Quân, đừng khóc!

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi anhquanse¡, 24/3/11.

  1. shadow01

    shadow01 Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    4/4/09
    Bài viết:
    833
    mình già rồi mà vẫn có cảm giác như thế, vậy có bình thường ko :(
     
  2. Manchester Red

    Manchester Red Liu Kang, Champion of Earthrealm Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    19/5/09
    Bài viết:
    5,215
    Nơi ở:
    Ha Noi, Vietnam,
    Trời đất, vậy có gì đâu mà buồn. Thiệt tình. Bởi vậy, chơi quá cũng buồn, học quá cũng buồn. Bởi vậy phải biết cân bằng nghe mọi người. Tôi vẫn chưa cân bằng được nên vẫn buồn.
     
  3. gigabyte

    gigabyte Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    7/5/04
    Bài viết:
    1,458
    Nơi ở:
    Hà Lội
    ngoài lề tí, tên topic đọc tưởng phần II của Bi, đừng sợ =))
     
  4. Thiên Mệnh

    Thiên Mệnh Rabbit Doubt GameVN 20th Ve Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/5/06
    Bài viết:
    637
    Me too , lol =)) .
    P/s : Chủ thớt sung sướng quen rồi nên sanh tật đây mà =))
     
  5. windseraph

    windseraph Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    11/2/08
    Bài viết:
    85
    Quân, đừng cười!

    Em đang trong một tâm trạng cực kì vui vẻ. Tình trạng này diễn ra đã mấy tháng nay rồi. Nếu không có gì cải thiện em e rằng mình sẽ gặp một số vấn đề thần kinh trong thời gian tới mất.

    Dạo này em vui kinh khủng, không biết tại sao mình vui, không có cách nào buồn nổi. Cho dù có khóc được chút ít lúc ngồi mơ mộng nhớ về chuyện cũ nhưng mà cuối cùng vẫn lại vui. Vui muốn chết đi được...

    Đời em không có nhiều thứ phải phàn nàn, em có ba mẹ và chị gái, họ hàng ai cũng thương em. Vật chất đầy đủ, chả thiếu gì cả. Học cũng khá, có bạn gái, có bạn thân. Chính vì thế mấy tháng nay em thấy tràn đầy hy vọng và vui lắm.

    Em đã làm được nhiều điều đúng đắn ... Đúng đắn thứ nhất đó là em đã không cố gắng trong kì thi tuyển sinh lớp 9 3 năm trước, để rồi bây giờ phải vào học trong một cái trường cù bất cù bơ, học trong một cái lớp ất ơ. Một cái lớp gì mà không có ý chí, gặp một bài khó thì mình cứ im lặng mà nghe giảng để rồi biết cách giải đi. Vậy mà gặp bài khó một tí là bọn nó ồ lên như khỉ, không tập trung nghe giảng để rồi cuối cùng éo biết làm. Thật sự em không đỡ được bọn nó các bác ạ. Kiểm tra thì điểm 6-7 mừng như ba má chúng nó chết đi sống lại. Trong khi bài kiểm tra thì dễ ẹc. Học thi thì không chịu học, lúc nào cũng chăm chăm học cái bài sắp sửa kiểm tra để rồi người ta sửa đề thì không biết làm, chép phao vào phòng thi. Đến lúc bị bắt thì lạy lục giám thị. Cái loại này em khinh! Mới đây nữa, vừa biết môn thi tốt nghiệp, chúng nó than thở đủ điều. Mẹ nó chứ, Lý Sinh Địa chứ Lý Sinh Sử hay Lý Hóa Địa, Lý Hóa Sử gì tụi nó cũng than đủ cả, em biết thừa quá mà. Học thì *** chịu học, giờ Sinh cô đứng trên lớp giảng bài tụi nó ngồi dưới ăn vụng, nói chuyện, làm việc riêng em thấy mà thương cô, em biết thừa ra sinh rồi, nói với tụi nó từ đầu năm mà có đứa nào cố gắng học đâu (trừ những đứa học sinh giỏi, bàn tay ngón dài ngón ngắn mà, không đánh đồng tất cả bọn nó được). Suốt ngày than, bài khó than, bài nhiều than, trong khi chúng nó có cố gắng gì không? Lúc nào cũng "tụi bây nghe xì po 7 tiếng chưa?", "hôm qua tao đi đập con kia kìa", khoe đồ khoe đạc trong khi em biết thừa là nhà nó chả khá giả gì, ba mẹ cực khổ để nuôi nó ăn học. Trong lớp 11 thằng con trai chỉ có 4 thằng chơi được, bọn còn lại đều nhiễm tính đàn bà cả. Ví dụ lúc đi chơi đi, em chơi với ai chẳng bao giờ so đo thiệt hơn, miễn sao vui là được, vậy mà lúc tính tiền chúng nó so đo từng đồng. Nản... Nói chung là em ức chế cái lớp hiện tại kinh khủng. Nhưng chính vì thế mà em có động lực học hành, em cảm thấy đời này em vẫn còn hơn được khối đứa, em có tự tin trong học tập vì điểm em luôn cao hơn bọn khỉ đấy, em biết là em sẽ có tương lai tươi sáng hơn tụi nó. Nếu phải làm lại em xin vẫn vào học lớp này.

