Topic dự thi: "Viết thư tình mùa Valentine - 2011"

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi Daki, 27/12/10.

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Daki

    Daki Quy Ẩn

    Tham gia ngày:
    10/5/05
    Bài viết:
    2,635
    .

    XIN CHÀO MEM BOX TÂM SỰ và TOÀN THỂ MEM FORUM GVN THÂN YÊU !!! :x



    Topic này được mở ra chỉ để nhận bài dự thi. Do đó mong mọi người đừng spam làm loãng topic nhé. Vi phạm quy định sẽ bị warn hoặc GOV nick đấy.


    Nhớ là:

    - Bài dự thi phải trình bày bằng tiếng Việt có dấu. Những bài viết bằng tiếng Việt không dấu hoặc bằng ngôn ngữ khác sẽ bị loại. Không nên viết tắt. Viết tắt sẽ làm lá thư mất một phần trang trọng và làm giảm ít nhiều giá trị của lá thư đi. ^_^ Viết đầy đủ, lá thư sẽ được đánh giá cao hơn. ^_^

    - Bài viết phải tối thiểu trên 20 dòng. Những bài quá ngắn (dưới 5 dòng), cụt ý, hoặc lan man, không nghiêm túc sẽ bị quy vào lỗi Spam và sẽ bị xóa bỏ.

    - Tất cả các bài dự thi trình bày bố cục "Thư" như sau: phần Tiêu đề Thư viết ở trên, nội dung "Thư" phải cho vào Spoil theo code spoil: [spoil] nội dung bài viết [/spoil.], để thể hiện đúng tính chất của 1 lá thư. Tiêu đề thư như 1 poster quảng cáo phim, càng hay thì càng cuốn hút, nhưng cũng đừng quên phần nội dung đấy nhé.

    Ví dụ:

    "Gửi người con gái mà anh vừa nhận ra rằng anh yêu em từ lúc trông thấy em cười"

    [spoil] cười nhiều và nhớ dùng P/S thường xuyên em nhé[/spoil]


    Và giờ thì, sau bài post này, thời điểm nhận bài dự thi chính thức được bắt đầu. :x

    Rất mong nhận được thật nhiều bài dự thi tràn ngập yêu thương của các bạn.

    Mong sao cuộc thi "Viết thư tình mùa Valentine" đầu tiên của box sẽ thành công tốt đẹp. ^_^


    Daki.
     
    Last edited by a moderator: 28/12/10
  2. lovefc

    lovefc Lính mới

    Tham gia ngày:
    17/7/08
    Bài viết:
    5,219
    Nơi ở:
    Mã Pí Lèng
    Dành tặng cho loài hoa dại .
    [spoil]Em không đẹp như một cánh hoa hồng

    Và cũng không rực rỡ như đóa hoa mặt trời đón nắng

    Em bước qua cuộc đời mà không ai để ý

    Lặng thinh, âm thầm và một chút bâng khuâng.

    ***


    Chào ngày mới vươn đôi vai nhỏ bé

    Nắng lung linh khẽ khàng chạm vai em

    Giọt sương ban mai còn đọng lại trên cánh yếu

    Long lanh sắc nắng màu cầu vồng mộng mơ

    Và rồi gió mang theo hương lạ đến

    Nâng giọt sương và nắng đi tìm xuân
    Để lại em cô đơn bên vệ cỏ

    Loài hoa dại bé nhỏ giữa dòng đời.


    ***

    Là cô đơn, hụt hẫng hay căm phẫn

    Em sẽ vẫn vững tin vào chính mình ?

    Sống thật lòng với chính bản thân em

    Quên đi bao cám dỗ nhiều giả dối

    Phải không ?

    Anh muốn nói

    Lời nói từ một người luôn quan tâm em tha thiết

    Hãy

    Xinh nhé

    Cười nhiều hơn nhé

    Yêu đời nữa nhé

    Và hãy sống... thật hạnh phúc nhé.

    ***


    Em hãy bước và cứ bước như thế

    Cho ngày dần trôi

    Cho đêm qua vội vã

    Cho sớm mai đôi mi kia không còn ướt nữa

    Cho nắng vàng lại dịu dàng vuốt vai em.[/spoil]
    Bài này mình viết lâu rồi, cũng gần 3 năm :D, các bạn ủng hộ nhé.
     
    Last edited by a moderator: 28/12/10
  3. Lilly Satou

    Lilly Satou Class Representative Moderator

    Tham gia ngày:
    30/6/08
    Bài viết:
    1,037
    Nơi ở:
    Class 3-2
    13/2/2010

    [spoil]
    Gửi Trang

    Em có nhớ lần đầu chúng mình gặp nhau ở trên xe buýt không ? Anh nhớ có 1 cô bé đội chiếc mũ lưỡi chai đỏ, tay ôm khư khư cái cặp nhưng không ngừng dán mắt vào cửa kính. Không biết sao lúc đấy anh thấy như mất hồn, cứ ngồi im ở góc bên phải đó nhìn em à, nhìn cái cô bé quên cả việc " xuống xe ".

    Anh lúc đấy cũng như....1 thằng mất hồn. 2 đứa cùng xuống trạm, cùng chạm tay vào ví tìm $ và cùng nhìn lên trời thốt lên : hết tiền rồi ! Lúc đấy cũng là lúc anh được nghe tiếng nói của em, cũng là lúc anh nhận thấy rằng hình như trái tim yếu ớt của anh đã rơi vào túi em rồi.

    Em quay lại, nhìn anh với ánh mắt kiểu : " Thằng nào thế ? Nhại chị à ". 1 người thì cười như điên, 1 người thì nhìn thằng cười như điên với con mắt to đùng và 3 chục dấu hỏi chấm. Thấm thoát đến giờ cũng đã 5 năm rồi em nhỉ ?

    Anh vẫn nhớ những lần chúng mình cùng ngồi chơi game, nhớ những lần 2 đứa cùng nhau chạy Cảnh sát cơ động vì em không đội mũ ( Không phải anh nhé, anh lúc nào cũng thích đội cái mũ sắt của US mà ) hay lúc anh trốn trong tủ em để bố em không phát hiện ra.

    Anh nhớ những hôm 2 đứa ngồi trong cửa hàng phở của chú anh, tranh nhau đẩy hành sang bát đứa khác rồi thi nhau tranh quẩy.

    Anh nhớ những hôm em xem những bộ phim buồn, khóc sụt sịt làm anh lo cuống cả lên. Trên đời có lẽ anh chưa bao giờ anh thấy sợ và cuống hơn việc em khóc đâu đó à.

    Những năm tháng đẹp đẽ ấy sao anh nhớ quá Trang à. Anh vẫn nhớ cô gái không thích trang điểm, cô gái lúc nào cũng phải là váy thì mới chịu ra đường. Anh nhớ cô bé ném cả cục gạch vào xe anh chỉ vì anh nhỡ " đánh võng " tránh cái hố à.


    Rồi cái ngày đấy cũng đến. 24/12/2008. Anh nhớ hôm đó anh mặc bộ trang phục " truyền thống Nhật " tính để làm em bất ngờ. Anh cứ vừa đi lại vừa cười khi đến khuôn mặt em lúc đấy sẽ thế nào. Nhưng khi đấy tất cả những gì anh thấy trước cửa nhà em là những giọt " nước mắt màu đỏ " với cái áo khoác của em. Anh như người mất hồn, đứng như 1 pho tượng ở đấy đến khi bạn em gọi vào bệnh Viện Việt Đức.

    Em nằm trên giường, khuôn mặt em sao lúc đó trông đau đớn quá. Anh chỉ kịp nhìn em trong tích tắc trước khi các cô y tá đẩy anh ra. Anh đau đớn lắm, anh chỉ có thể khóc, có thể cầu nguyện mong cho em sẽ vượt qua.

    Anh thất thần ngồi đấy, không biết làm gì ngoài việc đấm vào tường. Mẹ em xốc khi biết tin, bố em đau đớn ngồi tựa ghế mà chỉ biết khóc. Bạn bè khóc hết nước mắt, ai cũng mong em sẽ bình phục. Anh đã cầu nguyện, mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với em, Trang à.

    Nhưng cô y tá đã lắc đầu. Ôi chao cái giây phút đấy anh như chết hẳn, anh như mất đi cuộc đời mình. Anh quỵ xuống mà ngất đi, ngất đi khi nghĩ đến việc mất em. Anh như không còn làm chủ được bản thân, kêu tên em trong đau đớn. Sao ngày giáng sinh đấy nó lại quá đau đớn như thế, sao cuộc đời lại nhẫn tâm như thế.

    Anh nhớ ngày đưa em ra nơi an nghỉ cuối cùng. Bạn bè , thầy cô cùng với bố mẹ em, ai cũng khóc, ai cũng đau đớn khi nghĩ đến cảnh mất đi em, mất đi 1 người con ngoan, 1 người bạn tốt, 1 học trò ngoan. Mẹ em đã khóc đến ngất đi biết bao nhiêu lần, bố em chỉ còn biết đứng đó giúp mẹ em. Những đứa bạn thân em ai cũng đều khóc, khóc liên tục. Lúc đưa em xuống miếng đất đó , anh chỉ mong rằng mình đã chết, được ở bên cạnh em mãi mãi. Anh đau đớn, không làm gì trong thời gian về sau. Anh đã nghĩ rằng mất em là anh đã mất tất cả, mất hết ý chí để sống, mất hết những cố gắng trên đời.

    2 năm đã trôi qua rồi. Vẫn là anh, vẫn là thằng con trai suốt ngày cắm đầu vào game đây Trang ạ. 2 năm đã trôi qua nhưng trái tim anh vẫn luôn ở trong túi em đây. Không 1 hình bóng người con gái nào có thể thay em được cả. Anh vẫn yêu em , yêu con người, yêu tâm hồn trong sáng của em. Anh biết rằng em luôn ở bên cạnh anh mọi lúc mọi nơi vì em đã thề rằng : Cho dù có ở tít trên thiên đường, em vẫn luôn theo dõi anh mà.

    2 năm đã trôi qua, nhưng anh vẫn luôn cố gắng sống tốt, giúp đỡ mọi người để em hiểu rằng anh là 1 thằng đàn ông , 1 con người mà trái tim luôn ở trong túi em. Anh hằng ngày vẫn qua chơi với bố mẹ em, xin bố mẹ em nhận anh làm con nuôi, giúp cho họ vượt qua nỗi đau mất em,mất đi đứa con gái duy nhất của họ.

    Anh mong rằng, em ở trên thiên đường thì vẫn sẽ luôn dõi theo anh, ủng hộ anh trong những quyết định đúng đắn và phù hộ cho bố mẹ em. Trái tim anh vẫn sẽ mãi mãi là của em , thiên thần của anh à

    Yêu em nhiều ... nhiều nhiều lắm !!!!
    Tâm ​
    [/spoil]
     
    Last edited by a moderator: 28/12/10
    genkifc thích bài này.
  4. HunterZjc

    HunterZjc Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    30/4/09
    Bài viết:
    215
    Nơi ở:
    Chòm Virgo
    Ngày 23 tháng 12 năm 2010
    [spoil]
    Nhanh quá ! ngày mai là Noel , nghĩ lại 1 năm mình đã làm đc những gì .............. ừm cũng khá tốt đó chứ , thì kiếm được việc làm này tìm đc những người bạn đã lâu không gặp ...... Và đặc biệt mình đã tìm đc 1 người mà minh thật lòng thích . 1 người mà mình thật lòng yêu thương , cứ như 1 giấc mơ vậy. Ngày em nói với anh rằng em thích anh và cho đến cái lúc em đồng ý làm bạn gái của anh ..... anh rất vui tất cả cứ như 1 giấc mơ đẹp đến với anh ..............Chúng ta quen nhau đc 1 khoảng time khá lâu chứ em 5 tháng gần nửa năm , anh vẫn nhớ rõ từng kỉ niệm của chúng mình , nhưng giai đọan đầu anh khờ lắm thường làm cho em bực mình , vì thật sự anh còn rất ngố .......lần đầu tiên anh quen với 1 người , bỡ ngỡ và nhút nhát mới quen nhau mà đã có hơn 8 lần em giận anh mún chia tay với anh ..... Nghĩ lại anh giận bản thân mình lắm vì quá nhút nhát vì không dám bày tỏ tc với em nhìu hơn..... Tuy sau đó anh đã khá hơn trước đã có thể dũng cảm bày tỏ tc với em , yêu em nhìu hơn ^^ .......em nói anh đã làm cho em thấy đc hạnh phúc khi yêu và đc yêu .... anh mừng lắm ! lẽ ra anh phải làm đc điều đó sớm hơn để tc của chúng ta sẽ đẹp hơn chứ không ít ỏi trong 2 tháng đó ......2 tháng hạnh phúc khi anh cảm nhận đc tinh yêu của em dành cho anh.........Ngày em xa rời anh , ngày nào anh cũng buồn ...... thế nhưng ngay bây giờ khi viết dòng tâm tình này anh lại 1 lần nữa rơi lệ ,yếu đuối quá ...... Nhưng sao ko thể khóc hả em ? em đã xa rời anh xa khỏi vòng tay của anh ...... anh muốn ôm em vào lòng đc hôn em thật nhìu .Nhưng nay anh đã bất lực nhìn em ngày càng xa rời anh .....

