Gieo nhân nào thì gặp quả ấy ! Đó là sự thật ko sai chút nào các bạn ah. Tui là 1 thằng với vẻ ngoài bảnh bao ,lịch sự , cao ráo, tuy ko đẹp trai lắm nhưng sáng sủa và có duyên, theo như mọi ng đánh giá, công việc ổn định thu nhập kha khá, nên tiền bạc lúc nào cũng rủng rỉnh. Ko biết từ lúc nào, tui tự phát hiện mình có sức hút và khả năng sát gái của mình. Thế là nó trở thành trò chơi mà tui theo đuổi, trở thành bản năng. Trong những năm qua, tui đã ko nhớ mình đã quen với biết bao cô, 1 đêm cũng có, rồi vài tuần cũng có, vài tháng… chỉ có 1 lần kéo dài đc gần nữa năm, tui nghĩ có lẽ cô ấy đủ sức níu và giữ tui lại, có lẽ mình sẽ kết hôn với cô ta, nhưng bản chất bay bướm + bản năng săn mồi, tui như mất kiểm soát, chia tay cô ấy và tiếp tục lao mình vào mối tình khác. Trong 1 thời điểm tui có thể quen cùng lúc 5 ng mà mọi chuyện vẫn yên xuôi, ko ai phát hiện… Năm ngoái, trong 1 lần tình cờ, tăng 3 hay 4 gì đó, sau khi đi đám cưới ku bạn thân , tụi tui đi bar, như thành thói quen, gọi mấy e ra chơi cùng, e xuất hiện với dáng người như ng mẫu, chiều cao nỗi trội, đứng cao hơn tui ( 1m75 ), có lẽ mang guốc nhưng ko cao lắm, e đc sắp xếp đứng với bạn tui, nhưng chiều cao chênh lệch e đã tự chọn qua tui “ E đứng cùng a nha”, đây là câu mà mọi chuyện bắt đầu, giá như ngày ấy e sang đứng với ng khác, thì đã ko như ngày hôm nay…. Tui thân thiện , nói chuyện có duyên, vui tính, e xem như đã đổ với tui ngay ngày gặp đầu tiên…Khoảng tuần sau, có số đt lạ gọi + nt, e là …. Hôm tuần rồi gặp a trong bar đó…. Rồi bla bla…rồi chúng tui hẹn ở ngoài đi chơi, nói chuyện …. Với kinh nghiệm + cách tiếp xúc cởi mở + 1 chút lãng mạn, ngay ngày đầu hẹn hò, e đã kể cho tui tất cả về e ko sót 1 chi tiết j, cuộc sống gia đình, tình cảm, công việc bạn bè…Rồi e lao vào tui như con thiêu thân ko biết ngày mai, e iu tui thật long như những ng con gái trc, e luôn mặc cảm với tui vì gặp nhau trong môi trường ko tốt… e ko đòi hỏi ở tui bất cứ điều gì. Được 1 thời gian ,tui chán chường , tui đã ra đi ko chút thương tiếc, mặc cho e nài nỉ, van xin, e khóc lóc, rồi e uống thuốc… nhưng bị ngăn kịp thời. Tui vẫn im lặng, e vẫn nt đt cho tui hằng ngày, vẫn tìm kiếm nơi tui 1 chút gì đó thương hại , tui lạnh lùng nhìn e với những nổ lực làm tui quay lại. Bẳn đi 1 thời gian , ko còn liên lạc, tui nghĩ e đã tìm đc 1 a chàng đẹp trai, giàu có, mang cho e đc sự hạnh phúc, e gọi tui , lúc này tui thật sự xem e như 1 ng bạn, 2 đứa nc tâm sự, cũng nhìu lần như thế, e hẹn tui đi café, tui vui vẻ chấp nhận, nhưng cũng vẫn sợ vì tui là 1 thằng đểu, sợ cô ấy ôm hận trả thù. Nhưng ko biết sao tui lại đến, tui nhìn e, e đã thay đổi quá nhìu, từ mái tóc thẳng đen, bây giờ chuyển màu, từ cách ăn mặc ko xe xua, đàng hoàng, giờ thì quá sexy, khiến bao nhiu cặp mắt xung quanh nhìn thèm muốn, rồi những hình xăm , rồi cách nói chuyện.Cái ngày mà e gặp tui, lúc đó e chỉ mới lên SG, e xài toàn từ địa phương, nhưng giờ thì cách