Từ lớp 1 tới giờ (11) hầu như mình không có bạn thân, bạn thì có , hầu như thì có vui buồn gì thì mình cũng tự giải quyết lấy không nói ai bít, sống vậy có lạnh lùng lắm không, tới nỗi con gái còn sợ không dám nc với mình mặc dù mình không làm gì cho họ sợ, mình thì thích chơi 1 mình - không thích chơi với tập thể cho lắm Nhiều khi nghĩ lại thì mình thấy không có bạn bè thì thấy buồn lắm, bạn trên yahoo cả đống nhưng chả có gì để nói, không bít có bị stress hay không , hay là sống nội tâm quá nhìu có ra thế, mình cảm thấy khó chịu thì quan tâm mình quá nhìu mình bực bội thì người nói mình khó khăn và khi người khác không quan tâm mình. không bít mình có bị stress không lúc nào mình cũng thấy căng thẳng cho dù cuộc sống rất thổi mái
Bạn nhầm rồi đó, kiểu sống của bạn ko phải hướng nội đâu. Hướng nội thì là người hài long với việc có ít bạn và cảm thấy ko thích các hoạt động giao tiếp. Còn nếu bạn muốn giao tiếp với các bạn mà ko có bạn để chơi thì là đang bị có vấn đề về giao tiếp rồi đó
Bạn bị tự kỷ giống mình , thôi cố gắng đổi thay bạn ơi ..........................................................................
Trước mình cũng như bạn . Nhưng vào đại học được 1 năm , đi quân sự , bắt đầu chơi với mấy đứa thì hết . Nói chung là bạn nên chịu khó giao tiếp thêm bên ngoài xã hội để cởi mở hơn :)
bạn nên hòa đồng hơn, bạn chưa thử làm đấy thôi, cái j lần đầu tiên cũng khó khăn cả bạn nên tham gia vào những hoạt động tập thể của lớp nhiều, những buổi liên hoan, đi chơi, những buổi đá bóng của hội con trai, từ đó, dần dần bạn sẽ cảm thấy thoải mái hơn bên họ, có lẽ bạn hơi thiếu tự tin trong giao tiếp
mới đầu khó khăn thì cậu cứ tham gia hoạt động, bạn bè rủ thì chọn lọc mà đi, ban đầu chả cần nói j đâu, cứ ngồi nghe họ nói, học hỏi, ai hỏi j thì trả lời nấy, rồi tìm vấn đề liên quan rồi hỏi lại họ( lịch sự) rồi ậm ừ nghe tiếp
mình không thích giao tiếp với nhiều người, nhưng khi nói chuyện được và cảm thấy như "bắt được sóng" thì lại nói khá nhiều. Mình thích đi chơi nhưng chỉ đi với 1 số đứa thôi, khi đi cũng cười nói vui vẻ, nói năng cười đùa cũng nhiều. Vậy mình thuộc loại sống nội tâm hay bị tự kỉ? Chậc vấn đề này mình thấy khá đau đầu, nhiều lúc gặp người muốn bắt chuyện nhưng cũng không đủ tự tin để nói gì cả. Càm thấy việc làm quen 1 người khó khăn ghê :(. Muốn nói về 1 thứ gì đó để bắt đầu câu chuyện cũng khó.
"Tự kỷ" ko phải căn bệnh của các thanh niên, chủ yếu ở trẻ em. Ng ta nói thế chứ thật ra chả có cậu nào ở đây tự kỷ đâu. Vốn chỉ là "nhát", ít tiếp xúc, ít giao tiếp nên nó quen tính, đơn giản thế thôi.
Mua + đọc báo nhiều sẽ có nhiều chủ đề để buôn. Căn bản chủ đề nó có chạy lên não + nói ra lời vào lúc thích hợp ko. Giờ mình muốn giống bạn mà ko đc.
đi tập tạ cho tự tin lên mà cũng phải kiếm mấy đứa chơi thân tí chứ. như mình có khoảng 4-5 đứa thân nên thấy bt :)