[laodong] Thảm trạng “người điên” và những câu hỏi nhẫn tâm dành cho người... tỉnh!

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi MARfan, 20/5/13.

  1. MARfan

    MARfan The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    17/12/06
    Bài viết:
    2,368
    Nơi ở:
    Tầng hầm nhà chứa
    Kỳ 1:Thảm trạng “người điên” và những câu hỏi nhẫn tâm dành cho người... tỉnh!

    Người điên thì họ cũng vẫn là con người, là đồng bào, đồng loại của chúng ta; họ có thể là tôi, là bạn, hoặc thân nhân của chúng ta, rồi chẳng may bị “giời đày” thành ngơ ngẩn; tại sao chúng ta bỏ mặc họ cho mưa dập gió vùi, cho những kẻ bất nhân lợi dụng thân xác?

    Khoa học đã chứng minh, vì cả lý do khách quan ngoài xã hội lẫn nguyên nhân chủ quan trong cơ thể mỗi người, bất kỳ ai cũng có thể trở thành bệnh nhân tâm thần trong một ngày trời đèm đẹp hoặc trời xâu xấu. (Người) tâm thần là ai, tâm thần là ta, bỗng dưng dở chứng hóa ra… tâm thần. Tay nhặt lá chân đá ống bơ, cứ thế mình trần lang thang, tối đâu là nhà ngả đâu là giường, không cần tuyên bố lý do vì sao tôi… điên.

    Bài 1: Những bức ảnh chụp rồi thấy… xấu hổ

    Họ có thể giết người hoặc tự giết mình. Họ có thể hiếp người khác hoặc bị hãm hiếp. Nhiều “bóng hồng ngơ ngẩn” đã đi lang thang cho đến khi bụng chửa và sinh con trong vô thức, nhiều thân nhân trói nhốt người bệnh chán chê, lúc tuyệt vọng quá, bèn triệt sản hoặc đặt vòng (tránh bị mang thai) cho người phụ nữ không điều khiển được hành vi kia, để mặc họ nồng nỗng ra đường. Bất kể đường quê hay phố thị, sẵn máy ảnh trong tay, đi đâu người viết loạt bài này cũng buốt lòng gặp đồng bào mình lang thang vô định kiểu “điên toàn tập”.

    Nhiều trung tâm bảo trợ xã hội phải đau đầu với vấn nạn: Không ít gia đình tuyệt vọng quá, bèn bỏ bẵng người điên cho xã hội, thậm chí đến khi người bệnh chết, người nhà cũng thay đổi địa chỉ, không thèm đến nhận xác. Những “nghĩa địa người điên” quạnh vắng đìu hiu ra đời từ đó.

    Câu hỏi đặt ra là: Người điên thì họ cũng vẫn là con người, là đồng bào, đồng loại của chúng ta; họ có thể là tôi, là bạn, hoặc thân nhân của chúng ta, rồi chẳng may bị “giời đày” thành ngơ ngẩn; tại sao chúng ta bỏ mặc những bệnh nhân tội tình ấy cho mưa dập gió vùi, cho tàn lụi trong đau đớn, cho những kẻ bất nhân lợi dụng thân xác? Tại sao chúng ta để người điên bị đóng cũi như con vật? Tại sao người điên chưa được chăm sóc chữa bệnh như cần phải có, mà lại để họ sống chung trong cộng đồng để họ đánh người, giết người trong vô thức?

    Người điên ăn cơm với chó, ăn rác rưởi, xác động vật thối ngoài bãi rác - vì sao? Người điên đào hết mả ông bà rồi mả bố mình lên để xem… xương, đánh cả mẹ đẻ mình thập tử nhất sinh, đào hầm trong lòng đất, nấu lẩu ốc sên và xác chó mèo nhặt từ bãi rác để sống - vì sao? Người điên hàng đêm bị lạm dụng tình dục, sinh con trong bụi cây tre gai mà vẫn cười như nắc nẻ bảo rằng “con ai ngồi trong lòng ta đấy” - tại sao? Tại vì họ là người điên. Nhưng lúc ấy người tỉnh, người có lương tâm và tri thức đang ở đâu?

