có khi nào bạn buồn? có khi nào bạn thất vọng ko? và liệu những khi đó bên cạnh bạn là ai. Trống rỗng Sáng nay , cũng bình thuờng thôi gữi xe, lên lớp, chuẩn bị thi, bình thuờng đang ngồi thì không hiểu sao, những tiếng cười, những câu đùa cợt, những câu nói, những lời chào, lời động viên hay hỏi thăm gì đó... cũng chẳng nhớ lại làm mình cảm thấy buồn như thế. tự nhiên, rời khỏi lớp, phóng xe trên con đường mình vẫn đi sao mà nó lạnh lẽo thế này, cái không khí của buổi sáng sớm chăng ! trống rỗng cô độc, không còn cảm giác, có bao nhiêu câu hỏi? có bao nhiêu câu trả lời? có bao nhiêu điều biên minh, cũng như những lời giải thích? tất cả. cô độc đặt tay lên con chuột, rê hết màn hình mà cũng không click vô được cái nào chuơng điện thoại rung lên, cô bạn gọi chắc là hỏi sao không chịu thi, nhấc máy làm gì để mà trả lời câu hỏi, mất công, không phải người mình chờ rung báo tin nhắn, xem thử sao cái mình cần đâu phải là đáp án. không hiểu sao, mình không cần thứ này trưa nay đi về nhà cũng con đường đó cũng thời gian đó cũng cái nắng hanh hanh của buổi trưa, kèm theo vị mặn chát của biển sao mà mọi thứ đều trởi nên xa lạ đối với mình thế này trên con đường đông người mà tuởng chừng như mọi thứ cô động lai, sự di chuyển nặng nề cảm giác thất vọng và cô độc có bao giờ bạn tự hỏi "trên con đường mà bạn tuởng chừng như thân thuộc, bạn có thể nhắm mắt mà bước đi, cảm nhận được từng vị trí, từng sự thay đổi. rồi đến một ngày bản cảm thấy nó xa lạ, hụt hẩng, trống trại và lạnh lùng" dù vẫn có 1 người con gái vẫn luôn quan tâm chăm sóc mình hết lòng, nhưng ở sâu trong tim thì sự trống trãi, sự giá lạnh càng ngày càng lớn dần, không biết đến 1 ngày nào đó, khi lý trý đã bị mờ dần thì sẽ có bao nhiêu người bị tổn thuơng. một. hai. hay là ba Trống trãiì
Cảm giác của ông thật giống tôi bây giờ. Hụt hẫng, cô đơn và bất lực. Mỗi con đường đều có dấu ấn đó , mỗi nụ cười đều có hình bóng đó, " Nếu em chỉ là một giấc mơ ".... Đó, cuộc sống không phải lúc nào cũng như ta hằng mơ
BẠn ... bạn ... bạn trống vì cái gì ? Có thể nói cụ thể k ? Vì con gái à ? VẬy thì quăng nó qua một bên đi
Cuộc sống nó vốn vậy ... Có vui thì phải có buồn , wa buồn thì lai cười , cươi nhiều quá chưa chắc hạnh phúc .. Vẫn phải tiếp tục sống thôi , rồi sẽ qua và ta giúp ta qua chứ chả ai khác cả ...
Sao anh em GameVN toàn người lắm tâm sự thế nhỉ. Đang lắm tâm sự nên lam một bài thơ vậy. Tuy dở ẹc: Sao tôi thích mùa hè mà mùa hè lại luôn mang đau khổ đến cho tôi. Sao em thích mùa đông mà mùa đông lại lạnh lẽo đến vậy Sao tôi yêu em mà em lại ra đi Để mùa hè trở thành mùa đông Để tất cả chỉ còn mùa lạnh lẽo Em sẽ tìm được mùa hè trong chính mùa đông của em Chỉ còn tôi đứng giữa mùa đông trái tim mình
bạn nói hay lắm con gái ư mình có người yêu rồi nhưng cũng có thể mình không bao giờ quên được người con gái đó, mình cảm thấy cô đơn và trống trãi. bất lực với bản thân. mặc dù biết mình có lỗi với người yêu mình nhưng không làm sao quên được nhưng bản thân lại không kiềm chế được tình cảm của mình
Tặng ông bài hát " Love to be loved by you " Hãy trân trọng những gì ông đang có. Ông sẽ thấy ông hạnh phúc vì có rất nhiều người muốn được như ông đó.
cảm ơn 2 bạn trân trọng những gì hiện có nhưng liệu con tim có chịu ngủ yên hay không khi mà hình bóng đó cứ hiện lên truớc mắt ngày nào cũng gặp gỡ ngày nào cũng nghe giọng nói ấy vang lên bik đâu là thật biết đâu là giả dối yêu để được yêu"
Uh. Như vậy là tôi biết ông bị tổn thương nhiều lắm đấy. Cố lên nhé. Đừng để người yêu ông bây giờ sẽ lại bị tổn thương giống ông. Vì những gì ông trải qua thì ông biết nó như thế nào rồi. Cố gắng đừng để người ông yêu thương phải đau khổ như ông nhé. Yêu là cho mà Yêu để được yêu....