    Anh đã từng rất ghét rất hận em ,vì em đã lạnh lùng đối xử với anh , lạnh lùng chia tay anh...... anh ko muốn tin em tàn nhẫn như thế vì chúng ta từng vượt qua chuyện như vậy ..... thế mà ....... anh vẫn cho rằng vì em ko chịu đc sức ép của gia đình .Những gì em đối xử với anh lại cho anh thấy 1 người tàn nhẫn trong tình iu , làm anh càm thấy nghi ngờ lời hứa sẽ chỉ iu mỗi mình anh , hứa sẽ ko rời xa anh..........
    Tuy đã không còn nc vói em nữa và đã ko còn gặp đc em " gần 2 tháng rùi " nhưng đã có nhìu lúc anh tìm đến và lặng lẽ nhìn em ở phía xa , ko dám đối diện chỉ nhìn em đi ngang qua , có lẽ chỉ cần đc nhìn thấy em là đủ lắm roi` , anh cũng theo dõi blog của em thường xuyên và nhìu lần có cảm giác ghen tức khi em nc với 1 ai đó. Thật tức cười phải ko ? vì bây giờ em đã ko còn là người iu của anh nữa anh ko còn tư cách để cấm cản ghen tức phải ko em ?

    Thật ra anh nghĩ anh vẫn chưa thật sự nói lời chia tay với em đâu ........ dù anh từng nói sẽ không làm phiền em nữa vì anh ko muốn thấy em phải chịu nhìu sức ép chịu lời la mắng......... anh không mún thấy em phải khóc nữa........nhưng đó ko phải là anh mún chia tay với em đâu vì........ anh còn iu em rất nhìu .Ngày hôm nay đi ngoài phố anh lại trông thấy em nhưng anh ko dủ can đảm gọi em , anh vụt chay thật nhanh như để em không trông thấy anh , tai sao thê'? anh cũng ko biết tại sao mình lai làm thế nữa lẽ ra anh phải nhìn em thật lâu để xem em đang làm gì........ nhưng anh ko dám............. Ngày mai Noel có lẽ em sẽ đi chơi với gia đình , còn anh thì anh sẽ ở trong căn phòng của mình ....


    [​IMG]


    Anh từng có mong ước năm nay sẽ đc đón Noel với em nhưng bây giờ thì ko thành rồi .........buồn lắm . Bước qua 1 năm mới , không biết sẽ có may mắn cho anh ko...... em sẽ quay về với anh.......... anh mong điều đó sẽ đến ..........! Anh muốn chúc cho em sang năm mới sẽ luôn hạnh phúc bên gia đình và bạn bè ....có sức khoẻ thật tốt để học thật giỏi đạt nhìu thành tích cao ......Yêu em forever !


    [​IMG]
    [/spoil]
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/12/10
  5. The_Angel

    The_Angel Lão Làng GameVN Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    19/5/03
    Bài viết:
    19,944
    Nơi ở:
    HVĐ
    Các bạn lưu ý, mình bổ sung thêm luật:

    + Tất cả các bài dự thi trình bày bố cục "Thư" như sau: phần Tiêu đề Thư viết ở trên, nội dung "Thư" phải cho vào Spoil theo code spoil: [spoil] nội dung bài viết [/spoil.], để thể hiện đúng tính chất của 1 lá thư. Tiêu đề thư như 1 poster quảng cáo phim, càng hay thì càng cuốn hút, nhưng cũng đừng quên phần nội dung đấy nhé.

    Ví dụ:

    "Gửi người con gái mà anh vừa nhận ra rằng anh yêu em từ lúc trông thấy em cười"

    [spoil] cười nhiều và nhớ dùng P/S thường xuyên em nhé[/spoil]
     
    Chỉnh sửa cuối: 28/12/10
  6. theanh11a5

    theanh11a5 - NOW ON - Moderator

    Tham gia ngày:
    8/10/09
    Bài viết:
    5,126
    Ngày 26-Tháng-12 Năm 2010
    [spoil]Gửi Còi!
    Có lẽ những điều dưới đây mình không thể nói trực tiếp hoặc viết thư cho còi được,bởi lẽ tôi không đủ can đảm và tự tin để nói những điều này!

    Ngay từ ngày đầu khi gặp còi đi cùng Tuẩn trên giảng đường,tôi đã thấy người con gái tôi thích,nhưng lúc đó,việc làm quen với một cô gái với tôi là một việc cực "khó khăn"! Nhưng mọi chuyện xảy ra khác với những gì tôi nghĩ,tôi được làm quen với còi và Tuẩn,mọi việc đến nhẹ nhành và tự nhiên quá!

    Mọi việc cứ thế trôi qua,tôi cảm thấy tôi rất hạnh phúc,bởi những tin nhắn hỏi thăm,nhắc nhở của còi,tôi nhận thấy một sự quan tâm,lo lắng của còi,và tôi thấy như mình đã lớn lên rất nhiều! Tôi không còn sống cho bản thân mình nữa,không còn những ngày tháng làm bạn với máy tính hàng n tiếng,... Bởi tôi đã tìm ra 1 thứ quan trong với tôi không kém,tôi cần chia sẻ thời gian và tình cảm của mình cho điều đó!

    Đến khi gặp Đức,mội người bạn cùng lớp! Cậu ta có vẻ rất thích còi,tôi cũng cảm nhận thấy điều đó,nhưng tôi vẫn không có biểu hiện gì,vì tôi nghĩ còi có quyền tự do của mình,và tôi nghĩ rằng còi cũng thích tôi! Sự việc dần dần không còn như tôi mong muốn, tôi nghe thấy nhiều người trong lớp nói rằng Đức rất thích bà và tôi không nên quan tâm hay gặp bà nhiều quá không dẫn đến hiểu lầm(vì lớp không biết tình cảm của tôi với bà,và tôi cũng hay cùng bà đi học)!
    Tôi nghĩ họ chỉ trêu mình thôi,nhưng...tôi dần cảm thấy lo lắng,ngay tối hôm đó tôi đã nhắn tin cho còi định nói chuyện về vấn đề này,nhưng còi chỉ nhắn lại rằng "t đang bận,nhắn tin sau nhé",lúc đó tôi chỉ nghĩ là còi đang ăn cơm hoặc làm dở chuyện gì đó!
    Sáng hôm sau khi nghe bạn nói lại rằng tối qua còi đi xem biểu diễn ca nhạc với Đức,và khi tôi hỏi Đức thì đúng là như vậy! Với tôi khi nghe Đức nói thế thì ngực tôi như thắt lại,một sự lo lắng mất còi tràn ngập trong tâm trí tôi! Tôi đã đạp xe về nhà và ngồi suy nghĩ,suy nghĩ rất nhiều,suy nghĩ về việc làm của mình,về việc làm của còi và chính tình cảm của mình! Lúc đó tôi đã quyết định sẽ rút lui khỏi chuyện này,mặc dù tôi không hề muốn,nhưng có lẽ do tôi không tốt nên còi mới như thế. Tôi lại ôm lấy máy tình để quên đi nỗi nhớ còi,tôi tự nhủ rằng tôi lại phải trở về với tôi như xưa,ko lo nghĩ,ko quan tâm đến gì khác nữa!

    Thời gian đó với tôi như một cực hình,tôi đã quá quen với cảm giác hạnh phúc khi có còi quan tâm,chia sẻ với tôi! Dường như còi cũng nhận ra điều đó khi tôi ít nhắn tin nói chuyện hơn! Còi đã hỏi,lúc đó tôi đã nói dối,một lời nói dối làm tôi đau lòng nhất,nhưng tôi đã quyết tâm như thế,quyết tâm đánh bại cảm giác thiều đi một người mà mình yêu thương!

    Những tuần tiếp theo,tôi vẫn nghĩ tôi làm vậy là "đúng",một việc làm đúng khó chịu! Cho đến một tối,tôi đã thất bại khi không còn quyết tâm được nữa,tôi đã nhắn tin hỏi còi,còi nói rằng hôm đó bà rủ Đức đi xem ca nhạc là do hôm sau đó còi không thể đi sinh nhật Đức được với lớp! Tôi giật mình,là do tôi đã sai rồi,suýt nữa tôi đã đánh mất 1 người mà đáng ra tôi phải giữ lấy,tôi nhớ lại hôm đó,... Một sự xấu hổ chiếm lấy tâm trí tôi!
    Tôi thấy như mình là 1 kẻ phạm tội khi áp đặt những suy diễn của mình lên 1 người,nhất là 1 người quan trọng với mình như thế,và tôi đã đơn phương thực hiện điều đó! Khi còi hỏi dạo này có chuyện gì mà thấy tôi khác quá,ko nhắn tin,không nói chuyện nhiều như xưa,... tôi chỉ muốn chạy đến bên bên còi,một cái xiết tay nhẹ và nói một lời xin lỗi còi thôi!

    Sắp đến Valentine rồi,có lẽ tôi không đủ can đảm để nói hết những tình cảm và 1 lời xin lỗi còi!

