Bây giờ mới là 12h 24' nhưng sao đã thấy thời gian trôi qua lâu tới vậy ... Sống và tồn tại......... Vì sao có đôi lúc trong cuộc đời mình lại có cảm giác dường như mình chỉ đang tồn tại thôi , k mục định , k niềm vui , k quan tâm tới bất cứ điều gì cả , chỉ độc có 1 sự chán nản ............. Vì sao đi giữa phỗ phường đông vui mà mình lại thấy cô độc , nhỏ bé , vô hình trong mắt mọi ng` ......... Vì sao trời nóng như vậy mà mình lại thấy lạnh lẽo trong lòng ....... Yêu và đ.c yêu......... Vì sao để có đ.c hạnh phúc trọn vẹn thì mình bắt buộc phải có cả 2 điều trên ............. Yêu thật nhiều để rùi ngỡ rằng minh sẽ k bao giờ mất nhau ............ Hạnh phúc và bất hạnh.......... Luôn cần có cả 2 điều này trong cuộc đời mình để mình biết trân trọng những gì mình yêu quý , những gì mà mình ngỡ tưởng rằng nó k tồn tại hoặc là sự tồn tại của nó k có chút gì ảnh hưởng tới mình hết ................... Vì sao hạnh phúc luôn xuất hiện trước và rùi sau đó bất hạnh mới xuất hiện ......... Để cho mình hi vọng thật nhiều để rồi sau đó tuyệt vọng thực sự ........... Trống trải quá ............. Sao mình lại ghét cảm giác này đến vậy ? Thế mà ngày tr'c mình lại mong muốn có cảm giác này để mà k phải ưu tư , suy nghĩ về mọi việc .......... Cứ ngỡ mình kiên cường lắm , cứ ngỡ là mình giỏi che giấu sự yếu đuối của ban thân lắm , cứ tưởng mình đã hoàn toàn lừa đ.c chính mình , đã thuyết phục đ.c chính mình rằng mình rất mạnh mẽ .......... http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=ndbEP61YY0 Tôi xin người cứ gian dối Cho tôi tưởng người cũng yêu tôi............. Tình cảm , công việc ............ Áp lực cuộc sông sao nặng nề vậy ..... Mọi ngày vẫn gồng mình lên để chịu đựng , để sống tiếp nhưng xem ra quá sức chịu đựng của mình rồi ...................... Những điều này có lẽ post ở 2pic nhật kí thì thích hợp hơn nhưng xin Mod cho nó sống hết ngày hôm nay để tôi đ.c sống thực với mình ............ ............................................
Mình cũng chia sẻ với bạn bài It's not a crime for a man to cry của Lưu Đức Hòa. Tuy bài này lâu rồi, được ca sĩ Lý Hải hát lời Việt là "Khi Người Đàn Ông Khóc", nhưng bài này khi nghe với phụ đề anh ngữ thì mới thấy cái hay của nó bạn à ::). [video]SbhbT-jdG9Y[/video] Khi bạn không cảm nhận được hạnh phúc tức là bạn đang có nó, khi mất đi thì bạn mới biết là mình không còn nó nữa. Cuộc đời còn nhiều thứ phải lo và cũng có rất nhiều thứ để enjoy. Hãy vui lên và cảm ơn cuộc đời là mỗi ngày bạn được thức dậy, thấy người thân xung quanh mình hiện hữu và bạn còn mục đích để sống. Chúc bạn một ngày tốt lành và sớm bình phục.
Bạn bao nhiêu tuổi rồi, nếu từ 17 - 20 thì đây là giai đoạn tinh thần ko ổn định đấy, ai cũng từng có cảm giác giống bạn khi trải qua độ tuổi này. Cứ cố gắng đừng nghĩ đến những chuyện buồn, tìm 1 cái gì đó như thể thao, hay bạn bè, học thêm chẳng hạn. Chúc bạn sớm vượt qua, sau này ra đời còn nhiều điều ghê hơn, phải có nghị lực mới vượt qua đc.
