Xả stress

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi hymere, 16/2/13.

  1. hymere

    hymere Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    21/9/05
    Bài viết:
    112
    Không biết ngày xưa đứa mất dạy nào đã tiêm nhiễm vào đầu những đứa trẻ con là phải lớn mau mau lên làm người lớn mới oách. Bây giờ cuộc sống của 1 người lớn - mình, mới bắt đầu mà đã căng thẳng tột độ.

    Thời sinh viên sao thấy cuộc sống nó đơn giản nhỉ, mục tiêu chỉ là làm cái exam này tốt, viết cái essay kia hay. Thế thôi, cuối tuần xõa. Anh em bạn bè hớn hở cười phớ lớ. Ào một cái ra trường. Học đúng cái ngành kinh tế đang thoi thóp, tay cầm cv mắt nhận những cái lắc đầu đến thành quen. Cười gật đầu cảm ơn như 1 cái máy.

    3 tháng căng thẳng nơi xứ người, quyết định khăn gói về nhà. Mình là con người sống nội tâm, nhưng ko muốn để ai biết đâu. Ngoài miệng nói thật cứng, nhưng trong lòng lúc nào cũng như đang đi dây qua vực sâu. Về nhà thôi, về với gia đình. Nơi mà luôn dang rộng vòng tay đón đứa con, luôn ủng hộ cảm thông chia sẻ. Trong suy nghĩ của mình.

    Hiện thực thì phũ phàng, như tát vào mặt. Bố chẳng cần biết con học cái gì, tình hình cái ngành học đó ra sao, thế nào. "Mày là thằng vô dụng" "Sao đứa nào cũng đi làm hết rồi trừ mày" "Con A, thằng B, đứa C nó làm ở chỗ X, công ty Y, doanh nghiệp Z lương $1k8, 2k, 3k, vvvvvvv". Kỳ lạ. Mới về nhà được hơn 1 tháng trời, ko hiểu công ty nào, doanh nghiệp nào trải thảm đỏ ra mời đây?? Trong đầu bố chỉ có khái niệm kết quả và thành công, còn cái khái niệm thời gian gần như ko có. Bố đã quên mất rằng để đạt được thành công như bố ngày hôm nay, thời gian ấy tính bằng chục năm. Một thằng sinh viên mới ra trường, về nước được hơn 1 tháng, đúng lúc gần Tết khi các doanh nghiệp chẳng ai tuyển, khi các cơ sở nước ngoài xét hồ sơ cả nửa năm trời mới xong. Ai? Ai là người có thể làm ra hàng chục triệu trong chớp mắt???? Làm sao giữ đc chữ nhẫn khi người mà mình nhìn lên học tập còn vô lý đến vậy....

    Rồi đi làm thật. 1 tháng 3 tuần, có chỗ gọi đến thử việc. Làm đc 2 tuần thì nghỉ Tết. Lương 3 cọc ba đồng. Ngẫm ra giờ đâu cũng vậy. Làm ngân hàng ư? Đc cái mẽ, cũng lại đi bán thẻ tín dụng thôi. Thời buổi này sinh viên thì lắm nhu cầu thì ít. Sống trên đời phải biết thực dụng chứ. Và rồi lại xích mích. Cả bố cả mẹ. "Sao A B C làm đc X Y Z còn mày đến 5 tr còn chưa làm đc ra?". Ko biết trả lời sao. "Tao thấy cái đầu tư của mày thì chỉ như đánh bạc, 50-50 thôi con ạ". Lạ thật, tại sao ko có kiến thức về tài chính lại cứ phán như đúng rồi thế. 50-50 thì các quỹ đầu tư lớn trên thế giới nghỉ mẹ nó đi cho rồi sao đầu tư vào forex, vào vàng làm cái *éo gì?? Bây giờ làm lương ít thì kêu, kiếm thêm đầu tư thì ko cho. "Mày mệnh thổ năm nay thủy chỉ có tiền ra thôi". Phải rồi, thông tin, kiến thức, phân tích chỉ là rác, cái *éo gì cũng là đánh bạc 50-50 với cả số mệnh. Giờ ko làm thì ko tiền, làm mà thua lỗ thì lại 1 đống chửi vào mặt. Giao dịch đã lắm sức ép rồi, chưa giao dịch đã đc 1 mớ từ gia đình. Quá ư hạnh phúc.

