8 năm là khoảng thời gian tôi chìm đắm trong cái thế giới được người ta gọi là game online,làm quen với game từ năm lớp 6 ban đầu là nhưng game off như Half Life, đế chế rồi khi mạng về tới làng game đầu tiên t chơi là Mu đó cũng là thời gian mà công cuộc cầy cuốc bắt đầu với tôi chuyện ngày ngủ 4-5h là bình thường. Tôi đâu cần biết đến học hành,bạn bè t chỉ biết có 1 cái gì đó đang đợi t trong quán Net, trong cái thế giới ảo đẹp đẽ ấy và rồi ngày này qua ngày khác tôi chỉ biết cắm đầu vào game mà đâu biết rằng còn lớp học,còn bố mẹ đang khổ sở vật lộn với cuộc sống. Đúp 1 năm lớp 6 vì game,năm nào cũng thi lại vì game có năm tôi thi lại đến 10 môn rồi bố mẹ lại phải đến nhà cô giáo xin xỏ, mặt mày méo mó khổ sở và cuối cùng thì t cũng học xong cấp 3. Lúc này tôi vẫn đang chơi game bạn bè thì ai lấy đều kiếm cho mình 1 cái gì đó định hướng cho tương lai còn tôi,tôi ở nhà và tiếp tục cái đam mê mà chỉ có game thủ mới hỉêu đc,hàng ngày tôi đối mặt với ánh mắt, vẻ mặt của bố mẹ buồn bã về mình nhưng t đâu có biết bố mẹ đang hy vọng ở tôi 1 cái gì đó. Rồi 1 năm nữa trôi qua đến lúc này tôi thật sự ngại khi đi đâu ai cũng hỏi đi học gì rồi hay đi làm gì chưa câu hỏi này luôn trong đầu tôi 1 thời gian dài,tôi đã suy nghĩ rất nhiều,tôi không biết phải làm gì nữa. Cuối cùng tôi cũng quyết định bỏ game khoảng thời gian này thật khó khăn,tôi chỉ biết rằng tôi phải quên nó đi,quên cái mà hàng ngày gắn bó, quên bạn bè onl,tài khoản,nhân vật,quên tất cả mọi thứ trong thế giới ảo điểm dừng của tôi có lẽ là ở đây.và suy nghĩ cho cuộc sống,cho tương lai,cho gia đình,bạn bè,việc học tập,công việc và trăn trở cho cuộc sống ngoài kia. Giờ nhìn lại mình thân tàn ma dại như bộ xương di động vậy (cao gần 1m8 mà nặng có 50Kg )cơ thể thì yếu đi rất nhiều t luôn cảm thấy mệt mỏi,có lẽ tôi đã vượt qua cái ngưỡng sức khỏe của mình cho phép.thật là đau khổ,nhưng không sao quan trọng là tôi đã rời xa được cái cám dỗ mà 1 cơ số không nhỏ các chú 9x hiện này đang đâm đầu vào. Tôi đã sai lầm khi đến với game ư? Không tôi không sai, tôi không hối hận khi chơi game,nó cho tôi liềm vui,sự thoả mãn,hứng thú,cảm giác sung sướng khi đoạt đc 1 danh hiệu nào đó,quan trọng là nó cho tôi những người bạn online thật sự chân thành.tôi chỉ hối hận khi không kiềm chế đc mình lạm dụng quá mức biến trò giải trí thành thế giới của mình. Và đương nhiên cái gì cũng có giá của nó tôi đã mất đi sức khoẻ,tiền bạc và bỏ phí 1 thời gian dài cái thời gian mà người khác dành để học hành,bạn bè hay yêu đương.nhưng cũng chẳng sao coi nó như 1 chải nghiệm vậy! Cõ lẽ khi lớn tuổi hơn hay gặp 1 vấn đề gì đó mà chúng ta những game thủ hay được cộng đồng gamer gọi với cái tên “Trâu vàn đất việt” phải dừng lại suy nghĩ về những thứ xung quanh về bố mẹ, gia đình,cuộc sống tương lai hay quan trọng hơn nữa là vấn đề “Cơm áo gạo tiền” khi mà mọi thứ xung quanh luôn thay đổi,luôn vận động còn chúng ta vấn đứng yên tại chỗ. V ề ph ần t ôi h đang đi h ọc cao đẳng ,vào học được h ơn 1 tháng rồi,bước ra thế giới bên ngoài, được tiếp xúc với những người từng trải và t ôi bi ết cần phải va chạm nhiều hơn nữa và còn rất nhiều thứ đang chờ t ôi học. Con người mà ai ko có lần vấp ngã,không có lần sai lầm,quan trọng là biết dừng ở đâu, đứng lên ở đâu và sửa sai thế nào? Khi mà xã hội bên ngoài nhìn