    Xin được bắt đầu câu chuyện dài và đau đớn này bằng những bức ảnh buồn. Nhiều bức ảnh có tên tuổi người điên (nhiều người chụp ngoài đường, họ bệnh nặng không chịu/ không thể “khai báo” gì) hoặc địa điểm mà họ xuất hiện. Phải nói, sau khi bấm máy, tôi về xem lại ảnh thì cảm giác xấu hổ đã dâng lên. Con tôi đã hỏi: Bố ơi, sao bố không cứu họ? Họ có còn là con người nữa không hả bố?

    Tôi xấu hổ vì tại sao mình lại đem nỗi đau của họ và gia đình họ ra để… chụp ảnh, đàm luận, mà chưa thể có hành động hữu hiệu nào giúp đỡ họ? Đôi khi, tôi mang bánh trái, tiền nong đến cho họ. Họ im lặng đón nhận, rồi lẳng lặng ném bỏ hoặc ném vào mặt tôi; có anh (chị) hì hì cười, ngẩng cao đầu tiếp tục con đường “bôn tẩu” (mà ai đó từng nghĩ) có gì đó khá kỳ bí của mình.

    [​IMG]

    Ông Nguyễn Văn Độ đang ăn rác rưởi rất tỉa tót bằng cái thìa nhựa ở bãi rác gần nhà ông - cổng chợ thị trấn Đông Phú, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ. Ông Độ đã 4 lần đốt nhà mình, đánh nhiều người (trong đó có mẹ đẻ là bà Hưởng, bị thập tử nhất sinh, giờ vẫn tàn phế), đi ở tù, đã đào mả ông nội, mả bố đẻ, mả người thân trong họ lên để… chơi. Ông Độ sống bằng cách đào hang dưới lòng đất sâu, ăn ốc sên, nằm ngủ trên mặt ao vườn nhà.

    [​IMG]

    Người điên này tôi chụp ở ven thị xã Sơn Tây, Hà Nội; trong khi đó, vài ngày trước tình cờ tôi chụp anh ta vẫn gương mặt và sự nude này ở ven quốc lộ 2, tít mãi tỉnh Hà Giang (hai địa điểm cách nhau gần 300km). Đồn rằng anh ta đi bộ suốt đời, nude suốt đời.

    [​IMG]

    Chị này tự đốt lửa sưởi trong bụi cây, nhặt thức ăn bẩn hơ cho nóng, ngồi ăn nhem nhẻm, cười cợt nhìn người qua lại bằng gương mặt vô hồn nhất.

    [​IMG]

    Anh chàng này tên là Trần Văn Tước, người ở Lê Hồng, Thanh Miện, tỉnh Hải Dương; gia đình khốn quẫn, phải đóng cũi nhốt “người điên” trong trạng thái của Adam như thế này suốt hàng chục năm.

    [​IMG]

    Người đàn ông quần xà lỏn rách rưới, xộc xệch; ở trần đi lang thang giữa lòng Hà Nội này, hóa ra lại… rất chỉn chu. Anh ta có đủ bát đĩa, muôi thìa, đồ đạc chứa bao nhiêu bao tải nhét ở gầm nhà chờ xe bus với những hình trang trí xinh xẻo. Vị trí chụp ảnh: Ở ngay cửa Thông tấn xã Việt Nam, trên phố Trần Hưng Đạo, Hà Nội.

    [​IMG]

    Anh Lê Văn Nga, người xã Phú Lạc, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ. Anh ta đánh toác đầu bố đẻ, đâm thủng bụng công an xã, đánh và chém khoảng 8 người trong xóm. Anh trai Nga dùng chày gỗ đập chết vợ, ném xuống giếng. Vì thế, Nga bị gia đình và địa phương đóng cùm gỗ dài gần 3m, cùm như thế này suốt 6 năm trời.

    [​IMG]

    Bên cạnh dòng xe cộ nườm nượp, một bệnh nhân tâm thần “cần mẫn” nhặt rác ăn ở ven đường Hồ Chí Minh, đoạn qua Xuân Mai, Hà Nội.

    [​IMG]

    Chàng này thì ngồi ở thị xã Mường Lay, tỉnh Điện Biên. Anh ta cứ thản nhiên bốc cơm thừa rau bẩn ở bãi rác mà nhâm nhi đánh chén. Con chó vàng cứ xông vào ăn cùng. Anh ta cười cười, túm đuôi con chó lôi ra để mình tranh thủ ăn, con chó lại xông vào…

    [​IMG]

    Người đàn bà này, chổng mông vào người đi đường, trong trạng thái điên loạn đi lang thang, đuổi hoa bắt bướm ven quốc lộ 1 mới, trên địa bàn tỉnh Bắc Ninh.

    link: http://laodong.com.vn/Xa-hoi/Tham-t...u-hoi-nhan-tam-danh-cho-nguoi-tinh/115810.bld

    Kỳ 2: Những “bóng hồng lang bạt” bị xâm hại rồi sinh nở trong vô thức ra sao?