    Tiếc thay, mình ko biết hút thuốc. Có ng bảo lúc stress hút vào thấy thoải mái hơn. Mình sẵn sàng đánh đổi nhiều thứ để đc cái cảm giác thoải mái hơn ấy vào lúc này. Cuộc sống mới bắt đầu thôi, mà bao nhiêu lựa chọc, bao ngã rẽ bao quyết định cứ bao trùm lấy. Sức ép quá nhiều, mệt mỏi. Ko biết làm gì để xả stress. Muốn lên FB chửi vài câu cũng ko xong. Sống cứ giũ cho bản thân nó vậy đấy, h bạn bè nó đọc lại cmt lung tung lên này nọ. Ngẫm ra có lấy 1 nick ảo, trên 1 4r ảo ko ai biết mình là ai để trút bầu tâm sự, có khi lại hay :)
     
  2. dung.lonely

    dung.lonely Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    5/8/09
    Bài viết:
    886
  3. hymere

    hymere Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    21/9/05
    Bài viết:
    112
    Chuyện đầu tư này xin miễn bàn nhé, ko muốn tranh cãi nhiều. Thị trường nào cũng có người nói này nói nọ thôi. Đã tận tai nghe nhiều "bạn trẻ" mang tiếng sv tài chính ngân hàng mà ngôì chê ỏng chê eo thị trg chứng khoán đúng kiểu mấy nông dân bán đất thua lỗ xong chửi đổng. Nói chung vấn đề chuyên môn ko muốn lạm bàn @@
     
  4. iamcool0

    iamcool0 Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    29/5/09
    Bài viết:
    1,320
    Nơi ở:
    嗲那股从
    đại ka nhận ra lớn là khổ thì muộn rồi
    em mới cấp 3 thôi đã chán nản lắm rồi đây .
    giờ chỉ mong đc quay lại hồi con nít 4 5 tuổi ấy , nhưng mà có đc đâu .
    Đời khốn nạn , kẻ thì đc vun đắp hết sức , thằng thì éo có gì , xài tiền của ba mẹ nó cũng có cái thốn của nó , mà đã xài là phải làm ra để mà trả , cơ mà khó khăn làm hoài chả ra thì lại tự coi mình là thằng bất tài . nhưng nói đi cũng nói lại , nhìn xuống mình cũng hơn khối người đại ka à :-<
     
  5. Lengocnam

    Lengocnam T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    25/9/04
    Bài viết:
    683
    Nơi ở:
    The Galaxy.
    Sặc, gia đình chủ thớt quá khắt khe với bác rồi..:2cool_confident:

    Lão lăn lộn 8 năm trời giờ mới có được mức lương tầm 20 chai, bác mới chân ướt chân ráo về VN mà nhà đòi phải làm ra 1k8, 2k thì quả là..:4cool_hungry:

    Đời nó vậy bác ah, đừng suy nghĩ nhiều quá đâm ra tress nặng, cứ nhẫn nại từ từ mà tiến, ông bô bà bô nói nhiều quá thì bác cứ mạnh dạn nói chuyện thẳng thắn với ổng bả 1 lần.