    Đúng đắn thứ hai em nghĩ là em đã quá bồng bột, bồng bột trong nhiều chuyện. 6 năm trước em được mẹ mua PS cho chơi, đáng ra em chỉ cần đợi một tuần sẽ được mua PS2, nhưng lúc đó em lại nằng nặc đòi mua PS1 ngay lúc đó. Thế nên bây giờ em có động lực học hành đỗ đại học để mẹ em mua cho em một bộ PS3 + XBOX360 + Wii. Rồi mới đây... em đi trại hè ở singapore, gặp một bạn nữ (bạn gái em hiện nay), lúc đó em đã có bạn gái cùng lớp. Nhưng lúc đó em lại phải lòng một người con gái mà em mới gặp có 3 ngày, và em nỡ chia tay bạn gái ở nhà để quen người con gái đó... Em là một thằng khốn nạn các bác ạ. Người ta hết lòng vì em vậy mà em nỡ lòng nào phủi đi như phủi bụi trên áo. Tới bây giờ là 9 tháng rồi em vẫn không hiểu tại sao em lại làm vậy. Người ta bây giờ đã có bạn trai khác rồi, em cũng đang hạnh phúc với bạn gái mới. Nhưng sai lầm là em chia tay khi vẫn còn yêu. Vậy là bây giờ trong thâm tâm em vẫn còn tình cảm với người đó, vẫn buồn, vẫn nhớ, vẫn dằn vặt, như vậy là có lỗi với người mới nhưng mà em không sao kiểm soát được suy nghĩ của mình. Em chỉ còn biết đổ lỗi rằng người đó không tốt này nọ nhưng thật ra em mới là người không tốt ... Được cái mấy tháng gần đây em càng ngày càng đỡ buồn hơn vì em hiểu là mình đã có một cú hạ cánh an toàn không nhiều đau đớn, một thời gian nữa em sẽ quên cô bé cũ và hết lòng chăm sóc cho tình yêu hiện tại của em ...

    Thứ ba đó là em vui vì tương lai của bạn gái cũ đã bị em đạp đổ. Bạn gái cũ của em yêu em, nhưng người ta không phải là một người con gái hiền, không học giỏi, không ngoan ... Vì yêu em mà người ta đã cố gắng rất nhiều để xứng với em. Em học khá giỏi, người ta sức học chỉ trung bình nhưng thời gian quen em em đã giúp đỡ và người ta đã nỗ lực rất nhiều để học hành, và có ước mơ vào đại học. Một điều mà người ta chưa bao giờ nghĩ tới. Nhưng mà người ta có cố gắng thì chưa chắc đã nên cơm cháo gì, rồi trượt ĐH lại sụp đổ, tuyệt vọng thì hỏng hẳn ... Sau khi em chia tay, người ta không còn cố gắng nữa, buông xuôi hoàn toàn, quen một thằng con trai không ra gì học khác trường. Giờ người ta cũng đã trở nên một nhỏ con gái không ra gì ... Và đừng nói tới thi đại học, không biết tốt nghiệp có nổi không nữa. Tương lai của người ta đã đổ sập rồi ... Em cũng tiếc cho người ta, nhưng mà con đường của người ta là do người ta tự chọn, em MẶC KỆ