    Có một vũ công xòe tuyệt sắc trên xứ Thái Sơn La, từng bị hoang tưởng đi lang thang, bị lạm dụng suốt bao năm ròng. Giờ đã khỏi bệnh “điên”, cô ấy băn khoăn tự hỏi: Rằng, nếu em là em gái, là chị gái hoặc là người yêu cũ của anh thì anh sẽ đau đến mức nào nhỉ?

    … Không đánh phụ nữ, dù là bằng một nhành hoa. Vậy mà nhiều phụ nữ tâm thần tôi đã gặp, họ bị xâm hại, rồi sinh nở trong vô thức.Người đàn bà làm điếm, thu được tiền, vụ “bán khóc mua cười” đó nó đi theo nhẽ khác. Đằng này, ai lại hãm hiếp, lạm dụng, độc địa với cả phụ nữ tâm thần; ai đã làm việc đó, tại sao chúng ta để tồn tại một cái “cơ chế” để biết bao chị em khổ sở như vậy?

    Có một vũ công xòe tuyệt sắc trên xứ Thái Sơn La, người viết bài này quen nàng từ lúc bị hoang tưởng đi lang thang, bị lạm dụng suốt bao năm ròng rồi liên tục bị thu gom “khống chế” đi chữa bệnh ở Bệnh viện Tâm thần Hà Nội, Bệnh viện Tâm thần Trung ương. Giờ đã khỏi bệnh “điên”, cô ấy băn khoăn tự hỏi: Rằng, nếu em là em gái, là chị gái hoặc là người yêu cũ của anh thì anh sẽ đau đến mức nào nhỉ?

    Thế rồi tôi muốn hỏi bất cứ độc giả nào từng gặp người tâm thần nữ lang thang trên phố, trên đường quê quán chợ: Nếu người điên đó là người thân của bạn thì sao? Có phải sự vô cảm đang gặm mòn mỗi chúng ta hằng ngày hằng giờ?

    Câu chuyện đắng đót của “những bóng hồng lang bạt”

    Người điên ăn rác rưởi, nằm mé đường góc phố bất chấp mọi loại hình thời tiết khắc nghiệt nhất, đôi khi họ hiếp người và bị hiếp, giết người và bị giết (báo chí liên tục đăng tải) đều… vô thức, “vô tri vô giác”, điều ấy không có gì đáng ngạc nhiên. Bởi người tâm thần là bệnh nhân, họ bị “giời đày”, bị số phận oái oăm cay nghiệt nên họ mới rơi vào cái địa ngục đó.

    Cả Việt Nam và thế giới đều phải “tuyên án” người điên vô tội ngay cả khi họ giết người hoặc giết nhiều người một lúc, là vì lẽ đó. Tuy nhiên, cái việc người ta mặc nhiên quen mắt với cảnh đồng bào mình, đồng loại của mình sống như con vật lang thang, rã rục, sa sút ở khắp đầu đường xó chợ, nó là cái gì đó nhói buốt trong tâm khảm của bất cứ ai có lương tri. Như đã phân tích ở trên, nếu biết nghĩ, có lẽ đối tượng bị đau đớn tủi nhục nhất trong thảm trạng “thả rông người tâm thần lang thang” hiện nay, là: “Những bóng hồng lang bạt”.

    [​IMG]
    Lù Thị Thanh V.
    Tôi biết đến Lù Thị Thanh V., cô gái Thái xinh đẹp ấy, lần đầu tiên là qua tiến sĩ Tô Thanh Phương, một trưởng khoa điều trị đầy nhiệt huyết của Bệnh viện Tâm thần Trung ương. Anh Phương là người có trình độ tiến sĩ nghiên cứu về trầm cảm đầu tiên ở Việt Nam (khi du học tại Pháp). Anh Phương dẫn tôi đi gặp những người đàn bà điên đến hết cỡ.