nc của e bất cần, chảnh, xem thường mọi thứ xung quanh, nói ngông, thật sự rất khác với trc, với mấy lần nc đt gần đây. Tui như bị shock hoàn toàn, ko còn tin vào mắt mình. E như 1 cô gái dân chơi sành điệu, e nc với tui với vẻ thách thức, e nghĩ tui sẽ hối hận vì tui đã bỏ e, ko trân trọng, trong khi đó, hàng tá ng đang chảy nc miếng mong đc có e dù chỉ 1 lần. Tui im lặng nhìn e xót xa : “ Ng a iu trc đây ko phải là e, cô ấy hiền và mạnh mẽ lắm, ko sa đoạ và bất cần như e, e hãy sống theo cách e muốn và hãy nghĩ về gia đình…” E im lặng, nc mắt e rơi, nhoà hết lớp trang điểm, e khóc như 1 đứa con nít, tui lạnh lung bước đi thì e níu tay lại. “ Vì a, vì a mà e phải đau khổ thế này, e đã đau đớn, sống ko đc, chết ko đc, đi tu cũng ko xong, e phải sống thế này, e phải sống như thế này mới quên đc a, e nghĩ a sẽ thích e bây giờ….A đừng đi mà….” E nói trong tiếng nấc… Lòng tui nghẹn ngào, ruột gan thắt lại, trò chơi của mày đã đi quá đà rồi….Nhưng tui vẫn lạnh lùng bước đi. Sau đó tui như bị trầm cảm, 1 nạn nhân vô tội, 1 fan cuồng… Tui đã vô tình hại ng ta trong trò tiêu khiển của mình. Đến cả sau này, 1 năm mấy rồi, chúng tui vẫn còn liên lạc, e ko nói với tui là có bạn trai hay chưa, e chỉ tâm sự về cv, gia đình, tui mừng trở lại vì e lại như trc, vui vẻ, hoạt bát… lòng tui nhẹ hẵn, nhưng vẫn còn 1 chút j đó sao sao khó chịu, vết thương gây cho cô ấy quá lớn….. (to be continue... ) - - - Updated - - - Tui vẫn tiếp tục cuộc hành trình, nhìn lại bạn bè xung quanh đã cưới vợ sinh con, chỉ còn vài ngoe như tui. Tui bỗng nhưng thèm có đc cuộc sống như vậy, thèm có đc 1 thằng ku ẩm bồng. Tui nghĩ bắt đâu suy nghĩ tới 1 mối quan hệ nghiêm túc. Từ đầu 2013 tới giờ gặp đủ chuyện xui xẻo, Mùng 2 tết nhập viện, hết cái tết nằm co ro ở nhà , công việc làm ăn thì không thuận lợi …. Mẹ tui đi xem thầy bảo là năm nay năm xui, ko chuyện gì suôn sẽ, cẩn thận đủ điều… Nhìu khi buồn muốn tìm ai đó tâm sự, làm vài chai lai rai với a e bạn bè, nhưng vợ con tụi nó luôn e ngại khi tụi nó đi với mình. Đơn giản vì mình là kẻ nguy hiểm: độc thân, có 1 chút sự nghiệp, lại cao ráo sáng sủa, xung quanh lúc nào cũng có cô này cô kia, sợ học hư mình, sợ mình rủ rê. Thôi chả muốn làm khổ bạn khổ bè, gia đình khó xử, còn ta với ta. Lang thang FB tìm ng tâm sự, add friend 1 cô bé, nhìn dễ thương nhưng già dặn, có vẻ hơi buồn trong ánh mắt, gây sự tò mò cho tui. E sinh ngày 14/2 ngay ngày mùng 4 hay mùng 5 tết, tui chúc mừng e trên FB, rồi chat chit, xin e số đt rồi e cũng cho, cũng nt vài lần, lúc đầu cũng thấy chán chán, chưa j xin số đt đã cho… Tui cũng chả nghĩ nhìu, thì rồi cũng tiếp xúc, chat webcam, nói chuyện hằng ngày, như thói quen, đc biết e làm ở môi trường nhà hàng, e làm phục vụ, nhà hàng ăn nhậu sang trọng và có tiếng thuộc loại vip ở SG. Cách e nói chuyện cũng hơi bất cần, chat chit nt mà cứ 1 chữ 1 “ uh, uhm , ok, đc” . Cũng chán lắm, rồi tui hẹn e đi ăn trưa, café… Nhìn e cũng chẳng