Dạo này không đi chơi với ghệ được, tù chân quá, lập cái topic này nói chuyện phiếm vậy. Mình đến box tâm sự của gamevn từ những năm 05, nói chung toàn lurk, đọc bài là chính, chẳng viết lách gì. Nguyên nhân chủ yếu không phải là không có gì để viết, mà khả năng diễn đạt chưa cao, và lúc ấy mình vẫn còn non nớt. 5 năm. Từ cái thuở 15 tuổi mặc áo trắng quần tây đi tán gái trong lớp học thêm, đến cái lúc 20 tuổi bây giờ ở xứ người vận quần jean áo thun bên trong áo sơ mi bên ngoài khuyến mãi thêm sợi dây chuyền hình thập giá trên cổ và cái vòng tay bằng gỗ cũng khắc hình thập tự nốt đi tán gái, mình thay đổi nhiều. Môi trường ở xứ người cởi mở hơn, dễ dãi hơn. Tán gái cũng là chuyện thường ngày như đi tắm cởi truồng vậy, mình có điều kiện nhìn nhận trò chơi tình yêu như là một hệ thống lớp lang, có (người ở) trên có (người ở) dưới, có trái có phải. Bây giờ khi mình biết mình đi đúng đường, cũng là lúc phải chia sẻ những gì đã học, đã trải qua để không gặp phải sự tự mai một. Nói chung bây giờ cũng tâm trạng bỏ mẹ. Nói năng thì cứ mình cậu như thằng con gái. Đờ mờ mệt mỏi thí bà nội . Bước vào chuyên ngành. Vài tư tưởng đầu tiên các cậu cần nắm vững là : - Mình yêu em nào, chắc chắn mình đếch có được em đấy. Chi tiết giải thích sau. - Không bao giờ trả tiền giúp em. Trừ những khoản tiền cực nhỏ và lặt vặt, trả giúp em luôn cho tiện ( vd uống nước mỗi người 3k mình móc tờ 10k ra mà đếu trả cho em thì ra đường để xe taxi Mai Linh tông vào người cho nó xong.) - Phải thể hiện mình không hề theo đuổi em. Em là người theo đuổi mình. Cái tư tưởng này nó dẫn đến vài câu hỏi: tại sao mình nói chuyện với em? Tại vì mình đang nói chuyện với em, thế thôi. Tại sao mình dẫn em đi chơi? Tại vì tiện đường, vả lại mình đang rảnh, thế thôi. Cách thể hiện giải thích sau. Viết vậy thui mỏi tay quá, tớ ăn cơm tắm rửa xong sẽ tính tiếp. Nếu được thì sau này xin bác mod merge bài sau của tớ lại với bài đầu đọc cho dễ.
Cái vấn đề ở đây là cái "vốn tự có" mình được bao nhiêu. Nếu ít quá thì cũng khó cua gái lắm. Bạn có 1 tiêu chuẩn về ngoại hình, tiền của, phong cách nào không, chứ áp dụng thế này thì kết quả khó nói lắm.
