Mình thấy theo thứ tự phải là : Lão Đại : Viên Phương Lão Nhị : ??? Lão Tam : Giả Hủ Lão Tứ : Tuân Úc Lão Ngũ : Quách Gia Lão Lục : Bàng Thống ( Phụng SỒ ) Lão Thất : Gia Cát Lượng ( Ngọa Long ) Lão Bát : Chu Du mới phải Chắc chú còn lại là Từ Nguyên Trực ( Từ Thứ ) . ANh này chưa xuất hiện vì còn bận phụng dưỡng mẹ .Đang băn khoăn giữa "trung " và " hiếu " Trần Mưu thật là tài tình cho cả phụ thân cuả Trần Thọ - ng viết bộ Tam Quốc mà từ đó nghìn năm sau La QUán Trung cho ra đời tuyệt đại kì thư
Chu Du cũng là binh pháp hấc ám thôi ( kế phản gián cho 2 quân Nam Bắc Viên Thuật chém nhau- rồi lấy chủ tướng là TS ra làm mồi nhử quân của Lưu Dao, đặc biệt ở mấy chap mới nhất là trò lợi dụng thời tiết điều khiển dòng nước cho mấy vạn xác chết trôi về thành của Lưu Huân, gây bệnh dịch. Ko kém cạnh gì Giả hủ với QG đâu Xưng tên rồi , lúc chém gió đoạn Thành Hạ Nhất Tự, Thất kỳ gửi thư báo tin cho Nhất Kỳ Viên Phương, " Trình đại sư huynh, đệ Lượng" @Bạn ở trên: Sao thứ tự lại như vậy
thế này mà gọi là hắc ám à, trình gì so với độ hắc ám của cặp 34, ông thì thí cả mạng chúa (chứ không có trò lấy chúa làm mồi nửa vời), ông thì giết cả vạn dân (chứ không chỉ xài thây người ta) còn nói về ánh sáng trước giờ thấy mỗi TU là xứng với cái danh này kết luận lại bp của Chu Du tớ thấy cùng kiểu với BT, không sáng cũng chả tối, nói chung là nó rất hiệu quả và thâm vô đối, the end
Đơn giản 1 điều , nxbtre dịch từ bản tiếng trung , tiếng trung với tiếng việt gần nhau nên ý sát nhau , còn tiếng trung sang tiếng anh thì đi cả dặm .Mình nghĩ đoạn nói chuyện giữa Tư Mã Ý với Trần Đăng chính xác rùi " trong cung đang diệt mối , mối bị diệt nhưng ổ mối vẫn còn ..." , " nhánh chính của ta chưa hoàn thành , ko cần thêm nhánh phụ " -> câu này+mặt tức giận của TMY diễn cảm ghê
Về chuyện được dạy dỗ thì có thể thấy Bát Kì chia làm 2 quan điểm, hướng 1 là trường phái thực dụng, chủ trương dùng chiến tranh kết thúc chiến tranh, đánh trận công thành, dùng mọi thủ đoạn miễn sao đoạt được mục đích, ko quan tâm đến hậu quả. 1 hướng chủ trương nhân trị, dùng nhân nghĩa cảm hóa người dân khiến họ quy về, dùng chính trị ngoại giao để giải quyết các xung đột bên ngoài. Theo quan điểm 1 có Nhất, Tam, Tứ, Ngũ và Lục Kì, quan điểm 2 có Nhị Kì và Thất Kì. Thất Kì chưa xuất sơn nhưng qua 1 vài chi tiết đã thể hiện trước đó về lòng nhân nghĩa và tư tưởng lao động đường phố Hán thất có thể đoán được y thuộc quan điểm thứ 2. Có thể thấy là cả 2 quan điểm này đều có những chỗ tích cực và tiêu cực riêng. Giống như là hai mặt sáng tối, nếu kết hợp với nhau thì sẽ hỗ trợ cho nhau rất thuần thục và sẽ giúp chủ nhân của nó bay cao, Tào Tháo là 1 ví dụ điển hình. Được dạy dỗ như thế, nhưng tùy vào hoàn cảnh cá nhân, có người có thể thay đổi quan điểm của mình. Viên Phương là 1 ví dụ, y ban đầu chỉ là kiểu công tử, tuổi trẻ bồng bột, sau khi thức tỉnh và hận tía nó là Viên Thiệu, muốn đoạt mọi thứ từ tay Viên Thiệu để trả thù, thì có thể thấy Viên Phương đã trưởng thành lên rất nhiều, y kiêm nhiềm rất nhiều vai trò, từ những việc chỉ huy đánh trận nơi sa trường, đến việc thâu đoạt quyền lực chốn triều đình, thu phục nhân tâm kết bè kết đảng việc nào y cũng làm và đều rất thành công