có j ấn tượng, giọng nói thì sang sảng, khuôn mặt nhìn chung thì dữ, nhưng vẫn xinh và dễ thương, cao tầm 1m62 , thấp hơn cái đầu vơi tui. E thua xa rất nhìu với những ng con gái trc đây tui từng quen. Tâm sự về chuyện xui xẻo của tui, e khuyên tui nên đi chùa , khấn vái thành tâm thì sẽ đỡ hơn. E bị shock vì chuyện tc trong quá khứ + mẹ e bị bệnh phải mổ nhìu lần, nên e ăn chay trường + thường xuyên đi chùa + từ thiện. Chúng tui cùng nhau đi khá nhìu chùa, e chỉ tui khá nhìu điều cái tâm, sự tha thứ….Tui thật sự ko tưởng 1 cô bé nhỏ tuổi hơn mình lại có cách nhận định về cuộc sống như vậy. Thấy có vẻ tò mò và 1 chút j đó đồng cảm, tui quyết định cưa e. Kể từ lúc đó tui gặp thực sự nhìu chuyện thật không may, hay có lẽ trùng hợp , bà tui mất, làm ăn thua lỗ , trong 1 lần qua gặp cô ta tui bị quẹt xe, xém quéo…Nói chung mỗi lần gặp nhau là đều có chuyện này chuyện kia, làm như ý trời muốn ngăn tui đến với cô ấy. Cô ấy chỉ xem tui là bạn, tui quyết định cúng ăn chay 1 tháng, 1 phần cũng để tiếp xúc cô ấy. Sau 2 tháng vất vả thì cô ấy mới đổ, đây là cô gái khiến tui mất thời gian lâu nhất để hạ gục. Thì cũng chỉ là thich thich, tui chưa từng nghĩ tới việc sẽ lâu dài hay nghiêm túc với cô ta. Mà theo tui đoán, thứ mà rang buộc tui và cô ấy đơn giản là tình dục. Cô ta ko biết đã iu tui thật lòng từ lúc nào, cô ta tâm sự với tui tất cả mọi thứ về quá khứ, về những ng đàn ông bước qua cuộc đời cô ta, về gia đình về cuộc sống, công việc. Rồi cô ấy giới thiệu tui cùng bạn bè, em trai cô ấy, bên cạnh tui cô ấy như 1 đứa con nít, nũng nịu, nhõng nhẽo và đáng iu. Mọi lời nói, hành động, cái cách mà tui nói chuyện , cô ấy đều bị ảnh hưởng và giống y như tui . Cô ấy ôm tui và nói khẻ “ chắc e chết vì a mất rồi, mọi thứ xung quanh e đều đảo lộn, e ko bắt chước a, nhưng ko biết tại sao e lại hành động và nói chuyện như a, kể cả những thói quen hàng ngày “ Tui bắt đầu lo sợ, hoài nghi vì ko nghĩ mình có sức hút và ảnh hưởng to lớn như vậy với cô ta. Ko khéo lại làm tổn thương 1 ng vô tội. Khi tiếp xúc với mấy cô bạn làm chung cô ta, vì môi trường làm là vì đồng tiền, nên mọi thứ cũng vì tiền, có tiền mới có đc tình cảm, sống vì đồng tiền. Nhưng cô ấy lại ko như vậy , cô ấy hiền khác với vẻ ngoài nhìn dữ, cô ấy sống bình dân, ko xe xua, bon chen như những cô bạn, và đặc việc có tính tự lập rất cao, ko sống kiểu ăn bám vào những ng đàn ông có tiền, ít đi chơi, lại còn ăn chay trường, hay đi chùa làm từ thiện. Có những lúc nằm suy nghĩ tui lại thấy mình yếu lòng, rồi lại suy nghĩ về quá khứ ko mấy tốt đẹp của cô ấy tui đắn đo và trằn trọc. (to be continue.... ) - - - Updated - - - Ng ta nói , bất kì ai cũng phải nghĩ đến “ Đàn bà cần có quá khứ đẹp, đàn ông cần 1 tương lai tốt “. Đây là điều mà ai cũng phải nghĩ tới khi tìm hiểu và iu 1 ng. Mặc dù quá khứ ko hay nhưng cô ấy lại trãi lòng, kể cho tui nghe về mọi chuyện, để tui hiểu và thông cảm, dường như giữa tui và cô ấy ko có 1 