Cái này đâu phải ai cũng như mà áp dụng theo kiểu sách vở được ... Tính cách mỗi người mỗi khác mà ... 0_o
Okay. Chia sẻ tiếp. Tán gái cũng như đánh trận. Khi mà những yếu tố ngoại cảnh, nội thân, chiến lược, lực lượng đều đóng góp một phần vào chiến thắng thì ta không thể vì mặt nào mà bỏ mặt nào. Rất hay là như bạn Eternal-sonata có đề cập ở phía trên, tán gái quả thật tùy thuộc rất lớn vào vốn tự có. Nhưng, cực kì quan trọng, vốn tự có tùy thuộc vào chính bản thân mình. Nếu bản thân mình có một hình mẫu xác đáng là hình mẫu bạn trai của đa số nữ giới, thì tất cả những vấn đề còn sót lại là tập trung hoàn thiện bản thân, thế thôi. Tuy nhiên... Nói đến việc hình mẫu, đâu là một hình mẫu chính xác thật khó có thể được trả lời trong xã hội loài người hiện nay. Tất cả các thành phần trong xã hội đều cố gắng bảo vệ lợi ích của mình một cách tuyệt đối. Vì thế các cậu có nghe con gái nó nói hình mẫu của bọn nó phải đẹp trai, ga lăng, nhà giàu, học giỏi, cũng đừng vội tin. Mấy em chỉ vì lợi ích của mấy em thôi, mấy em muốn có người đưa kẻ đón, muốn có thẻ atm xả láng tài khoản, muốn có người nấu cho mình ăn, hát cho mình nghe, vẫy đuôi thè lưỡi mắt long lanh... vân vân, vân vân, và vân vân. Các ẻm sẽ không bao giờ, không bao giờ, không bao giờ và không bao giờ thú nhận rằng chính các em cũng đếch biết mẫu người của các em ra sao cả. Vậy, hình mẫu chung cho người con trai lí tưởng là gì? Để phân tích và khẳng định chuẩn xác, chúng ta phải đổi cách nhìn từ đôi mắt của chúng ta sang góc nhìn của các ẻm. Con gái có ba kiểu mối quan hệ chính: 1/ Bạn: kiểu mối quan hệ này thì có lẽ không cần giải thích nhiều. Tại sao lại là bạn? Không có nhiều điểm chung. Em không phục mình. Em thấy mình nhàm chán (với tư cách là 1 người yêu). Mối quan hệ kéo quá dài mà không có gì thay đổi. 2/ Anh trai: Đưa em đi học, đón em về. Bên cạnh em những lúc em buồn, nghèo túng neo đơn. Là người mở rộng hầu bao giúp em lúc em khó khăn, là người nghe em chửi thề lúc em quẫn trí, vân vân và vân vân. Tại sao lại là anh trai? Em thấy mình nhàm chán ( sẽ giải thích sau.). Em không sợ mất mình. 3/ Người yêu: Hẹn em, đi trễ, đếch xin lỗi. Sinh nhật em luôn là thằng gởi quà sn cuối cùng. Phớt em như phớt ruồi. Tại sao lại là người yêu? Em luôn nghĩ về thằng ấy ( tại sao ai cũng thích mình, riêng thằng khỉ ấy lại không thích? ). Em sợ mất thằng ấy. Em cảm thấy vui và thoải mái khi ở bên thằng ấy. Híc, mỏi tay quá, hẹn viết tiếp bài sau: Mẫu con trai sói đầu đàn.
Đẹp trai ,ăn mặc bảnh bao ,có địa vị thì gái nó khác bu theo khỏi phải lo học cách tán cho mệt Mà không ưa cái giọng văn của chủ topic cho lắm,kiểu như là anh đây pro rỗi việc ngồi viết bài mở mang đầu óc cho mấy chú ấy
http://vn.360plus.yahoo.com/duyminh1504/article?mid=6&prev=5&next=7 Đây, chính nó. Cái kĩ năng hất hàng lão Duy Minh vẫn chưa viết tiếp nhỉ. Đợi 1 năm rồi, chắc dạo này làm Admin cho VTC Game nên hơi bận rộn
Nghe giọng thì xem ra chưa phải là cao thủ cho lắm . Ko hẳn là ko đúng, nhưng cố hữu theo 1 suy nghĩ như vậy thì chỉ vợt được vài đối tượng, chứ chưa khủng đến mức trăm trận ko thua.
Khổ 1 nỗi là nếu đối tượng là người mình yêu thật thì khó mà phớt lờ được . Mà công nhận thời nay cua gái cũng giống như mấy tập đoàn đa quốc gia đi tìm hiểu thị trường các nước. "Tôi yêu VN" và tôi muốn VN phải thuộc về tôi... Hi vọng sẽ có cẩm nang "cưa trai toàn tập" trong tương lai. Giờ thì cứ lưu thành file để ngâm cứu