Ke ke ke ke ke.......... cái 4 tiếng ấy còn đỡ! Có những thứ mà theo ý của nhóm Story thì cần tới 30 tiếng để lấy lại được nếu bỏ qua nó! (trong khi đó là thứ thuộc loại hay đoé! hé hé hé hé hé hé..................
trời...tui trong nhóm mà còn thấy mấy ông nhóm story hơi bị ác wá đó.......mấy ông làm ơn nương tay chút được hông...sau này tui cũng có phần chơi mừ....(keke...tui sẽ giữ mấy cái map lại để đi khỏi lạc đường.......)
Ác gì , thế mới là tốt bụng đó , nhờ có tụi tui mà như vậy thì mọi người sẽ được trau dồi tay nghề , như vậy hổng phải tốt sao ? Vầy là ổn rồi ,lúc đầu có ai đó còn định để 60 tiếng cơ ( cho nó ... lâu) xong rồi quyết định để lại là 30 tiếng cho nó ... nhanh . He he Còn nhiều cái khác mà ko ai biết được nữa đâu (đang nghĩ ^^ )
Làm game có rất nhiều điều bổ ích Thứ nhất là để trau dồi kinh nghiệm cho bản thân Thứ hai là để cho gamers VN thấy được game VN cũng không thua gì game nước ngoài Còn thứ ba là.... he he... Thứ ba là được đến nhà nhiều người có máy tính có nhiều trò chơi hay...(nhà ông SVS chẳng hạn...)...he he... Ngoài ra còn vì sở thích nữa...
ờm ờm, tui thì.... ko phải là dân nghiền game nhưng nghe nhạc game rất ấn tượng có Rock có Classic, ưhm, nói chung làm game để được thưởng thức nhạc game đoá (chân lý of một con người mù game)
Sungai thì......:d Nói chung bây giờ làm game chỉ có 1 mục đích thui :đó là biết sơ làm 1 game sẽ wa những công đoạn nào,và thử sức của mình,nếu bị các bác đá đít thì quyết ra nước ngoài tu nghiệp đặng sau này về "công ty game VN" xin vào làm ,hờ hờ.Còn nếu vào mà lại bị đá đít nữa thì chắc.........................-_-.Nói chung bây giờ đang khá tự tin,quyết làm hết game này,và dẫu có bị đá đít hay không sungai cũng quyết ra nước ngoài học để nâng cao kinh nghiệm và mở rộng tầm mắt.
Dưới đây là ý kiến mà Liwh tổng hợp được, cũng như ý kiến của bản thân đóng góp. Hy vọng những điều này giúp ích được cho các bạn phần nào đó trong việc làm các game sắp tới của nhóm. Các bạn làm game vì điều gì? Cho dù câu trả lời là lý do mang tính cá nhân (tiền bạc và danh vọng) hay những mục đích cao cả (vì nền CN game nước nhà, hay muốn vươn lên tầm cao mới), không ai có thể chê trách ý kiến của các bạn vì đó là tự do cá nhân. Nhưng nếu bạn làm nữa vời thì không cần ai phải chê trách, chính hành động đó đã đủ nói rõ lên con người của các bạn. Game của các bạn đã, đang và sẽ làm không hay, bị mọi người chê cười? Xin đừng lấy đó mà nản chí. Họ không thể đánh đồng sản phẩm làm ra do một công ty game có kinh nghiệm 10 năm (như Blizzard Ent.) với số tiền bỏ ra lên đến hàng triệu đôla so với nhóm tự làm, với số tiền chỉ đủ lên net. Game quá đơn giản ư? Hỏi họ xem trò chơi Tetris của Alexey Pajitnov hay trò Pacman của Toru Iwatani là quá đơn giản ? Chúng ta biết mình đang ở đâu. Vậy nếu họ hỏi, game VN làm ra chắc chắn không có hiệu quả kinh tế, vậy làm chi cho mắc công? Nếu các bạn có những lý do, mục đích cao cả như ở trên Liwh đề cập thì không phải lo lắng rồi. Nhưng thật ra cả hai nhóm người đều có thể có chung câu trả lời. Là người đi đầu, chúng tôi sẽ khó khăn, khó khăn rất nhiều; nhưng người tiên phong (chịu đi đến cùng, hướng đi đúng đắn, một chút thôi sự may mắn) sẽ là người có lơi nhiều nhất. Đơn cử MS, Google, ở Việt Nam như Nguyễn Tử Quảng một anh sinh viên Bách Khoa viết chương trình diệt virus, giờ đã trở thành giám đốc trung tâm BKIS. Hay như ý chủ đạo “Muốn là được” của quyển sách “Bí quyết làm giàu” của Napoleon Hill, chỉ cần bạn có ý muốn, bạn đã đi được một nữa đoạn đường rồi. Tuy nhiên, các bạn cũng phải nhận ra được những khiếm khuyết của những nhà phát triển game Việt Nam so với nước ngoài và phát huy thế mạnh của chính mình. Nhật Bản cũng vượt qua Mỹ trong lĩnh vực sản xuất dụng cụ điện tử gia dụng nhờ vào tính dễ sử dụng. Chúng ta cũng có thể, hãy cố gắng nhé. Tham khảo: - “How Do I Make A Game? A Path to Game Development” của Geoff Howland trên http://www.gamedev.net/reference/design/features/makegames/ - “Bí quyết kinh doanh”, Vũ Đình Phòng dịch theo nguyên tác “Bí quyết làm giàu” của Napoleon Hill do Nhà xuất bản Lao Động phát hành 2002. - Thông tin về Blizzard www.blizzard.com. Thông tin về BKIS www.bkav.com.vn