    Nhưng một miếng Socola nhỏ tặng còi vào hôm đó,liệu còi có nhận ra tình cảm mà tôi không dám nói không?[/spoil]
     
  7. MrKhanh09

    MrKhanh09 Mega Man

    Tham gia ngày:
    1/12/10
    Bài viết:
    3,020
    Nơi ở:
    Hội Du Mục
    Chàng Ngốc Của Em.
    [spoil] Anh và em đã quen nhau được bao lâu rồi em nhỉ ? Khoảng thời gian ấy có dài lắm không? có đủ để em hiểu anh không em? quen anh chắc em mệt mỏi nhìu lắm nhỉ, hạnh phúc có nhiều lắm nhưng nỗi đau thì cũng đâu có kém cạnh gì mấy với hạnh phúc đó. Anh mong có thể mang lại cho em hạnh phúc nhỏ nhoi trong mùa đông lạnh giá mang đến sự ấm áp cho đôi bàn tay mỏng manh của em! Anh mong anh là người xoa dịu nỗi đau khi em buồn là người kề bên em mỗi khi em gục ngã, anh biết mình là một kẻ ngốc nhưng kẻ ngốc ấy yêu em thật nhiều!!
    Em lúc nào cũng làm cho anh không vui nhưng anh biết em chỉ mong điều tốt đến cho anh, mùa đông qua đi cũng là lúc sắp kết thúc một năm chúng ta đã trải qua bao nhiêu sóng gió trong cuộc đời, có những lúc anh tưởng chừng như tuyệt vọng nhất, nhưng lúc khi anh quay đầu lại thì vẫn có em, em luôn kề bên anh để anh có thể tiếp tục bước đi và anh cũng thế .... Anh đã hứa với em rằng anh sẽ không bỏ mặc em mà phải không ? Anh sẽ cố gắng, cố gắng để không mất em, dù có đau đớn, dù có bị hàng trăm vết thương thì trong tim anh vẫn mãi có em ....
    Hì cô bé ngốc của anh ai đời lại ví chúng ta như hai đôi giày chứ ,em nói : anh là chiếc đực em là chiếc cái, hai chiếc đi với nhau mới tạo nên một đôi và người ta có thể bước nếu chiếc này xa rời chiếc kia thì nó sẽ chở nên vô dụng. Hì giờ anh mới biết rằng em nói đúng. Chúng ta xa nhau hơn một tháng để anh đi công tác...trong thời gian qua anh nhớ em ...nhớ em thật nhiều em à, nhớ mỗi sớm mai em dựng đầu anh dậy bằng cách cứ nhắn tin vang trời ...nhớ nụ hôn đầu tiên mà chúng ta trao cho nhau ...nhớ cái ôm xiết chặt của em khiến anh khó thở ...nhớ cái cú đầu mỗi khi anh ngốc đột xuất!!
    Anh nhớ em giờ đây anh cố gắng để được ở bên em...anh sẽ làm tốt nhiệm vụ để về bên em sớm hơn, đón ngày valentine cùng nhau trong quán cà phê nhỏ nhỏ xinh xinh mà ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau...anh hạnh phúc lắm, hạnh phúc khi có em ...
    Anh không mình có thể làm những điều em mơ ước chở thành hiện thực hay không nhưng anh sẽ cố gắng ....anh sẽ cố đển giờ phút nào cũng sẽ được bên em, ôm em vào lòng và hôn em môt nụ hôn ấm áp ......anh yêu em nhìu lắm!!! Thằng ngốc này sẽ mãi bên em dù cả thế giới này có bỏ mặc em đi chăng nữa.
    [/spoil]
     
  8. 1st|ThePoligon

    1st|ThePoligon Mario & Luigi GameOver

    Tham gia ngày:
    21/9/08
    Bài viết:
    869
    Nơi ở:
    .__.
    Em là món quà tuyệt vời nhất trong cuộc đời anh .

    [spoil]

    Em vẫn sống tốt và yên bình chứ ?

    Đã lâu rồi kể từ ngày anh nắm chặt tay em nhưng em không nói một lời . Nghĩ đến em làm ký ức trong anh ùa về thật nhiều ...

    Em yêu mèo lắm . Em nói chúng giúp em có thêm nghị lực trong cuộc sống . Em yêu cây lá và cả những thảm cỏ xanh mượt . Em nói chúng giúp em luôn vui vẻ và yêu đời . Em yêu bầu trời xanh . Em nói chúng chắp cánh cho những ước mơ và hoài bão . Em nói em yêu anh , yêu rất nhiều ...

    Em luôn nói vậy mỗi sáng thức dậy và cả mỗi khi màn đêm buông xuống . Anh biết em yêu anh thật nhiều và anh cũng vậy . Mùa đông đã đến rồi . Trời và đất đều lạnh lẽo . Em hãy mặc ấm ,quàng khăn và đi tất vào kẻo lại ho nhé !

    Ngày mai là valentine rồi .

    Anh biết em rất mong chờ đến ngày này . Bởi những món quà bất ngờ mà anh dành cho em . Tất nhiên mai anh sẽ đến và nằm bên em như ngày xưa . Phủ ấm và che chở cho em .

    Anh sẽ mang đến nhiều hoa và cả chú mèo tuyết xinh xắn nữa . Nó luôn nhớ và đòi được ủ ấm trong lòng em . Mọi người đều nói nó là món quá vô giá mà em nhận được và em là món quà vô giá mà ông trời ban cho anh .

    Anh rất muốn viết nhiều nhưng em biết đó . Anh viết chữ xấu tệ và lủng củng nữa . Anh sẽ ngủ sớm và lên chuyến xe sớm nhất .

    Anh nhớ và yêu em rất nhiều .









    [/spoil]

    Viết cho có phong trào hoạt động :)
     
  9. Phọt Ra Quần

    Phọt Ra Quần Mười năm nay tao chưa đánh răng Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    2/6/08
    Bài viết:
    12,983
    Nơi ở:
    Ảo Tưởng Hương
    28/12/2010

    [spoil]Ngày buồn tháng nhớ năm thương

    Hữu Hi thân,

    Đã một năm rồi từ khi chúng ta chia tay, không biết em có còn nhớ anh không? Cũng vào một chiều đông lạnh thế này, hàng của anh sun lại không làm em hạnh phúc được như mùa xuân ái tình nữa. Anh vẫn ngày đêm nhớ đến em, nhớ ly trà em pha, ngon nhất trong những món em làm vì em chỉ biết làm món đấy. Anh vốn không thích trà Hữu Hi ạ, nhưng anh đã uống, vì lúc ấy anh vẫn còn thương em lắm.

    Trong ba năm yêu nhau, em không cười không nói, mặt em lãnh băng vô cảm nhưng sao mà dễ thương thế. Chúng ta trò chuyện qua khóe mắt chân mày, em nhướn mi là anh tự biết lên giường ngay. Ngày ấy chúng ta nồng nàn say đắm, anh thật không hiểu vì sao chúng ta lại chia tay. Chẳng lẽ chỉ vì anh ngủ với người con gái khác sao? Chẳng lẽ chì vì câu "Anh yêu em" anh nói cho người khác nghe sao?

    Hữu Hi à, em kỳ lạ lắm. Em lúc nào cũng đi họp nhóm với bạn bè em, mà em lại giận anh đi khách sạn với bạn bè anh sao? Em mặc váy đẹp, áo học sinh thì được, còn anh khỏa thân toàn phần thì không được sao? Nói chung là, việc chúng ta chia tay quả là sâu xa và huyền bí, anh không hiểu được em ạ.

    Nhưng chuyện cũ đã qua, bây giờ chúng ta chỉ còn một tình bạn, một ký ức và mấy cái răng mẻ mà thôi. Người yêu anh bây giờ à? Ừ, cô ấy khỏe, vẫn hay đay nghiến mỗi khi anh nhắc tới em luôn. Hả? Ừ, cô ấy đẹp hơn em nhiều, mà em cũng biết cô ấy đấy, chính là Bát Vân Tử, người bạn em quen, đến uống trà rồi thừa lúc em đi họp vật anh ra đấy. Cô ấy nói chung là tốt em ạ, chỉ là máu Hoạn Thư hơi bị cao, nên tốt nhất em đừng trả lời thư này, không cô ấy điên lên là anh thành đời cô Lựu luôn em ạ.

    Thư ngắn tình ngắn hơn thư, anh chỉ hỏi thăm em thế thôi, đồng thời chúc em một Giáng Sinh vui vẻ, một năm mới hạnh phúc với cái nhóm bạn điên khùng của em. Anh cũng nói luôn là Tử à, anh biết thế nào em cũng kiểm dịch cái thư này, nên anh đã post nó lên GVN rồi, cho em biết là lòng anh trong sáng chứ không có ý gì khác với Hữu Hi. Thôi, giờ thì em cũng nên mở cửa cho anh ra ngoài hóng gió một chút, ở trong nhà chả làm gì ngoài việc sinh đẻ thế này cũng mệt lắm em ạ.

    Anh,
    Forte[/spoil]
     
  10. Nanaya Shiki

    Nanaya Shiki ミキ☆マイスター Moderator

    Tham gia ngày:
    21/4/08
    Bài viết:
    8,182
    Tâm sự đêm emo...
    [spoil]Gửi em yêu của anh,

    Anh quen em tính ra chắc cũng được 3 năm rồi nhỉ? Từ cái ngày anh còn đeo rank Lính Mới đi spam bài mà không biết box GLKB nó không tính post =)... Vào GLKB, anh đã quen được bao nhiêu người bạn như bé Ká, lão Phọt hâm, jus chuột, Sên, sha, lão già tidus xì ke... và anh cũng quen em từ đấy. Hồi đó anh cũng chẳng biết thế nào, chỉ thấy cái nhà ma của em đông đúc chắc chỉ thua mỗi hội đua xe của lão NR ngày ấy, chủ nhà lại là con gái nên thích lắm :)). Hồi đấy anh cũng chưa có tình cảm gì với em, chỉ gọi là anh em bạn bè thế thôi, nhưng hồi đó anh thấy vui thật. Nói đủ thứ chuyện trên giời dưới biển, rồi thì cá độ bóng đá với em =). Cái hồi chung kết C1 mà MU đấu với Chelsea, em là fan MU nên quả quyết rằng MU sẽ ăn. Anh thì... ghét cả hai, fan ruột của Arsenal mà XD, nhưng mà ghét MU hơn anh cá Chels thắng. Thế rồi hai đứa cá với nhau ai thua thì phải làm theo ý người thắng... Cuối cùng rồi MU cũng thắng, thế nhưng mà em cũng chả bắt anh làm gì, hay thật XD.

    Thế rồi bẵng đi một thời gian, anh với em chả liên lạc gì với nhau mấy. Căn bản cũng là vì hồi đó anh bận thi đại học, không có nhiều thời gian online. Anh thi xong thì cũng đến lượt em vào lớp 12 và cũng chuẩn bị thi nên đến đầu năm nay mình mới liên lạc lại với nhau. Mà nói là liên lạc chứ cũng chỉ bâng quơ với nhau vài câu, hỏi han tình hình. Em chuẩn bị bước vào 2 kỳ thi, anh cũng treo thưởng "Thi tốt nghiệp bằng điểm anh tặng quà nhỏ, đỗ đại học tặng quà lớn". Lí do là để em có thêm chút động lực để thi cho tốt, với cả để anh có cớ để gặp em ở ngoài ;)). Cơ mà anh thi tốt nghiệp được mỗi 44 điểm thôi mà em yêu cũng kêu là cao :(, cứ đòi hạ xuống :-s. Anh thì bảo điểm thấp thế tặng quà làm gì mà nói mãi em cũng nhất quyết không chịu =.="... Cuối cùng kỳ kèo mặc cả mãi thì cả hai nhất trí 34 (kém anh tận 10 điểm) thì có quà :-<. Thế mà cuối cùng em thi được tận 50 điểm, làm anh cứ cằn nhằn suốt "Giỏi thế này thì mặc cả làm gì cho mệt :-<". Thế mà khi thi đại học, em lại không đủ điểm, em buồn làm anh cũng buồn theo :(.

    Ngày 10/7, lần đầu tiên anh tỏ tình với em. Em bảo chả tin, vì lúc đấy mình chưa gặp nhau lần nào, rồi thì bảo quanh anh thì thiếu gì con gái (dù sự thật nó chả phải là như thế :() và vì thế, câu trả lời của em chỉ vỏn vẹn 2 chữ "không biết"... Em không tin cũng phải, vì lúc đấy anh cũng chỉ nửa đùa nửa thật, được thì được mà chả được thì thôi ;)). Cơ mà dần dần cái nửa đầu nó cũng mất dần, không biết đến lúc nào anh đã cảm thấy yêu em thật rồi. Lần thứ hai tỏ tình, em bảo vẫn không biết, vì thế anh phải làm cho em thích anh. Nghe lời em yêu, anh cũng đã và đang cố gắng hết sức ;)), chỉ không rõ em có biết hay không thôi. Những lần rủ em đi cafe, tổ chức sinh nhật cho em, ăn kem, xem phim, đi Acctive Expo, rồi dạy kèm em học tiếng Anh... có lẽ vẫn là chưa đủ. Vì thế mà suốt mấy tháng nay chưa lần nào anh nhắc lại câu yêu em mà chỉ âm thầm cố gắng làm em yêu anh, chờ đến một ngày nào đó em yêu anh thực sự...