em Viên Phương cũng chỉ là nhân vật thêm vào, đằng nào cũng die trong trận Quan Độ thuj Cái nhìn của pác trên cũng khá chính xác, anh TU chả thấy đánh trận gì, chỉ lo đối ngoại & an bang cho Tào
Ko phải là họ ko quan tâm đến hậu quả mà họ cho rằng đây mới là con đường cứu nước, dỡ nhà, diệt hết u nhọtv..v . Điều mà 3 và 4 quan tâm là thế hệ sau này , " Muốn cứu thiên hạ lại phải giết cả thiên hạ" , đám chư hầu lúc đó là 1 bọn tư lợi, cần phải tiên loạn hậu trị. Bản thân Giả Hủ đã bước bước đầu tiên ( sớm nhất ) khi quyết định theo lao động đường phố Đổng Trác, có điều hắn đã thất bại Đối với Bàng Lục, đó là quan điểm : chỉ cần có lòng cứu quốc, rạch nhỏ có thể tích thành sông, đồng thời Thống cũng cùng quan điểm với Lữ Bố, giết người đoạt quyền là cách thâu tóm quyền lực nhanh nhất. Nếu có nói đến điểm chung giữa các kỳ này thì chỉ có thể là " nhà Hán đã mất, cần phải kiến lập triều đại mới, nhưng khi hành động thì vẫn phải giương cờ lao động đường phố Hán" Lượng thì tui mới chỉ thấy hắn dự đoán như thần qua mấy đoạn chiến dịch Từ Châu, LB đánh Viên Thuật đợt 2, và tư tưởng lao động đường phố Hán Thất, còn cách làm thì ko biết như nào? Còn TU là dùng các quan hệ ngoại giao để cô lập kẻ thù ( như đoạn VT, LB) hoặc để cầm chân, tiêu hao binh lực địch ( như việc phong Công Tôn Toản làm Tả Tướng Quân nhằm chặn đánh Viên Thiệu) - chứ ko phải đề giải quyết xung đột. Ngay sau khi xử được LB thì Úc đã yêu cầu Bị nhân danh nhà Hán xử Viên Thuật còn Tháo thì đứng ngoài. Đây mới thực sự là thủ đoạn ngoại giao, ngư ông đắc lợi. Còn việc dùng nhân nghĩa tiếp nạp dân chúng thì chư hầu,bá chủ nào mà chả phải làm, cứ thu nhận, cấp đất đai, lương. cho họ cày cấy là họ theo về. . Tuyệt đại đa số dân chúng lúc đó chỉ hy vọng có cuộc sống bình yên chứ chả quan tâm ai là bá chủ hết
Ko quan tâm đến hậu quả là chính xác, như Giả Hủ chỉ vì muốn diệt Lữ Bố mà hi sinh cả chủ của mình là Ngưu Phụ, để đến khi đánh xong Bố rồi thì quân Tây Lương như rắn mất đầu, nội bộ lục đục càng ngày càng loạn, cuối cùng là bại vong, như Quách Gia muốn đoạt Từ Châu mà giết hại mấy chục vạn dân thường vô tội, để Tào Tháo thành tội nhân thiên cổ. Cái hậu quả ấy cuối cùng do Tuân Úc gánh hết và y đã làm rất tốt, đó cũng gọi là phối hợp bổ sung ăn ý với nhau, kẻ đánh trận công thành, xong rồi thì kẻ kia vào thành thu phục lòng dân, ổn định tình hình. Bàng Lục cứu quốc đâu chưa thấy, chỉ thấy y lừa đoạt người này, lợi dụng người kia, muốn biến người khác thành con rối để mặc y giật dây, mới xuất sơn đã biến quần hùng Trung Nguyên thành cầm thú xâu xé nhau, tớ nghĩ đó là cái khoái cảm khá là bệnh hoạn của Bàng Thống mới đúng. Sai, Nhị Kì và Thất Kì 1 lòng muốn chấn hưng hán thất, có điều cách làm ko giống nhau. Thêm nữa, đừng cố gắng tìm điểm chung trong quan điểm của tất cả các Kì, vì "trung nghĩa" vốn ko rõ ràng, vì thế mỗi người đều có kiến giải riêng. Như Bố muốn tham gia liên minh đánh Tháo, Úc chém gió mấy câu liền thôi. Xung đột là về tư tưởng, giải quyết là để tìm tiếng nói chung mọi người đều có lợi. Sai tiếp, Viên Thượng phát lương cho dân ko thu được nhân tâm, Úc ko phát lương cho dân lại thu được nhân tâm, khác biệt chính là cách làm, nắm rõ hoàn cảnh, tâm lí người dân để có những quyết định thích hợp, đó mới là cái cao tay của Úc.