Hình như tui gặp ông ở đâu rồi thì phải !! _Nếu ông thực sự muốn nghe, thì chúng tôi sẵn sàng trả lời lại.VM đang thực hiện 1 tiến trình kế hoặch và quyết tâm có thể sản xuất ra một game trong tương lai càng hoàn hảo hơn.Cho nên, chúng tôi làm dần từ dễ đến khó và dần dần cho các gamer VN có thể thấy được ,những tay lập trình chúng tôi và không riêng các bạn vẫn có thể tạo 1 game tuy không có thể nói là hoàn chỉnh (chưa thấy sao nói !!) .Nhưng chúng tôi muốn kích hoạt tất cả cac ước mơ đang ấp ủ bằng ngòi là game đầu tiên này. _Chúng tôi mong muốn VN mình có nghành công nghiệp game phát triển mạnh như các nước khác.Đương nhiên nói sẽ không mạnh bằng hành động cho nên : 1) Thực hiện kế hoặch game 2) Tiếp tục theo đuổi ước mơ đến cùng 3) Phát triển nghành công nghiệp game trong nước nói riêng và các nước khác trong tương lai nói riêng ....... _Tui mong rằng đây là câu hỏi cuối cùng , vì chúng tôi đang thực hiện làm game và chắc các bạn cũng thấy thế.Cho nên các câu hỏi của mỗi người đều chung chung và giống nhau như : ...VM làm game để làm gì ? ....VM muốn nổi tiếng hay muốn phát triển nghành công nghiệp game ? Vậy tôi cũng xin nhắc lại.Nếu muốn VM chúng tôi phát triển , đương nhiên không hải nói mà có thể giúp được hay phản bác.CHo nên , để có thể tồn tại và tiếp tục lớn mạnh buộc chúng tôi phải kiếm ra "tiền" để có thể nuôi sống bản thân và VM.CHo nên các bạn đừng nên lấy các gương khác ra để nhắc nhở.Đúng nó là tốt nhưng VM biết phải làm gì và có thể tự quyết định được . _Nếu chúng tôi làm tốt đương nhiên mọi người sẽ biết đến VM ... Việc bạn nói "danh vọng và tiên bạc" .Vậy tôi hỏi bạn 1 câu _Nếu không có tiền hỗ trợ thì liệu bạn có tiếp tục phát triển ước mơ mình được không ? _Nếu bạn làm game mà không muốn mình nổi tiếng mà cứ muốn trong nước hoặc trong khu vực nhất định thì liệu công nghiệp game của VN có phát triển không ? Đó là các câu hỏi xa vời nhưng nó cũng chính là lý thuyết giúp các bạn và chúng tôi thành công...... ===== Vì chúng tôi đang thực hiện game , tức là hoạt nội bộ ======= Sau khi phát hành rồi thì các bạn hãy đặt những câu hỏi.Vậy chứ nếu bạn là chúng tôi đang thực hiện 1 dự án nghiêm túc mà vài ngày lại có bài post thế trách nghiệm "năng lực"của bạn thì bạn sẽ giải quyết sao. ==Chúng tôi chỉ đưa ra những thứ để quảng bá cho game.Chứ mí ông đừng tưởng chúng tôi nói nhiều làm ít. .Không lẽ mọi thứ phô ra trước mắt rồi mới thì chúng tôi mới co thể xem chúng tôi đang thực hiện àh _Sở dĩ cho đến bây giờ VN ta chưa có hãng game nào là do những lời nói wá là tốt đẹp của các bạn dành cho những ai có mơ ước cho không riêng gì chúng tôi (không phải bạn).Lúc trước tui co đi tham gia các diễn đàn khác và GVN các topic như "Game VN bao giờ thành hiện thực" Nó không phải lạ lẫm gì.Vì nội dung của nó thường là trêu chọc hoặc có những thành viên riêng lẻ nào có ước mơ thì sẽ bị cười chê hoặc nói thẳng ra là "chẳng bao giờ mong mỏi có ngày game VN co thể phát triển" ......rất nhiều , rất nhiều khác nữa. _Cho nên , chúng tôi sẽ làm dần từ những cái tưởng chừng như đơn giản rồi dến những cái phức tạp hơn.Để có thể làm chủ những bước tiến trong tương lai. Và tôi mong các bạn hãy cùng ủng hộ VM phát triển ..... Và Tiền là vấn đề nhạy cảm , nên tôi không muốn nhắc nhiều đến nó .Đương nhiên tôi biết những lúc nào là có thể nêu ra để "vấn đề" nhạy cảm đó sẽ không còn làm nặng lòng hoặc dễ xa nhau nữa..... Còn nhì6u thức để viết lắm ...nhưng thôi cứ như dzị trước...