khoảng cách nào. Dĩ nhiên trc khi đến với tui, cô ta đã trải qua 3 mối tình. Mối tình đầu ở quê, sau khi chia tay, vì tuổi trẻ sốc nổi, tự mình lên SG sống, tự lập, nói thêm là ko phải gia đình cô ta thiếu thốn j, mà cô ta phải bương chãi để nuôi gia đình, gia đình cũng thuộc dạng đầy đủ, đủ ăn, đủ mặc, đủ có 1 cuộc sống bình thường giản dị. Khi lên SG cô ta mới quen 1 ng làm phục vụ ở bar, và sống chung như vợ chồng. Trong thời gian 2 năm sống chung, xảy ra khá nhìu chuyện, 2 ng cãi nhau thường xuyên, chẳng hợp nhau xíu nào, nhưng do cái tình cái nghĩa, với lại thằng kia hết mực iu cô ta, dù ko có tiền nhìu, nhưng vẫn chăm lo cô ta đầy đủ, từ cái ăn cái mặc… Nhưng cô ta lại luôn xem thường ng ta, bởi vì ng ta iu cô ta nhìu hơn. 2 ng đã chia tay nhìu lần nhưng thằng kia luôn van xin, nài nỉ quay lại, con gái thì xiu lòng, và 1 phần là vì có thời gian cả 2 ko làm ở SG mà về quê của tên đó sống gần 2 tháng, về đây cô ta mới thấy cảm động thấy chua xót thương hại, vì gia đình tên này khá khổ, nhưng nó lại lo cho cô ta hết mực. Đc 1 thời gian, cô ta cũng ko chịu đc vì tính ghen tuông, cô ta nói tối ngày sống giống như bị giam lỏng, quá ngột ngạt, nên đã ra đi. Tên kia thất tình, quá iu cô ta, ngày nào cũng gọi hành hạ cô ta về tinh thần. Sống sa đoạ, trên ng thì xăm trổ đầy, xăm tên cô ta trên ng…. phê đá, hút chích, rồi cướp giật tù tội. Hắn ta đổ lỗi vì cô ấy mà cuộc đời hắn như thế. Có thời gian cô ta cũng bị trầm cảm vì nghĩ vì mình hại cuộc đời 1 ng….Đây chính là cú sốc tình cảm lớn trong cuộc đời cô ta. Rồi mối quan hệ với 1 ng đàn ông hoàn mỹ, theo như đúng nghĩa cô ta nói, đẹp trai, có tiền có sự nghiệp nhưng có gia đình, đc 1 thời gian ngắn thì ng này sang nc ngoài định cư. Và sau đó ng tiếp theo là tui, e nói tui là ng khác với những ng kia, khiến e tin tưởng, khiến e có thể kể đc những chuyện mà chưa dám kể cho ai bao giờ, khiến e tự hào để giới thiệu về bạn be và gia đình, e hy vọng sẽ có mối quan hệ nghiêm túc với tui. E mơ mộng làm thêm 1 năm, để dành 1 số vốn mở 1 tiệm ăn chay nhỏ, rồi rãnh rỗi có dư chút ít sẽ đi chùa, đi đây đó làm từ thiện, với e thế là đủ. E ko hề đòi hỏi tui 1 cái j, có nhiu sống nhiu, ko dựa dẫm vào tui. Nhưng làm sao tui có thể đặt trọn niềm tin vào 1 ng như vậy, trong khi xung quanh tui còn biết bao cô gai đàng hoàng, chỉ chờ 1 cái gật đầu của tui. Nghe sơ câu chuyện cũng hiểu đc phần nào, cô ta sống khá thoáng, có phần dễ dãi , nghĩ j là làm đó. Hằng đêm nằm suy nghĩ, tưởng tượng cảnh cô ta từng làm tình với thằng này thằng kia là tui thật sự ko chịu đc, mặc dù tui cũng chẳng phải hiền lành j, nhưng cảm giác đó thật khó chịu. Tui đã dày vò e, làm e tổn thương vì tui…. Ghen với quá khứ e, ghen với những ng đàn ông đến trc tui. Tui ước j tui gặp e sớm hơn…Vâng tui đã bắt đầu có cảm giác thật sự, vì lần đầu có ng làm tui phải suy nghĩ nhìu thế này. Tâm sự cùng bạn bè, thì tụi nó chỉ cười, ăn chơi cho đã vào rồi thì cuối cùng cũng