Thứ nhất là chuyện về gia đình, hay đúng là hơn về má mình. [spoil]Chả là chị hai mình đi học, ra trường và đòi lấy một ông học chung khóa chung khoa nhưng khác ngành. Mẹ mình thì cưng con nên cũng chiều, nhưng ông anh rể của mình thì lại có tật nổ và nói không suy nghĩ, lại phiêu lưu từ bé nên chắc kô thích bị gò bó. Về ở rể nhà mình, ổng đi về trễ mẹ mình cũng có la, mà tính mẹ mình thì nói nhiều nên rầy la ổng chắc ổng cũng khó chịu. Ở được 1 năm thì ổng và chị hai xin ra ở riêng, cha mẹ mình thì không chịu, cha mình nói ráng ở vài năm nữa rồi ổng cho miếng đất làm nhà kế bên nhà hiện giờ. Ông anh rể mình phán 1 câu (có mình nghe nữa): Cha mẹ cho nhưng lấy là quyền của con Rồi ra ở riêng, mẹ mình buồn, suy sụp, dính bệnh phải phẫu thuật 2-3 lần rồi thành mãn tính. Suốt cả năm trời, mẹ mình không thèm nhìn chị hai, tới khi bả có con đưa cháu ngoại về mẹ mình mới nói chuyện lại, sau đó hai vợ chồng xin ba mẹ mình một số tiền để dựng nhà riêng, không ở trọ nữa, rồi mượn tiền để học cao học (cả 2 vợ chồng) sau đó lại xin thêm để mở trung tâm luyện thi. Vì thương con nên ba mẹ mình lo hết. Ông anh rể thì cũng bớt nổ sau vụ đó, có vẻ sợ cha mẹ mình. Vấn đề là: mẹ mình vẫn còn ức vụ ổng nói câu đó, và bả hay nhắc lại. Mình không muốn mẹ mình suy nghĩ hoài vụ đó để rồi lại phát bệnh, mình chỉ muốn mẹ sống cho vui vẻ thôi. Đã vậy, ông anh rể mình còn đem em ổng qua nuôi, mẹ mình bảo với mình là chị hai mày, tao đẻ ra rồi đi nuôi con người ta, trong khi em nó thì nó bỏ thí. Mình biết tính mẹ mình hay nói vậy thôi chứ vẫn thương con, bằng chứng là chỉ nói cho mình nghe, kô dám nói cho chị 2 vì sợ bả buồn (chị 2 mình từng khóc rất nhiều vụ ra ở riêng). Hiện nay và cả lúc trước thì chị hai mình luôn phải cày cật lực để lo cho gia đình + em chồng (chị hai mình làm ra nhiều tiêng hơn chồng). Nhưng gác chuyện gia đình bả qua một bên, mình chỉ muốn các bác tư vấn cách sao để mẹ mình vui vẻ trở lại, không còn phải suy nghĩ để rồi buồn rầu thêm, năm nay mẹ mình già lắm rồi mình không muốn thấy mẹ như thế . [/spoil] Chuyện thứ hai là chuyện của mình. [spoil]Mọi người hay nói mình sống vui vẻ, lạc quan nhưng đó chỉ là vỏ ngoài. Mình tự ti ghê gớm, mình không dám làm bất cứ chuyện gì sợ mọi người chê bai, dè bỉu. Mình lùn (m65), không đẹp, thể thao tồi, nói chuyện lãng. Ai cũng bảo không nên nhìn bề ngoài mà đánh giá con người, nhưng thật ra mọi người đều đánh giá mình qua vẻ bề ngoài. Thực ra thì lúc trước mình cũng không quan tâm mấy thứ này lắm, nhưng từ khi lên đh, thích nhỏ bạn, muốn tỏ tình với nó nhưng không dám, lý do là bạn thân, sở thích của nó mình biết hết. Nó chỉ thích những người cao, năng nổ, có thể đi đó đây với nó, có lần mình định tỏ tình thì nó bảo, có thằng hàng xóm khoái nó, nhưng lùn quá chỉ cao hơn nó 1 chút (nó m55) nên nó không khoái thế là mình nín luôn. Rồi lại đi so sánh với bạn bè, mình cũng có thằng bạn thân, bồ nó không đẹp, nó cũng không nhưng hai đứa rất hạnh phúc. Mình hay tự hỏi