Liwh à , ông lập topic hỏi tụi tui ,chúng tui cũng trả lời rùi ,bây giờ tui cũng có câu hỏi mún hỏi ông như sau đây : Ông có thích làm game ko ,phải chăng ông chính là 1 người cũng đang ấp ủ ước mơ làm được 1 game để đời cho mình và cho gamer vn ? Tui thấy ông là người có nhiệt huyết , liệu ông có phải là ai đó bên Thảo luận hay trong Game Programming ko ? Hỏi chút thui !
Rất vui khi được bạn Alone Beast hỏi đến :) Liwh không lập topic này, vì những điều cần hỏi Liwh có thể hỏi trực tiếp VM. Bài post ở trên hoàn toàn mang ý đóng góp, bạn có thể đọc kỹ lại. Liwh chỉ sử dụng một nickname này mà thôi, bên DDTH.com cũng với nick này và đây là lần đầu Liwh post bài ở đây (gamevn). Bản thân Liwh cũng có ước mơ như các bạn, mong muốn làm một game của VN nhưng đến bây giờ vẫn chưa thực hiện được. Do vấn đề "cơm áo gạo tiền" nên Liwh phải làm để nuôi sống bản thân, gia đình. Nhưng không bao giờ quên đi ước mơ của mình, khi thành lập INS (công ty phần mềm nhỏ), Liwh đã định hướng sau này công ty sẽ có bộ phận chuyên phát triển game. Hiện nay Liwh đang soạn thảo một bản kế hoạch để kêu gọi đầu tư phát triển game. Về game này như thế nào, Liwh có trao đổi với một số bạn trong VM (Ken, Buno và Bell), Alone Beast có thể hỏi các bạn ấy. Liwh có nhiệt huyết, có ước muốn làm game. Nhưng chi phí để hoàn thành một game "chơi cho được" tính ra tiền Việt (và mức sống Việt Nam) thì cũng rất cao rồi. Do đó Liwh phải tính đến khả năng và định hướng kinh doanh cho game. Để khi làm xong, chúng ta vẫn có thể sống tốt và có khả năng phát triển game hay hơn nữa, chứ không phải nợ nần chồng chất. Mọi chuyện chỉ mới ở mức khởi đầu, Liwh cũng không muốn bàn luận thêm nhiều, hy vọng VM và Liwh sẽ đạt được ước mơ của mình. Thân Thành Tâm
ok...có bao nhiêu điều muốn nói thì mấy ông nói hết rồi......dài wá...đọc mờ mắt lun......vậy thôi thì bà con cứ đọc và góp ý kiến đê...