gặp đc ng làm mày buồn. Khuyên tui cứ như trc đi, iu thật làm j cho khổ, và cô ta cũng ko xứng đáng với tui, cứ xem như qua đường. Tui thì ừa ah, cho qua chuyện , nhưng tối về lại suy nghĩ : mình sẽ tìm 1 căn nhà vừa vừa, mở cho cô ta 1 quán chay nho nhỏ, ổn định đc 1 thời gian, thì giới thiệu cô ấy với gia đình…Tình iu làm tui mờ mắt, nhưng tui cũng ko thoát khỏi sự ám ảnh quá khứ dễ dãi của cô ta, thôi cứ tới đâu thì tới. (to be continue....) - - - Updated - - - Trong lúc này thì chuyện làm ăn của tui gặp hơi khó khăn, cần tìm nguồn vốn đầu tư thêm để cũng cố và mở rộng. Tui thử nhờ đến papa giúp đở và tư vấn ( từ lúc học xong ĐH tui sống và ăn chơi = chính tiền mình làm ra, ko nhờ vã gia đình kể cả chuyện làm ăn). Haizzz tưởng ổng sẽ hiểu, ai dè “ mày làm vậy mạo hiểm quá, bán hết, dẹp hết lấy tiền mua đất, xây nhà trọ, hay buôn bán nhỏ đi, vậy mà chắc”. Bao nhiu hy vọng vỡ tan, cứ tuởng sẽ nhận đc sự thong cảm giúp đở từ gia đình nhưng mọi chuyện cứ đi vào ngõ cùng…Tui như bế tắc trong công việc, kẹt đồng vốn xoay ko kịp, phải đành chạy vạy khắp nơi lấy uy tính ra vay mượn…..Thì tới đâu thì tới, vẫn cầu trời khẩn phật mở ra cho tui một lối thoát…. Mọi chuyện đâu dừng lại ở đó, rầu lo chưa dứt. Sáng hôm cái ngày định mệnh, tui vẫn chạy xe đi làm như mọi ngày, 7h35 am cô ta gọi cho tui với giọng run rẩy “ A ơi e bị trễ mấy ngày rồi, e nghi ngờ, thử que và kết quả là 2 vạch . Làm sao đây a? e sợ quá….” Tui như Từ Hải chết đứng, lặng người, bần thần “ vậy hả e bình tỉnh, a đang chạy xe, xíu a gọi lại cho “ Trong 1 buổi sáng tui như già hơn đi 5-10 tuổi. Cuộc sống này sao lại dồn dập với tui trong cùng 1 thời điểm….Tui như ng mất hồn, thuốc hút thì mồi liên tục. Chẳng còn đuờng thoát nào cho tui , cho cô ta, cho đứa bé. Nghĩ tới đứa bé, tui lại thấy vui vui, bao nhìu ng muốn mà ko có. Tui phải làm sao đây ? Tui là con 1 trong 1 gia đình cũng thuộc hàng có địa vị trong XH, bên Ngoại vai vế hàng cháu thuộc hàng lớn nhất, Ngoại có mỗi mình tui là cháu trai. Bên Nội 48 người cháu, thì còn mỗi mình tui là chưa có gia đình, ba tui là út nam. Cả 2 bên Nội Ngoại gia đình đều trông mong tui tìm đc 1 ng vợ đúng nghĩa, có 1 đám cứoi hoàn hảo. Áp lực lập gia đình với tui vô cùng lớn. Gia đình tui phải làm sao đây ? bao nhiu lần ng nhà tui dặn dò, chơi bời mà mang con mang vợ về sẽ ko nhận… Huống hồ gì bây giờ tui lại có 1 mối quan hệ với 1 cô gái ko tốt về quá khứ, lẫn ko tốt về tính tình. Tui làm liều đi xem thầy ,coi 2 đứa có hạp tuổi ko ? Kết quả là lấy nhau chỉ có cải vã, nhẹ thì ko làm ăn j đc, ko có tiền, nặng thì đau ốm bệnh tật triền miêng. Đi nhiều thầy, ai cũng nói thế… Mà mẹ tui, Ngoại tui, ba tui , gia đình tui đều là ng mê tín . Đâu là cách giải quyết , tui như vô đường cùng. Bạn thân nói với tui, cũng chưa chính xác đâu, chở nó đi bs khám là chắc nhất. Nhưng những triệu chứng, thử que nhìu lần rồi, làm sao mà khác đc. Chắc chắn 1 điều tui sẽ ko cưới cô ta. Tui ko