Điều mà 3 và 4 nhắm tới đó là bài học cho thế hệ tương lai, còn những kẻ chư hầu bây giờ là bọn ( Khổng Dung, Toản, v..v.v, Lưu Dao, v..v.) tự tư tự lợi - là bọn gây ra thiên hạ đại loạn cần phải diệt trừ, với bọn ko có lòng cứu quốc thì cậu bảo cần gì nhân nghĩa với bọn nó , đó chính là hậu quả ( kết quả ) mà họ nghĩ tới. Việc Gia giết 30 vạn dân ở Tứ Thủy mục đích là để nhìn rõ mặt bọn chư hầu, kết quả đúng như dự đoán: trừ Lưu Bị ra ko 1 thằng nào mang quân đi giúp Đào Khiêm ở Từ Châu. Hủ lúc đầu chỉ coi Trác là chúa, còn đối với Phụ hay bọn Lý, Quách chỉ là công cụ giúp anh ta báo thù, bại là do bọn ngốc ấy ko chịu nghe Hủ mà luôn tìm cách diệt trừ hắn. Hơn nữa trong thời điểm công Trường An lúc đó, trước mặt là Lữ Bố, sau lưng là phe ủng hộ vua Mã Đằng, Hàn Toại, nếu ko tốc chiến tốc quyết thì quân của Phụ thọt là cái chắc. Việc dâng đầu là cách nhanh nhất. Anh 6 chọn chúa công đầu tiên là Lưu Sủng như vậy là cũng có ý lao động đường phố Hán, hơn nữa chuyện Tào Tháo giết 30 vạn dân đã đồn tiếng xấu khắp thiên hạ, việc diệt được Tháo lúc đó coi như là trừ nạn cho dân. Rõ ràng ông nào chả giương cờ lao động đường phố Hán thất , nhưng mục đích cuối cùng là tính toán cho mình. Ở đây tui chỉ có ý nói đến quan điểm của 1,3,4,5,6 chứ ko có ý bàn về 2 và 7 . Đó là lợi ích liên minh tạm thời, sau khi cùng đạt được mục đích thì việc quay lại dứt điểm nhau là chuyện sớm muộn. Hơn nữa đối với các kỳ mới là xung đột về mặt tư tưởng và quan điểm, còn giữa các chư hầu với nhau đó là xung đột về mặt lợi ích. Cái đó chỉ là phát chẩn lương thực cứu tế dân chúng, còn phát triển nông vụ như Tuân Úc mới thực sự là tiếp nạp dân chúng. Đám dân đó là do Trác tống cổ đi ăn xin nhằm làm tiêu hao lương thực của liên minh Quan Đông. Liên minh tư lợi đó ko lấy được lòng người là chuyện quá bình thường. Lương thực đem cho 1 đống, nhưng mấy tháng bàn thảo kế hoạch rồi lại rút quân, lấy lý do hết lương . Dân chúng nghe xong ko bịt mũi sao được
*** có thằng nào trong bát kỳ ko lừa đoạt thằng này, lợi dụng thằng kia, cậu nói đó là cái khoái cảm bệnh hoạn của BT, nói thật là đek ngửi được.