    Thế rồi khi Khôi nói cậu ta là người yêu em, anh hoàn toàn sững sờ. Từ một câu nói yêu em bâng quơ, nửa thật nửa đùa, giờ trong tâm trí anh, em là người anh nghĩ tới nhiều nhất. Em không phải là mối tình đầu của anh, nhưng em đem lại cho anh những cảm giác mà chỉ khi bên em, anh mới cảm nhận được. Anh cũng không biết được đây có phải tình yêu hay không, nhưng thực sự, bây giờ đối với anh em là một người con gái vô cùng quan trọng. Mọi người nói anh là người vui vẻ, hay cười, chả bao giờ lo nghĩ gì. Ừ thì có khi là thế thật, nhưng nhiều lúc đằng sau những nụ cười ấy là những cảm xúc anh luôn cố gắng dồn nén. Anh không giỏi văn chương, cũng không quen việc biểu lộ suy nghĩ cho người khác nên có lẽ, em cũng không biết được tình cảm của anh. Anh không biết ai mới là người thứ ba, là Khôi hay là anh? Em đã yêu cậu ta từ trước hay sau khi anh tỏ tình? Còn rất nhiều câu hỏi cứ lởn vởn trong đầu anh, nhưng có lẽ, tất cả cũng chẳng có mấy ý nghĩa. Những lời anh muốn nói với em cũng chính là những câu cuối cùng trong bài hát Energy của Ceui...

    [video]LEZoOCsKdYQ[/video]

    君を愛してる - Anh yêu em
    ずっと君を愛してる - Anh sẽ mãi mãi yêu em
    どんあことがあっても - Dù sao đi chăng nữa
    ずっと僕は君と生きてる - Anh sẽ mãi mãi ở bên em
    君の空を愛してる - Anh yêu bầu trời của em
    君の風を愛してる - Anh yêu từng cơn gió của em
    君が見せなかった涙も - Và cả những giọt nước mắt em không thể rơi
    僕はずっと愛してる - Anh sẽ mãi mãi yêu em.​

    Những lời này, anh không thể nói trực tiếp với em. Giờ em cũng không còn vào GVN nữa nên chắc em sẽ không bao giờ biết đến sự tồn tại của lá thư này. Thế nhưng, nếu có một ngày bức thư này đến được tay em, mong em hãy nhớ đến anh, một thằng con trai kém cỏi mà đến câu yêu em cũng không thể nói cho tử tế.

    Yêu em,
    Raito.[/spoil]
    Đáng ra phải ngồi học thi mà cứ ngồi viết lan man thế này... mai thi kém về em yêu lại mắng cho mà xem :-<...
     
    Chỉnh sửa cuối: 29/12/10
  11. Shuleria

    Shuleria Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    21/2/07
    Bài viết:
    962
    Nơi ở:
    Marvelon Enzyklo
    Hữu duyên chi nhân
    Kim sanh tương hội


    [spoil]
    Tặng cho một người con gái...

    Anh không yêu em,và đây có lẽ cũng không phải là thư tình...

    Bao nhiêu lâu rồi từ ngày ta quen biết nhau ? Anh không biết anh quen em khi nào...Anh chỉ biết,ngày đó....chúng ta quen nhau,thế thôi.
    Anh thích em ở nét dịu dàng và giàu tình cảm,em luôn nghĩ tốt về anh,dù điều anh làm có lẽ là sai trái...nhưng mà,đó chỉ đơn thuần là tình cảm quan tâm của một người anh cho một người em mà thôi

    Anh lúc ấy,vẫn chưa yêu em...

    Quãng thời gian chúng ta quen biết nhau,bao nhiêu chuyện xảy ra,cuối cùng người con gái duy nhất vẫn ở cạnh anh là em.Dù trời lạnh hay trời nóng,dù những lúc ốm đau,nóng lạnh mà anh chỉ viết vu vơ vài dòng trên forum,vậy tại sao mỗi khi anh lên net em vẫn quan tâm thăm hỏi ?

    Tại sao vậy ? Anh không phải là một người đàn ông lý tưởng của đời em...cả đời của anh là một sự giả dối em biết không ? Anh không tốt như em nghĩ,cũng không đáng để em phải quan tâm nhiều như thế.

    Đây không phải là một bức thư tình anh gửi cho em...bức thư anh viết lúc này,có lẽ cũng chỉ là giả dối

    Anh lúc này với em không phải là bạn bè

    Nhưng chúng ta cũng không phải là người yêu

    Anh đã từng cảm thấy hạnh phúc làm sao khi ngồi một mình trong không gian của bản thân,anh thích lên mạng....bạn bè trên mạng với anh không có gánh nặng tình cảm nào cả,nếu có thì cũng chỉ là một sợi chỉ mảnh mơ hồ,có thể đứt bất cứ lúc nào.Có người sẽ nghĩ anh tự kỉ...nhưng tự kỉ vậy sao anh vẫn yêu đời ? Anh thích ra ngoài ngắm trời xanh mây trắng...tận hưởng từng cơn gió mát của biển thổi về.Anh thích những bộ phim nổi tiếng ngoài rạp,anh thích ăn ngon và anh có thú vui để theo đuổi,anh cũng có cả bạn bè để gặp gỡ mỗi dịp lễ tết

    Và anh thích như thế,sống một cuộc sống không sầu lo,không vấn vương tình cảm.Một cuộc sống ích kỉ chỉ tốt cho riêng mình.Ngày anh quen em đã như thế,đến tận bây giờ vẫn như thế

    Em thích anh ở tính trẻ con và yêu đời...nhưng liệu em có hiểu ? Trẻ con thì không biết đến tình yêu,biết đến tình yêu đã không còn là trẻ con được nữa

    Đến lúc này anh vẫn còn trẻ con,vậy có nghĩa là anh vẫn chưa yêu em

    Nhưng....

    Tại sao em lại tốt với anh như thế ? Em hiểu hay không hiểu rằng....đi du học,với anh chỉ là một sự trốn chạy ?

    Mối quan hệ của anh với bạn bè trên mạng,với em...từ lúc nào đã không còn là sợi chỉ mảnh nữa,nó biến thành sợi xích trói lấy cuộc đời anh.Để kéo anh khỏi không gian riêng của mình,để đi ra khỏi thế giới bên ngoài

    Không,anh không muốn như thế !

    Anh muốn sống tự do,anh không muốn bị trói buộc !

    Anh rất sợ....rồi một ngày nào đó,sợi xích kia sẽ thật sự biến thành gông xiềng,phá huỷ cuộc sống anh mong muốn.Tương lai gông xiềng đó mang lại có thể sẽ có hạnh phúc,nhưng đi kèm với hạnh phúc càng nhiều thì khổ đau sẽ càng nhiều

    Vì thế anh trốn chạy,đi thật xa,thật xa.....

    ....Giờ đây,những sợi xích lại biến thành chỉ mảnh,và anh lại sống tự tại như cũ...giống như câu chuyện ngày xưa anh viết vậy....cỏ,gió và mây

    Anh là ngọn gió,mà đã là gió thì không thứ gì níu kéo được....gió gặp cỏ cuối cùng cũng chỉ là một sự tình cờ....gió chỉ thích hợp với mây,cũng tự tại như gió.Và gió chỉ quay về khi mây đã tan biến thành mưa

    ...Anh từng nghĩ như thế khi viết câu chuyện đó....


    ....Nhưng anh đã sai.....


    Từng ấy thời gian trốn chạy,anh nhận ra không phải tất cả biến thành chỉ mảnh,vẫn còn một đoạn xích trói lấy anh

    Đó là em...

    Tất cả chỉ là vài dòng thăm hỏi,vài câu tâm sự vu vơ....vậy tại sao anh vẫn cảm nhận đây là sợi xích ? Tại sao nó không phải là chỉ mảnh ? Tại sao ? Anh không biết....

    Nếu em đã đọc đến đây,vậy em hẳn đã nhận ra...từng chữ từng câu đều không một dòng thăm hỏi,không một câu tình cảm,không lời ngọt tiếng cay...chỉ là một câu chuyện về một người trốn chạy muốn sống tự do không vương bận tình cảm

    Đây không phải là thư tình,tại sao em vẫn còn đọc ?

    Tại sao từng ấy năm,ngọn cỏ là em vẫn còn sống và chờ đợi gió ? Em thật sự sẽ chờ đến lúc mây tan biến sao ? Sẽ chờ cho tới khi hoà tan vào với đất sao ?

    Không !

    Đừng tốt với anh như thế,đừng chờ đợi anh như thế !

    Đừng để một ngày nào đó anh sẽ không kìm được,tình cảm sẽ phản bội anh,khiến anh phản bội cô độc,phản bội cuộc sống anh vẫn mong muốn

    Anh không yêu em,đây cũng không phải là một bức thư tình

    Anh với em không phải là bạn bè,cũng không phải là người yêu

    Vậy sao chúng ta vẫn quan tâm tới nhau,vẫn tâm sự và ân cần thăm hỏi ? Vẫn nghĩ về người khác ?

    Người ta nói xa mặt cách lòng,biết bao nhiêu cặp yêu nhau thật sự,đến khi xa nhau thì tình cảm nhạt phai....

    Tại sao chúng ta lại không như thế ?

    Anh...

    ...Thật sự,anh không yêu em....nhưng anh cũng không muốn em vì chờ đợi anh mà uổng phí đời mình...

    ...Anh là gió,em là cỏ...chúng ta đến với nhau,chỉ là một sự tình cờ mà thôi,gió muôn hình vạn trạng.Em không biết gió hình dạng thật là gì,tại sao em vẫn còn yêu ?

    Anh là một người giả dối...bức thư anh viết lúc này,có lẽ cũng chỉ là giả dối

    Một người anh biết đã viết " Chuyện tình luôn mang nhiều sắc thái.Hạnh phúc có.Đau khổ có.Vui vẻ có.Buồn bã có.Ngộ nghĩnh có mà hài hước cũng có.Cái quan trọng là tình cảm trong nó và sự nghiêm túc thôi "

    Anh nhận ra chúng ta có đủ những sắc thái đó,nhưng....

    ....Giá mà thời gian có thể quay trở lại,nếu anh có đủ dũng cảm để bước ra khỏi không gian đó...

    ...Giá mà....

    Tất cả cuối cùng cũng chỉ là chữ " giá mà ",mà trong tình yêu không thể có chữ " giá mà "

    Vì thế...anh không yêu em....

    Đừng tốt với anh nữa,đừng chờ đợi nữa....anh tin rằng,thứ người khác mang lại cho em,sẽ nhiều hơn hạnh phúc anh có thể mang lại cho em.


    . . .

    Cho dù mây có tan biến,cho dù gió có cô độc

    Gió vẫn hi vọng...giá mà....cỏ có thể tìm đến hạnh phúc khác...

    Như thế gió sẽ cảm thấy nhẹ lòng hơn,dù sự cô độc vẫn còn đó...

    Rì rào...


    . . .


    [/spoil]
     
  12. Kazami Yuuka

    Kazami Yuuka Youtube Master Race Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/12/09
    Bài viết:
    90
    Nơi ở:
    Gensokyo
    Phong dao trúc diệp suy suy
    Lão ông vô hạnh giữ thùy sư phu

    [spoil]Ngày buồn tháng nhớ năm thương,
    Ảo Tưởng lục địa, Thái Dương Trường.
    Tôi gặp người ấy ngày hôm đó,
    Trăng sáng đêm đông, gió yêu thương.

    Người ấy là ai, anh biết không?
    Khiến tôi đau khổ, ngất ngây lòng.
    Bao nhiêu tiếng ngọt anh nói hết,
    Rót vào tai tôi, kết tơ hồng.

    Ngay đêm hôm đó, đêm hôm đó,
    Tôi đến với anh chẳng âu lo.
    Buồn, vui, hờn, giận ta quên hết,
    Phong, hoa, tuyết, nguyệt cũng buồn so.

    Anh hứa với tôi một gia đình,
    Trai thì khỏe mạnh, gái thì xinh.
    Một căn nhà nhỏ, vườn hoa lớn,
    Cả thế gian kia, hai chúng mình.

