Ây dzà, topic cũ của bang mình hơn 1000 bài rùi ha. Chiếu theo luật lệ của các quan trên thì cũng đã đến lúc phải lock rùi, trong cái rủi cũng có cái may. Thui thì mạn phép lập topic Phục Hưng Bang ver2 nghen, để bà con còn có chỗ t8m, xả stress, hội họp đi chơi, hay nói xấu ....... ai đó . Topic cũ có những chuyện không vui thì đó là thuộc về topic cũ. Mà TAT nghĩ là cái gì cũ thì nó là của quá khứ rùi, mà quá khứ thì cứ để nó qua, đào bới nó lên làm gì nữa ha. 1 topic mới, 1 khởi đâu mới, 1 tương lai mới. Hy vọng mọi sự sẽ tốt đẹp hơn:). @Cụ: hì, cụ bảo muốn dc chứng mình, chứ không nói suông, thì cứ để thời gian chứng minh cho cụ thấy. Cụ mừh del topic này thì làm sao cm dc cụ nhở Mai là trung thu rùi, có ai đi rước đèn hem
Mở hàng Nhắc tới rước đèn là nhớ tới hồi xưa ở Phan Thiết vui ơi là vui, zô Sài Gòn giờ thì hết thấy cái ý nghĩa của Trung Thu. Chúc cho bang Phục Hưng sẽ xứng với cái tên của mình, cố lên
Sis Su : Em cũng nhớ sis nữa Trong bang ai em cũng nhớ hết nhưng mà cái ổ cài TLBB bị hư + virus nên em phải format lại ổ, đang download TLBB hy vọng ngày mai sẽ được gặp sis
ah vâng mở hàng hội phụ nữ dính 2 nhỉ, 3b lặn kỉ ghê ps: càng ngày tóc càng ngắn nhỉ tuần mới vui vẻ ah2 còn cái này mặc dù nghe đồn đại nhiều nhưng giờ ta mới được khẳng định sự thật đấy lôi
@Xã: , chọc e nó thì đi chơi 1 mình đi @ss gà: hu hu, vì 2 con tàu, mừh h e đau bụng wa' hà Àh ss ui, tối vìa e dc tặng 1 cái lồng đèn con cá mỏ nhọn y chang trong đấy ss ạh
Sáng nắng chết bỏ, trưa âm u chiều mưa te tua...muốn giết người sao..thời tiết thế thì bệnh chết ta lượn quanh 4r có mấy bài viết rất là tâm trạng rất là phù hợp với tâm trạng của nhiều người quote vìa đây ngắm nghía thử 4rtrutiên bài học rút ra về lệ rơi vào ban đêm là sáng ra hai mắt sẽ sưng húp nhìn thật là mắc cười Sưu tầm đọc xong thì cộng rep cho ta ko + rep thì xác định là @: xã,ta có ghẹo gì em nó đâu có nhiêu ta quote lại nguyên si đấy chứ muh con cáo xem như wa trung thu nha mốt tặng thêm con hồ điệp đi xem như wa noen
Hôm nay tự nhiên muốn rảnh , thế là rảnh... mà rảnh thì cũng chẳng biết phải làm gì ... bạn thân của ta đâu , người yêu của ta đâu? tất cả hình như mịt mờ xa lắm... Buồn! Ngồi tìm lại những ký ức đã qua, tìm về "mái nhà" xưa ta từng sống , đọc những dòng chữ nhảy múa hình nhưng kỷ niệm lần lượt kéo nhau về . Buồn. vui... Ôi những tháng ngày ... nhà xưa và bây giờ khác xa nhau lắm... Nhưng con tạo xoay vần với biết bao thay đổi ta vẫn là ta và còn lại chỉ riêng ta... Có cô đơn lắm không? muốn hét thật to: ta là ai? ai sẽ là ta? "Có lẽ để nói lên cảm giác khi tình yêu mất đi quả là khó.Những ngôn từ thì có giới hạn và khả năng của con người cũng vậy. Nhưng có một điều chắc chắn rằng , chia tay dù còn yêu hay không yêu cũng đều để lại trong lòng cả kẻ ra đi lẫn người ở lại những vết thương lòng khó quên. Người can đảm và mạnh mẽ thì dễ dàng cho qua để sống và tiếp tục yêu.Còn những người mềm yếu , đặt quá nhiều tình cảm vào đó thì ...khó khăn quá .Mọi việc càng trở nên khó khăn hơn khi người ta mất đi tình yêu mà lại không biết , không hiểu vì sao ...Cái cảm giác bị bỏ rơi , bị rời xa không một lời giải thích làm con người ta trở nên cùng quẫn và đầy mâu thuẫn . Vì thế , nỗi đau không chỉ hành hạ trái tim mà cả khối óc.Người ta cứ điên cuồng tự vấn để tìm cho mình một câu trả lời rồi tự giam mình trong những hoài nghi , những dằn vặt không sao dứt ra được .Thật tàn nhẫn khi ra đi trong im lặng . Kẻ ra đi có thể thanh thản nhưng người ở lại thì ... Đau đớn hơn khi sự lặng im lại reo rắc vào lòng người ở lại những hi vọng mong manh . Có thể sự thật đau lòng lắm nhưng người ta sẽ phải học cách chấp nhận .Chấp nhận và thanh thản . Ta ghét cảm giác nuôi