    Còn nhiều thứ nữa, nó lởn vởn khiến em không tài nào ngủ nổi, lúc nào cũng suy nghĩ, cũng vui ... Em luôn luôn muốn giao tiếp, thường hay nổi hứng chém gió khi ai đó cứ hỏi em nhiều thứ mà em không muốn trả lời. Mong mọi người cho em giải pháp để thoát khỏi tình trạng này. Em sợ chỉ vài tháng nữa khi bước vào đợt nước rút chuẩn bị thi đại học thì dưới áp lực học tập em sẽ hưng cảm mất. Có lẽ lúc này em cần một bác sĩ có thể tư vấn cho em, nếu ai biết được địa chỉ nào uy tín thì cho em xin. Em ở TPHCM.





    Gửi tặng chủ topic hai câu :
    1/ Sướng hay khổ là do cái nhìn của mỗi người, chứ không phải do hoàn cảnh b-)
    2/ Nam nhi không dứt khoát không làm được cái gì cả, đồ đàn bà ủy mị b-(
     
  6. anhquanse¡

    anhquanse¡ Mario & Luigi Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/1/09
    Bài viết:
    764
    Nơi ở:
    Tarsonis
    ^ Cám ơn bác nhiều :D. Đọc bài của bác em hiểu ra được nhiều thứ. Và bác nói đúng thật :D. Em cảm thấy khá hơn rất nhiều. Đúng vậy, con đường của người ta là do người ta tự chọn :D. Mặc kệ họ vậy :D.
     
  7. [R]o[M]i

    [R]o[M]i Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/5/09
    Bài viết:
    197
    Quân , đừng sợ :( [​IMG]
     
  8. gigabyte

    gigabyte Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    7/5/04
    Bài viết:
    1,458
    Nơi ở:
    Hà Lội
    Đọc về đoạn cô bé ny cũ của bạn đúng là mình thấy...... hơi đáng tiếc và đáng thương cho nó :|
     
  9. mioNguyen

    mioNguyen Samus Aran the Bounty Hunter

    Tham gia ngày:
    21/8/05
    Bài viết:
    6,138
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Cái gì qua rồi chẳng lấy lại được, ko tin lắm chuyện gương vỡ lại lành, dù gì nó vẫn còn vết nứt mà khi vui thì chẳng sao có gì buồn lôi ra nhai lại. Thôi cố gắng lần sau vậy.
     
  10. caoboi025

    caoboi025 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    27/7/07
    Bài viết:
    109
    chuyện của chủ thớt với chuyện của mình gần y hệt nhau :|
    về chuyện học hành thì dù điểm cao hơn nhưng mà nản lắm. bài khó ko biết hỏi ai, giáo viên thì trù dập, hỏi ko đc.
    tình yêu hiện tại thì ko chăm sóc đc, vì còn quá yêu ny cũ, 1 phần thì ko chịu đc tính tình của ny mới, chia tay vài tuần trước.
    Hiện đang thấy rất là buồn và tuyệt vọng :-<
     