Gởi Mr Tâm, Không biết ông có rãnh đọc cái bài trả lời của tui không, nhưng tui có viết để phơi bày suy nghĩ của mình. Cũng là để trả lời cho câu hỏi của ông: "Mục đích làm game là để làm gì?". Nhóm mẹ trả lời chẵng nhẽ nhóm con không nói vài câu? Cũng gọi là để tâm sự với mọi người vậy. Thế hệ những thanh niên may mắn sinh ra trong những gia đình khá giả hầu hết điều trải qua khá nhiều thời giờ cầm joypad, ngồi trước màn hình TV. Tui muốn nói đến thời kỳ cái máy Nintendo hai nút bấm A-B cũ rích. Lúc đó, tui mới có 8 tuổi, gia đình tui vẫn còn nghèo, không có thừa tiền mua cho tui một cái console. Tui phải thường chạy rông ra các quán điện tử ngồi ngó, hoặc lâu lâu tiết kiệm được ít tiền là nướng cho sướng tay. Khoảng 2 năm sau, khi cái máy Super Nintendo bốn nút hay Sega ba nút thịnh hành thì cái máy hai nút cũng rẻ đi, mà gia đình tui cũng trở nên khấm khá lên một chút. Lúc đó, tui phải chúi đầu vào học thật lực để được thưởng cho một cái Nintendo cũ rích, lỗi tùm lum. Nhưng vậy là mừng rồi. Thế là tui lại Contra, Ninja rùa, xe tăng tối ngày. Lúc đó tui mới có 10 tuổi. Vì thấy tui ham vui quá, ông già tui cất cái máy đi để tui tập trung học thi Tốt nghiệp Tiểu học. Thế là tàn một đời mê chơi game. Trong một lần chơi Nhà Văn hoá Thiếu Nhi, tui thấy mấy ông học vi tính ngồi chơi game trên PC. Tui không nhớ cái trò ấy tên gì, nhưng rất hay. Tui mới vòi ông già cho đi học vi tính, với mục đích vô đó chơi game. Nhưng thầy cô trong đó khá nghiêm, nên hiếm khi nào mà tui có cơ hội táy máy. Tui lại vòi ông già mua cho một cái máy nhưng máy PC lúc đó quá mắc so với kinh tế gia đình hạn hẹp. May mắn thay lúc đó có mấy cái PC thanh lý của cơ quan ông già. Vậy là tui có cái máy PC đầu tiên, XT80286, 640kb RAM, không có chuột, có máy in Epson 24 kim. Nhưng có một điều kiện đi kèm khi mua cái máy: tui phải giúp ông già gõ văn bản (trước già ổng toàn gõ bằng máy đánh chữ). Thời gian gõ mấy cái Invoice, Packing List cho ổng choán hết thời gian có thể để tui chơi game! Về sau, tui gõ văn bản cũng nhanh hơn, không đến nỗi thê thảm nữa. Đến năm 11 tuổi, tui mới bắt đầu học Pascal, dùng cái unit logo cũ rích (chẳng qua là Graph3 dịch sang tiếng Việt!) để học vẽ hoa văn. Tui mới nghĩ đến khả năng đồ họa của Pascal, và bắt đầu có ý tưởng lập trình game. Lúc đó tui đang dùng Turbo Pascal 5.5. Sau tui bỏ logo, dùng Graph mới của Pascal. Lại tiết kiệm tiền mua thêm sách về đọc. Trò chơi đầu tiên tui làm năm 12 tuổi là một cái trò không có điểm nào khen được. Người chơi bấm hai nút trái phải điều khiển một cái... tui gọi là xe tăng, bắn mấy cái "máy bay" đang tấn công. Trong khoảng thời gian học cấp 2 này, tui làm khá nhiều game, nhưng chẳng có cái nào gọi là game cho ra nghĩa. Cũng đúng thôi, vì lúc đó tui còn nhỏ, khả năng tiếp thu, sáng tạo làm sao bằng người lớn. Tui cũng đã tự tạo một cái chương trình vẽ của riêng mình. Tui gọi là GameBit (nghĩa là game bitmap). Nhờ cái GameBit đơn giản này, tui mới đưa hình vẽ sẵn vào game được, chứ trước đó tui dùng các lệnh putpixel, line, circle, ellipse, v.v... của Graph để vẽ hình! Mãi tới năm lớp 9, tui mới biết cách đưa hình PCX. Tui đã tự đặt một format gọi là PL8 (nghĩa là PCX library 8-bits), gồm các hình PCX đã cắt header, ghép lại với nhau, dùng cho mục đích hoạt họa. Lúc đó, tui cảm thấy đã có đủ khả năng làm một Warcraft (!!!). Đến năm lớp 10, tui mới bắt tay làm ngay một turn-based strategy game - isometric (tầm nhìn giống Age of Empires), và bí ngay từ đầu! Kết quả tui làm được cũng không đến nỗi nào nhưng chưa ra cái gì hết. Cũng có cái thuyền chở lính, thuyền cũng bắn tên, cũng có nhà cửa để xây dựng. Nhưng computer chưa có! Và rất nhiều điểm quan trọng tui không đủ khả năng làm được. Thế là cái project to tát bỏ dở. Đến năm 17 (gần 18) tuổi tui đi Tây, lăn lộn với trường đời. Khoảng thời gian này, tui không dùng máy vi tính để làm game nữa, mà để chơi game. Tui còn mua PS2 và TV về chơi nữa! Tui học VB, chủ yếu là để làm mấy cái chương trình "tiện ích" như là lịch hẹn đi chơi với bồ, tự tắt máy lúc 6 giờ sáng, v.v... Đến đầu năm nay, tui vừa tròn 22. Tui ngẫm nghĩ lại thấy hối hận về sự ham vui của mình. Thế là tui mới download tài liệu học DirectX và C++. Tui nghĩ đến những ước mơ làm game ngày xưa. Đến nay, tui mới bắt đầu một cái project trung bình là Fire Emblem. Đây là trò chơi mới nhất gọi là hoàn chỉnh mà tui làm