tiếng anh tiếng em gì ở đây cả 2 đều là dịch từ Chin ra mà; thực ra thì đoạn đấy của Trẻ mới là chính xác. ko chỉ chỗ đó mà còn 1 số chỗ nữa, vd đoạn GH nói chuyện QG ở tập 29, hoặc đoạn TMY nói chuyện QG ở tập 31. bởi vì bản dịch của HPH có nhiều đoạn thay đổi lời gốc, lý do gì thì nên hỏi chính chủ để biết thêm chi tiết còn nói dịch từ trung sang anh đi cả dặm là sai lầm. bản eng scan của HPLN hiện giờ sử dụng trans của mercurysblood, xin thề trước chồng HPLN 31 quyển của tớ là thằng này dịch sát tới mức không thể sát hơn, đọc thì rất gượng nhưng nội dung thì truyền tải đầy đủ, chỉ có 1 số ÍT đoạn có thể nó không hiểu nên mới dịch hơi bừa bãi. tớ so với bản của lima hồi trước hầu như chả thấy sai đoạn nào cả "chỉ cần có lòng với hán thất, rạch nhỏ cũng có thể tích thành sông" <-- 1 trong những nguyên nhân BT đi khắp nơi kêu gọi quần hùng bất kể lớn nhỏ đánh Tháo, quên rồi hay sao mà nói người ta như phim vậy; ông ấy không phát biểu lý tưởng nhiều như các người kia đâu có nghĩa là người ta không có, tớ nghĩ cậu nên tạm quên đi mấy câu phát ngôn tạo hiệu ứng của cha này là vừa rồi đấy, thành kiến ác liệt vật
Đùa các bác ý mà Mình nghĩ chú còn lại chắc chỉ có Từ Thứ và Lục TỐn may ra đủ trình chen chân vào thôi . Nhưng Lục Tốn còn trẻ hơn cả Khổng Minh k biết đủ tuổi vao chưa . Nếu Lục TỐn vô dc thì chắc Từ THứ sẽ trở thành bậc trí giả cuả thiên hạ tiếp theo . Nhưng mà bác Nguyên Trực coi trọng hiêú hơn trung Tuân Úc là Trương Tử Phòng cuả Tào Tháo đấy . Đối ngoại an bang thu phục nhân tâm chưa ai trong các mưu sĩ cuả Tháo hơn dc Úc Cách làm cuả Quách Gia ở Từ Châu là giết gà dọa khỉ phô trương thanh thế làm chư hầu sợ mất mật ( trừ anh Bố ) .Lúc đó Tháo mạnh chưa thể là bá chủ dc .XUng quanh là kẻ thù chỉ chực cắn trộm , bọ ngựa bắt ve sầu .Thế nên , Quách Gia chơi 1 đòn chư hầu im phăng phắc .May mà có Lưu Huyền Đức nhân nghiã đi cứu và anh Bố oánh trộm đằng sau Giả Hủ muốn trả thù là chính .Chứ bản lĩnh như vậy làm sao mà tin là bọn Quách , Lý , Ngưu Phụ , Trương Tú làm nên chuyện dc .Lúc Trác chết , trước sau là có ý về cùng cánh với Quách Gia , Tuân Úc rồi Bàng THống là Ngoạ Long xuất sơn phải vang danh thiên hạ chứ k thì mất mặt quá . bác Mưu cho Bàng Thống thể hiện mình lúc Trương Tú quay sang cắn Tháo thật là tài tình . Chứ trong Tam QUốc , Bang thống mãi đến XÍch Bích mới có mà tiếng tăm thì lừng lẫy còn chiến công về sau mới thấy .Bàng Sĩ Nguyên k cứu quốc ?
Lại bàn về bát kì thằng chót zzzzzzzzzzz Ko bik bạn hiểu ý này ở đâu, nhưng 9 Tào Tháo thừa nhận Tuân Úc là Trương Lương May là về hơi trễ Về sớm là lão Bàng cắt trym ngay Câu này khó hiểu vãi Bạn muốn nói Bàng Thống hay Gia Cát Lượng, Phụng Sồ hay Ngọa Long thế
^ Trương Lương chính là Trương Tử Phòng đấy bạn Ông này chắc họ hàng xa của Trương Dực Đức - Trương Phi Mà chỗ giải câu đố lão Trần PR Phụng Sồ hơi nhảm. Mà lão 3 là quân sư Đổng Trác lại ko giải đc thì hơi kì