  11. lapt

    lapt Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    25/4/09
    Bài viết:
    12
    Cũng tương tự với chuyện của mình :))
    Hồi cấp 2, mình thi..trượt cấp 3 =)), thế là phải vào 1 cái trường hạng bét ở Hà Nội. Bạn nào ở đoạn Ngã Tư Sở chắc cũng biết trường Ngô Gia Tự nhỉ ;))
    Học ở đấy, mình trở thành ngôi sao trong lớp, được người người ngưỡng mộ, nhà nhà khâm phục
    Rồi, hết lớp 10, bố mình xin chuyển trường cho mình...Mình chuyển đến 1 trường cũng thuộc dạng khá, vào 1 lớp toàn học sinh học...khá. Nhưng khi so sánh với mình, chúng nó trở thành học sinh giỏi hết. Thế là, đang từ đỉnh cao phong độ, mình rơi thẳng xuống vực thẳm của buồn chán, tuyệt vọng.
    Còn chuyện tình yêu? Hồi lớp 12, mình có yêu 1 cô bé, có thể nói đó là 1 chuyện tình lãng mạn và rất là tuyệt vời với mình. Cô ấy giúp đỡ mình nhiều lắm, cô ấy cũng trở thành động lực để mình học. Yêu nhau được 1 năm, bọn mình chia tay. Lí do? Mình thích em khác rồi.
    Còn bây giờ thì sao? Sau bao nhiêu lỗi lầm như thế, cuộc đời mình sẽ trở nên như thế nào?
    Cuộc đời mình bây giờ, lúc buồn, lúc vui, lúc cô đơn, lúc hạnh phúc. Nhưng nói chung là mình được nhiều người phục, được nhiều người yêu quý. Mà nói chung là nói về mình thế là đủ rồi, bạn quan tâm đến cuộc đời của mình làm cái quái gì, cái bạn cần quan tâm là cuộc đời của bạn cơ :))

    Lúc ta phạm 1 lỗi lầm, lúc ta buồn, lúc ta chán, đó là lúc ta trưởng thành. Rồi sẽ còn nhiều chuyện tồi tệ xảy ra với bạn, nhưng đừng có vì thế mà buồn. Phải vui, phải mỉm cười khi đối mặt với khó khăn, vì khó khăn đồng nghĩa với trưởng thành :)
    Nếu bạn muốn, bạn có thể khóc, khóc nhiều vào 1 tí cũng được, chả sao. Chả có ai đủ tư cách để chê bai bạn khi bạn khóc cả. Nhưng như thế không có nghĩa là khóc suốt đời, khóc mãi mãi. Đến 1 lúc nào đó, bạn sẽ phải đứng dậy và đi tiếp. Còn nếu bạn định khóc mãi thì tôi xin chúc bạn khóc vui vẻ :))
     
  12. anhquanse¡

    anhquanse¡ Mario & Luigi Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/1/09
    Bài viết:
    764
    Nơi ở:
    Tarsonis
    Ừm, em cũng cảm thấy mình sai như vậy, phải chi được làm lại thì em sẽ chăm sóc cho người ta nhiều hơn, nhưng mà không làm lại được nữa rồi, người ta phải tự lo cho mình thôi. Em biết người ta vẫn để ý (và hận em nữa) vì trong lớp người đó vẫn thường nhìn em, và cố gắng nói chuyện để gây sự chú ý với em. Nhưng không sao, còn 3 tháng nữa là đến cuộc thi quyết định cuộc đời em rồi. Giờ thì em đã biết người ta cũng sẽ như chị của người ta (bỏ học, ăn chơi, cuối cùng có bầu và phải cưới chạy). Em đã lên kế hoạch luyện tập, em có cái mà người ta không bao giờ có được, đó là em có một tương lai.
     
  13. TheWaywardWind

    TheWaywardWind Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    28/3/11
    Bài viết:
    0
    Tương lai của mình sẽ giống như chủ thớt ư ? :(
     
  14. Thích Mò

    Thích Mò Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    18/3/11
    Bài viết:
    71
    Sao tôi lại đọc thành "Quân ơi! Đừng sợ" nhỉ :D?
    Tôi không thể khuyên bạn vì trường hợp của tôi thì chính tôi mới là người bị bỏ rơi, và người kia mới trở thành người không ra gì.
     

Chia sẻ trang này