thể bỏ đứa con của mình, mà nếu bỏ cô ta cũng sẽ ko bao giờ có con đc nữa, vì cô ta bị khó có con. Nhưng nếu để mà ko cưới thì tui sẽ nuôi cô ta, cô ta nghĩ làm , tui sẽ tìm mở 1 quán chay sống qua ngày và trợ cấp hàng tháng. Nghe có vẻ tuyệt tình nhưng tui vẫn ở bên cạnh cô ta, iu thuơng hết mức có thể. Nhưng làm sao nói ra đây, còn gia đình cô ta thì sao, liệu có chấp nhận, tháng 9 này e trai cô ta vào SG học và ở chung nhà, bị phát hiện rồi sao đây. Cô ta cũng thật sự bị shock và bất ngờ vì điều này, cô ta còn muốn làm thêm 1 năm, dành dụm để đi du lịch , chùa chiền đâu đó , với lại chúng tui mới bắt đầu chừng vài tháng thì làm sao mà hiểu hết đc về nhau…. Nhưng lắm lúc cô ta lại mơ về 1 đám cưới. Nhìu lúc tui suy nghĩ ko biết phải của mình hay ko, vì cô ta khá dễ dãi, nhưng nghĩ lại, trong suốt thời gian qua, tui qua nhà cô ta ở gần như cả tháng rồi… Có khi suy nghĩ là cô ta thich mình quá nên gài mình chăng ? quá nhìu câu hỏi trong đầu, chẳng có hướng để giài quyết. Tui chưa sẳn sàng để làm cha, rồi còn đang gặp khó khăn trong chuyện làm ăn….Tui cũng ko thể kết hôn với 1 cô gái như vậy. Còn gia đình tui biết chuyện sẽ shock như thế nào. Mẹ , bà Ngoại những ng xem tui như báu vật, là niềm tự hào của họ hàng có chịu đựng nỗi ko. Khi biết con trai, cháu trai cưng của mình……… Đây có lẽ là báo ứng cho tui vì cái trò chơi tình cảm mà tui từng theo đuổi. Bầu trời gần như sụp hết lên đầu tui………..
In đậm đoạn quan trọng cho bác nào cần hiểu Dạo này god hoạt động năng nổ thật gửi hậu quả đến sớm dữ Không gì thực tế bằng gửi lời chúc mừng cho chủ thớt vì đã được mùa bội thu sau khi chăm chỉ cày cấy Good Job
thằng bạn tui cũng mới dính giống chủ thớt , có 5 tháng để chuẩn bị đám cưới , lo công việc hai bên gia đình , lương nó 4tr/th chưa lấy bằng tốt nghiệp nhưng vẫn nhất quyết giữ
Ca này căng đét. Cái này gọi là tai nạn nghề của các nông dân. Nói phá cũng ko đành mà giữ cũng ko xong. Nếu là mình thì mình sẽ giữ lại đứa bé. Xong lo chí thú làm ăn và chẳng cưới vợ nữa
Cơ bản bác ko vượt qua được sự ích kỷ của thằng đàn ông. Ko muốn người đàn bà của mình bị chia sẽ cho nhiều người. Hai nữa cô này mình đoán chắc học vấn cũng ko bằng bác. Sợ rằng gia đình bác sẽ ko chấp nhận đó là chưa kể là nếu gia đình biết được quá khứ. Vì mình theo phật giáo nên nghĩ đứa bé có duyên và nợ với mình. Một sinh linh bé bỏng như vậy mình sẽ ko nỡ giết nó. Dù gì nó cũng là con của mình. Nhưng mình nghĩ bác cũng nên nói chuyện với cô ta rằng gia đình bác sẽ ko chịu cưới cô ta. Nói khó trước mọi chuyện rồi xem quyết định của cô ta thế nào. Có giữ lại đứa nhỏ hay không. Mặt khác, mình thấy cô ta cũng cần 1 mái ấm và ko muốn chơi bời nữa. Đánh kẻ chạy đi chứ ko ai đánh người chạy lại. Tại sao bác ko nghĩ rằng bác là thằng đàn ông tồi khi chính bác cũng chơi bời như vậy trước đây. Và cô ta có 1 lỗi lớn là quá thật thà với bác. Mình biết thằng đàn ông rất ích kỷ. Bản thân mình cũng trải qua nên biết.