    Cuộc đời điều quan trọng là không phải lúc nào cũng nhìn lên, mà cũng có lúc phải nhìn xuống, khi nhìn xuống còn thấy nhiều người bất hạnh hơn nữa kìa..:2cool_confident:
     
  6. hymere

    hymere Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    21/9/05
    Bài viết:
    112
    cứ chạm mặt là cãi nhau mệt lắm, xung quanh cũng chỉ vì công danh tiền tài. Các bác bt làm gì xả stress? Như đã nói mình ko hút thuốc. Rượu chè mình có biết uống nhưng ko thể làm công cụ giải sầu vì mình ko thích và với lượng "sầu" này thì lưu linh mất. Ko có xiền đi bar xả nhé :))

    Ngày xưa sinh viên thì hay uống chè + cà phê, mỗi lần nhâm nhi suy nghĩ là tiêu tan mọi vướng mắc. Nhưng h uống chán miệng cũng ko xuôi :))
     
  7. mioNguyen

    mioNguyen Samus Aran the Bounty Hunter

    Tham gia ngày:
    21/8/05
    Bài viết:
    6,138
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Khổ bác - gđ m cũng như bác nên m cũng đồng cảm lắm.
    Khi nào đi nhậu chém gió vs mình chơi ( đi ăn mồi :D )

    Fb cứ làm mái thoải thôi còn sợ/ngại ngần gì nữa ... quan trọng nhất hãy là chính mình và bọn ngoài kia phải chấp nhận điều đó chứ còn cứ cái kiểu sống cho ng khác vui thì bác còn khổ dài dài.
    Cuộc đời này đại để cũng như đi xe máy, hết xăng thì phải dắt bộ đến cây xăng mà đổ chứ ngồi đó khóc cũng chả giải quyết đc gì. Phải luôn tiến lên phía trước bác à.
     
    Chỉnh sửa cuối: 17/2/13
  8. ongtremai20

    ongtremai20 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    4/11/05
    Bài viết:
    47
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Hút thuốc tuy có hại nhưng có nicotine làm đầu óc bớt căng thẳng. Như tôi bây giờ ngồi suy nghĩ điều gì mà ko có điếu thuốc chắc tôi ko nghĩ được ra cái gì hết :)). Cách xả strees tốt nhất với cậu là tìm ai đó ko quen biết mà nói chuyện,nói hết những gì đang suy nghĩ và xong thôi.
     
  9. hymere

    hymere Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    21/9/05
    Bài viết:
    112
    Đây thì đang làm đây :))))

    Mà ko hiểu sao tính mình ko thích lộ ra cho bạn bè biết là mình căng thẳng hay có tâm sự nhỉ. Ko biết là bị sĩ diện hão, hay sống nội tâm, hay là ko có bạn bè thân thiết để chia sẻ nhỉ :))
     
  10. Quadrikegon

    Quadrikegon The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    21/12/10
    Bài viết:
    2,318
    Nơi ở:
    So far away..
    mình cũng cảm giác sắp lâm vào tình trạng này đây :|. Năm 3 ftu mà kiến thức kinh tế ko có nhiều, cố lấy bằng khá, ko hoạt động gì hết, bạn bè ít (mình dễ quen nhưng rất khó thân), cũng chả tâm sự với ai bao h và có khó khăn cũng muốn tự giải quyết. Năm sau xin việc như nào chưa rõ.
    vừa ctay người yêu, bảo suốt ngày điện tử.


    what the fk am I supposed to do? ):

    xả chút tress
     
  11. zin31389

    zin31389 Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    8/3/11
    Bài viết:
    809
    Nơi ở:
    Hà Nội
    vào thời điểm kinh tế khó khăn như hiện tại, nếu làm lâu có kinh nghiệm thì lương còn khá chút, chứ thể loại mới ra trường như mình, như bạn và rất nhiều sv mới ra trường khác thì đúng là địa ngục, nhiều lúc cảm thấy chả có tý niềm tin nào luôn, trông chờ phục hồi kinh tế không biết tới bao giờ, cũng may mẹ mình cũng hiểu được nên cũng còn thoải mái, nhưng cũng ko sao thoát ra khỏi cái suy nghĩ làm sao cho công việc tốt lên, làm sao thu nhập khá hơn :-<<< cuối năm vừa rồi mình cũng bị stress, cơm áo, gạo tiền, toàn gây sự với người yêu, cũng may cô ấy vẫn ở bên mình, giờ thì thấy khá hơn nhiều lắm :))
     

Chia sẻ trang này