tìm mua cái DT nào ngon ngon. Đang xem xem thì em bán hàng xinh tươi hỏi: "Anh tìm máy gì ạ". Ngộ trả lời: "Máy gì cũng được em, có cái nào hay hay không chỉ anh mua cái nào". Em nó lôi ra một cái Dt đẹp lắm, sáng bóng loáng bảo: "Em thấy anh sài máy này đẹp đấy, rất hợp". Ngộ thấy máy đó cũng đẹp nên cầm xăm soi một hồi, hỏi chức năng của máy, hỏi nhà sản xuất. Vừa hỏi linh tinh tiện thể cưa gái luôn. Cuối cùng ngộ quyết định mua, nhưng ngộ vẫn nói kiểu "chê hàng": "Ờ, máy này tạm được, giá bao nhiêu em". Em bán hàng xinh tươi: "Dạ, 22,5 triệu anh ạ". Ngộ hơi choáng, nhưng với bản lĩnh từng bị gái dội nước lạnh bao nhiêu phen nên vẫn rất bình tĩnh. Ngộ giả vờ chê này chê nọ rùi biến. Hầy, quả thực nhìn mình sang và đẹp trai nó khổ. Hôm đó ngộ mặc áo thun quần đùi đi dép lào.
cởi trần quần đùi đi dép lào nhưng đẹp trai hoặc phong cách,nói năng đúng mực,ví dày lắm đạn vẫn oai như cóc chết,thằng nào khinh fang cho tòe mỏ em xin hết
=) Tôi thấy cũg chả việc gì phải nói chủ topic thế cả Phàm khi ức chế, bức xúc, muốn giải tỏa cũg là chuyện bình thường thôi. Con người có lúc này lúc khác mà.Không phải mình lúc nào cũg cư xử đẹp trong mọi tâm trạng được. Cái cần nói đến đấy là service của lũ bán hàg thôi thườg nhữg cửa hàg lớn ít có thái độ đấy lắm
Ông thử xách xe đạp, đi dép lê, quần ngố áo thun đi vào mấy cái Plaza coi tụi nv nó có thèm nhìn bằng nửa con mắt ko
ra đường nên bling bling , bóng bẩy tí thì hay hơn ng VN mà xem trọng cái bề ngoài lắm , trc ko biết đú mà bây giờ phải biết đú rồi haizzz đừng nói là mình ko có lập trường nhá chỉ là nhập gia tùy tục thôi
tớ thì ko thích bóng bẩy cứ bình thường mà chơi ngông như kiểu anh cậu nào ấy đập xấp tiền trước mặt bảo thấy ghét nên ko mua (tớ hay chơi trò đấy với mấy đứa dạng này lắm)
Qủa này thì hơi bị nặng nhỉ , gặp em chắc em đứng luôn quá , tính em hiền lắm chán nhất vụ di lựa mua đồ ,bọn nhân viên rất là nhiet tình , hồi sau không mua thì thôi rồi, Để bắt chước ,khi nào co dịp thực hành đươc lên thông báo với mọi người liền Lúc đấy á , tưởng tượng nhé :bọn nv Đánh con mắt qua dòm 1 cái rồi nc tiep ,khoi tiep thanks bạn ,hiểu mình đấy ,đúng là lúc đó quá bức xúc ý
Xe đạp thì ko tới nổi, cũng vác được con yamaha sirius đời cũ leo lên Diamond, mang dép không thể nói là lê nhưng nói chung là dép, quần jeans bạc, áo thun, tất cả đồ trên người lun under**** chưa quá 500k bao giờ, nhưng mua đồ thì mua, mua rút thẻ cà, chưa đứa nào trong diamond dám giở trò xưng xỉa với mình cả.
Thiệt ko đại ka ?? lúc đầu vào topic thú thật tưởng anh chủ topic khoe nhà mình giàu đấy đọc lại lần nữa thì như các bác trên nói , có vẻ chủ topic đang nói và lên án chính mình !
tớ với thằng bạn thường đi cub vào diamond mua đồ :) chạy tới cổng, 1 thằng giữ xe, 1 thằng chạy vào mua KFC