Năm nay, mình cũng 25t rồi. Yêu thì cũng có 1 lần, nhưng không thành - không được đáp lại (không bắt nhời) và chuyện đó cũng không ai biết, chẳng ai hay và hơn hết là nó cũng không liên quan nhiều đến câu chuyện mình sắp nói dưới đây. Năm học lớp 11, mình có thích 1 người kém 1 tuổi. Nàng rất xinh, học rất giỏi và theo một số điểm mình nhận định là rất nghiêm túc nhưng quan trọng hơn cả đó là "nhà nàng ở cạnh nhà tôi, cách nhau cái...tường". Vậy là những năm tháng cấp 3, tôi đạp xe theo nàng như 1 cái đuôi, từ nhà đến trường và từ trường về nhà, cố gắng làm sao cho nàng không biết bởi vì tôi chỉ muốn nhìn thấy nàng chứ không mong được nàng để ý Đổi chỗ gửi xe để có thể nhìn thấy nàng nhiều hơn, thậm chí không được nhìn thấy nàng mà thấy...cái xe đạp, tôi cũng vui Nàng càng lớn, càng xinh hơn - vẫn học giỏi và ngoan ngoãn như ngày nào, và đây là điều đã in sâu và tâm trí tôi về một người như nàng đến tận bây giờ. Cái thuở đầy bỡ ngớ đó, tôi cũng tập tành tặng hoa - cũng tặng socola - cũng viết những cái thiếp nho nhỏ gửi tới người đó mà không đề tên người gửi. Tôi chỉ mong có thể nhìn thấy nàng, thế là đủ. Nhưng số phận của những bông hoa, socola khá hẩm hiu +_=" nàng chia chúng cho bạn bè, hoặc để cầm chơi, hoặc để vứt đi, socola được tụi bạn của nàng nhiệt tình chén; riêng thiếp thì tôi không biết nó sẽ biến thành giấy nháp hay là rác trên trường nữa! Nhưng thời gian đó, nàng hát và cười nhiều tôi ở bên kia bức tường, nghe thôi mà cũng cảm thấy hạnh phúc. Thời gian trôi nhanh, tôi thi trượt ĐH - một hình ảnh vốn đã quá xấu về bản thân nay còn xấu hơn. Tôi lẳng lặng thu mình vào 1 góc và tránh mặt mọi người. Có lẽ (có lẽ thôi nhé) nàng cũng biết tôi thích nàng, bởi từ lúc đó - ánh mắt của nàng nhìn theo tôi khác lắm, tôi không còn lẵng nhắng bám theo nàng nữa. Năm học lớp 13 đó sao thật dài, tôi cố gắng đi học sớm hơn để không nhìn thấy nàng hay...để nàng không nhìn thấy tôi? tôi đổi chỗ gửi xe, tôi đi học sớm và về thật muộn để không ai nhìn thấy mình. Đơn giản vì tôi thấy xấu hổ. Thời gian đó quả thật là thời gian dài và buồn chán, lúc đó tôi khá xấu trai, một thằng 1m70 mà nặng tới 80kg, chuyên mặc quần vải, đeo giày thể thao cũng với áo sơ mi rộng thùng thình dài qua mông Nói chung là chẳng được cái điểm nào để duyệt cả!!! Rồi tôi và nàng cùng đỗ ĐH trong năm đó (tất nhiên khác trường). Ngày báo điểm, đó là ngày mà tôi vẫn nhớ mãi... nàng được 25,5đ - thiếu 0,5đ để vào đúng khoa như ý, vậy là cô ấy khóc, đóng cửa phòng, cài cửa sổ mà khóc, khóc hết hơn 1 ngày. Tôi ở bên kia bức tường, lòng đau mà không nói được gì!! Rồi chúng tôi đi học, thời gian cứ lẳng lặng trôi. Thỉnh thoảng những đợt nghỉ gấp gáp, tôi và nàng mới chợt nhìn thấy nhau. Tôi vẫn tránh mặt, bởi tôi xấu hổ, tôi cảm thấy thua kém...abc abc :( Những năm tháng đại học làm tôi thay đổi nhiều, tôi hoạt động năng nổ trong phong trào đoàn, chăm chỉ học hành...tôi cũng đạt được nhiều thành tích của trường dành cho cá nhân và tập thể, rồi tôi vào Đảng. Tôi cũng...ngày một đẹp trai hơn không còn là thằng 1m70 + 80kg mà thành 1m75 + 68kg, không còn áo dài thùng thỉnh nữa mà giày da, quần âu, áo trắng đóng thùng; những buổi họp thì có thêm cái áo vest ngoài. Nàng vẫn xinh và