    Thế rồi anh gặp người bạn tôi,
    Chẳng rượu, chẳng thơ, chẳng cần mồi.
    Tâm đầu ý hợp tôi đùa nói:
    "Hai người như thế, thật xứng đôi."

    Tôi biết rằng tôi mất anh rồi.
    Nhìn vào trong mắt, chẳng thấy tôi.
    Anh còn giữ ý nhưng tôi biết,
    Duyên đôi ta cũng chỉ thế thôi.

    Nào ai biết được chữ "tình yêu",
    Thiên duyên tiền định chẳng nói liều.
    Anh và cô ấy như hình bóng,
    Để tôi lặng lẽ một buổi chiều.

    Hãy kết thúc đi, kết thúc đi,
    Những bản tình ca tuổi xuân thì.
    Không yêu tôi nữa, không yêu nữa,
    Thì nói một câu, chẳng mất chi.

    Người bạn của tôi đến gặp tôi,
    Nói luôn rằng ả thích anh rồi.
    Chúng ta chưa cưới, còn cơ hội,
    Phụ nữ mặt dày đến thế thôi.

    Ngày buồn tháng nhớ năm thương,
    Ảo Tưởng lục địa, Thái Dương Trường.
    Anh chia tay tôi ngày hôm đó,
    Trăng sáng đêm đông, lệ vấn vương.
    [/spoil]
     
  13. Hoang_2209

    Hoang_2209 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    26/8/07
    Bài viết:
    411
    Nơi ở:
    Phố nhỏ sau
    Gửi cho người con gái đã chỉ còn là ngày xưa yêu dấu.

    Tình đầu là kỷ niệm tuy buồn nhưng đẹp, nó mãi là những khoảnh khắc rung động trong sáng, ngây thơ nhưng mạnh mẽ nhất và mỏng manh nhất.

    [spoil]
    Mày à,

    Hôm nay là 23/1, trời rét ghê.

    Còn độ 2 mấy ngày nữa là tới valentine rồi, mày nhỉ ?

    Tao vẫn còn nhớ valentine cách đây 2 năm, không biết mày còn nhớ không? Cái hôm mà tao tặng mày cái đĩa hình trái tim ấy . Chắc mày quên lâu rồi !!! Còn tao thì nhớ rõ lắm mày ạ bởi vì có hai lý do:

    Thứ nhất : tao đã phải cắn răng rút ruột lấy 50k để nhờ thằng Tuấn nó làm cái đĩa đấy (thằng bóc lột !!!) hì mất mất 3 tuần ăn sáng đấy mày ạ

    Lý do thứ 2 là : đó là món quà đầu tiên (không biết có phải cuối cùng không) tao tặng một người bạn gái với ý nghĩa bày tỏ tình cảm của mình.

    Tao đã rất hồi hộp. Tao đến trước giờ học đến gần một tiếng ( lúc đó lớp A1 vẫn còn đang học cơ) để chờ mày. Tao rất mong mày đến thật nhanh để cho tao được tặng quà cho mày, để nói với mày vài câu hay hay nữa cơ. Nhưng mà đến lúc gặp được thì tao lại chả nói đc gì cả ( haizz, hình như tao nói được câu “chúc mừng valentine” thì phải, chuối thật).

    Tối hôm đó về tao suy nghĩ rất nhiều, tao tưởng tượng xem mày sẽ nghĩ gì khi mở quà ra, một trái tim với “shape of my heart” , “only love” và “my love”. Tao tự hỏi liệu mày có nhận ra ý nghĩa quá rõ ràng của từng ấy thứ không. Vừa lo sợ vừa hồi hộp chờ đến hôm sau và: “Cám ơn mày , nhưng tao chả hiểu gì` cả !”. Câu nói của mày đấy mày có nhớ không ?

    Tao rất thất vọng khi nghe mày nói (sau này tao mới biết là mày nói dối nhá, làm gì có chuyện không nhận ra được) nhưng tao vẫn cố cười gượng, tao vẫn mong chờ 1 điều kỳ diệu…

    He he, sau đó đến Tết nhỉ. Cả lớp mình đi Đầm Long , vui ơi là vui, cha Long phẩn bị ngã xuống đầm sâu 1m kêu loạn cả lên , rồi thằng Vinh rủ con bé N.Anh tâm sự bị cả lớp “tóm gọn”... nhớ lại bây giờ sao thấy thèm quay lại học cấp 3 quá ( kể cả 1 tuần có 10 tiết toán của mẹ Hà nhá ).

    Mày có còn nhớ ko sau khi đi Đầm Long về ấy, mấy nhóm "xì tin cô nương" với cả "super chuối man" " công khai ảnh cho thiên hà ngắm, thằng Tuấn nó có hỏi xin ảnh của nhóm mày để đem về copy thêm mấy tấm. Mày đã hỏi tao thằng Tuấn nó thích ai trong nhóm mà xin ảnh thế. Giờ chắc mày biết rõ quá rồi phải không ?

    Hết năm lớp 11, cuối năm ấy bắt đầu rộ lên phong trào game online ở lớp. Trai thanh nữ tú lớp mình ào ào trốn học đi chơi. Và hình như đấy là lúc Myaky bắt đầu bắn GunBound nhỉ ? Mày đã nhờ tao lập nick và cày hộ con Myaky , con diemmy241 lên rìu bạc khi có cái tin vịt là ban nick ấy ...còn nhớ chứ ?

    Lần đầu tiên tao cảm thấy mình chơi game là có ích đấy.

    Lúc ấy tao nghĩ là tao chơi vì “người ấy” chứ ko phải chơi vì mình thích , tao chơi GB là để được nói chuyện với mày , là để được gần mày hơn ... hì nghĩ lại thấy chuối thật đây.

    Rồi thì việc gì đến cũng đến, ngày 28/4/2005, qua mạng chat của GBVN, nick noobpro đã gửi đến nick diemmy241 của 1 cô bé xinh xắn có cái tên Diễm My sinh ngày 24/1 những câu sau “tao thích mày, từ lâu rồi My ạ....”

    Ha ha ha, tao sẽ ko bao h quên đc ngày đấy đâu ! lần đầu tiên tao bày tỏ tình cảm với một cô bạn gái , qua mang chat cua 1 trò chơi trực tuyến !

    Cũng thật may mắn cho tao là tao sinh ra vào năm 1988 , để đến năm 2004 có trò GB đấy chứ nếu như chỉ cần “sinh sớm đẻ trước” độ ..3 năm thôi á thì có cho vàng tao cũng chả dám đứng trước mặt người con gái tao thích để nói ra những câu đó đâu, tao nhát bỏ xừ mày biết rồi đấy.

    Cô bé mà tao thích ấy trả lời là ( chắc mày thừa biết rùi còn gì , nhỉ ? ): “tao chẳng thích ai cả mày ạ ....”

    Đây là 1 lời từ chối. Đúng rồi, một lời từ chối ngọt ngào và thừa lịch sự, tao tự nhủ (cám ơn mày nha tao không nghĩ là mày dịu dàng đến thế đâu)

    Tao thấy nhói ở tâm thất (hay tâm nhĩ cũng không rõ). Thực ra tao biết thừa là mày sẽ nói cái gì đấy đại lọai như thế mà . Tao đã tính tóan tưởng tượng tình huống này suốt 2,5 năm từ năm lớp 10 kìa và cũng chả khó khăn gì mà đóan đc kết quả này.

    Nhưng vẫn đau.

    Tuy vậy tao mặc kệ , lúc đấy tao nghĩ và hình như tao đã nói với mày thì phải rằng: “dù mày có không thích tao đi chăng nữa thì tao vẫn thích mày, mặc kệ mày”. Tao vẫn chờ đợi một điều kỳ diệu…

    Mặc dù mày từ chối tình cảm của tao, nhưng mày vẫn đối xử với tao thật là tốt , vẫn bình thường, vẫn vui vẻ mỗi khi nói chuyện với tao , vẫn cừơi thật tươi khi tao trêu, vẫn ăn sáng với tao khi hai đứa cùng học thêm bên Y… nói chung là tuyệt. (Sao lại thế hả mày ?)

    Trong khoảng thời gian ấy ( hình như từ tháng 5 đến tháng 9 thì phải) Tao đã rất vui (tao cám ơn mày). Tao đã lập nick cho mày trò TSonline nè, trò VLTK nữa nè, lúc tao lập nick TS online cho mày ấy, ngày hôm sau mày gọi điện đến nhà tao để hỏi, mày đã nói chuyện rất vui vẻ với tao mặc dù tao biết là bố mẹ mày kô bao giờ cho phép mày tiếp điện thoại con trai chứ đừng nói là gọi điện. Tao đã rất vui, tao đã nghĩ rằng biết đâu, biết đâu tao đã làm được điều kỳ diệu... từ lúc đó cho đến bây giờ lúc nào tao cũng mong một lần nữa được nghe giọng nói của mày qua đt nhưng có lẽ đấy là lần đầu tiên và cũng là lần cuối...

    Rùi thì mùa hè qua đi, nhanh ơi là nhanh, hình như những giây phút đẹp đẽ luôn làm cho thời gian khó chịu nên nó bắt những giây phút ấy phải trôi qua thật nhanh thì phải ( tao đoán thế ^_^ )

    Mùa hè lớp 11 đã ở sau lưng, thật chóng vánh, tao đang say sưa với những hy vọng mới đang lớn dần (chậc chậc nghe sến quá phải không mày, hùi hè năm ấy ngày nào tao cũng nhắn tin qua mạng chat GB là tao nhớ mày nhiều và mày cũng kêu tao sến quá thì phải. Thông cảm cho tao nhé, một lần nữa lại bắt mày phải nghe những câu sến này nhưng thực ra đấy là thật lòng tao thôi, mày đừng trách).

    Sinh nhật tao tới, chắc mày cũng quên rùi hả. Ùhm cũng đáng đế quên nhỉ, nhớ làm gì cho thêm tức, mày nhỉ ?. Sao lại phải nhớ sinh nhật cái thằng ngốc, mình tặng quà cho nó mà một lời cám ơn nó cũng không thèm nói lại còn giận mình nữa. Đáng ghét quá đi ấy chứ.

    Ai cũng sẽ như vậy thui nếu tao là mày tao cũng sẽ trách “tao” y như vậy đó. Tao còn nhớ trước sinh nhật tao năm ấy, mày còn hỏi tao xem là có nên để tóc xoăn ko, rồi thì mày nói với tao là mày sẽ ko tặng quà cho tao đâu: “đừng có mà mong , ngốc ạ ...”

    Tao tức ... (vô lý nhỉ người ta thích không tặng quà mình thì có gì mà tức ) ... hôm sau sinh nhật, tao cũng không thèm nhìn mặt mày. Tao tránh mặt mày suốt cả một năm học lớp 12 ấy chỉ vì món quà sinh nhật không được tặng.......
    Mày cũng im lặng , không một câu giả thích, không một lời trách cứ thậm chí ngay cả một câu hỏi cũng không ...

    [​IMG]

    ... Hì hì con Mai bò đúng là họ nhà bò thật mày ạ ^^. Cái thiếp nó viết chẳng ghi những ai là “đồng tác giả” cho chú heo xinh xắn này cả nó chỉ ghi: “chúc sn vui vẻ Hoàng nhé”.

    Tao cứ đinh ninh rẳng đấy là món quà của Mai bò với Hà Mã như mọi năm chứ ko hề mảnh may nghĩ rằng trong đó có cả 1 phần tình cảm của mày...

    Chỉ đến khi đọc những dòng lưu bút của mày tao mới biết được rằng ... món quà ấy, chú heo ấy là một điều bất ngờ mày dành cho tao ... tao mới nhận ra ...

    Tao sai, quá sai lầm ,tao đã tự đánh mất tình cảm của mày , tao đã tự đánh mất điều kỳ diệu nhưng...... nhưng mà đến lúc đấy khi mà kỳ thi đã cận kề và căn bản là tao không dám ..... tao cũng chẳng biết làm gì cả........

