Tôi ít khi viết bài trên đây lắm,thường chỉ viết khi nào thật tâm trạng.Nay có một nỗi lòng,cũng ko muốn tâm sự với bạn bè ngoài đời,phần sợ bị đánh giá,phần nó cũng chẳng tốt đẹp gì để kể cho người ta nghe.Trên đây thì cũng chả ai biết ai,nên muốn mượn nơi đây để nhẹ lòng 1 tí. Mối tình đầu của tôi cách đây lâu lắm rồi,những ký ức về nó rất đau đớn và dữ dội,nó thành một vết hằn mà đến bây h vẫn chưa thể nào lành lặn.Còn gì đau khổ hơn người con gái mình yêu thương suốt 2 năm trời lại có thể nói những câu nói như hàng vạn con dao đâm vào tim,phũ phàng vứt bỏ mình để theo người con trai khác.Suy sụp,tôi tìm đến lời khuyên của những người già dặn trong cuộc sống,họ sống lâu,thấy nhiều,có kinh nghiệm và thường cho những lời khuyên rất hữu ích.Họ đều bảo là tôi ngu,tại sao quen lâu như thế mà ko thịt nó đi,nó bỏ mày thế là đúng rồi.Nghe như sấm nổ bên tai,ko tin lắm,tôi lại tìm đến đứa bạn lão luyện trong tình trường,câu trả lời nhận dc cũng như vậy. Bắt đầu từ lúc đấy,trong tiềm thức của tôi đã có sự chuyển biến dữ dội,từ tình yêu nó chuyển sang lòng thù hận.Tôi tự thề với lòng mình vĩnh viễn ko bao h để bất cứ đứa con gái nào làm mình phải sống lại những ngày tháng địa ngục ấy.Cái triết lý mà tôi đã học dc ,tôi bắt đầu áp dụng một cách triệt để vào những mối quan hệ sau này.Bất cứ khi nào có cơ hội là phải bắt lấy,lòng nhân từ nó đã ko còn rồi.Nó hiệu quả hơn tôi tưởng tượng,có đứa còn,có đứa đã mất,chẳng quan tâm.Quan trọng là cảm giác chiếm hữu,cảm giác thỏa mãn,cảm giác là người thắng cuộc ."Cầm con dao nên nắm đằng chuôi,đừng bao h cầm đầu lưỡi,nó sẽ cắt đứt tay đấy",câu nói này quả là đúng. Cái gì cũng có 2 mặt,dần dần tôi cảm thấy trái tim mình nó ngày càng chai sạn,cảm giác yêu thương như lúc đầu đã ko còn.Và quan trọng hơn tôi biết tôi đã làm khổ nhiều người,để họ phải sống trong những ngày tháng mà tôi phải chịu đựng lúc xưa.Những việc mà tôi làm chẳng những ko thể nào xóa nhòa vết thương xưa kia,mà nó càng làm tôi lún sâu vào.Bản chất con người của tôi ko phải là như vậy,tôi bắt đầu thấy xót xa,đau khi thấy làm người khác đau .Chỉ vì xưa kia dại dột nghe theo những câu nói đấy,tôi thấy hối hận.Nghĩ lại mối tình đấu đấy,chỉ vì tôi yêu người con gái ấy thật lòng,tôi tôn trọng nên tôi mới giữ gìn cho người ấy,đó là điều tốt mà tôi tâm niệm nên làm,chẳng có gì là ngu ngốc cả.Tôi đã sai lầm rất nhiều thứ rồi,tôi mong những ai đã từng trải qua đừng để lòng thù hận nó làm mờ mắt mình,vì bao h chính mình cũng vẫn là người đau khổ nhất.
đừng nên biết tình yêu thành thù hận, vì tại sao để cái thứ hạnh phúc ngọt ngào tràn đầy thăng hoa kia thành thứ thù ghét cá nhân, lòng ích kỷ nhơ nhuốc đc tôi cũng từng như bạn... tôi hiểu... nhưng tôi không bao h hận ai cả. Tôi vẫn sống tốt và sẽ làm những gì mình có thể cho ng` mình iu
Khi người ấy không yêu bạn, nhất định cần phải cầu chúc cho người ấy được hạnh phúc. Có yêu rồi không nên có hận. oán hận rất xấu xí. Sao lại để thứ đẹp đẽ nhất trong cuộc sống trở thành kinh tởm ? cũng đừng cảm thấy bất bình. Ra đi. Người ấy mất đi một người yêu người ấy, còn bạn mất đi một người không yêu mình, nhưng thứ đạt được là một cuộc sống mới, một cơ hội yêu mới.
nói thật, với những lời khuyên này giống như "đàn gãy tai trâu" với mọi người thôi, họa may thì có vài người ngẫm nghĩ như bác...tình yêu ko bao giờ thắng dc lí trí...mối tình đầu của bạn là 1 thí dụ điển hình...ko ai là tốt đẹp cả, nếu bạn cảm thấy có lổi với những gì đã làm thì tốt, nhưng nói thật ra thì cũng chả có gì quan trọng lắm, đơn giãn bạn ko làm việc đó thì cũng sẽ có người khác làm thay điều đó...ai cũng vấp ngả để đứng lên, họ cũng sẽ tự đứng lên dc thôi, nếu bạn suy nghĩ 1 cách nhẹ nhàng 1 chút thì chả có gì phải hối hận cả...đó là nhu cầu cho cuộc sống, trai gái điều như nhau cả, quan trọng cách bạn đối xử họ như thế nào từ lúc bắt đầu và kết thúc...
Ta chỉ khuyên chủ topic là khi cái đầu còn nóng hơn 100 độ thì đưng nên suy nghĩ, phát ngôn hay làm cái gì hết. Chờ cho đến khi bình tĩnh lại rồi lựa chọn đi...
Nóng gì nữa,nó nguội mấy năm trời rồi,nhưng mà thỉnh thoảng cũng phun trào tí lửa,viết bài trên để trải lòng thôi,trải nghiệm những gì đã qua.Tôi nói thật đến bây h tôi vẫn chưa thể nào tha thứ cho người con gái ấy ,con người ai chả ích kỷ,huống chi bảo tôi đi chúc phúc cho người ta ? Khoảng thời gian khi đấy nghĩ lại vẫn còn rùng mình,tuy h nghĩ lại thì thấy hơi trẻ con,tự mình làm khổ mình,nhưng cảm thông thì có lẽ phải đợi rất lâu nữa.
Chẳng cần cảm thông, cho cái quá khứ đó ze zô zĩ zãng đi, nghĩ đến nó nặng cái đầu chứ có còn tẩm bổ gì cho bản thân đâu! Sống mà bị ám ảnh thế thì chỉ tổ làm hại cuộc sống hiện tại...
Nếu cảm thấy thật sự đã sai lầm, vậy thì đừng tiếp tục làm thế nữa, đừng để lòng thù hận che mắt nữa. Từ nay hãy sống thật vô tư và thoải mái, hãy suy nghĩ cẩn thận và nghiêm túc hơn trước khi có một mối quan hệ mới. Mình tin hạnh phúc sẽ đến với bạn thôi :)
Thật đáng thương khi tình cảm của bạn bị lừa dối,nhưng thật đáng thương hơn khi bạn vì thế mà lừa dối tình cảm của 1 người khác,vì chính lúc đó bạn sẽ thấy lại được hình ảnh đáng thương của chính mình ngày trước.