    Chị T- ở Ngọc Mỹ, Quốc Oai, Hà Nội- “điên” đến mức xé cả bộ phận sinh dục của mình ra, máu chảy tràn. Cô bé Ng thì vừa gặp nhà báo đã quỳ mọp ở hiên nhà, tay nâng niu một chai nước suối móp méo, giọng như diễn viên tuồng: “Thần thiếp xin dâng lên bệ hạ cả tấm thân ngọc ngà này”. Rồi nàng ôm lấy tôi, thắm thiết như mỹ nhân ôm một dũng tướng trước khi chàng xông pha trận tiền.

    Anh Phương thấy vậy, thở dài: “Có cô bé rất xinh, là chủ một tiệm kinh doanh Internet ở Ngọc Hồi kia kìa. Cô bị trầm cảm (chứng bệnh tâm thần), lúc nào cũng thèm tình dục, anh chồng không “chịu” nổi, cô gạ gẫm đủ 6 thanh niên làm thuê ở tiệm, họ cũng bỏ chạy luôn. Rồi cô làm đủ trò kinh khủng khác, đến mức gia đình mất cả trăm triệu đi cúng ma tà mà bệnh (dĩ nhiên) không thuyên giảm. Đôi lúc chợt tỉnh, quá xấu hổ, cô đã nhảy xuống sông Hồng định tự vẫn”.

    Rồi anh Phương ngậm ngùi kể về Lù Thị Thanh V: Cô ấy là một vũ công xòe xinh đẹp nổi tiếng ở thành phố Sơn La. Thỉnh thoảng cô lại bị thu gom, mang về bệnh viện tâm thần điều trị bắt buộc. Lần nào cô cũng vui tươi kể chuyện, vui tươi muốn sà vào lòng người khác. Những đêm văn nghệ ở trại điên (anh Phương là trưởng khoa điều trị bệnh nhân nữ), V lại khăn piêu, áo cóm, múa hát tưng bừng, cô bay lượn trong điệu dân vũ đắm say…

    Vẻ đẹp của V lúc đó thăng hoa lên, cả bệnh viện tâm thần ai cũng náo nức, ngỡ ngàng. Cô khỏi bệnh vài hôm, về quê, lại không uống thuốc, lại bị lạm dụng, lại đi lang thang. Từ anh lái xe Hà Nội Sơn La lợi dụng V, cả phụ nữ đồng tính cũng lạm dụng V, rồi em cứ đi, hứng lên tụt quần áo bơi dưới hồ Gươm, bảo vệ gọi lên, cô bảo, cháu đi bắt con rùa rùa, cháu bơi ra tháp Rùa thắp nhang cho bố cháu. Bất cứ ai ghé tai cô nói nhỏ: “Anh sinh năm 1982” là đêm ấy V sẵn sàng hiến thân xác cho anh ấy hoặc vài anh khác nữa.

    Và, phải ở khách sạn “The Moon” hoặc “The Sun”, bởi V tin rằng em là công chúa, con của thần Mặt trời (the Sun) và thần Mặt trăng (the Moon). Tôi đã tìm V ở Sơn La, có lúc cô bị lợi dụng làm gái massage, có lúc làm “đồ chơi” cho vài kẻ bệnh hoạn. Anh trai của V cũng mắc bệnh như em, thường xuyên về Hà Nội điều trị tâm thần. Bà mẹ V chỉ còn biết khóc trong tuyệt vọng ở ngôi nhà sàn bản Thái bình yên ấy.

    Đặt vòng tránh thai cho người điên, trước khi nàng đi lang thang

    Điều V thấy lạ nhất là “suốt ngày phục vụ các anh ấy”, cả ở gốc cây, vườn hoa, cả ở “The Moon hotel” sang trọng, nhưng chưa bao giờ em mang thai. Có nhiều người điên, nhưng cái thiên chức làm mẹ lại rất… tỉnh. Tôi đã đi nhiều vùng quê, chứng kiến nhiều người liên tục đẻ trong trạng thái hoang tưởng.

    Ở Cao Bằng có chị điên đến mức sinh con ra, con học hai trường đại học rồi, vẫn nude lang thang và… để rồi người viết bài này đã phải nhờ người cho xe y tế, cho kinh phí về Hà Nội chữa bệnh (nay đã khỏi).

    Ở Thái Nguyên có chị chỉ thích ở truồng chạy ra đường, đi vài tháng mới về một lần, chị sinh con ra quẳng cho mẹ già nuôi trong căn nhà vách đất rồi lại ra đi.

    [​IMG]
    Đứa con của một người đàn bà điên tỉnh ở Thái Nguyên.