    Quá muộn cho một câu xin lỗi, quá muộn cho một khởi đầu mới tốt lành như buổi sáng đầu lớp 10 hôm ấy, cái ngày mới vào lớp mày dịu dàng ... quăng cho tao cây bút chì với nụ cười trên môi “lấy mà dùng này, nhớ trả lại nghe không !” Tao đã nghĩ vậy, và tao đã không đủ can đảm để nói với mày một câu xin lỗi thực lòng. Thật hèn nhát, phải không mày ?

    Chính vì thế, tao chỉ biết trân trọng những gì còn lại của một .... có lẽ là của một tình cảm đẹp mà cả tao lẫn mày đều chưa kịp đặt tên... Và chú heo xinh xắn, mũm mĩm mà mày nhờ con Bò Thui tặng sẽ mãi mãi ngự trị trên cái bàn học lộn xộn chưa lúc nào ngăn nắp của tao, tao sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận vì nó là kỉ niệm (tuy buồn) nhưng rất có ý nghĩa, kỉ niêm về một tình cảm đẹp đẽ đã bị tao vô tình đánh mất nơi mày.

    Và giờ đây thỉnh thoảng ngồi trong góc thư viện hay trên giảng đường trường đại học, nhìn vào trang sách, những dấu tích phân và xích ma bỗng nhoà đi trước mắt như những hình thù dễ thương nhất, tao chợt nhận ra những tình cảm đó vẫn đẹp đẽ nhường nào…

    Tao thấy rằng mình có tránh nhiệm phải gửi lá thư này đến cho mày. Đã là quá muộn màn cho bất cứ lời xin lỗi nào của tao và tao cũng hiểu không còn có thể hàn gắn lại tình cảm giữa tao và mày, nhưng tao vẫn xin mày một lời tha thứ và cám ơn mày vì mày đã cho tao hiểu giá trị của tình bạn và cách trân trọng nó.

    Tao xin lỗi mày, tao tệ quá.

    Và một lần nữa cám ơn mày vì tất cả mọi điều mày đã dành cho tao, mày đã rẩt rất rất tốt với tao, tốt lắm ý.

    Chào mày
    Một người bạn đã tự đánh mất 2 chữ tình bạn - Thân !

    P/s: À chúc Valentine vui vẻ nhé. Trời lạnh đấy mày ạ cẩn thận kẻo ốm ^.^[/spoil]

    Hà nội ngày bao nhiêu chả nhớ, lâu lắm rồi. Nói chung là một ngày nào đó của năm thứ nhất đại học. Một ngày có nắng có gió và có rất nhiều xúc cảm :D
     
  14. helltalein

    helltalein snake, snake, snaaaake

    Tham gia ngày:
    16/1/08
    Bài viết:
    8,308
    Nơi ở:
    307
    Tình cảm của anh dành cho em.
    [spoil]Thủy Trúc à!
    Viết cho em gì bây giờ nhỉ??
    Thực sự bây giờ anh không biết nói gì nữa hôm qua đi chơi với em thực sự anh rất vui. Em nói rất vui khi được làm quen với anh nhưng em có biết là không lúc nào anh không nghĩ về em không,không lúc nào là anh không lo cho tình yêu của anh cả vẫn biết là nói yêu em là quá sớm và không đúng lúc nhưng anh không thể để trong lòng mình lâu hơn được.nếu như yêu em mà cứ để trong lòng thì thật là khó chịu nhưng mỗi khi anh nói đến chữ yêu thì em lại tránh đi chuyển sang cái khác không muốn nói đến chuyện yêu nhau.
    Em ạ! Anh vốn là một kẻ đầy khiếm khuyết nhưng anh tin mình đủ tự trọng để biết sống hết mình vì em. Nếu thấy nhạt và thay đổi chính bản thân vì sợ nhàm chán không phải điều để hâm nóng tình yêu. Anh cần một người yêu mở lòng cho Anh, để anh được ân cần, để anh được yêu chính người đó. Anh không cần một chú tắc kè biết thay nhiều lớp áo.
    Hôm sinh nhật em, anh ngỏ lời nhưng em nói em còn suy nghĩ,ừ anh đồng ý và bây giờ anh nói với em nha: “Em cứ suy nghĩ đi em hãy cứ làm những điều em muốn, để rồi em sẽ không phải lo lắng gì về tình yêu của anh giành cho em, mà sánh bước cùng anh trong suốt cuộc đời này… thời gian trước thì anh không dám nói câu này nhưng bây giờ thì anh dám nói: “trong tim anh chỉ có bóng hình em” nhưng mà anh biết em vẫn còn chưa thực sự đủ tin tưởng anh để yêu anh nhưng không sao anh sẽ cố gắng không có gì là không thể cả kiên trì thì cái gì cũng được, không bao giờ anh nản lòng, không bao giờ anh lùi bước. chỉ trừ khi em yêu cầu anh đi ra khỏi cuộc đời em thì anh sẽ nhẹ nhàng ra đi.”
    Và em cũng đừng suy nghĩ gì nữa nhé. Thật sự trong tim anh chỉ có mình em mà thôi.Nhiều khi anh thấy rất nản khi phải theo đuổi 1 tình yêu vì anh chưa theo đuổi ai bao giờ cả chỉ có người khác theo đuổi anh và anh cũng rât sợ 1 điều sẽ xảy ra đó là người anh yêu không bao giờ yêu anh ,anh sợ lắm em ạ, anh từ chối nhiều người anh chỉ sợ đến 1 lúc nào đấy rồi có 1 người từ chối anh, em còn nhớ anh hát gì trong sinh nhật em không: “Này người tình đừng suy nghĩ em hãy tin anh đi nào tình mãi thắm thiết có nhau 1 lần đến mai sau ngày gặp nhau anh luôn tin mình sẽ mãi mãi gần nhau vì em đẹp và em dễ thương trong lòng anh.”
    Đến giờ thực sự anh cũng không biết phải nói với em những gì để em vui làm gì để em vui vì em là người đâu tiên anh theo đuổi nên anh không biết gì cả hết nhưng không sao có gì thì anh cứ nói thật là được em nhỉ!
    Lần đầu tiên em nhận bánh trung thu, em cũng là người đầu tiên anh tặng bánh trung thu. Lần đầu tiên em được tặng bánh sinh nhật thì cũng là lần đầu tiên anh tổ chức sinh nhật cho 1 người mà tặng bánh cho người ấy. Ngay cả sinh nhật của mình, anh cũng không tổ chức nhưng với anh em là tất cả, em vui anh cũng vui em cười anh càng vui nhưng khi em buồn thì anh sẽ khóc đấy vì vậy nên ngày nào anh cũng chúc em vui vẻ và may mắn bởi vì anh muốn em ngày nào cũng là ngày vui vẻ ,may mắn là tất cả với anh và anh muốn trao sự may mắn đấy cho người mà anh quan tâm và lo lắng nhất.
    Em à không hiểu sao với em, anh hay ghen lắm, anh không hiểu cái tính đấy ở đâu ra nữa cơ? Ngay cả người yêu cũ của anh, anh chẳng ghen bao giờ cả nhưng với em sao anh lại thế cơ chứ nhưng mà có yêu thì mới có ghen đúng không em? Em nói chuyện với anh nhưng nhắn tin với người khác anh buồn trong lòng tự nhiên mọi chuyện trong anh tan biến đi hết nhưng khi anh giải thích nhắn tin với em thì nhưng chuyện kia lại biến đi đâu hết?
    Anh biết em chỉ coi anh như là bạn, mãi mãi là bạn. Nhiều khi anh cũng nản lòng lắm chứ bởi vì khi yêu 1 người mà không được người ta đáp lại tình cảm của mình người ta chỉ thích rồi muốn làm bạn để thoải mái hơn. Người ta không tin tưởng mình,người ta còn suy nghĩ xem có nên yêu hay không yêu rồi thì người ấy có làm mình đau khổ lần nữa không? Thực sự với anh, em là tất cả hằng mơ ước anh không bao giờ đánh mất, em mất tất cả của anh đâu chỉ cần em yêu anh thôi.
    Nhiều khi anh nghĩ anh sẽ nói với em: “mình làm bạn mãi mãi em nhé rồi mình không nhắn tin không gọi điện cho nhau nữa rồi em sẽ quên anh vì mình chưa có gì sâu đậm với nhau cả .rồi em sẽ quên anh thôi mà thực ra thì chẳng có gì để quên ,anh chỉ là 1 cơn gió thoảng qua em thôi em vẫn có người âm thầm theo em suốt cuộc đời cơ mà em.”
    Nhưng anh không thể nói ra bởi vì nói yêu 1 người rất khó nhưng khi nói người ấy đứng ở bên mình còn khó hơn (nếu mình yêu người ấy thật lòng) anh tự nói với chính mình điều ấy rồi anh thấy trong lòng mình đau lắm em ạ. Bởi vì làm như vậy anh sẽ phải xa người mà anh yêu, sẽ không được gặp người anh yêu nữa sẽ không được nhắn tin với em của anh nữa, không được nghe giọng nói của em nữa sẽ là những người xa lạ chỉ nghĩ đến đấy thôi là anh đã thấy anh buồn rất nhiều rồi, nhưng anh lại nghĩ làm như vậy có lẽ em sẽ vui hơn sẽ cảm thấy không ràng buộc ai cả vì em chưa muốn yêu và em cũng không yêu nhưng có phải vì anh theo đuổi em quá nên em mới đối sử tốt với anh như vậy
    Anh vẫn nghe đời rả rích những thay lòng và giọt nước mắt của kẻ đến người đi. Tình yêu không phải điều bất biến. Hôm nay, em yêu anh, ngày mai, chắc gì đã thế? Chẳng phải người ta yêu đủ tuổi để cưới nhau, rồi khi tình yêu đã cạn, người ta lại dắt nhau ra tòa để chia tay? Buông ra thì dễ!
    Tình yêu, vốn chẳng phải sợi xiềng sợi xích để trói đời ta vào với nhau. Cầm lên được, ắt sẽ bỏ xuống được. Ai chẳng khóc khi tình yêu rời xa mình, nhưng, ai sẽ thay lòng và ai sẽ bước đi khi tình yêu chưa tì vết? Những giữ gìn, những cố gắng chẳng phải để trái tim sẽ thuộc về nhau thêm một ngày. Và thêm một ngày... thế chẳng phải sẽ là "mãi mãi"?!
    Nhiều lúc anh tự hỏi người ta cứ đến và đi trong đời nhau là để chọn lựa? Anh không ép buộc em yêu anh, em cũng không bắt anh thề thốt tiếng yêu đương. Mình đã chọn được bên nhau, đơn giản vậy thôi! Tình yêu vốn không phải điều chia sẻ để quơ tay cho mình có nhiều chọn lựa... vì... tình yêu khi đã bước đi, không thể quay lại nếu nhận ra chọn lựa thứ hai của mình là sai lầm.
    Anh đã nói yêu em, và đó là lựa chọn cuối cùng của anh. Dù sau này ai đó có yêu anh nhiều hơn em, bởi vì, quan trọng nhất vẫn là, anh yêu em!
    P/s: Chúc em một ngày valentine vui vẻ nha. [/spoil]
     
    Chỉnh sửa cuối: 30/12/10
    Judas. thích bài này.
  15. Himari

    Himari LOVE ♥ CAT

    Tham gia ngày:
    4/3/09
    Bài viết:
    155
    Nơi ở:
    Omamori Himari
    Cho người em gái