mình trong những hi vọng mong manh và chờ đợi ngày nào đó người đó sẽ quay trở lại ... Tình yêu không những chết đi mà nó còn được nuôi dưỡng hàng ngày . Mỗi ngày một chút , một chút thôi ...Như thế thời gian không chỉ làm nguôi ngoai nỗi đau mà nó còn làm tình yêu lớn dần lên ... Sự chờ đợi trong mỏi mòn làm con người ta già đi và tự ti. Nhốt mình trong thế giới của những ảo tưởng về một ngày không xa tình yêu quay trở lại . Thêu dệt những viễn cảnh thơ mộng .Bó mình vào một tấm áo choàng của những kỉ niệm đã cũ mèm ... Người ta tự an ủi mình , sống với riêng mình , khen ngợi chính mình , động viên mình để vượt qua những giây phút nỗi nhớ đang đốt cháy trái tim ...Sự ra đi trong im lặng khiến người ở lại không biết phải chấp nhận mọi chuyện như thế nào . Tình yêu trở thành một hoài ảnh trong cuộc sống thực cũng như tâm hồn . Đến bao giờ người ta mới có thể bỏ qua để mà tiếp tục yêu , tiếp tục tìm cho mình một hạnh phúc , một giấc mơ khác ??? Đến bao giờ ??? Trong cuộc sống hiện tại của người ra đi có lẽ nhẹ nhàng hơn vì họ đã suy nghĩ thật kĩ và họ cho rằng họ đúng khi đã làm vậy . Có bao giờ , người ta hỏi người kia đang sống thế nào và có cảm giác thế nào không nhỉ ??? Có lẽ chẳng bao giờ ....Người ta vui vẻ sống , vui vẻ yêu và vui vẻ chờ đón ngày mai.Cuộc sống cũng đã được lập trình từ trước . Mọi việc phải diễn ra như thế ....Có gì sai đâu ??? Yêu thương cho đi là yêu thương sẽ giữ được mãi mãi . Người ta yêu và sống thật với tình cảm của mình để rồi kẻ khác phải thất vọng , phải sợ và phải ra đi . Yêu thương cho đi không giữ được người đó và cũng chẳng giữ được mãi mãi ...Yêu thương cho đi chỉ làm người khác nghĩ sai về bản thân kẻ cho đi . Bất công quá không ??? Chuyến tàu đêm vắng lặng . Người ta ra đi vì vẫn chưa sẵn sàng đương đầu với mọi chuyện ...Người ta ra đi một mình để suy nghĩ lại mọi chuyện ....Người ta ra đi sau những ngày dài mệt mỏi , cố gắng trong vô vọng để cuối cùng chẳng nhận được gì ngoài sự hiểu lầm , chán ghét và sợ hãi của người khác . Người ta chạy , người ta sợ như một con hủi ... Cố gắng để làm gì ? Tự dằn vặt mình để làm gì ? Yêu thương cho đi là yêu thương giữ được mãi mãi ...Ừ ! Thì giữ được yêu thương cho riêng mình và nỗi đau cho riêng mình ...Yêu thương cho đi ám ảnh cả người cho , đè nặng người cho đi nhưng lại làm người nhận nó khó chịu và căm ghét ...À , hoá ra đó là YÊU THƯƠNG RẤT NHIỀU NHƯNG KHÔNG PHẢI CÁCH ... Lỗi tại ai ? Kẻ đi hay người ở ? Kẻ đi thì quá nhẫn tâm , còn kẻ ở lại thì yêu thương quá nhiều ...Người ta nghĩ sẽ quên . Người ta quên . Người ta nghĩ không xứng đáng. Người ta không xứng đáng .Suy nghĩ thay đổi sẽ làm thay đổi mọi thứ ...Thế nhưng , nỗi nhớ như " dằm trong tim " , khuyấy động vào những vết xước se miệng...Và đêm....Giấc ngủ lại khó nhọc và những đêm trắng dài bất tận ....Người ta lại lạc lõng , lại trôi dạt trong những miền kí ức hoen rỉ , tàn vắng và ru mình trong những mộng mị điên cuồng ....." Mã: http://tintuc.vnn.vn/forum/viewmessages.cfm?m=160156
chiều nay dc nghỉ , mò mẫn vào game, thấy KT online, pm mà nơi ấy lặng im. nghe chừng có điều tâm sự . Nhà xưa vẫn thế , con người ở đó vẫn thế , chỉ có điều : họ chuyển thời gian hoạt động từ 8 giờ 30 đến 10 giờ 30 hàng đếm . vẫn biết nợ KT lời giải thích vì hành động bốc đồng của mình , vẫn biết để bạn lo lắng cho mình là điều có lỗi , Muốn gặp KT nhưng hem biết cách liên lạc. Hỏi lung tung kat khìn cũng hem bik . mình luôn luôn online yahoo . add yahoo mình nhé: meomun_mathong101085@yahoo.com , hứa 8888 với Kt từ thứ 2 đến thứ 6 , kể cả giờ hành chánh hay ngoài giờ Mà bé chôm bài viết kia ở đâu , đúng tâm sự loài chim biển m làm mình đọc mấy lần luôn , thấm , y chang mưa thấm vào đất khô ấy