    Tôi từng dằn lòng theo sát thân phận một người đàn bà ngơ ngẩn, chị cứ đi theo con trâu ra đồi (thật ra trâu dắt chị đi, nhưng người nhà thì quả quyết là chị biết đi chăn trâu). Chị liên tục bị đè ra khắp các bụi rậm ngoài các quả đồi vắng, rồi mang thai và sinh nở. Có lần em trai gặng hỏi mãi, chị bảo con chị là do ông X…- lãnh đạo xã cho, mai chị lại khai, do bí thư đoàn xã “nhờ gửi”, thế là cả vùng quê náo loạn.

    Vừa rồi ở huyện Thanh Sơn, tỉnh Phú Thọ có người đàn bà gào khóc, máu me be bét nằm trong bụi tre gai trong trạng thái “bỗng nhiên sinh quý tử”. Chị cứ cười hềnh hệch bế đứa bé: “Con của ai mà lại nằm trong lòng ta thế này?”. Bà con đưa chị vào bệnh viện huyện, đứa bé được đem cho làm con nuôi, rồi chị được “gửi mình” vào Trung tâm Bảo trợ xã hội Phú Thọ (Yên Kiện, huyện Đoan Hùng).

    Có lần, tôi phỏng vấn Giám đốc Bệnh viện Tâm thần Hà Nội - anh Lý Trần Tình - và nhóm cán bộ quản lý bệnh nhân nữ ở đây, thì được biết, người điên đẻ trong trại không phải là ít. Nhiều gia đình phải triệt sản, phải đặt vòng tránh thai cho con em mình trước khi gạt nước mắt nhìn “nó” đi như ngựa chứng ngoài đường.

    Có cô “Tuyết ngựa”- đi nhiều như ngựa nên gọi thành tên- gia đình đặt vòng tránh thai sẵn, rồi đeo thêm một cái vòng nữa ở tay cô ấy, khắc tên, khắc số điện thoại lên đó, để cô lang bạt đến đâu, ai làm gì thì làm, nhưng nếu cô chết thì… làm ơn báo cho gia đình!

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]

    Những người điên, tâm thần trên mọi nẻo đường.

    Ông Lại Xuân Hương- một thầy thuốc nổi tiếng, cả đời làm việc ở Bệnh viện Tâm thần Trung ương, ở tuổi bát tuần, ông vẫn hằng ngày cứu giúp bệnh nhân điên - kể: Ngày xưa, trại điên còn lỏng lẻo bờ rào tre nứa, tối đến bọn bắt ếch, câu cá nó cứ rủ nhau trèo vào, “làm việc” các bệnh nhân nữ. Bản thân người nữ bị tâm thần, cảm xúc thả rông nên họ cũng rất hứng thú chuyện đó. Và nhiều vụ sinh nở đau lòng, nữ người điên đi từ trại điên ra bệnh viện phụ sản rất nhiều.

    “Cán bộ lại phải xin lỗi gia đình người ta thôi”- ông Hương thở dài. Bây giờ, tiếc thay, chuyện đó vẫn diễn ra, ở ngay thời điểm mà nhân loại tiến bộ đã đi qua đến nửa non cái thập niên thứ hai của thế kỷ 21 rồi. Sao sự vô cảm biến người ta trở về “mông muội nhẫn tâm” vẫn tồn tại? Chúng ta đã có quy định, có chính sách, có kinh phí cho việc thu gom, quản lý, chữa bệnh, duy trì chữa bệnh ở địa phương… dành cho người tâm thần rồi cơ mà. Công an cơ sở, chính quyền địa phương, ngành y tế và nhiều ngành nữa có trách nhiệm trong việc này, quy định rõ ràng lắm. Nhưng ta vẫn thường xuyên bỏ mặc, rồi tất cả cứ thế bỏ mặc, thử hỏi sự nhẫn tâm này sẽ đưa chúng ta về đâu?

    Có lần, làng tôi (Hà Tây cũ) xuất hiện một cô gái tuổi chừng đôi tám, ngày nào em cũng ở trần truồng, người đẹp như thần vệ nữ, đi lang thang từ đình làng ra chùa làng, ra chợ chính. Đàn ông đàn bà trông thấy đều buồn, thương, xấu hổ; nhưng không ai biết phải cứu cô bé cách nào. Có ông cụ thương tình cho về nhà tắm rửa, mặc quần áo, lập tức lời đồn “ông dê cụ” lạm dụng cháu bé cứ nháo nhào cả làng.