    [spoil]
    Em gái yêu dấu,
    Trót đó mà đã hơn ba năm từ ngày bóng em phai nhòa trong con tim của anh. Ấy vậy mà đôi lúc anh vẫn nhớ rõ như in chuyện của đôi mình, em à.
    Anh nhớ, ngày đó lúc con tim anh vẫn còn tan vỡ cùng với mối tình đầu tiên, em xuất hiện và đến với anh như một đứa em gái kết nghĩa. Đối với anh, thứ tình cảm đó là điều mà anh cần nhất. Bởi vì trong tim anh, tình yêu không còn ý nghĩa nữa.
    Ừ thì em không đẹp, em không cao, em không giỏi, em không khéo, ít nói chuyện, ít bạn bè. Nhưng với anh, em vẫn đứng trên rất nhiều người con gái khác, lòng em không sâu thẳm mà cũng chẳng quá đơn giản. Anh vẫn nhớ mỗi ngày đi học chỉ chờ lúc ra về để mượn quyển sổ nhỏ mà em chép vào đó những bài thơ do em làm ra với sắc màu lấy từ con tim và tấm lòng của mình. Để rồi cứ mỗi hai ngày sau đó, anh lại gửi em cuốn sổ làm thơ của mình, nó cũng là quà sinh nhật mà em đã tặng anh, em nhớ không?
    Kỷ niệm ngày ấy thật đẹp, có lẽ là kỷ niệm đẹp nhất của anh đối với con gái. Nhưng nó cũng rất buồn và đầy hững hờ khi mà em nỡ buông câu thề rằng sẽ tránh xa tất cả những ai yêu em. Tại sao vậy?
    Không phải mình đã hứa sẽ hoàn thành trọn vẹn một tập đầy thơ sao?
    Không phải mình đã hứa sẽ trân trọng nhau mãi hay sao?
    Không phải em vẫn biết tình cảm anh trai - em gái của chúng mình là bất bình thường mà em vẫn chấp nhận đó ư?
    Không phải khi nói lời vĩnh biệt đó, em cũng cảm thấy đau đớn lắm sao, em cũng vẫn nhớ anh mãi đó sao?
    Cuộc đời rồi sẽ trôi đi đâu thì, cũng như anh, cũng như em, không ai biết được, nhưng vì sao em lại sợ hãi mà không chấp nhận bất cứ tình cảm nam nữ nào?
    Anh cũng biết là mình sẽ mất em khi anh nói lời ngỏ ý thích em.
    Nhưng cảm xúc đó anh không thể giữ mãi trong lòng, và anh đã nói ra hết cả.
    Cảm giác khi em nói sẽ rời xa anh, cũng giống như thế giới xung quanh chỉ còn lại hai màu trắng và đen vậy. Anh chỉ còn thấy sững sờ và lạnh giá, như bụi vương vào mắt, sắt bỏ vào tim mà thôi.
    Anh không trách em, cũng không trách mình và không trách bất cứ ai khác. Bởi vì dù ngắn ngủi, em cũng đã cho anh một thời gian tương đối ấm áp và hạnh phúc, một kỷ niệm đẹp và vô cùng trong trắng.
    Mong rằng một ngày nào đó trên đường đời, em sẽ mở lòng mình để chấp nhận tình yêu, để em được biết cảm giác hạnh phúc.
    Mong em gái đã quên được anh và luôn sống vui vẻ.

    Thương em,
    Anh trai của em.


    Gửi người yêu một bức thư tình,
    Mong người vui vẻ mỗi bình minh,
    Câu hát trên môi đừng tắt nhé!
    Để mỗi ngày, tôi vẫn lắng nghe.

    Tôi gửi người yêu cả buổi chiều,
    Đầy gió, đầy hương thơm mát dịu,
    Gửi cả tiếng ru từ ngọn sóng,
    Dưới bầu trời xanh đầy hi vọng.

    Gửi người yêu cái nắng ban trưa,
    Hiu hắt vào tim, như đốt lửa,
    Gửi người yêu, ngàn mảnh băng vỡ,
    Của những đêm mong mỏi, ngóng chờ.

    Tôi gửi người yêu vào trái tim,
    Vào cõi hồn đang mãi đắm chìm,
    Gửi người yêu, tôi gửi tất cả,
    Giữ lại đây, một thời đã xa!

    Bài thơ thay cho một bức thư hơn ba năm trước, khi người em gái chuyển thành người yêu trong một khoảnh khắc ngắn ngủi rồi lại thành người lạ.
    [/spoil]
     
  16. lifesyle

    lifesyle Geralt of Rivia CHAMPION ✧Phantom Assassin✧ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    19/4/06
    Bài viết:
    20,011
    Nơi ở:
    ._.
    Đối với anh , em là tất cả
    Nên khi mất em , anh mất tất cả

    [spoil]Đây là bức thư được viết cho em, nhưng thật ra, nó không dành để gửi đến em .

    Có như thế , anh mới có thể nói thật lòng mình mà không sợ làm tổn thương đến người khác .

    Trước đây anh luôn nghĩ rằng việc em ở bên cạnh anh là lẽ dĩ nhiên .Kể từ lúc anh có khả năng cảm nhận thế giới quanh mình thì em đã ở bên cạnh . Chúng ta cùng lớn lên , cùng nhau chia sẻ chung một ký ức thời thơ ấu .
    Và cũng do đó , bất cứ khi nào anh nhớ về tuổi thơ của mình , em luôn luôn là người đầu tiên hiện ra.

    Khi đó , anh chưa bao giờ nghi ngờ rằng 1 ngày nào đó em sẽ biến mất trong cuộc đời anh .
    Chưa bao giờ .

    Quãng thời gian chúng ta ờ bên nhau tuy không dài như một đời người , nhưng cũng đủ để bất cứ cặp đôi nào cũng phải gen tị . 17 năm bên nhau , chia sẻ biết bao nhiêu kỉ niệm vui buồn , thậm chí chúng ta ngủ chung với nhau còn nhiều hơn ngủ cùng với chính bố mẹ của mình .

    Anh thậm chí còn nhớ rõ cả lần đầu tiên em không cho anh tắm chung với em .(cười)
    Lần đầu tiên em nói em thích anh .
    Lần đầu tiên em hôn anh .

    ...

    Ah....
    Anh thật là ngu ngốc .
    Nhắc lại những kỷ niệm này lại càng khiến cho anh cảm thấy đau hơn .

    Ai mà nói thời gian có thể xóa nhòa tất cả ?
    Họ sai rồi !

    Hơn 3 năm đã trôi qua kể từ lần cuối cùng anh gặp em ... Tại sao những ký ức cũ vẫn hiện rõ mồn một như mới hôm qua ? .
    Tại sao ?

    3 năm qua , anh trốn tránh em , anh biết thế .
    Nhưng anh còn cách nào khác chứ ?
    Nhìn em hạnh phúc bên người khác ?

    Em chính là người đã phản bội anh .
    Là người khiến anh đau khổ .
    Là người khiến anh phải viết những dòng này trong khi nước mắt đang trượt dài trên má .

    Xin lỗi vì anh quá yếu đuối , nhưng việc em đòi hỏi - chúng ta vẫn là bạn nhé ?
    Anh không làm được .

    3 năm trước , anh đã bỏ chạy như một kẻ hèn nhát không dám đấu tranh vì em .

    Và bây giờ đến gặp lại em anh cũng không có đủ dũng khí .

    Nhưng có lẽ nó lại tốt .

    Anh yêu em , và anh gét em còn nhiều hơn thế .

    Anh chỉ muốn cho em biết điều đó .

    Chúc em hạnh phúc , và thằng chồng của em mau chết .

    P/s: FU[/spoil]
     
  17. phuthuy_007

    phuthuy_007 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    10/4/05
    Bài viết:
    3
    Gửi nhành cỏ non xanh màu ký ức
    [spoil]
    Vì em biết chị không online thường và nhất định cũng chẳng biết GVN là nơi đâu nên chắc chắn những dòng này chị sẽ không bao giờ được đọc.
    Lần đầu tiên em gặp chị, bao lâu rồi nhỉ ? Đó là khoảng thời gian em học cấp 2, ấn tượng đầu tiên là lần nào đi học ngang nhà chị, chị cũng giúp mẹ bưng cơm giao cho khách. Sau này, rất đỗi bất ngờ khi học chung lớp với chị vào những năm cấp 3.
    Đó cũng là những chuỗi ngày có thể là hạnh phúc nhất và cũng là mệt mỏi nhất của em. Như là một thói quen em thích nhìn ngắm dáng chị từ phía sau lưng, thích đạp xe đằng sau lưng chị để nhìn dáng chị khuất đằng sau con hẻm. Lúc đó em không hiểu rõ cảm giác của mình. Đến lớp thì cũng chẳng dám trò chuyện với chị, cứ ngày qua ngày quan sát chị từ phía xa. Giờ nghĩ lại em như kẻ ngốc.
    Những lúc một mình, em hay có những giấc mơ riêng, nhỏ thôi. Được một lần cùng chị xây lâu đài cát. Trước bãi biển quê mình. Và nếu được cùng chị ở trong câu chuyện cổ tích, em muốn được làm kỵ sĩ bảo vệ cho chị là công chúa.
    Càng về sau này, khi hiểu hơn về chị em càng cảm phục chị hơn, không còn cho rằng chị là nàng công chúa nhỏ nhắn trong giấc mơ của riêng mình nữa. Em thấy mình yếu đuối trước chị. Ba chị bỏ đi từ khi chị còn nhỏ, chị cùng với mẹ phải cùng nhau gồng gánh quán cơm đó. Em luôn nghĩ rằng một ngày nào đó, nếu có thể làm kỵ sĩ, và chị cho dù không là công chúa. Em nhất định cũng bảo vệ chị.
    Vào cuối năm 12, em quyết định thế nào cũng phải nói cho chị biết rằng mình thích chị nhiều đến mức nào. Nhưng rồi ngày qua ngày, lá rơi rồi lại mọc, em cứ hứa với lòng ngày này rồi qua ngày khác. Đến buổi tiệc chia tay cuối cùng em cũng chưa nói được với chị một lời nào.
    Giờ em cũng năm I rồi. Nhớ lại. Không biết chuyện có thể nào thay đổi được không.
    [/spoil]
     
    Last edited by a moderator: 8/1/11
  18. phuan111

    phuan111 Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/10/08
    Bài viết:
    1,207
    Tâm sự của chuyện tình 3 năm
    [spoil]Bức thư tình đầu tiên

    Đây là năm đầu tiên tôi cảm nhận khi bắt đầu quen em .Một sự thật tôi muốn nói với em kể từ khi em tỏ tình với tôi .Một sự thật đau buồn và tâm sự u khuất, chất chứa trong lòng từ bấy lâu nay đối với 1 người con trai đó là tôi đồng tính .Tôi đã tự sĩ vả ghê tởm mình mặ dù chỉ ước mơ nhỏ nhỏi là sống mãi với tâm hôn vui vẻ hồn nhiên như thuở ở lứa tuổi ấu thơ .Thứ tình cảm quái đản và trái tự nhiên đó đã buộc tôi phải đối mặt với 1 sự thật là không thể sống 1 cách bình thường được nữa và vĩnh viễn không thể là một chàng trai vi tôi quá khác biệt 1 thứ quái thai dị dạng của xã hội .Tôi đã rất hạnh phúc và nghỉ rằng mình sẽ thoát cảnh đó khi em tỏ tình với tôi

    Bức thư tình thứ hai

    Đã được 2 năm , tôi đã hoàn thiện mình hơn kể từ khi quen em .Mỗi chuyện vui buồn hay những công việc, gia đình tôi điều sẵn sàng giúp em .Tôi vẫn coi em như là 1 người bạn thân hơn người yêu.Tôi sẽ biết tình yếu em dành cho tôi sẽ là tuyệt vọng nếu tôi nói tất cả sự thật .Tôi muốn thể hiện tình cảm bạn bè hơn tình cảm người yêu nhưng mọi chuyện đâu ngờ ngày qua ngày tình yêu tôi dành cho em đã nảy nở 1 ngày lớn .Cho đến khi em tình cờ đọc nhật ký của tôi và cũng là lúc tình yêu tan vỡ tôi thật sự buồn biết mấy trái tim tôi như tan vỡ.Duyên nợ đã hết và tôi bắt đầu chia tay em từ đây

