Chắc hẳn mọi người đều đã từng buồn , k ai lại k buồn bao giờ .:) Mình cũng đang buồn , nhưng nếu share ra thì có khi nó qua nhanh hơn. Như tiêu đề topic , bạn hãy nêu ra bạn cảm thấy buồn nó như thế nào , cảm giác ra sao , và vì chuyện gì , rồi lúc đó bạn làm gì để thoải mái nhất! Mình nói trước nhỉ : mình mới quen đc 1 cô bé đc 1 tháng , 2 đứa đang rất là vui , nhưng tự dưng từ thứ 3 tuần trước có vẻ nhạt , nhạt rồi tan biến luôn. Buồn : nó thế nào , cảm thấy mệt mỏi , có lúc tay hơn run lên , ngay vị trí bao tử có cảm giác gì đó khó tả , nong nóng và mệt , k muốn làm gì. cách chữa : cảm thấy đỡ hơn chút khi chia sẻ với mọi người.
Buồn:SInh ra với 1 khuông mặt xấu trai và kém duyên, gái thấy là chỉ muốm bấm nút ignore nhưng khổ nỗi lại thik gái đẹp. Thuốc chữa:Sau này đi làm đem 1 mớ $ vô thẩm mĩ viện.
Buồn vì gia đình và cuộc sống . Mình ghét những người đang sống chung với nhà mình , họ sống thật giả dối Cảm thất nóng mặt , tay run :(
Bất cứ chuyện nào cũng có thể làm bản thân buồn, cũng tùy người...Mình bùn nhất chuyện họ hành,tc. Tc là vốn đầu tư lớn nhất của mình sau việc học... Mình là boy khá đa cảm nên đôi lúc 2 con mắt cũng ướt nhưng sự thật thì quên khá là nhanh vì đầu mình nghĩ thoáng lắm ! :) Cách chữa hả ? Lúc trước Onl giết thời gian nhưng h thấy ko ổn rồi ^^ • Vui vẻ với bạn bè thôi , hẹn hò đi chơi rồi thấy e nào xinh hốt luôn thay thế cho vị trí cũ đã bị tổn thương
Đôi lúc buồn vu vơ đang cười với bạn bè cũng chợt buồn Đang tán gái cũng tự dưng cảm thấy buồn được Cách chữa : để im,kệ nỗi buồn đi
Hiện tôi đang rất chán nản , tuyệt vọng Buồn vì không gây được nhiều affection khiến người mình thầm yêu quay trở lại , và cũng không đủ tự tin để gọi mặc dù biết mình chỉ là thứ để lợi dụng cho 1 mục đích Buồn vì mình ko có điểm gì nổi bật để con gái thích Buồn vì không có việc gì làm , trong khi mọi người đã có việc , có niềm vui mới . Chat với họ không còn hào hứng như xưa vì họ toàn kể công việc và buôn bán Buồn vì ra trường quá nhanh ... ...........
tớ đôi lúc buồn không có lí do...tự nhiên cảm thấy buồn thì nó buồn ...nhất là những lúc trời mưa...=.=...nghĩ về nhiều thứ...tương lai..cái chết khi xung quanh mọi người dần biến mất...muốn thời gian ngừng trôi...hoặc ..tiếc nuối thời đi học v..v...=.=...
ở đây có khá nhiều người giống mình nhỉ. Mình cảm thấy mình đa cảm quá , tự dưng nó làm mình yếu đuối , sao mình ước được như một số người , họ hầu như k để tâm lắm , khiến cho họ sống dễ dàng hơn. làm thế nào để mạnh mẽ nhỉ.
Tại sao ko gây cảm tình với tôi ngay từ năm đầu để tôi có ý chí để làm việc Bây giờ buồn vì làm cái gì cũng cố gắng gượng ép, không mục tiêu xác định
buồn vì người mình thích chỉ muốn xem mình là bạn.... cảm giác: ức thế, ngứa đầu, đi bên cạnh ấy thì đôi chân cứ run lên bần bật cách chữa: kiếm con khác thôi....
cám ơn , cách chữa của bạn khiến mình thức tỉnh lại vài phần Nhưng với những gì mình làm với nó thì mình vẫn chưa đủ để được coi là bạn thân
tui cug k hiểu đc , tc sao mà lạ lùng quá. 15 ngày trước thì rất quấn quýt , 15 ngày sau thì nhạt , dường như k muốn dính tới mình luôn. hỏi thì nó bảo k có gì kêu đừng nghĩ lung tung. giờ mình khó chịu kinh khủng , mình ghét lũ con gái.
Thực sự đang rất buồn, vì mình đặt quá nhiều hi vọng vào chuyện tình cảm. Để đến lúc nhận ra thì thất vọng nhiều quá.
Mình bây giờ coi con gái như phù du rồi, đứa nào cũng như đứa nào,cũng chỉ muốn kết thân vì mấy cái lí do kiểu " ava anh nhìn kute",etc. Tán mấy câu đong đưa đùa đùa đã đổ , hồi đầu thấy hay hay,sau nhạt toẹt. Dần dần đâm chán nói chuyện với gái,mặc dù mình hoàn toàn làm đc . lâu lâu thấy nhạt thì bảo chia tay, mình cũng ậm ừ vì chả thích gì nó. Còn bây giờ chủ yếu quan tâm đến gia đình,những người bạn thân thực sự thôi
Thế này nhé, trước đây có 2 nhân cách cùng tồn tại thì có 1 nhân cách hoàn toàn sống nhờ vào nỗi buồn. Yêu 1 người, buồn. Yêu 1 người khác, nỗi buồn càng dài hơn. 5 năm như thế thật là đáng sợ. Bây giờ, nhân cách sống muộn phiền ko còn nữa, yêu đương cũng được chính con người thật sự của mình đảm nhiệm. Mỗi ngày lại thấy mình vui vẻ và có thêm nhiều điều mới vẻ, lạc quan. Giờ thì ko còn yêu ai và chấp nhận giữ lấy tất cả muộn phiền như trước đây, mà phải sống đan xen hài hòa giữa niềm vui và nỗi buồn!!!