bằng VB và DX7: http://www.fairytale.shyper.com/filevault/GalaxianRemake.exe Tui làm game có nhiều mục đích. Mục đích quan trọng nhất của tui là: tạo nên một niềm tin cho những bạn bè Việt Nam về một game làm bởi người Việt Nam, để rồi công nghiệp làm game sẽ khởi sắc ở Việt Nam. Tui đang cố gắng lập trình cái Fire Emblem sao cho thật generic, để về sau người ta có thể sửa chữa dễ dàng. Tui có ước mơ làm được một cái RAD giống như RPG maker vậy. Để cho người Việt Nam mình có thể dùng một công cụ của Việt Nam, không phải mang tiếng ăn cắp bản quyền vì sao chép sản phẩm nước ngoài. Hiện tại tui rất muốn hợp tác với một lập trình viên C++ hoặc VB để cùng nhau phát triển các engine cần thiết cho thật hoàn chỉnh. Tui đang dùng một engine đồ họa 2D của một người Nga làm, gọi là HGE (hge.relishgames.com). Tui thấy mình hoàn toàn có thể làm được một engine đồ họa như thế, nhưng sẽ rất là lâu (người ta là lập trình viên có kinh nghiệm còn mất 1 năm mới làm được như thế!). Đành rằng dùng engine này sẽ tiết kiệm được cho tui rất nhiều thời gian, nhưng tui mong muốn tự làm một engine đồ họa của riêng mình, hay ít ra là của người Việt Nam.
Trong cuộc sống của tôi có một thứ mà tôi căm ghét nhất! Đó là bản thân tôi! Nếu nói về gia đình tôi thì chắc chắn là cũng không đến mức như ông Zubachi. Tôi có cái máy 4 nút từ khi tôi học lớp 2 hay 3 gì đấy! Nhưng hồi đó tôi không thích chơi điện tử lắm! Vì nhà tôi toàn những contra, Tanks, v..v... Toàn những trò tôi cho là chán ngắt; với lại bố tôi cũng rất khoái game! Mà ông lại thích mấy cái game đó mới chết! Thế là tôi suốt ngày chạy rông cả ngày ở ngoài đường! Kết quả của việc ấy là tôi không thèm biết máy chơi game là gì thậm chí PC trông nó ra răng! Cho tới khi tôi học lớp 9! Trường cấp 2 của tôi cho đi học nghề và trong đó có tin học. Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cái máy PC! Nhưng vì đó là trường dạy nghề nên người ta chẳng bật gì ngoài mấy cái Pascal, fox, hay bked. Mà mấy ông biết đấy! Đối với một thằng mù tị về PC như tôi thì mấy cái giao diện của mấy chương trình này chán ngắt! Vì thế tôi vẫn không thèm biết PC hoạt động như thế nào vào thời điểm đó! Nhưng cơ hội đã đến với tôi. Bố mẹ tôi mua máy PC. Vì họ nghĩ đó là một thế giới triển vọng cho tôi sau này! (họ thật sáng suốt. Tôi tự hào về họ!). Hồi đó cái PC là niềm tự hào của tôi. Máy nhà tôi tốt hơn hầu hết những máy của bạn tôi. (bây giờ thì nó cũ mèm T_T) Nhưng rốt cục tôi vẫn chỉ dùng nó để chơi game! Thế cho nên tôi vẫn chẳng biết gì về cái PC của mình hết! Cũng có một sự may mắn khác! Đó là tôi lại khoái hội hoạ và âm nhạc! Và tôi đã đi học chúng! Tôi cũng không dám tự hào rằng tôi đã thành tài. Nhưng những gì tôi học được hồi đó đã tạo cơ sở cho tôi vào VM hiện nay. Cho tới giờ số Game mà tôi chơi không nhiều! Vì vẫn như lúc trước tôi không khoái chơi những game không mang tính phiêu lưu hay trí tuệ! (trong khi hầu hết các game đều chỉ mang tính kỹ năng!) Chính vì thế tôi nuôi mộng sẽ tạo ra một game cho cả thế giới thấy thế nào là một Game thực thụ! Nó đã giúp tôi tồn tại qua suốt 5 năm trở lại đây! Vì từ khi tôi có ý thức được thế nào là cuộc sống. Và tôi nhận ra tôi đã uổng phí suốt phần đời trước đó. Tôi bắt đầu đi tìm cơ hội! Nhưng làm sao người ta tìm được cơ hội khi mà một ngày học thêm 3 buổi ngoài học chính! Thế là tôi lại ngậm đắng nuốt cay chờ đợi! Và tôi đã tìm thấy nó! Một nhóm người đang nuôi mộng làm Game như tôi đang thành lập ở trên mạng! Và thằng bạn thân của tôi- Alone Beast đã cho tôi biết về nó. Cậu ta còn giúp tôi đăng ký vì khi đó tôi vẫn hầu như không biết Internet là gì! (Về việc này thì tôi chịu ơn ông lắm Alone. Tôi rất quý ông. Cám ơn ông nhiều!) Và kết quả là tôi đã sống và đang sống! VM là cuộc sống của tôi! Và tôi đang nỗ lực trau dồi bản thân vì nó! Tôi đã quên mất cái cảm giác trống trải trong cuộc sống từ khi gia nhập VM. Nhưng khốn nạn thay! Cuộc sống không cho tôi được hạnh phúc lâu. Chuyện thi cử đã kéo tôi trở về thực tại. Tôi đã quên đi nhiệm vụ chính của mình ở nhà là học. Và bây giờ tôi đang phải trả giá vì điều đó! Thêm vào đó là việc bạn gái tôi xuất ngoại để tìm cơ hội học tập mới! Hai việc ấy đã vắt kiệt sức lực của tôi (vì cô ấy làm mục đích sống lớn nhất của tôi!) Hiện nay tôi gần như không thể làm gì cho VM. Tôi đã trở thành tàn phế. Tôi rất buồn vì việc đó. Mong các ông thông cảm cho tôi!