Thật sự thanks bạn rất nhìu , bây giờ đầu óc tui rối tung, chỉ nghĩ đến 1 thứ duy nhất là đứa bé thôi.....
ở đời có luật nhân quả . nói thiệt em không thích mấy thằng đàn ông đùa giỡn với tình cảm phụ nữ mong ông anh giữ lại đứa bé ....
rất chi là ích kỷ. ngay từ cách xưng hô " cô ta" đã thấy rồi. không biết cô gái đó là người như thế nào tui chỉ biết người viết là người cũng chả tốt đẹp gì
nói thật tôi ghen tỵ với bạn. bạn đã có mọi thứ mà nhìu người đàn ông đang mơ ước. đào hoa, giàu sang.tuy bạn đã làm đau khổ 1 số người con gái. nhưng cũng bù lại họ đã làm đau khổ nhìu thằng khác.tôi ko thấy có 1 chút gì gọi là hậu quả chi hết. chỉ cần bạn rinh đứa bé về nuôi là xong. sau này cưới vợ rồi thì nếu người đó yêu bạn, phải chấp nhận đứa bé đó. hoặc cưới luôn con đó luôn là ok
Oạch, bạn lai nghe cave kể chuyen rrồi, nghề của ẻm sơ´m muộn, cũng phải nhuộm tóc xăm mình. Không phải lỗi của chủ top đâu. Nó ngủ với cả rổ, ai nó chẳng nói thế.
Thanks các bạn đã đọc và quan tâm. Về phần gd cô ấy , tui đã sắp xếp ổn thoả. Khi về lần đầu tui ko tin vào mắt mình, nhà cửa cô ấy khang trang, cũng thuộc loại khá giả, gia dình anh chị em, đều rất đàng hoàng và hiền lành. Nổi thất vọng trong tui ngập đầy, phải nói là tui có phần ganh tỵ với bố mẹ cô ấy, 1 gia đình hoàn mỹ, theo tui nhìn nhận, về vật chất lẫn tinh thần. Tui thất vọng vì trưởng thành trong gia đình như vậy sao cô ấy lại sống buôn thả, dễ dãi..... Hay do tính cách của mỗi ng mỗi khác, cha mẹ sinh con trời sinh tính... Làm sao tui có thể chấp nhận 1 cô gái với quá khứ buôn thả, trong khi xung quanh tui còn biết bao cô gái, gia cảnh và quá khứ tốt chỉ chờ cái gật đầu của tui. Nổi ám ảnh về quá khứ dày vò tui từng đêm, cho đến khi ko chịu nổi nữa tui mới nói thẳng với cô ấy. Thì cô ấy khóc lóc, giải thich tui nghe này nọ, nếu tui ko tin cô ấy thì cô ấy sẽ bỏ đứa bé. Tui cũng dằn lòng, ừ à, an ủi cho qua chuyện, để cô ấy tâm lý ổn định giữ lại đứa bé. Chưa bao giờ tui thấy tui yếu đuối như lúc này, nếu ko có babe, thì chắc tui sẽ đá cô ấy văng xa trong vài ngày. Làm sao tui có thể bước tiếp cho đến ngày sinh babe, làm sao tui có thể chấp nhận sự thật.........
Xin mạn phép post bài của bạn sang forum khác. Mình đọc bài của bạn thấm thía rất nhiều. Thk vì đã chia sẻ :)