Nếu em không yêu tôi , sao vẫn muốn tôi ở bên ? sao vẫn nhìn tôi với ánh mắt ngọt ngào đến thế ? Sao vẫn kiếm tìm tôi trên mọi nẻo đường ? Sao em không nói rằng em không yêu tôi ? Nếu em yêu tôi , sao không ở bên tôi khi tôi gục ngã ? sao em lặng im khi tôi nói lời yêu ? Sao em không cho tôi cơ hội nắm tay em đi hết con đường ? Nếu em cần thời gian hãy cho tôi một lời , tôi sẽ chờ đến khi em cho tôi câu trả lời . có thể em còn nhớ về ai đó trao em tình đầu , nhưng em hãy nói một lời , một cử chỉ , để tôi có thể là tình cuối của em . Hãy nói một lời , một lời thôi , thà rằng em khiến trái tim tôi băng lạnh suốt đời còn hơn đau đớn như ngàn mũi kim đâm ...
sao giống 1 người thay thế dự bị vậy chỉ có thế quan tâm chia sẽ nỗi buồn nhưng lại vật vã đứng sau 1 người khác ,người con gái đó đang phân vân chăng
Anh chỉ là vệ tinh Rất hiểu cảm xúc của chủ topic vì đã từng ở trong tình trạng đó. Thôi bơ đi. Nghĩ nhiều mệt lắm, ko có kết quả gì đâu. Chấp nhận hiện thực... Vệ tinh thì mãi chỉ dc coi là vệ tinh thôi.
Đchí chỉ là dự bị thôi. Bỏ đi trc khi làm quá nhiều điều vì em nó mà cuối cùng e nó lại yêu ng khác thì có khi yêu lại thành hận đấy. Dù gì mình cũng sẽ là ng đau khổ. Bỏ đi
Vậy là em đã khiến tôi phải lựa chọn ? Hoặc ở bên em làm em hạnh phúc mà trái tim bị chính em bóp nát ; hoặc tôi sẽ ra đi và quên em , gạt nước mắt trong tim để quên được em ? Nhưng em đã là một phần cuộc sống của tôi , tôi đã từng cố quên em , hai năm vẫn còn chưa đủ để tôi quên em ? Liệu có khi nào em còn chưa tin tình tôi ? Bốn năm từ cái lần đầu tiên tôi nhận ra em là tình yêu đích thực trong đời , đến giờ tôi vẫn chưa từng quên em lấy mộ ngày , vậy nên , cái ngày tôi quên được em đó là ngày trái tim tôi không còn nữa . Tôi phải làm sao để khiến em nói ra lòng em , để tôi thà giữ được mảnh vỡ của trái tim tôi , còn hơn là để nó biến mất không ngày hẹn gặp lại ?
Ông này khá giống tôi đấy. Chờ đợi, hi vọng suốt mấy năm. Kết quả vẫn là vệ tinh. Đến một lúc nào đó ông sẽ dc thêm 1 quả dưa bở rất to nữa, to hơn trước kia nhiều, tin tôi đi. Vệ tinh mãi mãi chỉ là vệ tinh. Và không nên tin vào phụ nữ, trừ mẹ đẻ mình ra.
@chủ topic: Gọi ra nói chuyện 1 lần cho nhanh, chứ cái kiểu này cậu còn khổ dài dài, bắt nó dứt khoát 1 lời cho xong, 4 năm chứ ít ỏi gì đâu, cù nhây trong 4 năm là quá đủ rồi, tự hành hạ mình làm cái gì nữa Than vãn trên này cũng ko giúp được gì đâu, chỉ giảm đau tạm thời thôi, cái chính là ông phải tự quyết định cho mình
Người cùng cảnh ngộ, bắt em nói dứt khoát 1 câu mà em nó lại im lặng, tự mình dứt khoát thì lại không được. Cảm giác như mình chỉ được coi như cái đồ chơi vậy .
^ Thì phải nói thế nào để em nó chỉ có 2 lựa chọn thôi chứ.Giả sử như là nếu em im lặng thì anh sẽ coi đó như là dấu chấm hết gì đó chứ
^ như thế khác gì ép người ta , liệu làm thế có ra được lời thật lòng không ? con người có cái tôi của mình , khi bị gượng ép , cái tôi trỗi dậy , sẽ nói theo nó , đâu chắc lòng muốn nói vậy ?
Muốn làm vậy lắm nhưng mình không đủ can đảm (mình nói đến vậy rồi mà em ấy im lặng nên không dám nói tiếp) + thêm lý do như trên nữa . Hoàn cảnh của mình có hơi chút đặc biệt là hiện giờ cách nhau có vài nghìn km thôi nên lệch múi giờ , ngày nào cũng thức khuya gửi message cho em nó mà cuối cùng chỉ nhận được được 1 câu : " A rảnh thật đó ngày nào cũng nhắn tin". Nhiều lúc mệt mỏi lắm, bơ em nó đi được 2 3 ngày , cuối cùng lại bắt chuyện lại. Biết là việc nay phải do bản thân quyết định thôi mà khó quá . P/s: Chủ thớt có lẽ nên dứt điểm 1 lần cuối đi , 4 năm chứ có phải ít ỏi gì đâu .
chủ topic nên giải quyết dứt khoát chuyện này đi ....yêu 4 năm như chủ topic không phải ai cũng làm được đâu,nên tìm 1 lối đi mới,1 lối thoát cho mình...đừng nên chìm đắm trong đau khổ như vậy nữa cậu hãy lựa 1 ngày nào đó rủ nhỏ đi nói chuyện...và thổ lộ tình cảm 4 năm qua cho nhỏ hiểu,hãy nói với nhỏ rằng cho dù em nói gì đi nữa anh cũng sẽ rất vui.....chỉ cần em được hạnh phúc là anh vui rồi
Mình đã làm như vậy rồi, nhưng câu trả lời chỉ là sự im lặng , mình không muốn đến lúc dứt bỏ rồi mà cô ấy đọng lại trong đầu mình là kẻ cố chấp ... Lối đi mới ? Mình có thử , nhưng thật sự là không ai xứng đáng hơn cô ấy ... Hôm kia cô ấy rủ mình đi chợ đêm , nhưng mình vẫn không đủ can đảm để hỏi thẳng cô ấy ... Cô ấy có nói là học xong đh sẽ ra nước ngoài ( 2 năm nữa ) , cô ấy cũng có lần nói bóng gió là không muốn yêu bây giờ , sợ rằng sẽ bị mất mát . Xem ra , mọi người đều nói là hãy hỏi thẳng cô ấy , đó là giải pháp tốt nhất rồi sao ?