Tui vào nghề chơi game từ hồi lớp 1.Hồi đó, tui đạ biết chạy rong để tìm chỗ chơi game.Lúc đó, tui chẳng biết nó là cái gì mà thu hút người khác đến vậy.Thế là, mỗi chủ nhật tui để dành 3K(lúc đó tui chỉ được 3K để tiêu xài), thế là tui phải nhịn đói để tiếp tục cơn khát game.Nhưng nhà tui thì chẳng gần đâu, đi cũng xa lắm.Tui nhớ là toàn nhà người khác dắt qua đường.Đến nỗi, tui làm quen được 2 người bán vé số, 2 người bán thuốc.Cứ thấy tui tới đứng là có khi người ta cho tui kẹo(cũng may mấy người đó là người tốt , nếu không chắc dzì tui bị bán đi biệt xứ).Taị hồi đó , nhà tui ai cũng bận đi làm để kiém tiền nuôi sống bản thân, nuôi sống gia đình.Thế nên ít ai để ý đến 1 thèn nhỏ cứ vào sáng CN lại đi đến tận trưa mới về.(không ai hỏi hang, không ai quan tâm)...Ba tui thì đi làm sáng -> trưa về nghĩ->làm tiếp chìều tối mới về(đến tận ngày hôm nay vẫn thế) _Rồi đến khi cái mấy Ps1 xuất hiện , có vài nơi lần lượt mọc lên .Tui lại phải tiếp tục ..... có nhiều lúc bà chủ quán thấy tui còn nhỏ.Mấy thằng kia nhà giàu , nhiều tiền nên bả cứ để tui đứng chờ đến khi những thằng nhà giàu lần lượt chơi đã rồi hay còn dư máy thì cho tui vào.Lúc đó, tui nhớ rất rõ.5K 1 tiếng.Nhưng tui thì chỉ có 3K nên lúc nào cũng ngồi có chút xíu.Tui cũng chẳng biết cục save là gì , thế rồi khoái trò nào là CN , lại nộp mạng vào trò đó tiếp chơi hoài 1 cảnh 1 game mà tui không chán.(trò tôn ngộ không , tui nhớ dzậy).... Có mấy lúc , đứng coi người ta chơi giỏi thế mà cứ tưởng tượng rằng mình đang tham gia.Lúc đó, có thằng Khôi nữa ở Lê Công Kiều không hiểu sao mà nó bán nhà đi biệt xứ không tới chào hỏi.Hồi đó,tui rất hay wa nhà nó chơi ....nhà tui cũng không khá mấy nên chẳng có đồ chơi gì, nên tui thường wa nhà thằng Khôi chơi đỡ....Cũng dzui lắm, giá mà bây giờ nó còn ở đó tui lại sẽ rủ nó đi mấy chỗ Game khác chơi tiếp ... ...hix hix nhớ lại sao cảm thấy buồn buồn ..
sao tự nhiên mấy ông dzô đây trút bầu tâm sự dzữ vầy nè......àh ông ken nè...làm ơn hẹn họp mặt vào thứ sáu tuần này lúc 2-3h chiều nhe...ông nhắn mấy ông kia dùm tui coi có ai bận kẹt gì giờ đó hay hông nhe...vì đi sớm như vậy tụi mình có nhiều time nói chiện hơn...PS: vẫn đang soạn kịch bản nói cho thứ 6 này các mem VM ở HCM thử giọng...tui sẽ không soạn riêng từng người đâu nhe...mà là soạn chung luôn...nhưng mỗi người một kiểu chữ để biết là tới phiên mình nói he...