ngoan, nhưng đã có ít nhiều sự thay đổi :) nàng vào Đảng từ năm thứ 2 (sớm hơn cả tôi), được cấp học bổng toàn phần của trường và càng ngày càng nhiều người theo đuổi. Rồi chúng tôi ra trường, quay lại về nhà! Chúng tôi gặp nhau nhiều hơn, những câu chào hỏi cũng thường xuyên hơn. Nhưng tôi vẫn ngại gặp nàng. Tôi đi làm và phát triển nhanh, tôi được nhiều người trong hàng ngũ lãnh đạo để ý và cất nhắc, hàng xóm của tôi cũng biết qua lời nói của những người làm cùng Cty với tôi. Rồi đùng 1 cái, ông anh của tôi báo có người yêu và khuyến mãi thêm 1 tin nóng hơn "mẹ tôi lên chức bà" :P rồi đám cưới của ông anh tôi diễn ra trong đầu tháng 3. Lúc này, khi đám cưới xong rồi. Mọi người trong xóm mới chợt nhận ra: vẫn còn (vẫn còn) 2 đứa được cho là khá nhất chưa có gia đình, chưa một lần dẫn người yêu về nhà. Đó là tôi và nàng! Tôi vốn không mong được phép yêu nàng (đến tận giờ phút này) , nhưng tôi vẫn hi vọng và vẫn yêu, hơn nữa dạo này cũng kha khá rồi. Thế nên mới mon men gọi điện thoại, nhắn tin, qua nhà chơi mỗi khi cả 2 nhà không có phụ huynh. Mọi chuyện sẽ rất yên bình như thế, nếu như vào 1 ngày xấu trời: thằng bạn trời đánh của nàng nói bô bô trước cả nhà rằng "Anh Hàng xóm mới xin số đt của TH, cô sang đó nhận con rể đi". Vậy là mọi chuyện bại lộ =_=" bố mẹ và chị nàng biết, bố mẹ và anh tôi biết. Rồi tiếp theo là những màn thăm hỏi của 2 nhà, bố mẹ tôi và nàng vốn thân nhau, giờ như thế này nên họ càng...quan tâm đến chúng tôi hơn. Mẹ nàng còn bảo tôi: "mày phải sang chơi nhiều vào, gọi điện thoại và nhắn tin ít thôi". Mẹ tôi thì nói với nàng: "mẹ cháu mà đuổi không cần thì sang nhà cô" Ôi...tôi ngại!!!! Nhưng tôi với nàng đến giờ này chưa có gì tôi còn chưa nói là thích nàng, chưa nói gì cả. Tôi rất muốn mọi chuyện bình lặng, nếu nàng có ny rồi, tôi sẽ rút lui mà không theo đuổi nữa. Bởi tôi rất ái mộ nàng!!! Hôm nay 1/4, tôi mời chị nàng đi uống nước, đợi đợi đợi...từ 8h tới 8h30 bà ấy mới tới cùng với chồng và.... nàng! tôi bất ngờ shock. Tôi tính gặp bà ấy để hỏi xem nàng có ny chưa, nàng tỏ thái độ ntn với tôi...giờ lại bất ngờ như thế này. Buổi nói chuyện khá...nhàm =_=" tôi liên tục nc về công việc với chồng bà chị, những thông tin như film - ca nhạc, những món ăn được làm như thế nào, thời trang mặc ntn trong mùa này làm tôi khá oải bởi tôi chẳng biết mấy về chúng. Nếu nói về giá nhà đất, xe, vàng, xã hội chắc tôi có thể nói cả buổi! Có lẽ đây là tín hiệu tốt, nhưng tôi không biết mình giờ có nên hỏi rằng nàng có ny chưa??? @viết hơi dài, đêm đã khuya, bác nào đọc được thì cũng comment hộ phát nhé/.
Đừng hỏi thẳng, nên hỏi bà chị nàng hoặc đánh tiếng cho nàng, vd như thấy t7 nàng ko đi chơi thì hãy hỏi nàng là "Sao ko thấy ng yêu qua chở bạn đi chơi", vd thế ^^ @Mà bạn để mọi thứ bình lặng quá, cs ko nên thế, nhất là khi bạn có đầy đủ mọi đk để có thể có dc nàng. Hãy giành lấy tình yêu, đừng cam chịu kiểu như "Tôi rất muốn mọi chuyện bình lặng, nếu nàng có ny rồi, tôi sẽ rút lui mà không theo đuổi nữa. Bởi tôi rất ái mộ nàng!!!" Đừng để khi mất nàng rồi mới thấy hối tiếc :)
zzz Còn thiếu bước rủ nàng đi chơi, ăn tối, xem phim, ca nhạc,.... p/s: 25 tuổi mà nhát vậy trời T_T chả bù cho thằng bạn mình, năm 19 tuổi đã 1 vợ 2 con...