Nếu khi nào cảm giác cô đơn thì tốt nhất tìm đến một nơi nào đó mình chưa từng tới, làm những việc mình chưa từng làm. Đi một mình hay với ai khác k quan trọng (nhưng có lẽ 1 mình tốt hơn hoặc với 1 ng bạn thân - 1 đứa chịu đựng sự im lặng cùng với bạn). Những cảm giác mới mẻ sẽ xoa dịu nỗi cô đơn của bạn. Ít ra thì cảm giác mình đã cố gắng để vượt qua khoảnh khắc này cũng sẽ giúp bạn cảm thấy tích cực hơn. [size=0,5]Hoặc chỉ đơn giản cứ để nỗi buồn đó xâm chiếm cõi lòng[/size] Cái gì cũng có lúc của nó, rồi cũng sẽ qua mà thôi. Quan trọng là đừng để cảm giác đó ảnh hưởng đến những việc quan trọng mà mình cần phải làm. Việc cậu bỏ thi chỉ vì buồn theo tớ thật đáng trách, như thế khá là vô trách nhiệm với bản thân cậu, còn những việc to lớn hơn một buổi thi nhiều, liệu lại buồn, cậu có dám bỏ?
Tớ dồng ý với cách này , hẳn bạn đã nếm trải cảm giác đó và hiện vẫn đang bị nó dày vò hằng ngày nên sẽ hiểu rõ , hy vọng đừng để người yêu bạn bị tổn thương nhé ... Đến ngày nào đó , bạn cảm thấy không thể chịu nổi và thực sự sau một khoảng thời gian bạn nhận ra những gì đối với người yêu từ lúc này đến bây h là ... thì nên thằng thắn mà xin lỗi và lỡ có chia tay thì can đảm đứng ra nhận lỗi cho đáng mặt đàn ộng ... ( Đừng nói mình nói bạn chia tay but đôi khi thực sự chia tay mới là mang lại hạnh phúc cho người khác ... câu này nghe cao thượng nhỉ nhưng cái đời nó vậy đó ... Mong không đến cái cảnh này ) Good luck
uh72 mình cũng đã tự hứa với lòng là sẽ không bao giờ để ai bi tổn thuơng vì mình cảm ơn bạn, mĩnh cũng nghĩ là mình đã thiếu trách nhiệm với bản thân. nhưng mình không hối hận về những gì mình làm mình sẽ thay đổi. phải sống tốt hơn thank thank mọi người tuy đã bình tĩnh nhưng mình không biết ngày mai phải đối mặt với người con gái kia thế nào, khi mà cả 2 học cùng 1 lớp người con gái mang cho mình một hơi thở mới, một cảm nhận mới về cuộc sống và cũng chính người con gái đó cho mình nếm thế nào là vị mặn của những giọt nước mắt, vị đắng của con tim....... thật là khó
Mình từng quen 1 người rồi bị chia tay, vậy mà suốt 3 năm sau đó, ngày nào mình cũng phải giáp mặt người ta. nhìn người ta cười đùa với bạn bè mà lòng mình đau nhói. nhưng mình cũng phải chịu thôi. càng ko muốn thì lại càng bị nó lao vào :P Thôi thì,đối mặt để mình mạnh mẽ hơn còn hơn trốn tránh bạn àh. Bạn có thể sẽ đau, sẽ bị tổn thương hơn, nhưng bạn sẽ học được cách vượt qua nỗi đau đấy ^^
Đối mặt. Nghe thì dễ lắm, nhưng mình thấy thật sự khó. Khó lắm. Bạn đã bao giờ phấn đấu tất cả, làm tất cả vì một người, vì lời hứa với người đó để rồi một ngày bạn nhận ra người đó chỉ coi bạn là một thằng ngốc chưa ? Gần nhà tớ có một câu chuyện buồn thảm lắm. Lúc đầu nghe thì mình chửi thằng đấy sao ngu thế, nhưng bây giờ mới hiểu nỗi đau của nó ( Chắc tại lúc ấy chưa phải trải qua cảm giác của nó ) " Nó là con một gia đình không có gì khá giả cả, nhà rất tầm thường, bố mẹ thì đi bán quán nước. Nó yêu một con bé, con bé đó nhà rất khó khăn, vì vậy thằng ku này giúp đỡ con bé hết lòng, cả về vật chất lẫn tinh thần. Và vì con bé cũng nói yêu thằng này. Nó sẵn sàng bán hết mọi thứ của nó để lo cho con bé, sẵn sàng hy sinh tất cả thời gian và sức lực để giúp con bé. Rồi một ngày con bé ra đi theo tiếng gọi của đồng tiền từ một đại gia khác. Trước khi đi nó còn lừa của thằng bé 30 triệu. Haizzz........Sau đó thằng bé như thằng điên, điên điên dại dại trong một thời gian rất lâu. Nhìn bố mẹ nó khổ lắm. Mình cũng thân với bố mẹ nó nên toàn đến an ủi nhưng mà trong lòng thì chửi ghê lắm. Mình cũng chả hiểu nó phải đau khổ vì cái gì." Bây giờ mới biết cái cảm giác khi niềm tin bị đập tan . Mà đó lại là mục tiêu sống lúc trước của mình nữa chứ. Phấn đấu, phấn đấu, phấn đấu để rồi nhận ra mình chả bằng một thằng đi SH. Hài thật... Tự nhủ :
huh, có tiền mua tiên cũng được, ko biết bây giờ còn hiện hữu 4 từ "tình yêu đích thực" ko nữa