Buno đừng chen vô đây nghen ,chỗ này đang là thánh địa mừ ! Đến tui : Tu là 1 con gà theo đúng nghĩa bóng Có điều tui khác hơn SVS ở chỗ tui biết cái PC trước SVS đến 5 năm ^^ Lúc ấy tui bé tí , suốt ngày nghịch cái PC của ông anh họ lên ở nhà tôi học ĐH . Hồi đó có mấy trò như Tây du kí (trò hay nhất quả đất - ấn tượng trong tôi là nó - đến bây giờ nó vẫn là nhất ) Tam Quốc đối kháng , Slo - hơi giống trò Galaxian của Zubachi nhưng ..hay hơn ,rồi cả 1 lô trò nữa, tui còn phát hiện ra 1 game XXX của ông anh nữa , nhưng hồi đó bé wé , hổng bít gì ( giờ nhớ lại tiếc lòi mắt ) Nhưng hồi đó tui chỉ quanh quẩn bên game chứ chẳng biết gì về PC cả ,trừ bked Thế nên tôi mới nói tôi gà !Đến năm lớp 7 tui chơi Starcraff lần đầu tiên ,sau đó là Quake 2 - thề có chúa chứ hồi ấy tui bắn Quake ko có đối ,cả heroes nữa - vứt tôi vào xó xỉnh nào có heroes 3 là tôi sống được.Rồi FF9 -lần đầu tiên tôi chơi 1 game RPG . Lên lớp 10 tôi khinh thường bọn chơi Battle realms - he he ngãm lại hồi ấy mình ngông wá ! Rồi tôi khoái làm game - chơi nhiều quá mà chưa có game nào ưng ý thật sự nên muốn tự mình có 1 game mà mình có mọ thứ mình cần. Và giờ thì ... Tôi đến với game vn 1 cách ngâu nhiên ,khi mà tôi vào học kỳ 2 lớp 12 - chuyển nhà đến khu Định Công ,nơi mà số hàng net còn nhiêu hơn số quán nước . Tôi gia nhập Diễn đàn trẻ ,rồi đến GVn - chủ yếu là vì thích game và trình bày triết lý sống của mình -đến đâu tui cũng được hoan nghênh và ...xua đuổi - cuộc đời thật là phức tạp ! Tôi gia nhập gvn lâu mà chẳng hề biết đến cái diễn đàn con rpg maker - khi đo vẫn còn là mini .1 hôm đang nghịch coi chỗ nào thích hợp để câu mp thì mò lò dò thế nào lại nhảy vào đây , thấy ko ngờ rằng đây lại là nơi mình cần tìm . Tôi thấy giới thiệu về RPG maker thì bổ đi tìm về để thử . Hoá ra hay thật ! Rồi tôi nghiên cứu mấy cái topic trong RPG maker ,thấy có nhiều người định làm quá mà chẳng đi tới đâu ,tôi bắt đầu nản . Lúc ấy trong tay tôi đamg có 1 cái story của thế kỷ - tôi cho là thế... hê hê ! Và rồi tôi thấy có 3 tên đang rục rịch âm mưu - có vẻ như là nghiêm túc hơn những tên còn lại ,đó là ken ,buno và ice,do đó tôi bắt đầu lân la làm wen , sau đó là gửi story cho ken - hắn có vẻ chấp nhận , và tôi viết story cho nhóm kể từ dịp ấy - khi Vm chưa chính thức thành lập . He he ...ta là 1 trong tứ đại nguyên lão công thần !!! Story lúc ấy vốn là của Zenki ,ổng viết 5 trang xong rồi ngừng . Tui đã mất chừng 1 tuần để nối ý tưởng và nghĩ ra những tình tiết mới và chính thức 2 tháng sau thì hoàn chỉnh cái cốt trong đầu . Bây giờ thì tui vẫn tiếp tục viết - mỏi tay wá ^^ và kiểu này ko ổn ,chắc chắn tui phải tìm người thế mạng cho tôi viết chính Episode 2 thôi . Phần 2 hay hơn phần 1 là cái chắc -sẽ là phần nối tiếp của phần 1 - 4 năm sau .Ặc , mới có thế thôi ...