không biết khi nào mình mới có tình yêu đẹp như thế. Mà dạo gần đây mình lại nảy thói ngồi cafe một mình rồi nhìn đôi lứa người ta qua lại, so sánh, rồi lại kết luận mình thua tất. Nói chung mình là nhìn xuống không thấy ai, nhìn lên cả vạn người hơn. Thực ra mình cũng được cái là học tàm tạm, được hb mấy hk nhưng hình như không ai quan tâm tới đều đó cả. Mình cố gắng sống tốt, hết lòng với đứa bạn gái mình thích nhưng chắc nó cũng chả để ý tới mình. Chắc mình tự kỉ tới nơi rồi quá, cái này thì mình nói ra cho nhẹ nhàng thôi chứ chắc chả có cách nào chữa. [/spoil] Thôi dài quá rồi gặp lại các bác sau nhé
con nhỏ bạn thích 1m55 mà bạn 1m65 thì cũng hơn quá còn gì,đi thế mới đẹp chứ 1 đưá 1 m55 1 đứa m8 thì như 2 bố con à = = Nhà bạn giàu như truyện 1 thì k phải lo,cứ học ra trường,làm việc kiếm nhiều tiền khối em theo,quan trọng là bạn có thích ko thôi
Ở chuồng heo còn hơn ở rể châm ngôn sống của mấy ông anh truyền lại cho mình , ông anh rể cậu làm đúng đó , ở chung phức tạp khó chịu , người ta muốn tự do thoải mái mà cũng bắt ở chung , lỗi 1 phần cũng do ba mẹ cậu
chuyện 1: cậu ko thể khiến mẹ cậu quên đi đc mà chỉ có thể thay đổi suy nghĩ về chuyện đó thôi, liên hệ nhiều cái để cho mẹ cậu thấy là việc 2 người ra ở riêng rồi a rể cậu nói thế ko có ý j cả, chỉ là tự lập ...v....v... chuyện 2: cậu đã thất bại chưa mà tự ti? còn bạn thân của cậu: đó chỉ là mẫu người trong mộng thôi, thực tế khác, cậu chứng minh là được, lo j, thử mới biết thành công hay k chứ?
Chuyện của má bạn là do má bạn quá thương con, tự suy nghĩ nhiều, quan trọng hòa rồi thành ra tâm bệnh ... còn 2 người kia thì cứ hồn nhiên như cô tiên nên mới ra nông nỗi. Bi h bạn muốn thì gian truân lăm chả hiểu bạn có làm đc ko vì phải giải thích cho cả 3 bên. Mà chung qui là anh rể bạn cũng hơi não ... sống chẳng biết suy nghĩ đến cảm giác của ng khác. - Phần má bạn : Vấn đề ở riêng bạn nên phân tích là do anh chị hai đi về thất thường ở chugn ko tiện, muốn ở riêgn để dồn sức lo cho tương lai thôi v.v.... anh rể nói vậy cũng do sĩ diện thôi v.v.... Nếu đc thì dẫn má đi thăm bạn bè, đi chơi xa, tâm sự nhiều các bạn già cũng có các phương án dễ chấp thuận hơn. - Phần chị hai : bạn phải nói rõ tình hình của má cho chị biết, nếu chị là 1 ng biết thương mẹ, biết xử thế sẽ có cách hóa giải êm đẹp. Má buồn & lâm bệnh là do ..... má sống trên đời còn bao lâu nữa mà cũng ko đc vui vẻ. - Phần anh rể : nói chung hai anh chị khá giống tính nhau ở mức độ hồn nhiên. Nói chung nên tạo điều kiện để gia đình có cơ hội hiểu nhau hơn. Phần tiền ba má bạn cho , bây giờ lời lãi lỗ ra sao ? Còn phần nào để lo cho bạn ko ? Chưa rõ ... nhưng phải có chứ ko thể dồn hết qua cho chị 2 đc. Chuyện của bạn thì cũng có lúc mình cũng y như bạn, mặc cảm tự ti đủ thứ ... nhưng hồi trc chả hiểu sao ng yêu mình toàn là hot đc nhiều ng khác giành giật, bản thân rơi vào sự ghen ghét soi mói của tình địch, rơi vào áp lực phải trở nên đẹp, hot, sành điệu để giữ ng yêu v.v... hết