^ bạn của đ/c phạm luật hôn nhân gia đình vn rồi nhá làm như Pooh nói ấy, rãnh rỗi thì cuối tuần ghé chơi, xong rồi cứ hỏi vu vơ sao anh iu ko rủ đi chơi ?? đại loại thế
nhát thế k0 ổn đâu T__T Hai nhà đã mồi chèo giúp đỡ cho rồi, có cái gốc vững thế còn gì T__T Lần đầu mà ông nói năng thế chắc nàng cũng k0 để ý gì đâu, lần sau cố lên là được. Và quan trọng là phải tự mình giành lấy hạnh phúc cho mình, vì không có ai là kém cỏi cả, ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc, họ xứng đáng với điều đó
nếu thật sự có tình cảm nếu thật sự có niềm tin nếu thật sự có nỗ lực thì đừng bao giờ bỏ cuộc để khi nào bước đi gần hết quãng đời ngoảnh lại sẽ không cảm thấy ân hận và nuối tiếc
Dũng cảm lên coi thà rằng để nàng biết rồi thất bại còn hơn mãi mãi không có cơ hội. Bác này hồi đó chơi game Lineage chung với mình thì phải
Dc hậu thuẫn bởi 2 gia đình thì còn sướng gì nữa Nếu đã tới nước này rồi thì cũng phải liều thôi, "đã phóng lao thì phải theo lao" Chẳng lẽ bác định bỏ phí công sức chờ đợi P/S: Công nhận phục sự kiên nhẫn của bác thật
Sáttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttttt Btw : Chúc bác may mắn
Lớp 11 tức là 17 tuổi, giờ 25 tuổi => 8 năm. Thật sự là khâm phục, gần 1 thập kỉ mà tình cảm vẫn ko thay đổi. Theo mình nghĩ, để cho tự nhiên thì cứ rủ nàng đi xem phim đi, nhớ chọn phim nào tình cảm hoặc hài nhẹ nhàng nhé rồi từ từ ngỏ lời hỏi thăm.
-Ko phải là bỏ hay ko, mà pác phải bỏ cái tư tưởng tôn thờ, ái mộ bạn đó đi. Cũng là 1 ng` bình thường thôi mà :) pác ko có nhiều điều kiện vật chất thì nên làm 1 điểm tựa về tinh thần cho ng` đó Iu là chia sẻ, đồng cảm chứ ko phải là tôn thờ pác ạ, pác làm wa' e nó khinh rồi bỏ theo thằng khác thì bỏ bu
Cũng không hẳn là tình cảm này kéo dài liên tục trong 8 năm đâu :'> có 1 mối tình khác ngang qua, nhưng không được người ta đáp lại thời ĐH nhưng lúc nào cũng quý mến và yêu cô hàng xóm thì đúng Tình hình rất là tình hình, tớ say nắng thật rồi =_=" tối qua nằm mơ, mơ được đi chơi và xây dựng gia đình với nàng @.@ chết thật....sáng ngủ dậy mà lại phi vào chăn "Mơ tiếp đi" Chậc... tớ thích cái câu "đã phóng lao thì theo lao" của cậu sasuke đấy lát nữa đi đặt hoa, sáng mai cho người chuyển đến nhà nàng hí hí, không biết có nên để lại tên không nhỉ?? @Chắc mọi người không hiểu ý mình lắm, do 2 nhà gần nhau - mình lại rất mến nàng, do đó chuyện này với mình rất tế nhị. Mình không muốn do chuyện của 2 đứa mà tự nhiên quan hệ giữa 2 nhà khác đi (theo chiều hướng xấu) nếu như nàng có bạn trai rồi mà mình cứ lẵng nhẵng bám theo. Hơn nữa hồi học cấp 3 tớ có nhiều tính xấu lắm bố mẹ nàng và cả nàng cũng biết nữa mới chết chứ =_=" bây giờ thì ngon lành rồi, nhưng vẫn hai hãi =_=" Cũng không hẳn là tôn thờ đâu bởi ai cũng có tính xấu mà nhưng đã yêu thì ít nhất cũng "tôn thờ" 1 chút :P Về vật chất thì mình không ngại lắm, đi làm 1 tháng cũng được 8-10tr, ở với gia đình nên cũng không hết bao nhiêu. Tiền toàn để đút lợn không à
Tôn trọng thôi, chứ đừng tôn thờ, bởi căn bản phụ nữ muốn đàn ông phải mạnh mẽ, ko cần biết bề ngoài ông yếu mềm hay ông cứng rắn, cần cái chất thôi đã. Dạo này chuyện cô hàng xóm có vẻ hot phết nhỉ. Thấy rộ lên như kiểu hiệu ứng .
Cái này hình như là bác đi yêu chứ đâu đã được yêu lại mà ghi title topic "đc yêu công khai" làm mình cứ tưởng có chuyện vui Btw, các bác trên nói chuẩn cả, 25t rồi mà còn nhát thế này thì gái thấy nó cũng e dè lắm, tuổi này sắp lấy vợ luôn rồi cặp kiếc bao lâu nữa, mà tình tính thế thì sau này sao gánh vác cho vợ con.
Nhân vô thập toàn Thời học sinh ai thì chả thế, quậy phá banh trường cũng được, giờ thì khác rồi Có khi nào là De jàvu ko Chắc ton thờ quá đây mà
Bạn hội đủ tiêu chuẩn để lấy vợ rùi đấy, tuy nhiên, vẫn thiếu 1 bước khá quan trọng là "lấy vợ phải lấy liền tay" Dẹp cái nhát, cái "hai hãi" lại đi, đứng thẳng dậy và cho nàng thấy tình cảm của bạn thế nào. Mà theo những gì bạn kể thì tớ đoán cô nàng này chưa có ng yêu đâu Cố lên. Mong chuyện của bạn có kết thúc tốt đẹp ^^