Chà...tui đang ở đâu nhỉ?????? " Thánh địa....????????" Ù " Thánh địa " ( Theo lời nói của alone ) , một nơi gởi trọn những ước mơ , niềm tin, hy vọng của bạn bè VN khắp năm châu ! Trong đó có ước mơ của tui..... Vu` vu`........ Vòng thời gian chuyển động ......năm 2004......2003.....2000....1990.... Là đây rồi năm 1990, một cậu bé đang game tại quán gần nhà , cậu bé say mê với những hình ảnh, cốt truyện của " Quả lắc thời gian ", ko ai biết rằng trong người cậu bé có một hy vọng, một ước mơ đang đợi chờ 1 ngày , 1 ngày nào đó như một mầm cây đang đợi chờ ánh nắng để có thể vươn cao..... Bởi vì nhà cậu bé ko khá giả lắm , muốn có một PC đúng là một chuyện khó....... Vù vù..... thời gain chuyển động.........năm 2000 , cậu bé đã có được máy PC , nhưng là loại máy cũ mua lại, câu ko biết nên làm gì , và bắt đầu như thế nào...... Đi lang thang tên những trang web ở DV , cậu tìm được một trang web là nơi gởi những ước mơ của mình thành sự thật....." tuoitre.info " Cậu làm smod ở đây với nhiệm vụ quản lí một cái box dẫn truyện cho mem hoà nhập vào thế giới giấc mơ của mình...... Nhưng nó vẫn chưa thỏa mãn cái đam mê của cậu bé vù vù..... thời gian chuyển đông năm 2004..... Cậu tình cờ bước vào trng web gamevn và bắt gặp bõ " RPG maker " ....Đây rồi, là nơi đây là " Thánh địa " trong tim của những người mang cùng ước mơ với cậu....từ đó " Bell " đã giáng sinh.........
Cái topic lập ra từ lâu rùi, tui lại là lính mới nhưng cũng muốn gửi đúng địa chỉ. Tuy tui chưa phải là VM nhưng tui cũng đã làm được một cái game nên hồn rồi đó chứ. Lúc đầu tui chỉ có ý định làm game vì một cuộc thi thôi, nhưng khi bắt tay vào việc thì lại cắm đầu cắm cổ làm. Làm game là một cái thú của mỗi Gamer ( Cứ thử tưởng tượng cái thằng Square Enix nó tác oai tác quái chướng cả mắt). Khi nhìn thấy sản phẩm mình làm ra thích lắm áy, mấy ông mới zô nghề cứ thử làm mà xem, đảm bảo không bỏ được. Đồng thời làm Game giúp con người có được một đức tính kiên trì cao đó. Tui với thằng Bangchukieuphong đang liên kết với nhau làm một cái game mới, bọn tui làm Game chỉ để mang đến một cái nhìn mới cho Game VN.
He he nghe các bác tâm sự mới thấy nhiều người giống mình, tuổi thơ và bối cảnh của tui cũng như hầu hết các bác (nhà không khá giả, khoái chơi game, ước mơ...), khỏi nói lại chi nữa cho mất công đọc. Chỉ xin vắn tắt: - Mê mẩn game từ hồi cấp 1. - Ước mơ làm game từ hồi cấp 2 - Cấp 3 mới tiếp xúc máy vi tính. - Vào học đại học, nghành công nghệ phần mềm (vì nghĩ rằng học cái đó để làm game). - Học hết năm 2 (đại cương) mới biết hổng dạy chút gì về game hết. Nhưng kiến thức đó không hoàn toàn lãng phí. - 2003: Bắt đầu tìm hiểu riêng về nghành công nghiệp Game. Vooc cái engine GameMaker 4.3 và ra sản phẩm đầu tay là "xetanksấmsét". Thời gian này cũng học về đồ họa để phục vụ việc làm game của mình. Lơ là việc học trên trường vì thấy mấy môn đó vô bổ quá. - 2004: Vẫn ra trường suông sẻ và quyết định theo nghề thiết kế để gần gũi game hơn (Sở thích của tui là "sáng tạo"). Kiếm được 1 chân designer trong 1 công ty phần mềm. Thêm 1 sản phẩm game nữa ra đời, làm bằng Flash. - Now: Tích lũy đựoc khá nhiều kinh nghiệm, kiến thức cơ bản về gamedev. Quan hệ trong giới game cũng kha khá dần. Bắt đầu có định hứơng nghề nghiệp tương lai (game design) cho mình. Lập kế hoạch phát triển từng bước để thực hiện ước mơ của mình. Tích lũy khá nhiều ý tưởng, tư liệu để sau này sẽ dùng đến. Hiện tại đang ở giai đoạn đầu, khá suông sẻ nhưng phần lớn thời gian vẫn phải kiếm tiền. Ước mơ và nhiệt huyết không hề giảm, đó là niềm tự hào của tui. Rất vui được làm quen và chia sẻ với các bạn.
Thêm cái nữa: Mục đích làm game của tui là vì chơi game nào tui cũng thấy có điểm dở, và muốn nó hay hơn, muốn thế thì game đó phải do mình làm ra. Và mọi thứ bắt đầu... khó quá. Hic hic --------------------------------------------------------------------- Luôn ủng hộ và muốn làm quen với tất cả các bạn có ước mơ làm game. Luôn tin tưởng vào một tương lai sáng lạn của game Việt Nam.