vào họ thường coi chúng ta chẳng khác gì những con nghịên Heroin vậy! Mà họ đâu có biết game thủ cũng có những ước mơ,hoài bão của riêng mình,đến với game đơn giản chỉ vì gặp phải khó khăn trong cuộc sống vì chán nản buồn bã và nhàm chán. Hay chúng ta không đủ ý trí để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống bên ngoài? Tôi đã làm được còn các bạn thì sao? Hãy đứng dậy và cùng nhau bước ra thế giới bên ngoài các bạn nhé! P/S :: Chỉ là vài dòng chữ thô thiển nói lên suy nghĩ của chính tôi. Mong các bạn đọc đc và cùng nhau ngồi lại và suy nghĩ.Thank
mình dính vào game từ lúc khoảng 3 4 tuổi bám càng bọn lớn đi đánh điện tử 4 nút, biết đến GO vào năm lớp 11 hay 12 gì đó éo nhớ nổi (cái hồi MU mới chớm vào VN ý), nhưng mà nói thật là mình dek thể nuốt nổi cái thứ gọi là GO đấy, chả mê nổi, chơi nó vừa nhạt nhẽo vừa buồn ngủ sao ý mình mê game, mình thích nghe các bản OST của game (đặc biệt là piano), giờ đi làm rồi vẫn dành 1 phần nhỏ tiền kiếm đc ra để mua game, mặc dù thời gian chơi cũng chả nhiều (đi cả ngày về chơi đc có 1 lúc buổi tối), nhưng mình rất ghét bị thằng nào gọi là game thủ, mình quan niệm "game thủ" là từ để chỉ những thằng suốt ngày đâm mặt vào cái máy tính để sống cuộc sống ảo trong GO. game là tuổi thơ của mình, mình chả việc gì phải bỏ nó cả, mà mình luôn tìm cách để cân bằng nó với cuộc sống thực của mình, mình không phải con nghiện mình không phụ thuộc vào game, mình cũng không phải game thủ mình không coi xã hội trong game là 1 xã hội ảo, mình quan niệm cái gì cũng có giới hạn của nó, nếu cậu chủ 2pic muốn quay về với thực tại, thì cách cậu chọn là hoàn toàn sai lầm, thay vì khống chế sở thích của mình, cậu lại chạy trốn nó, vậy liệu cậu có chắc chắn là trong 1 tương lai gần nào đó, khi nghe bạn bè rủ rê, cậu lại không cầm đc lòng và quay lại cái thế giới ảo của cậu không?
Đầu tiền xin cảm ơn những chia sẻ của bạn Sharius.Game onl và off nó hoàn toàn khác nhau bạn àk có lẽ vì thế suy nghĩ của những ng chơi game cũng khác nhau.game off bạn chơi bao h cũng được, còn game onl mà chơi như thế thì chuyển sang game off mà chơi Về phần bạn bè thì tôi là người cuối cùng bỏ game rồi,bạn bè cũng khuyên rất nhiều lần nhưng đến h mới bỏ đc nó.
mình cũng nghiện nhưng không tới nỗi như chủ 2pic, chơi nhìu khi có việc buồn trong cs , khi vui rồi thì game nó như phớt lờ cho dù mình nghiện, có thể ngoài đời do ít bạn hoặc lí do nào đó mới lên thế giới ảo để tìm kiếm người để chia sẽ, vì chẳng ai biết mình và mình cũng chẳng biết người đó #3: đúng game là tuổi thơ nhớ lại những ngày mà k có tiền để chơi chỉ xem người ta chơi, chơi lại những game cũ lúc nhỏ mình chơi nhìu khi cũng gợi cho mình cái gì đó lúc nhỏ của mình
việc này căn bản là bạn ko có liềm vui ở cuộc sống thực ít nói chuyện ít giao tiếp lên bị ảnh hưởng quá nhiều thôi . việc chơi game nó ko xấu mà bạn đã làm nó xấu đi (ngay cả là trâu vàng) người ta vẫn có thể dành thời gian cho cs mà có 1 điều mà tôi ko hiểu tại sao học năm nào cũng thi lại 10 môn mà vẫn đỗ dc cao đẳng nhỉ??? hay cái trường của bạn cứ thi là đỗ ak???
không phải năm nào cũng thi lại 10 môn ( có 1 năm lớp 11 là thi lại 10 môn thôi) còn các năm khác thì 4-5 là chuyện bình thường. còn cái vào cao đẳng bạn ko biết sức mạnh của đồng tiền sao :( p/s thank các bro đã vào cùng chia sẻ