sức mệt mỏi. Đến 1 thời gian nhận ra rằng mình thực sự ko đủ sức để giữ ng yêu = cách mãi dồn thời gian cho vẻ đẹp đó vì đời này thiếu gì ng đẹp hơn, giàu hơn và rảnh hơn Từ đó thôi thì kệ khi đẹp khi xấu tùy thích hay ko chứ chả còn phụ thuộc vào ng khác nữa. Muốn ra sao thì ra ... Chuyện tình cảm bạn đừng mong mình bao giờ cũng là người thắng đc trái tim của ng khác, sẽ có lúc thất bạn và thành công. Bản thân nó đã là một điều tuyệt vời rồi. Bạn đừng cố gắng để trở thành 1 cái gì đó mà ng đó thích mà hãy cứ là chính bạn và rồi sẽ có 1 ng thích con người đó của bạn. Bây giờ có thể mình nói bạn chưa hiểu vì mình cũng đã từng ko hiểu mà chỉ biết như con thiêu thân thay đổi mọi thứ để chiều lòng ng yêu. Tặng bạn cái này, xem rồi sẽ hiểu [video]NzNiE3ZUHdk[/video]
2.Đồng cảm với bạn, mình cũng 1m67 thôi Tiễn bạn một đoạn vậy, kiếm ai mà mình cảm thấy tự tin rồi hành động nghe đi hay lém [video]nzKa0xFLRjo&feature=mfu_in_order&list=UL[/video]
cách suy nghĩ của các bạn ở đây lạ nhỉ , ở rể thì sao chứ, chả nhẽ cưới xong chị 2 mình đang có việc làm ổn định, thu nhập cao lại theo chồng về xứ biên giới dạy học à. mình không hề có ý định khoe của, các bạn đừng hiều lầm. Mình chỉ kể chuyện nhà mình thôi, số tiền đó là tiền ba mẹ mình dành dụm cả đời, nhà mình lại không ở SG hay HN nên đất đai khá rẻ. Cái trung tâm thì vừa mở tầm tháng lời được đợt đầu, các đợt sau hên xui. Ông anh hai mình thì từ đầu mình đã bảo ổng phát biểu liều mà. Giờ chắc mình nghe lời bạn ở trên khuyên bảo từ từ, ngặt nỗi trong nhà mình út ít nên tiếng nói nhẹ hều không biết có ai chịu nghe không nữa. Về chuyện tình cảm, mình cũng tâm niệm cứ "Lao động hăng say tình yêu sẽ đến" nhưng các bạn có biết cảm giác cô đơn nó nhói lòng thế nào không. Má mình bảo mình ít nói, sống nội tâm mình chả biết đúng hay không. Nhìn người ta đi có đôi có cặp mà buồn lắm, các bạn cứ gọi mình là gượng giống ham gái cũng được, nói thật là cái sự cô đơn nó buồn não ghê lắm. Lại thích một người mà không dám nói, con bạn mình bồ cũ của nó mình biết rõ từng thằng , thằng nào cũng hơn mình hết. Thôi càng nói càng chán mình log out đây, tối gặp nói chuyện tiếp
2. bạn cứ tự tin, vì với con gái người yêu chưa hẳn đã phải là người trong mộng, quan trọng là bạn làm sao cho người ấy hiểu được tấm lòng của bạn thôi p/s con gái nó đòi hỏi thì cao nhưng mà khi yêu rồi thì nó chả quan tâm nữa đâu
Chuyện 1 thì e k có ý kiến vì chuyện người lớn e k rành lắm . Nhưng chuyện 2 thì phải nói thật là nếu đúng như bác nói thì bây giờ bác nên tập trung hết 10 thành công lực vào học hành và sự nghiệp . Khi nào giàu có rồi là khối gái theo mình thôi . Phải chấp nhận sự thực là khi mình đã k có được lợi thế ngoại hình và miệng lưỡi thì phải dựa vào tiền bạc thôi . Đến khi bác giàu , con gái cũng để ý hơn thì sẽ có thêm cơ hội tìm được người mình cần thôi ! :) Chúc bác may mắn !
bạn của bạn cao dưới 155 cm, tức là bạn cao hơn cô ta tầm 10 cm rồi còn gì ?! ko lẽ đi high heels 10 cm ?!