    Ông cụ tử tế không còn cách nào khác, bèn dắt cháu bé ra khỏi nhà, lập tức cô bé tâm thần trút bỏ xiêm y, lại đi từ đình ra chùa, ra chợ. Cuối cùng, cán bộ phải lén thuê người đưa cô bé qua đò sang bên kia sông Hồng, kệ cô ấy điên ở vùng Vĩnh Phúc xứ người, kệ người bên đó mang tiếng “vô cảm”…

    (Còn tiếp)

    link: http://laodong.com.vn/xa-hoi/nhung-...i-roi-sinh-no-trong-vo-thuc-ra-sao/116574.bld

    Tình cờ bắt gặp trên voz, đọc thấy có ... :9cool_too_sad:
    Mà trước ở quê cũng có 1 người hàng xóm ( tầm 18 25 ) bị câm điếc bẩm sinh, nói ú a ú ớ, đến lúc mình về ( chúa ghét về quê ==" ), gặp thấy ngại ngại nhưng thực sự thì "người điên, hâm hoặc dở hơi rất dễ gần và dễ mến" ( loại trừ cái trường hợp lên cơn đồ sát tàn phá nhé :| )
     
    Chỉnh sửa cuối: 20/5/13
  2. Nyaruko

    Nyaruko Bác sĩ wibu Lão Làng GVN Nhân Viên Y Tế

    Tham gia ngày:
    31/8/07
    Bài viết:
    8,082
    Nơi ở:
    gầm cầu
    khu mình cũng có 2 người điên (gia đình vẫn ở gần đó, cho ăn uống quần áo bình thường, phải cái.... thả rông ngoài đường)
    1 người (nam) thì sáng sáng gào thét ngoài đường à à è è é é cái gì đấy
    1 người thì vừa đi vừa lẩm bẩm "giết anh chị em cha mẹ..." :9onion70: (vô tình đi ngang thì nghe :-s)
    không giúp được gì thì cứ tránh xa cho yên chuyện :-s
    btw, dạo này con hàng Marfan hoạt động lại à :-?
     
  3. MARfan

    MARfan The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    17/12/06
    Bài viết:
    2,368
    Nơi ở:
    Tầng hầm nhà chứa
    ^
    Sắp thi nên lấy tinh thần thức đêm lại :">, vào xong ĐH là cả 1 đống vấn đề nảy sinh =)), mà còn nếu không vào thì, mong là bên HS-TS có wifi :">
     
  4. N.Emblem

    N.Emblem Claude, S.A gang boss ‍ ⚚ Mystic Mage ⚚ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/2/11
    Bài viết:
    10,292
    Nơi ở:
    Rabbit hole
    còn cái đám tâm thần hiếp dâm tạt axit, xúc động nhận hối lộ nữa :3cool_shame:
     
  5. MARfan

    MARfan The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    17/12/06
    Bài viết:
    2,368
    Nơi ở:
    Tầng hầm nhà chứa
    ^
    Thì trong trại full với những cá nhân như thế rồi nên kô ai nhận mấy người trên :4cool_doubt:
     
  6. Thích Phá Hoại

    Thích Phá Hoại Donkey Kong Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/4/10
    Bài viết:
    490
    Nơi ở:
    Chùa Bà Đá
    gần chỗ hàng mắm (chân cầu vượt) hồi trước có 1 người chuyên moi ruột ốc bỏ đi mà ăn, hồi cấp 2 đi học về hôm nào cũng thấy ông này soi cống cạo đầu; giờ không thấy đâu nữa.
    ở đại cồ việt(chỗ gần cổng chính đh BK) có 1 ông gồi uống rượu chỉ chỏ mọi người,thời tiết nóng lạnh thế nào cũng chỉ mặc mỗi cái quần đùi.

    bà hàng xóm nhà mình bị mắc chứng alzheimer,con cái đánh không cho ra ngoài
    ra khỏi phố bao giờ cũng chào hỏi nhưng mà bà chả bao giờ nhớ mình là ai cả :(
     
  7. nghia9a

    nghia9a 30 tỷ/1m2 à??? LÊN ĐỒN!! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/4/07
    Bài viết:
    13,953
    Nơi ở:
    Trại gà
    Thế mà có những thằng chó lấy mác người tâm thần để trốn tội, mà thôi, Việt Nam, làm gì có công lý cho người nghèo
     
  8. Moe~~~

    Moe~~~ You Must Construct Additional Pylons Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    24/11/08
    Bài viết:
    8,544
    Cái này giống thiểu năng hơn là bị điên...
     