Cảm ơn mọi ng` đã chia sẻ ..... Hum nay chỉ ngồi tr'c máy tính thôi , k làm gì cả ............. Mình năm nay 27 rồi , già rồi nhưng chắc là chưa trưởng thành .......... Gần 3 tháng nay , hôm nào cũng làm việc từ 7h sáng tới hơn 2h đêm Làm việc như trâu như bò chỉ để cuộc sống sau này đơn giản , thoải mái hơn thôi .......... Cắm đầu làm việc để làm gì thế k biết .......... Để cuối cùng nhận ra rằng mình k dành thời gian cho ng` ấy như tr'c đấy , đúng hơn là đã bỏ quên ng` ta .............. Hôm qua , lúc cô ấy gọi mình ra nc , mình còn k định ra nữa vì đang làm dở việc ........ Tắm vội tắm vàng để đi gặp cô ấy , lúc ra còn định mắng cô ấy nữa chứ ...... Lúc cô ấy trách mình đã quên mất cô ấy , nói rằng khoảng thời gian 3 tháng cô ấy đã nghĩ rất nhiều , đã co ng` chia sẻ vui buồn với cô ấy , đã khiến cô ấy động lòng , đã dần thay thế hình ảnh mình trong suy nghĩ của cô ấy , cuối cùng ............ Thế là chia tay thật rồi .............. K giống như lần tr'c nữa ............... Ngồi nghệt ra như 1 thằng ngố ................... Cả việc mở mồm ra xin cô ấy 1 cơ hội mình cũng k nói đ.c , k có quyền nói mới đúng ............. Từ chiều qua tới giờ , tất cả những gì mình có chỉ là sự trống trải ....... Tức giận ? Làm gì có quyền tức giận ............. Buồn ? Dường như việc quên mất cô ấy trong gần 3 tháng đã giúp mình k thấy buồn gì cả .......... Tự do ? Có tự do đấy nhưng mà có vui k ................... Liệu rằng ngày mai mình có bình thường trở lại k .............. K dám đối diện với nó , chắc là lại cắm đầu làm việc đẻ trốn tránh thôi .........
hố sâu tự mình đào, đó là bài học cho bạn. Hãy biết trân trọng, giữ gìn tình yêu của mình. Sẽ rất lâu quên, nhưng thời gian sẽ giúp ta xóa nhòa hết. Tập trung vào công việc, quan tâm nhiều hơn tới gia đình, giải trí lành mạnh, tránh vướng vào rượu chè, thuốc men. "Uống rượu không thể giải sầu Uống rượu chỉ tổ đau đầu mà thôi"
trong cuộc sống đầy những cám dỗ , xa hoa và chất chứa những nỗi niềm đau khổ ... có người chọn cách đối mặt ... cũng có người chọn cách trốn tránh nó ... nhưng được gì chứ cuối cùng mình vẫn phải gặp lại nó ... mình cũng giống như bạn 5 năm trước đây, tinh thần sụp đổ , mệt nhoài trong những khói thuốc và men rượu. khó chịu lại càng khó chịu , thay vì đó tại sao không cố gắng tìm lấy cho mình 1 sự an ủi , 1 niềm vui nhỏ nhỏ , hãy nghĩ rằng sau cơn mưa trời lại tạnh , đó chỉ là 1 cơn ác mộng . để đến 1 lúc nào đó khi mình tỉnh dậy trước tương lai và nghĩ về quá khứ đau khổ đó ,1 cơn ác mộng .cố gắng lên bạn nhé ...!
Rút kinh nghiệm lần sau ko mắc phải những lỗi lầm như thế nữa Đôi khi lại chú trọng vào những việc hằng ngày quá mà quên mất đi những thứ quan trọng kế bên mình, để lúc mất rồi thì ... ko lấy lại được
Cũng chung cảnh ngộ chủ topic, đầu lúc nào cũng mún nứt ra vì toan tính. Đi làm, đi học, ng yêu, bà mẹ khó tính zzz ... Rút kn đợt 1 Cân = công việc và cuộc sống riêng tư của mình. 1 điều khó nhất nhưng ta vẫn phải làm, mỗi ngày. Và trên hết, hãy sống thật với mình để đừng mất thời gian xây dựng những ảo tưởng ko có thật.