    Bức thư tình thứ ba

    Mỗi mùa valentine qua đã thấm thoát gần 3 năm.Tôi vẫn còn nhớ từ cái ngày tôi nắm tay em bước vào giảng đường cùng về quê và cùng vui vẻ bên ngày sinh nhật 1/2 thật vui bít bao.Bây giờ tôi nhớ thêm chỉ là đau khổ chỉ còn là hoài niệm cũ.Đây là năm cô đơn nhất khi không còn em nữa

    Tuy đây là dòng tâm sự 3 năm kể từ khi quen em cũng như xa em.Nhưng không phải xa en là tôi hết yêu em .Tôi vẫn bên em theo dõi em , điều cần thiết là nghĩ về em nhiều nhất có thê

    Tôi yêu em, tạm biệt em tình yêu đầu tiên

    [​IMG][/spoil]
     
    Last edited by a moderator: 8/1/11
  19. FanHipHop1992

    FanHipHop1992 I am α and Ω Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    21/1/08
    Bài viết:
    3,910
    Nơi ở:
    Nowhere
    Mũi tên đã không còn

    [spoil]Hôm nay, 1/1/2011, chuyện đó đã xảy ra sao 2 năm chờ đợi, không còn nhớ được lần cuối nó xảy ra khi nào, có 1 cảm xúc kì lạ đang luân chuyễn, việc mà trong những ngày tháng hạnh phúc khi xưa chưa bao giờ xảy ra và cứ tưởng nó sẽ ko bao giờ xảy ra thì nó lại đến, đứng trước nơi đó và kêu 2 tiếng "... ơi" !! Vừa hồi hộp vừa đau đớn, nhưng tất cả đã quá trễ, quá trễ để sữa chữa những sai lầm ngu ngốc biết bao, ko hiểu tại sao ngày ấy lại ngu đến thế, ngu ko thể nói, nói đến bây giờ vẫn còn cảm thấy ngu. Cơ hội đến, quay lưng đi, cơ hội đi, lại tìm kiếm. Thật yếu đuối, thật nhu nhược, có lẽ thấy thế mà bị Cupid đã bỏ rơi, đã lấy mũi tên ấy lại, cái mũi tên đã làm cho những ngày tháng xưa là những ngày tháng tươi đẹp nhất. Ngày tháng trẻ con vô tư, 2 ta thường viết thư cho nhau, nhưng lại ngại phải nói ra nhưng lời yêu thương, thế là em gởi tôi 1 dòng chữ: -My life seem to becoming to the end, but I'm not afraid because over the ocean, shine the moon so nice. "Cuộc đời tôi dần trở nên héo tàn nhưng tôi không sợ, bởi vì ngoài biển khơi kia, ánh trăng vẫn dịu dàng tỏa sáng"-Trích chương cuối của "Ông già và biển cả".
    Và tôi đáp lại: -I want to make you happy because see you smile make me happy.

    2 câu này ko biết đã quên tự bao giờ, ngày tháng qua nó cứ nhạt dần nhạt dần trong ký ức.
    Nhắm mắt lại........[/spoil]
     
  20. sevenkingdoms

    sevenkingdoms Mega Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    7/11/06
    Bài viết:
    3,147
    Nơi ở:
    Đố biết
    Gửi em

    [spoil]Em mà biết anh viết thư này thì đầu tiên em sẽ nói: "Ai cho làm anh người ta". Rồi em sẽ nói anh là hâm với ngốc. Nhưng ở đây không ai biết anh là ai, không ai biết em là ai, không ai biết chúng ta là ai cả. Đôi khi, nói với người lạ lại khiến người ta cảm thấy thật thú vị, em từng nói thế, và giờ anh cũng thử làm như vậy. Tự dưng anh muốn làm vậy thôi.

    Mình mới gặp lại nhau có nửa năm thôi em nhỉ. Như cách mà họ vẫn nói: "Thật tình cờ và thật bất ngờ". Hà Nội nhỏ lắm mà anh lười đi, 8 năm, à không, em sửa cho anh là 9 năm chứ, anh không hề gặp lại em dù chỉ một lần. Lúc đi học anh hàng ngày đi qua con đường nhà em, có lúc anh đã giả vờ đi lạc vào con ngõ nhỏ đó, đã đặt tay lên chuông cửa định làm như hỏi cho đứa bạn thuê nhà mà cuối cùng lại không làm. Lúc đi làm có hôm anh ngồi bàn việc ngay cửa hàng gần ngõ nhà em, anh ngó ra suốt, chỉ mong được nhìn thấy em mà thôi.

    Nhưng chẳng bao giờ anh nhìn thấy em cả... Chẳng bao giờ.

    9 năm, 3285 ngày, vậy mà chẳng có lấy một lần tình cờ. 78440 giờ mà chẳng có một một khoảnh khắc chạm mặt. Anh chỉ còn nghe ngóng tin em qua bạn bè, anh đã dần dần quen với việc cuộc sống của anh mãi mãi không có em, anh đã chôn thật chặt tình cảm của mình, anh đã gần như quên rằng mình từng có một người con gái như vậy trong đời.

    À, có lần em hỏi anh anh thích em từ bao giờ. Anh nói rằng từ cái tiết học vẽ năm ấy, khi anh nhìn thấy hình ảnh em ngồi dưới ánh nắng sân trường, anh đã vẽ em, và chưa bao giờ anh biết một điều gì đẹp hơn thế. Anh thích em từ lúc đấy. Trái tim non nớt của một cậu trai mới lớn đã bị em đánh cho tơi tả, em biết không. Anh mà nói thế bây giờ thì em sẽ cười và lại bảo anh hâm cho mà xem.

    Anh tự nhủ từ giây phút đó, anh sẽ trở thành một người xứng đáng với em. Nhưng, nếu như mọi thứ luôn theo những gì mình nghĩ thì đã chẳng là cuộc sống. Anh đã không có dù chỉ một cơ hội để nói với em, bệnh tật đã cướp đi của anh tất cả, 2 năm dày vò, bạn bè cùng ước mơ. Và em biết không, giây phút anh tuyệt vọng nhất, anh khóc, anh mong em đến bên anh. Nhưng tất cả những gì anh nhận được chỉ là chính tiếng vọng từ khoảng không trong trái tim anh.

    Anh đã quên em để đứng dậy. Hay đúng hơn, anh cố làm như thế. Và trong một lúc nào đó, anh làm được thế. Anh bắt đầu lại, thâm trầm và khép kín hơn. Nhưng anh luôn cảm thấy điều gì đó thiếu vắng. Anh không biết lấp đầy nó bằng điều gì. Bằng học hành ư? Không. Bằng công việc ư? Không. Bằng việc tìm cho mình một cái gì đó tương tự như anh đã có với em? Không thể. Anh đã thử nhưng anh không đủ dũng khí để dám lấy thứ gì đó cho riêng mình. Anh bắt đầu nghĩ rằng, mình nên đi một mình cho đến hết cuộc đời này...

    Nhưng...

    Khi anh đã quen với cái vòng quay của một cuộc sống như thế thì em lại xuất hiện. Thật tình cờ. Sao nhỉ, em add facebook của anh vì cái friend suggestion, có lẽ cũng để em quảng cáo cho cửa hàng nhỏ của em nữa. Anh không biết em là ai, và anh đã không accept, nhưng rồi lại... click nhầm. Chúng mình chỉ có 1 mutual friend, vậy mà em lại add anh. Khi anh vào facebook của em để remove, như một thói quen, anh nhìn ảnh avatar của em và anh ngờ ngợ. Rồi khi biết đó là em, anh bất ngờ nhưng anh vẫn bình tĩnh, bình tĩnh như anh đã được rèn luyện qua những năm đã qua.

    Cuộc đối thoại đầu tiên của chúng mình thật khách sáo và buồn cười. Ngày hôm sau anh nhận được một tin nhắn từ em, tin nhắn nói rằng em xin lỗi vì những món quà mà anh tặng em hồi xưa. Anh đã nói: "Không sao, mình có thể là bạn mà"

    Đúng, ban đầu anh chỉ muốn là bạn thôi. Vì anh nghĩ mình đã nguội lạnh, vì mình không còn nhiều cảm xúc nữa. Sinh nhật em cách đây 5 tháng em tặng quà anh, anh biết, lúc đó em chỉ muốn trả nợ cho anh, và anh đã vui vẻ nhận món quà đó. Anh mời em một buổi đi chơi, và nếu như tất cả chỉ có thế...

    Thế mà chẳng hiểu sao anh với em nói chuyện nhiều hơn. Thế mà chẳng hiểu sao cứ thi thoảng cuối tuần anh lại rủ em đi chơi. Anh đã để cảm xúc của mình dẫn dắt, anh không còn biết đâu là giới hạn nữa. Càng biết em đã sống như thế nào trong những năm qua, anh lại càng thấy mình muốn gần em hơn.

    Và... anh đã yêu em.

    Nhận ra điều đó anh lo lắng lắm. Anh đã cố gắng xóa bỏ ý nghĩ ấy, nhưng lần này thì thất bại. Càng xóa bỏ thì nó lại càng lớn hơn. Càng cố gắng dồn nén thì nó lại cứ chực trào ra. Nỗi nhớ nhung ngày một nhiều. Cảm xúc theo thời gian thêm mãnh liệt. Và một giây phút bùng phát anh đã nói tất cả với em. Giây phút mà nếu như anh đúng là anh của những năm qua, anh sẽ không bao giờ làm cả.

    Lần đầu tiên anh làm một điều gì đó mà không quan tâm đến kết quả. Lần đầu tiên anh tự tay phá bỏ cái rào cản anh lập ra cho chính mình trong những năm va chạm với cuộc đời. Nhưng anh thấy thanh thản, anh thấy như đã trút được cái bóng ám ảnh trong nhiều năm.

    Và... em đã chấp nhận lời yêu của anh.

    Em chấp nhận theo một cách thật buồn cười, không giống em bình thường chút nào cả. Em xấu hổ và ngượng ngùng, em ngập ngừng và e lệ. Em không giống một cô gái mạnh mẽ, ngang tàng như bình thường. Và lúc thấy anh, em còn không cho anh nhìn mặt, bắt anh quay đi chỗ khác. Anh chỉ cười. Đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất anh từng có.

    Em mới chỉ nói em thích anh. Và anh biết, em nói thật. Anh cũng biết em làm như vậy để anh nghiêm túc hơn, để anh từ bỏ con người tiêu cực, cay độc của anh và trở thành người đàn ông thực sự của em. Nhưng anh cũng mới chỉ thực sự yêu lần đầu thôi đấy, thế nên thỉnh thoảng em nên khích lệ anh chút, để anh có động lực phấn đấu. Anh biết mình ngốc, thế nên anh mới cần học chứ. Anh chưa hiểu em hoàn toàn, thế nên em hãy để anh được hiểu.

    Anh muốn nói nhiều hơn nữa cơ. Nhưng mà nói ở đây thì em cũng chẳng biết được, nên anh sẽ để dành để chỉ nói riêng với mình em thôi. Em mà biết anh viết cái này kiểu gì em cũng đòi anh cho xem. Anh sẽ cho em xem, nhưng chỉ nếu như em yêu anh thôi. Còn nếu sau này em không yêu, thì anh sẽ không cho em xem đâu, anh cũng muốn ích kỷ một chút đấy.

    Bàn tay em nhỏ bé, và thường hay lạnh. Tay anh thì lớn và ấm hơn, thế nên hãy để anh nắm tay em, em nhé. Đôi vai em nhỏ và gầy, yếu nữa. Vai anh thì lớn hơn, chắc hơn đấy, thế nên em cứ tựa đầu vào vai anh. Mái tóc em dài, thế nên có lúc rối. Tóc anh thì cụt lủn, thế nên nếu tóc em rối, hãy để anh gỡ cho. Anh yêu em, yêu em nhiều lắm.[/spoil]
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.

Chia sẻ trang này