  9. Devil Never Cry

    Devil Never Cry Kịp rồi, may vl! ⚜ Duel Master ⚜ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/4/06
    Bài viết:
    10,239
    Nơi ở:
    Vô Định
    Chữ ký của chủ thớt thật đồng điệu với bài viết :2cool_misdoubt::5cool_still_dreamin:1cool_byebye:
     
  10. muoima

    muoima Sonic the Hedgehog

    Tham gia ngày:
    28/7/06
    Bài viết:
    4,969
    Nơi ở:
    Nam Định City
    vãi :9onion70: cơ mà cái đoạn in đậm là sao nhỉ, ông anh cũng bị điên à
     
  11. glouds

    glouds Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/12/10
    Bài viết:
    4,539
    Lại nhớ đến ông chú, đang làm ăn bình thường tự nhiên lên cơn điên, đánh nhau với mấy ông công nhân cùng làm liên tục, rồi chạy chữa kiểu gì cũng khá hơn được 1 ít. Bây giờ nói năng lúc tỉnh lúc nhảm, lượm rác rưởi giẻ rách ở đâu về cái góc nhà làm chỗ ở. Gia đình cũng lo cho ổng đi làm rấy thuê, không có gì đáng nói lắm ngoại trừ khi mỗi lần nhà mình về thăm là ổng lại đến vòi tiền, ngày nào cũng cứ qua, mà nghe lúc ổng xin tiền thấy ổng nói còn lọt tai hơn cả mình nữa.
     
  12. Sharius

    Sharius SPARTAN John-117

    Tham gia ngày:
    15/12/08
    Bài viết:
    11,281
    ở Vn mình những người điên sẽ được làm cho cái giấy chứng nhận đã tỉnh xong đuổi về cho địa phương quản lý, còn những thằng tỉnh thì thi nhau đi làm giấy chứng nhận mình điên :5cool_big_smile:
     
  13. Setsuko Ohara

    Setsuko Ohara Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    7/10/08
    Bài viết:
    810
    Nơi ở:
    Shurouga
    trong này ai ở QN chắc biết ông tám khùng , có đám cưới là lại tặng hoa
     
  14. missconuong

    missconuong T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    10/10/08
    Bài viết:
    640
    Mình đọc mà cứ nhớ tới mấy anh Cảnh sát, công an, quan chức, đang ăn nên làm ra đùng cái bị tâm thần "thật-là-tội-nghiệp"
     
  15. truongcp9009

    truongcp9009 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    22/12/07
    Bài viết:
    381
    Nơi ở:
    Black Hole
    Ngày xưa đi chơi bị bà điên ném cục đá u đầu:4cool_cold:
     
  16. vietanh797

    vietanh797 †A Faithful Knight† Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/5/05
    Bài viết:
    29,139
    Nơi ở:
    Wibu Kingdom
    Ai ở quanh BKHN hoặc học ở đấy chắc biết 1 ông cựu thủ khoa bị điên hay ăn mặc áo dài VN cầm cái ô đi xin tiền. Rõ khổ học nhiều vào rồi thành ra thế:2cool_sad:
     
  17. Tyrant 076

    Tyrant 076 KỲ THỦ CỜ VÂY CHAMPION ⚜ Duel Master ⚜ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/8/06
    Bài viết:
    15,854
    Nơi ở:
    Nha Trang
  18. Võ Nhật Huy

    Võ Nhật Huy T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    2/10/09
    Bài viết:
    518
    Nơi ở:
    Vũng Tàu
    Người ta điên, làm việc sai trái mà đối xử với người ta vậy thì cũng tội nghiệp quá
    Còn thêm mấy thằng cầm thú xxx người điên nữa.
     
  19. Thích Phá Hoại

    Thích Phá Hoại Donkey Kong Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/4/10
    Bài viết:
    490
    Nơi ở:
    Chùa Bà Đá
    chính xác ở khu nào vậy? mình học BKHN có thấy ông điên nào quanh trường đâu.
     
  20. kaizvn

    kaizvn Liu Kang, Champion of Earthrealm Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    15/11/08
    Bài viết:
    5,064
    dạo này ở trển điên hơi nhiều hay sao mà viết bài này trấn an nhể :7cool_feel_good:
     

Chia sẻ trang này